Suỵt! Đại ca bị đè rồi

Chương 145: Chương 145: Chương 119




Editor: Puck

“A!” Hoàn toàn còn chưa kịp phản ứng, một quyền đã vung thẳng lên mặt anh, hơi sức còn không nhỏ.

Huyền Vũ Thác Hàn hơi chật vật vội lui về phía sau, nhìn về phía người phụ nữ trên giường mở mắt ra nhìn anh chằm chằm mà quát lên: “Người phụ nữ này, em làm gì thế? Sao đột nhiên đánh anh? (Tiếng hít khí) – rất đau em có biết không.”

Vết bầm tím lần trước Xá Cơ Hoa thêm vào mới tan, lần này tốt rồi, lại thêm vào, quỷ đáng chết này, sao lần nào cũng thích đánh trên mặt người khác chứ?

Mắt to chớp chớp, trong mắt còn mang theo buồn ngủ, nghe thấy âm thanh quát lên thì đầu óc hơi chậm chạp lúc này mới tỉnh táo lại!

“Mẹ nó, sao anh lại ở trong phòng tôi?” Xá Cơ Hoa giật nảy mình kéo chăn che tầm mắt mình, trong mắt tràn đầy đề phòng nhìn chằm chằm vào người đàn ông không biết xuất hiện ở trong phòng cô từ lúc nào!

Cô nhớ lúc cô ngủ, đã khóa cửa cẩn thận rồi mà, sao bây giờ anh lại ở đây?

Nhìn dáng vẻ kia của cô, Huyền Vũ Thác Hàn vuốt ve khuôn mặt đau nhức, tức giận nói, “Đại tiểu thư, anh cố ý tới gọi em ăn cơm, cũng sắp mười giờ, nắng đã chiếu đến mông rồi!” Tiện tay kéo rèm cửa sổ vừa dày vừa nặng ra, khiến ánh mặt trời xán lạn chiếu vào.

Quan trọng nhất hôm nay là lần đầu tiên anh xuống bếp, mặc dù làm hỏng không ít nguyên liệu nấu ăn tốt, chỉ có điều, nếu có thể túm được khẩu vị của người phụ nữ này, vậy cũng đáng giá.

“Ăn cơm?”

“Đúng vậy đúng vậy, anh chuẩn bị rất nhiều món ăn em thích, em nhanh lên một chút, nếu không lạnh sẽ ăn không tốt.” Huyền Vũ Thác Hàn cười nói.

Xá Cơ Hoa quay đầu liếc nhìn tia sáng xuyên qua bên ngoài cửa sổ, vẻ mặt đề phòng vừa rồi dãn ra, cái lưng mệt mỏi, một lần nữa vùi đầu trên giường, tức giận nói: “Biến, còn sớm như vậy, rầm rì gì thế, người ta còn phải ngủ...”

Trước mặc kệ mấy giờ, dù cho cô còn chưa tỉnh ngủ, ngủ cũng đừng quấy rầy tới giấc mộng đẹp của cô, nếu không quả đấm kêu.

“Em...”

Xem ra, phải gọi tỉnh con heo lười nhỏ tham ngủ này, chỉ có thể lấy ra biện pháp đặc biệt.

Anh cười rất xấu xa tiến đến gần, “Nhanh lên một chút, nếu không anh trực tiếp khiêng em đi ra ngoài.’

“Cút...” Tiếng gào giận dữ buồn bực truyền ra từ trong chăn!

Người phụ nữ này?

“Em thật sự không đứng lên? Vậy muốn anh ôm rồi hả?” Nói xong, anh lập tức khom lưng cúi người ôm lấy cô.

“Ưmh! Khốn kiếp, buông tôi ra...” Đôi mắt buồn ngủ mông lung vừa sắp rơi vào trong giấc mộng, thân thể lại đột nhiên bị một phát ôm lấy lơ lửng trên không trung, Xá Cơ Hoa không thể không tỉnh lại, gầm lên một tiếng đụng vung một quyền đến, nhưng lại phát hiện, tay chân bị vây ở trong chăn!

“Huyền Vũ Thác Hàn...”

“Em đừng lộn xộn, lỡ té xuống đừng nên trách anh đấy.” Huyền Vũ Thác Hàn cười ha hả ôm lấy cô, mũi chân chuyển một cái đi về phía phòng tắm.

“Anh định làm gì? Sao lại ôm tôi tới chỗ này?” Thấy anh đóng cửa phòng tắm lại, Xá Cơ Hoa bất mãn định giãy giụa quát lên.

“Em nói đi vào đây có thể làm gì?” Anh cho dù muốn làm gì, bây giờ cũng không phải là lúc!

