Sườn Xám Và Quân Trang

Chương 58: Chương 58: Ngoại truyện 1: Chúng ta có quen nhau sao?






Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Thẩm Vân Cương quay lại lúc trước khi nhảy lầu, vẫn còn mặc bộ sườn xám màu xanh cũ.

Tất cả mọi người đằng sau đều nhìn cô đầy hoảng sợ, chỉ có người đã ăn cắp bản quyền tác phẩm của cô – Trần Linh Lộ nở một nụ cười đắc thắng, nhưng nếu ai đó nhìn sang, cô ta sẽ đổi ngay thành biểu cảm sợ hãi kinh hoàng, trông rất vô tội.

Bỗng, họ nhìn thấy Thẩm Vân Cương trên ban công thu lại sự điên loạn của mình, ngẩn ra đó một lát, chợt nhếch mơi cười. Gió đêm thổi mái tóc cô tung bay bồng bềnh sau lưng, một cảm giác đẹp đẽ kỳ lạ bao trùm nơi đó.

Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, khí chất trên người cô như lột xác. Nếu nói trước đó Thẩm Vân Cương đẹp mà tầm thường, vậy thời khắc này đây, vẻ đẹp của cô tăng thêm phần già dặn.

Vân Cương xoay người, bước từng bước về phía Lý Linh Lộ. Cô ta bị vẻ kỳ dị trước mặt dọa sợ, nhưng cũng bình tĩnh nghĩ chuyện mình làm không lọt giọt nước nào, chắc chắn không có vấn đề gì, nên mới ưỡng ngực đối mắt.

Thẩm Vân Cương ném mạnh một cái USB lên cằm Lý Linh Lộ, lạnh nhạt nói: “Tôi cho cô hai ngày, nếu cô không xin lỗi và nói sự thật, tội sẽ khiến cô thân bại danh liệt!”

Cô ta hoảng hốt, cho là mình không có chuôi để cằm nên tưởng cô chỉ lừa ả, thế nên ả bày vẻ khóc sợ tỉ tê: “Vân Cương, cô muốn làm gì tôi?”

Đồng nghiệp nam đứng cạnh thấy thế thì ra tay nghĩa hiệp: “Thẩm Vân Cương, cô đang đe dọa Linh Lộ? Sao cô phải làm thế?”

Thẩm Vân Cương cười lạnh, nghênh ngang bỏ đi.

“Ôi chà, còn tưởng cô ta muốn nhảy lầu để chứng minh mình trong sạch, tưởng ồn ào thế thì người ta tin!” Tiếng xì xào của đồng nghiệp sau lưng truyền đến, Vân Cương cũng không quan tâm mà đi khỏi.

“Linh Lộ, chúng tôi tin cô, đừng khóc.”

Lý Linh Lộ đẫm nước mắt thút thít giữa lời an ủi của mọi người: “Tôi không sao, mọi người đừng lo, Vân Cương… Hẳn cô ấy cũng nhất thời hồ đồ thôi.”

“Linh Lộ, là do cô tốt quá nên mới bị người khác bắt nạt đấy.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.