Sủng Vợ Lên Trời

Chương 184: Chương 184: Lật ngược tình thế




Ở cùng Bùi Hằng Phúc nhiều năm như vậy, anh ta trước giờ chưa từng lớn tiếng hung dữ nói chuyện với cô ta như thế.

Cô ta khó tin trừng to mắt, bầu không khí trong phòng bệnh trở nên áp bức căng thẳng.

Thật lâu sau, Cố Ngọc Lam ủy khuất bĩu môi: “Anh lại hung dữ với em.”

Nói xong, nước mắt ào ào rơi xuống.

Thực ra Bùi Hằng Phúc hét xong bản thân cũng cảm thấy rất kỳ dị, anh ta rất ít khi mất khống chế như vậy.

Nhưng đứa bé không còn nữa, anh ta sao có thể bình tĩnh chứ?

“Đứa bé không còn nữa, em cũng rất đau lòng buồn bã, anh không an ủi em thì thôi, vừa tới đã chỉ trích em, anh rốt cuộc có để em trong lòng không?”

Nước mắt Cố Ngọc Lam liên tục lên án anh ta, thái độ anh ta thực sự khiến cô ta quá chạnh lòng.

Đối diện với sự bất mãn của cô ta, Bùi Hằng Phúc thở dài, bước tới muốn ôm cô ta, lại bị cô ta tránh đi.

“Bùi Hằng Phúc, đừng cho rằng em không biết ba mẹ anh đồng ý cho em vào nhà họ Bùi, chỉ là nể tình đứa bé, mới miễn cưỡng đồng ý.”

“Bây giờ đứa bé không còn nữa, họ cũng không cần miễn cưỡng nữa.”

Thái độ của mẹ anh ta đối với cô ta luôn chẳng ra sao cả, luôn khinh thường cô ta, đứa bé không còn nữa, không chừng sẽ tìm đủ loại lý do không cho cô ta bước vào nhà họ Bùi.

Vì đứa bé không còn nữa, trong lòng Bùi Hằng Phúc đã rất loạn rồi, bây giờ lại nghe cô ta nói chuyện này, anh ta thật sự rất phiền não, giọng điệu cũng trở nên không tốt.

“Đủ rồi!”

Anh ta hét lên sắc bén.

Mắt Cố Ngọc Lam bỗng nhiên trừng to: “Anh lại hung dữ với em? Bùi Hằng Phúc, anh căn bản không yêu em, không yêu em...”

Cô ta vừa khóc vừa giơ nắm đấm đánh anh ta.

Bùi Hằng Phúc cũng không tránh né để cô ta đánh.

Đứa bé không còn, đả kích cả về mặt tâm lý và thân thể nhất định sẽ khiến cảm xúc cô ta mất khống chế, mặc dù trong lòng Bùi Hằng Phúc có oán trách cô ta, nhưng đồng thời cũng có tình cảm, anh ta không nỡ chỉ trích cô ta nữa.

...

Tin tức em gái ác độc đẩy chị gái lại có tiến triển mới.

Công ty truyền thông Thời Thụy của Cố Ngọc Lam cũng phát biểu thanh minh, nội dung mơ hồ, nhưng may mắn cộng đồng mạng vẫn phân tích ra ý nghĩa chủ yếu của thanh minh.

Đó chính là thừa nhận Đường Ngọc Sở vì hận mà đẩy Cố Ngọc Lam ngã sảy thai.

Nhất thời, trên mạng rơi vào điên cuồng, đủ kiểu chửi rủa Đường Ngọc Sở, cho dù có người lên tiếng thay cô cũng lập tức bị vùi dập trong thủy triều chỉ trích.

Chính vào lúc sự việc ngày càng kịch liệt, nhân vật chính sự việc – Cố Ngọc Lam đã lên tiếng.

Facebook chính thức của truyền thông Thời Thụy đăng video của Cố Ngọc Lam, trong video, sắc mặt Cố Ngọc Lam tái nhợt, nhìn vô cùng yếu ớt.

“Hôm đó tôi nhìn thấy cô ấy đang quay video, liền muốn xem thử quay thế nào, cho nên bèn tìm cô ấy muốn xem máy ảnh, nhưng cô ấy không cho. Có lẽ là sự kiên trì của tôi đã khiến cô ấy tức giận, cô ấy thấy phiền liền vươn tay đẩy tôi, sau đó tôi ngã. Thực ra cô ấy cũng không phải cố ý, hi vọng mọi người đừng chỉ trích cô ấy quá đáng.

Cố Ngọc Lam nhìn như nói đỡ cho Đường Ngọc Sở, nhưng trên thực tế cô ta muốn kéo Đường Ngọc Sở xuống vực càng sâu hơn, khiến cô bị nhấn chìm trong tiếng chửi rủa của mọi người, vĩnh viễn cũng không có ngày xoay mình.

Video này vừa đăng lên, chỉ trong ngắn ngủi mười mấy phút, bình luận đã vượt mấy trăm ngàn, mà lượng chia sẻ đã đạt tới một triệu, có thể thấy cộng đồng mạng quan tâm biết bao đối với chuyện này.

Đúng như dự đoán của mấy người Cố Ngọc Lam, tiếng mắng chửi Đường Ngọc Sở ngày càng kịch liệt, có người lập tag ‘Tiện nhân Đường Ngọc Sở không nên chết tử tế’, lượng tag nhanh chóng vượt trăm triệu, độ hot thậm chí còn vượt các tiểu sinh tiểu hoa đang hot nhất giới giải trí.

Chuyện này cũng dẫn tới toàn mạng truyền thông xã giao rơi vào tê liệt.