Nhìn cô gái đỏ ửng đáng yêu trong ngực, trong lòng anh không nhịn được hơi rung động, một luồng lửa từ bụng dâng lên, chỉ có điều, được đè xuống trong nháy mắt!

Anh dám khẳng định, bây giờ nếu như anh dám làm gì với cô, vậy cơ hội lấy vợ sẽ bị lỡ, so với nhất thời ham vui, vẫn nên lấy ‘tính’ phúc sau này thì quan trọng hơn!

“Huyền Vũ Thác Hàn, anh buông tôi ra, anh định làm gì? Tôi cảnh cáo anh, nếu như anh dám làm chút chuyện vô sỉ với tôi, tôi nhất định đánh cho răng anh rơi đầy đất...”

Về phần tiếng mắng lảm nhảm này, kéo dài mười phút trong phòng tắm mới dừng lại!

Trong vòng mười phút này, người đàn ông nào đó, chính là lấy kem đánh răng, đưa khăn lông, đơn giản vệ sinh sạch sẽ giúp người phụ nữ nào đó không chịu hợp tác, tiếp tục như vậy, toàn bộ hơn hai mươi phút mới ra khỏi phòng tắm.

Sau đó ôm cô đến phòng ăn, bởi vì thông báo trước đó, để người giúp việc không quấy rầy, cho nên anh tự mình bưng thức ăn phong phú ấm áp lên, phục vụ cô giống như nữ hoàng tôn quý, còn thiếu mắt không nhìn xuống hôn đầu ngón chân cô thôi.

Haizzz! Đối với một người đàn ông cao cao tại thượng mà nói, đã vô cùng không dễ dàng, nhưng người đàn ông nào đó lại giống như thích thú!

“Ăn ngon thật đó!” Xá Cơ Hoa vốn còn mang theo tức giận khi rời giường, chỉ chốc lất sau đã bị thức ăn ngon hấp dẫn, tận tình hưởng thụ cá chanh chua cay còn có cà ri gà đỏ nước dừa. “Tài nấu nướng của thím Lưu quả thật không tồi! Vừa thơm, lại cay, lại ngon miệng, thêm một chén cơm nữa!”

Mặc dù nói sáng sớm, nhưng bởi vì khẩu vị của người phụ nữ nào đó, trừ phối hợp dinh dưỡng hợp lý ra, tất cả hương vị đều làm theo khẩu vị của Xá Cơ Hoa.

“Đúng, đúng.” Huyền Vũ Thác Hàn cười hì hì giúp cô thêm cơm, ân cần phục vụ cô, “Có khát không? Có muốn uống một ly nước chanh ướp lạnh không?”

Đều nói muốn bắt được một người đàn ông, sẽ phải chinh phục dạ dày người đàn ông trước, thật ra thì, phụ nữ cũng giống vậy, điểm này, ước chừng Huyền Vũ Thác Hàn lật xem không ít tiểu thuyết lãng mạn!

“Được!” Xá Cơ Hoa gật đầu cười một cái, “Tôi muốn uống nước chanh.”

Mặc dù nói cháo gà kia ăn rất ngon, chỉ có điều sáng sớm ăn những món ăn cay, vẫn hơi nóng trong.

“Tới ngay.” Huyền Vũ Thác Hàn nhanh chóng lấy nước chanh ép ở trong tủ lạnh ra.

Ha ha, hình như rất dễ chinh phục điểm này của cô gái nhỏ, giờ phút này anh tinh thần sáng láng, dĩ nhiên cũng phải cho cô gái nhỏ xinh đẹp này no bụng mới được.

Xá Cơ Hoa uống nước chanh lạnh như băng ngon miệng, cười đến mắt cũng híp vào, “Ừ, uống ngon.”

Lần trước thím Lưu nấu canh cho cô uống, sau khi ăn xong dám không cho cô uống nước chanh, nói gì mà không được, lần này đến lượt người đàn ông này không tệ lắm!

Huyền Vũ Thác Hàn ngồi xuống bên cạnh cô, có chút hữu ý vô ý dựa vào, “Những thứ này đều do anh tự mình làm, nếu như em cảm thấy ăn ngon, vậy mỗi ngày anh đều làm cho em có được không?”

“Anh làm sao?” Kinh ngạc kêu lên kỳ quái, rất hiển nhiên như bị sét đánh rồi.

Anh biết làm cơm? Khả năng sao? Xá Cơ Hoa nhìn trai đẹp bên cạnh, hiển nhiên rất không tin.

