Chỉ là đúng lúc này, Phương Quế Như đi tới đây, vẻ mặt khinh thường nhìn Lăng Y Mộc nói: "Chị Từ, chị nói cái gì với cô ta vậy, cô ta đã từng ngồi tù đấy! Trên người cô ta là một mạng người đấy!"
"Thiến Thiến, mọi người đều là đồng nghiệp, hà tất gì em phải nói như vậy. Hơn nữa, Y Mộc ngồi tù cũng chỉ là bởi vì lái xe không cẩn thận..."
Chị Từ nói còn chưa nói xong thì đã bị Phương Quế Như cắt lời: "Người cô ta lái xe đâm chết chính là Hách Thanh Mai đấy. chị Từ, chị biết Hách Thanh Mai là ai không? Chính là chị gái của Hách Dĩ Mạt đấy! Tôi nói mà, tại sao Hách Dĩ Mạt lại kêu nhiều đồng nghiệp của chúng ta tìm một cái nhẫn vốn đã không có chứ, hoá ra là người ta nhắm vào Lăng Y Mộc, chúng ta đều là bị liên lụy"
"Nhưng chúng ta không phải cũng được xin lỗi và bồi thường rồi sao?" Chị Từ nói.
Vẻ mặt Phương Quế Như không vui, rõ ràng cô ta không hài lòng chị Từ nói chuyện giúp cho Lăng Y Mộc. Hôm nay chính là do cô ta tuôn ra chuyện Lăng Y Mộc đã ngồi tù.
Lúc trước trong lúc vô ý cô ta đã ngh thấy được cuộc đối thoại của Lăng Y Mộc và Tiêu Thiên Định Hách Dĩ Mạt, vì thế cô ta tốn ít sức, tìm đủ kiểu tin tức trên mạng về Tiêu Thiên Định và Hách Dĩ Mạt, mới phát hiện hóa ra người năm đó đâm chết Hách Thanh Mai chính là Lăng Y Mộc.
"Chị Từ, không lẽ chị đã lấy được thứ gì tốt từ tay thu Lăng Y Mộc cho nên chị mới nói chuyện giúp cô ta" Phương Quế Như châm chọc nói.
"Em.." Chị Từ giận dữ.
"Được rồi, có gì hay để nói, tai nạn xe cộ là chuyện ngoài ý muốn, Y Mộc cũng không phải cố ý" Một đạo giọng nam chen vào.
Lăng Y Mộc vừa thấy, là Quách Huỳnh Phương đang nói chuyện giúp cô.
Nhưng mà cứ như vậy càng khiến cho Phương Quế Như tức giận. Cô ta nhìn Lăng Y Mộc không vừa mắt, nguyên nhân cô ta gây chuyện này là do cô ta thích anh Quách, nhưng mà anh Quách lại thích Lăng Y Mộc.
"Quách Huỳnh Phương, anh nói chuyện giúp Lăng Y Mộc thì có ích lợi gì, anh cho rằng cô ta sẽ coi trọng anh sao? Nên biết rằng bạn trai lúc trước của cô ta chính là Tiêu Thiên Định đấy! Người ta chính là cậu chủ tập đoàn Tiêu Thị đấy!"
Khuôn mặt Quách Huỳnh Phương mặt tức khắc nghẹn đến mức đỏ bừng.
Phương Quế Như càng hăng say châm chọc nói: "Nhưng mà ngày đó Tiêu Thiên Định nhìn thấy Lăng Y Mộc, chỉ sợ là không còn hứng thú gì nữa đâu nhỉ, một nhân viên vệ sinh, ha ha, không biết nếu như Tiêu Thiên Định nhớ đến hình ảnh yêu đương lúc trước với Lăng Y Mộc, tối đến ăn cơm không biết có nuốt trôi hay không."
Lăng Y Mộc lạnh lùng nhìn Phương Quế Như: "Nói đủ chưa?"
"Sao hả, không lẽ là cô muốn nói mình chưa từng ngồi tù sao, hay là nói cô không phải là bạn gái cũ của Tiêu Thiên Định?" Phương Quế Như vênh váo tự đắc nói: "Một đứa từng ngồi tù, giả bộ ngây thơ làm cái gì!".
"Tôi đã từng ngồi tù vậy thì thế nào, còn về việc tôi là bạn gái cũ của ai hình như cũng đâu có liên quan gì tới cô. Mặt khác, chẳng lẽ hiện tại tôi là nhân viên vệ sinh thì trước kia tôi không thể yêu đương sao? Nếu không thì thân phận nhân viên vệ sinh này cũng khiến cô ăn tối nuốt cơm không trôi sao?"
Lăng Y Mộc liên tiếp chất vấn nói: "Phương Quế Như, cô là người có biên chế, nhưng mà không nghĩa là cô có thể coi thường công việc của tôi"
Phương Quế Như tức khắc bị nghẹn đến mức không có cách nào phản bác.
Xung quanh có không ít nhân viên vệ sinh đều đang nhìn chằm chằm cô ta. đấy! Bình thường những người có biên chế giống cô ta luôn luôn cảm thấy mình là đẳng cấp nhất. Đây cũng chuyện trong lòng mọi người hiểu rõ nhưng không nói ra, nhưng mà ngay lúc này cô ta cũng không có cách nào nói ra miệng được.