“Bây giờ dư luận ngã về một bên, nếu chúng ta còn không lên tiếng, thì thật sự sẽ bị đám người Cố Ngọc Lam ăn sạch sẽ.

Tiêu Tiêu tắt web, quay đầu nhìn mấy người ngồi trên sofa.

“Cô định lên tiếng thế nào?” Lục Thanh Chiêu hỏi.

“Lúc chuyện xảy ra, không có người chứng kiến, cũng không có camera giám sát gì, vậy chúng ta lên tiếng hoàn toàn không có căn cứ.” Đây cũng chính là chỗ Lục Thanh Chiêu phiền não nhất.

“Nhưng chẳng lẽ chúng ta cứ ngồi chờ chết vậy sao?” Tống An Kỳ thấy bình luận ngả về một bên của cộng đồng mạng liền tức giận muốn ói máu, thật muốn điên cuồng đánh vào mặt họ.

Tiêu Tiêu mím môi, cũng không nghĩ ra cách nào hay, chỉ có thể nhìn Đường Ngọc Sở: “Sở Sở, cậu cảm thấy nên làm thế nào là tốt nhất?”

Đường Ngọc Sở nhướn mày: “Cục diện bây giờ có lợi nhất cho Cố Ngọc Lam, nếu mình gửi thanh minh cũng chỉ sẽ bị nói thành đang ngụy biện. Vậy…chúng ta cứ thuận theo tự nhiên đi.”

Nghe vậy, Tống An Kỳ rũ vai, bất đắc dĩ nói: “Lần này chúng ta thật sự bị đám Tô Nhã An cắn chặt rồi.”

Lúc này, Lục Triều Dương luôn duy trì im lặng mới lên tiếng.

“Chúng ta trực tiếp đối diện, kêu họ lấy chứng cứ ra chứng minh là Sở Sở đẩy ngã.”

“Đúng rồi.” Tiêu Tiêu bừng hiểu ra chớp chớp mắt, sau đó nói theo lời anh: “Họ nhất định không có chứng cứ, chúng ta liền có thể nói đã không có chứng cứ, vậy chính là vu khống. Đồng thời cũng lôi ra các ân oán quá khứ của Sở Sở và Cố Ngọc Lam…”

“Sau đó là một cuộc lật ngược tình thế!” Tống An Kỳ kích động cắt ngang lời cô ấy.

Lục Thanh Chiêu lại không quá lạc quan: “Họ nhất định sớm đã chuẩn bị rồi, chúng ta…”

“Câm miệng!”

Tiêu Tiêu và Tống An Kỳ cùng hét lên.

Đối diện với cái trừng mắt của họ, Lục Thanh Chiêu chỉ có thể lúng túng ngậm miệng.

Thấy vậy, Đường Ngọc Sở không nhịn được cười, bầu không khí rõ ràng nghiêm túc lại bị họ làm vậy khiến thoáng chốc thả lòng hơn rất nhiều.

Cô quay đầu nhìn Lục Triều Dương cười, có những người bạn tốt này ở đây, có chuyện gì mà không thể giải quyết.



Mà chính vào lúc đám người Đường Ngọc Sở còn chưa kịp lên tiếng nghi hoặc, trên mạng bỗng nhiên xuất hiện một video.

Nội dung trong video vừa khéo quay lại toàn bộ quá trình từ đầu tới cuối sự việc lần này.

Đường Ngọc Sở không đẩy Cố Ngọc Lam, mà là tự Cố Ngọc Lam ngã.

Đây là kết luận mà mọi người xem xong video đưa ra.

Cộng đồng mạng chửi rủa Đường Ngọc Sở trước đó bị đánh mặt, nhưng thế giới ảo chính là như vậy, không ai quen ai, sửa miệng không phải chuyện gì xấu hổ.

“Tôi đã nói mà, Đường Ngọc Sở sao sẽ làm ra loại chuyện đó? Cố Ngọc Lam quá mất mặt, lại vu khống em gái mình, rốt cuộc có lương tâm hay không?”

Tống An Kỳ hai ngày nay đều canh trên mạng, cho nên khi nhìn thấy bình luận này, không nhịn được tức đến cười.

ID của bình luận này nếu không ghi sai, thì hẳn là một trong số cộng đồng mạng trước đó từng chửi rủa Đường Ngọc Sở khó nghe nhất.

Quả nhiên người trên mạng đều là cỏ đầu tường, gió thổi chiều nào xuôi theo chiều đó.

“Video này từ đâu ra?” Đường Ngọc Sở đi tới hỏi.

Tống An Kỳ quay đầu nhìn cô, sau đó bấm chuột, mở một trang.

Hân Hân Mịch Mịch?!

ID này cứ có cảm giác quen thuộc.

Đường Ngọc Sở nhíu mày, chứng nhận ID là minh tinh diễn viên, vậy chính là người trong giới.

Nhìn xuống dưới nội dung cô ta gửi trước đó, Đường Ngọc Sở cuối cùng đã biết cảm giác quen thuộc từ đâu ra.

Đây là số tài khoản của Thân Ngải Hân.

“Sở Sở, cậu quen cô ta sao?” Tống An Kỳ thấy cô lộ ra biểu cảm bừng tỉnh ngộ, càng thêm tò mò hỏi.

“Ừ, quen.”

Đường Ngọc Sở khẽ gật đầu, nhìn trang web trên màn hình, trong lòng sinh ra nghi hoặc.

Tại sao Thân Ngải Hân lại có video? Mà tại sao lại muốn giúp cô?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.