Trong phòng ViP của một club sang trọng, Lăng Lạc Giao đang ra sức lấy lòng Cố Vĩ Ngạn.
Lăng Lạc Giao ở bên kia không nhận được bất kỳ sự đảm bảo nào, cô ta cũng chỉ có thể dốc sức nhiều hơn với Cố Vĩ Ngạn bên này.
Nhưng điều khiến cô ta cảm thấy bực bội lúc này, là từ sau khi cô ta bước vào phòng VỊP, anh ta chỉ cứ hỏi thăm đến chuyện của Lăng Y Mộc, chẳng hạn như lúc nhỏ ra sao, học hành thế nào, v.v..
Dù sao chỉ cần có còn liên quan đến Lăng Y Mộc bất kể chuyện lớn hay chuyện nhỏ đều được.
Cái quái gì vậy! Rõ ràng bây giờ cô mới là bạn gái danh chính ngôn thuận của anh ta mà! Lăng Lạc Giao khinh thường miệt thị trong lòng, nhưng trên mặt vẫn phải bày ra nụ cười dịu dàng, bày vẻ mặt chị em tình thâm nói về một số chuyện liên quan đến Lăng Y Mộc trong trí nhớ của cô ta.
Thực ra, những gì cô ta đang nói vào lúc này cũng chỉ là một số chuyện nhỏ nhặt không đáng kế trong cuộc sống mà thôi.
Nhưng Cố Vĩ Ngạn lại lắng nghe với vẻ thích thú, điều này càng khiến Lăng Lạc Giao cảm thấy khó chịu.
Cố gắng lắm mới nói xong mấy chuyện liên quan đến Lăng Y Mộc khi còn nhỏ, Lăng Lạc Giao nũng nịu nói: “Vĩ Ngạn, chuyện lúc trước ỉ á Bây giờ, nữ hai ban đầu của em cũng mất rồi, mọi người đều chê cười em, còn nói là bạn gái trước kia của anh đều là siêu sao tiếng gì đó. Chỉ có em là người tâm thường nhất’“
Cố Vĩ Ngạn thờ ơ nhìn người trước mặt, vẻ mặt đó giống như muốn xem cô ta tiếp tục diễn như thế nào.
Lăng Lạc Giao chỉ cảm thấy chút tâm tư kia của mình giống như: không có chỗ nào che giấu trước mặt người đàn ông này. Nhưng lúc này có một số lời cô ta không thể không nói ra.
Không nói thì đúng thật là không vớt được chỗ tốt.
“Em cũng muốn chứng minh rằng mình có thể đứng bên cạnh anh, vì vậy… Nếu anh tiếp tục cho em vai diễn thì lần này, em nhất định diễn xuất tốt, sẽ không để sự cố gì xảy ra nữa”’ Cô ta nói.
“Thật không? Vậy cô đón nhận loại vai diễn gì?” Anh ta hỏi một cách thờ ơ.
Đương nhiên là phim của một nhà chế tác lớn, một đạo diễn nổi tiếng! Lăng Lạc Giao thầm hét lên trong lòng, nhưng ngoài mặt cô ta vẫn phải giả bộ thấy đủ: “Chỉ cần có vai diễn là được rồi, vai diễn gì cũng không quan trọng.”
“Vậy qua hai ngày nữa tôi sẽ cho người thông báo đến cô” Cố Vĩ Ngạn nói.
“Được! Vĩ Ngạn, anh đối với em thật tốt!” Lăng Lạc Giao nói, muốn thuận thế ngã vào trong lòng của đối phương.
Nhưng lại bị Cố Vĩ Ngạn kéo ra. Ngay sau đó, anh ta áp một tay vào mặt cô ta, che đi phần trên của khuôn mặt, chỉ để lộ môi và hàm dưới.
“Vĩ Ngạn…” Lăng Lạc Giao có chút bối rối, không hiểu Cố Vĩ Ngạn như vậy là muốn làm gì.
Cố Vĩ Ngạn nhìn bờ môi của đối phương tim có hơi đập nhanh và loạn nhịp, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve bờ môi. Đúng thật là giống… Đôi môi của cô ta, giống như đôi môi của cô gái nhỏ bé trong trí nhớ của anh ta, cũng giống… đôi môi của Lăng Y Mộc.
Nói cũng lạ, biết rõ Lăng Y Mộc cũng không phải là người anh ta muốn tìm, nhưng anh ta vẫn không khỏi muốn biết chuyện liên quan đến người phụ nữ đó. Cho dù là một số chuyện nhỏ nhặt cũng được.
“Vậy hãy tiếp tục kể về chuyện của chị cô đi.” Cố Vĩ Ngạn thì thầm.
“Hả? Như thế này… nói sao?” Lăng Lạc Giao ngượng ngùng nói.
“Phải, cứ như thế này, nói đi.” Cố Vĩ Ngạn nói.
Lăng Lạc Giao chỉ đành phải tiếp tục nói về những chuyện mà Lăng Y Mộc đã từng trải qua trong trí nhớ của mình, trong lòng thì nguyền rủa Lăng Y Mộc gần chết.
Lăng Y Mộc chỉ là một công nhân vệ sinh môi trường, hơn nữa còn từng ngồi tù, cho dù có một nền tảng tốt, nhưng tai họa ở tù ba năm làm sao có thể so sánh được với cô ta giữ gìn cẩn thận chứ?
Rốt cuộc… Vĩ Ngạn để ý đến Lăng Y Mộc ở điều gì đây?
Thậm chí không thể giải thích được, Lăng Lạc Giao có cảm giác rằng lý do Cổ Vĩ Ngạn vẫn chưa chia tay với cô ta, có thể là vì cô ta là em gái của Lăng Y Mộc.
Đương nhiên, loại ý nghĩ này vừa mới nổi lên, lập tức bị cô ta đè xuống.
“Sau này… Sau này chị em gặp được Tiêu Thiên Định, Tiêu Thiên Định đã theo đuổi chị ấy một thời gian. Sau đó có một lần, chị ấy bị treo chân khi leo núi, và được Tiêu Thiên Định cũng xuống núi, rồi về sau chị ấy đã đồng ý ở bên cạnh Tiêu Thiên Định. Hồi đó họ khá ngọt ngào, chị ấy thường tự tay làm bữa trưa cho Tiêu Thiên Định.