Sửu Thiếp

Chương 6: Chương 6: Dục vọng




Chạng vạng, Thạch Thương Tiều trở về nhà, phụ trách quản sự Thạch Phủ là Ngô tổng quản ở cửa nghênh đón, báo cho hắn sự tình phát sinh trong phủ hôm nay.

Chuyện Vương Đại Hải đánh lầm di nương, Vương đại thẩm tuy có hối lộ Tiểu Điệp, nhưng có rất nhiều nha hoàn ở đó chứng kiến, nên đã có người trộm báo tin đến cho Ngô tổng quản biết.

Ngô tổng quản tuổi không quá lớn, cùng Thạch Thương Tiều không cách biệt lắm, năm nay 30.

Sau khi Thạch Thương Tiều cướp đi quyền sở hữu gia sản của Thạch gia, tôi tớ cũ có thù tất báo, tuy không khai trừ toàn bộ nhưng hiện tại người hầu trong nhà thâm niên nhất chính là Ngô tổng quản cùng quản sự phòng bếp Vương đại thẩm, cũng chỉ tiến vào ba năm đầu mà thôi.

Nghĩ tới sự việc trong quá khứ, Thạch Thương Tiều luôn luôn thủ đoạn hung ác, tuy rằng ai nấy đều rõ ràng người thị thiếp không có khả năng sẽ được sủng ái, bất quá hạ nhân ẩu đả thiếp thất cũng không phải việc nhỏ, Thạch Thương Tiều hẳn là sẽ không tha. Nhưng di nương đều nói sẽ không truy cứu, nên Ngô tổng quản quyết định cũng không báo cáo cho chủ tử.

Dù sao người có diện mạo như vậy sẽ bị vắng vẻ thôi, không đáng vì thế mà hại hai mẫu tử Vương đại thẩm và Vương Đại Hải.

Trở lại sân nhà chính, Tiểu Điệp cùng các nha hoàn khác đi lên đón, ân cần hầu hạ.

Ngày mùa hè động một chút mồ hồi liền nhễ nhại, Thạch Thương Tiều bèn nói, “Trước kêu phòng bếp nấu nước đem tới, cơm chiều tối nay ăn sau”

“Vâng thưa gia.”

Tiểu Điệp sai nha hoàn khác là Tiểu Lan đi phòng bếp phân phó.

Mùa này nhiệt độ nước cũng không cần quá cao, ước chừng ba mươi phút, nước ấm liền được mang tới tịnh phòng, đổ vào thau tắm.

*Tịnh phòng: phòng tắm

Tiểu Điệp giúp Thạch Thương Tiều cởi áo, đến khi chỉ còn áo trong, hắn bèn bảo Tiểu Điệp ra ngoài, rồi lại đem quần áo trong cởi sạch, bước vào thau tắm. Nước tắm độ ấm vừa phải, hắn thoải mái nằm hưởng thụ.

Vì thân mình đang mệt mỏi lại được thư giãn, thân mình hắn không biết làm sao lại có chút xao động.

Đêm qua nếm đến tư vị nữ nhân khó có được, hắn suy nghĩ.

Người kia thân hình quyến rũ như vậy, chỗ đó đầy đặn vô pháp một tay nắm còn không đủ, vòng eo mảnh khảnh hai tay hắn còn ôm thừa, còn có đôi mông căng tròn kiều diễm như vậy....

Nghĩ rồi lại nghĩ..

Nhưng chỉ cần đừng nghĩ mặt rỗ kia là được.

Khuỷu tay hắn chống ở thau tắm, côn th*t thô to không biết đứng lên từ lúc nào, một chạm vào, lại sưng to vài phần, muốn phát tiết.

Tiểu huyệt thực chặt, chặt đến làm người khó có thể quên.

Chỉ là hồi tưởng, mà côn th*t đã trướng đến đau.

“Tiểu Điệp.” Nhiễm tình dục nên tiếng nói của hắn có chút thô ách.

Tiểu Điệp từ bình phong hơi hơi nhô đầu ra.

“Gia có gì phân phó?”

“Đem nàng gọi tới.”

“Ai ạ?” Tiểu Điệp vẻ mặt mơ hồ.

“Nữ nhân ngày hôm qua! Mà tên gì vậy? “ “À, Uyển Nương.”

Tiểu Điệp nghe vậy cả kinh.

Thật đáng chết.

Ai đều cho rằng nữ nhân kia không có khả năng được Thạch Thương Thiều, không đuổi ra ngoài đã là tốt lắm rồi, không nghĩ tới hiện tại gia thế nhưng muốn đem nàng gọi tới?

Uyển Nương hiện tại mặt đã sưng lại bị thương, dùng khăn cũng che không được a.

Nàng nhéo nhéo túi tiền ở đai lưng, nghĩ thầm tiền này còn trở về vẫn là việc nhỏ, vạn nhất lan đến gần nàng nhưng đến không được.

Sớm biết vậy sẽ liền không cần tham tiền đáp ứng Vương đại thẩm.

“Gia, kêu nàng làm gì ạ?”

Tiểu Điệp thanh âm run run hỏi, đáy lòng nghĩ có biện pháp nào không làm Thạch Thương Tiều đánh mất ý niệm.

Nhưng Thạch Thương Tiều sao có thể cùng cái nha hoàn giải thích ý đồ của hắn.

“Hỏi nhiều như vậy làm gì? Đi!”

Tiểu Điệp hối hận nhắm mắt, nhắc tới làn váy bước nhanh đi đến hậu viện.

Tác giả: Thất Nguyệt Tình

Editor:thanhhoa03539

Hôm nay bận việc nên giờ mới đăng cho ngày mai được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.