Lăng Y Mộc cầm lấy ly trà sữa, trà sữa còn ẩm, đặt vào trong lòng bàn tay khiến lòng bàn tay trở nên ấm hơn một chút.
Cô liếc mắt nhìn vào tên thương hiệu trên ly trà sữa, lúc đầu cô xem trên tin tức thì thấy quán trà sữa này mở ở Thanh Thủy, thế là cô cũng thuận miệng nói với anh một câu. Cô nói rằng ở trên mạng trà sữa này cũng khá có tiếng, bây giờ đã mở chi nhánh ở Thanh Thủy, lần sau khi chúng ta đi dạo phố thì đi uống thử xem.
Kết quả không ngờ rằng còn chưa đến lần sau, còn anh thì không phải là Bình Quân nữa, mà là Dịch Quân Phi.
Nhưng bây giờ, cô cũng không ngờ rằng chỉ là một câu nói của trước đây mà anh vẫn nhớ.
“Y Mộc… anh ấy là ai?” Quan Lê Quân ngạc nhiên nhìn Dịch Quân Phi, cô ta hỏi có chút ngây ngô.
Người đàn ông nhìn sang trọng tạo nhã này là bạn của… Lăng Y Mộc sao? Nghĩ thế nào cũng thấy thật kỳ la!
Lăng Y Mộc còn chưa nói gì thì Dịch Quân Phi đã bước lên trước và nói: “Có phải người phụ nữ này muốn giới thiệu đối tượng cho chị hẹn hò không? Chẳng lẽ chị không nói với cô ta rằng chị đã có tôi rồi sao?”
Quan Lê Quân hít một hơi thật sâu.
Người đàn ông này… chẳng lẽ thật sự là bạn của Lăng Y Mộc! Thậm chí có thể là bạn trai?
Chỉ cần ngoại hình là có thể giết chết được Tiêu Thiên Định rồi! Không cần phải nói đến chuyện là bạntrai của cô!
Nghĩ đến đây, Quan Lệ Quân nhìn bạn trai Hạ Bang Vũ đang ở bên cạnh mình. Vốn đi cô ta khá hài lòng về bạn trai của mình, mặc dù anh ta lớn hơn cô ta mười tuổi, nhưng dù sao cũng là một phó giáo sư, vài năm nữa không chừng sẽ lên giáo sư rồi.
Nhưng bây giờ so với người bạn này của Lăng Y Mộc thì đột nhiên Quan Lê Quân cảm thấy bạn trai của mình không có điểm nào mang ra so sánh được.
Lúc này Lăng Y Mộc đang bị những lời nói của Dịch Quân Phi làm cho cô không nói nên lời.
Nhưng lúc này Hạ Bang Vũ ở bên cạnh đã chủ động nói với Dịch Quân Phi: “Bạn gái tôi không biết bạn của cô ấy đã có bạn trai, ngược lại đã khiến anh chê cười. Tôi họ Hạ, Hạ Bang Vũ, đây là bạn gái tôi Quan Lê Quân”
“Tôi họ Dịch.” Dịch Quân Phi chỉ đơn giản đáp lại tên của mình, về phần tên thì anh đã bỏ bớt không nói.
Hạ Bang Vũ không quan tâm đến điều đó, anh ta nói: “Anh Dịch, thật sự xấu hổ khi đã gây ra hiểu lầm này, chỉ bằng mọi người hãy tìm chỗ ngồi một lát đi?”
“Cũng được.” Dịch Quân Phi nói, sau đó anh nói với Lăng Y Mộc: “Tìm một chỗ, nhân tiên đề chị ngồi xuống và uống trà sữa”
Lăng Y Mộc vẫn cảm thấy có chút kỳ lạ, bình thường Dịch Quân Phi không phải là người thích cùng người khác giao tiếp, tại sao lúc này anh lại đồng ý cùng ngồi với người khác một lát chứ
Nhưng vào lúc này, Dịch Quân Phi đã nắm lấy tay cô.
Cuối cùng, bốn người đi đến một quán cà phê, Hạ Bang Vũ chủ động đưa thực đơn đến phía trước cho Dịch Quân Phi và Lăng Y Mộc: “Hai người xem xem muốn uống gì?”
“Cà phê ở đây cũng không tệ đâu.” Quan Lệ Quân giống như chủ quản và giới thiệu: “Hạt cà phê ở đây đều được chủ quán chọn lựa rất kỹ lưỡng, nổi tiếng nhất là Kona của Hawaii. Bây giờ Kona càng ngày càng ít, trước đây không phải cô khá thích uống cà phê sao? Hay là cứ gọi một ly Kona đi?”
Lăng Y Mộc cụp mắt xuống và nhàn nhạt nói: “Không cần đâu, tôi uống trà sữa.”
Dịch Quân Phi liếc nhìn Lăng Y Mộc có chút đăm chiều.
“Nếu cô sợ rằng giá cà phê này quá đắt thì lần này tôi và bạn trai tôi sẽ mời khách, dù sao cũng chỉ là một ly cà phê.” Mặc dù Quan Lệ Quân nói câu này rất dễ nghe nhưng lúc nào cũng thể hiện sự vượt trội của cô ta.