“Nếu như anh thật sự sẽ nấu cơm, vậy coi như anh là người đàn ông tốt.” Trong ấn tượng của cô, trừ Phùng Thiên Bảo, dường như không có người đàn ông biết nấu ăn, dĩ nhiên, cô nói như vậy, nhưng trong lòng cũng không tin tưởng lắm chuyện anh nói là sự thật.

Một đại thiếu gia, thật sự sẽ xuống bếp sao? Trước không nói những thứ người khác, rõ ràng sẽ không có ai tin tưởng.

“Nếu biết anh là người đàn ông tốt ‘siêu cấp’, vậy em có muốn suy tính một chút không?...” Hơi thở ấm áp mập mờ thổi khẽ vào gáy cô.

“Cuốn xéo, anh có phải là đàn ông tốt hay không thì liên quan gì đến tôi chứ!” Xá Cơ Hoa đẩy anh ra.

Đẩy anh động chân động tay ra, Xá Cơ Hoa nhìn ra ngoài cửa sổ, hăng hái bừng bừng lập kế hoạch.

“Hôm nay khí trời tốt đó, tôi thích nhất khí trời thu vừa mới hơi se lạnh. Nhiệt độ hơi lạnh này thích hợp ngâm suối nước nóng nhất, nếu như có thể ra ngoài tìm Vũ mấy cô ấy là tốt.”

“Đương nhiên được.” Anh cưng chiều vuốt ve tóc cô, chỉ cần cô vui vẻ, cho dù cô làm gì, anh đều tùy theo cô.

“Anh sẽ để tôi đi ra ngoài?” Ánh mắt Xá Cơ Hoa đột nhiên lóe sáng loang loáng lên.

“Anh chưa từng không để cho em đi ra ngoài, chỉ có điều, em định đi đâu, anh biết một chỗ, ngâm suối nước nóng, rất tốt.”

“Ngâm suối nước nóng? Có thật không?”

“Ha ha, đúng vậy, muốn đi không? Em có thể mời bạn bè em cùng đi.”

“Được được, khi nào đi?”

Không khí đang thân thiện thì điện thoại của Huyền Vũ Thác Hàn đột nhiên vang lên, anh nhanh chóng nhận.

“Bà nội? Chuyện gì? Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì? Đừng khóc, bà từ từ nói...”

Nghe được là bà nội của anh gọi điện thoại tới đây, Xá Cơ Hoa nhìn thêm một cái, chỉ có điều, nghe được nội dung anh nói thì mày đẹp nhíu lại.

Sau khi Huyền Vũ Thác Hàn tắt máy, mặt sầu lo nói: “A Hoa, muốn đi ngâm suối nước nóng hôm nay có thể không đi được, lần sau đi, bây giờ em theo anh đi về nhà trước.” Nói xong, đứng dậy định kéo cô.

Tâm tình Xá Cơ Hoa hơi phức tạp, cô nói muốn đi ra ngoài, nhưng lại không có ý định đi nhà anh, mới nghe điện thoại của anh thì hình như lão phu nhân xảy ra chuyện gì? Nhưng chuyện này mắc mớ gì đến cô? Nhưng mà, từ vừa mới bắt đầu lão phu nhân đối xử rất tốt với cô, vậy cùng đi xem một chút cũng không tính là gì đi?

Lại nói, Huyền Vũ Thác Hàn này cũng coi như người hiếu thuận, thẳng thắn mà nói, cô rất thưởng thức điểm này của anh.

Sắc mặt cô hơi cứng lại: “Tôi đi làm gì? Phải đi làm gì?”

“Sẽ không lâu đâu, chỉ trở về xem bà nội một chút, bây giờ anh cũng không rõ xảy ra chuyện gì.” Huyền Vũ Thác Hàn kéo cô, tay vừa kéo cô, lập tức đi về phía nhà để xe, giữa hai chân mày cau lại lo lắng.

Anh cũng rất muốn chung đụng qua từng ngày với cô như vậy, không nghĩ tới chính là hẹn hò tốt đẹp bị hủy bỏ rồi, nhưng mà, bà nội,cũng là người quan trọng trong cuộc đời của anh, cho dù xảy ra chuyện gì, anh cũng nhất định phải trở về.

Haizzz... Cô không nói gì, thở dài trong đáy lòng, nghe được anh nói như vậy, trừ chân mày có thể gắp được con ruồi ra, Xá Cơ Hoa cũng không nói thêm cái gì mà đi theo anh.

Haizzz, thật đáng tiếc đó, vốn có thể đi ra ngoài tìm Vũ mấy cô ấy, đã mấy ngày, chắc chỗ anh Tuyết của cô cũng có tin tức đi?

Chỉ chốc lát sau, một chiếc xe thể thao màu đen lóa mắt, nhanh chóng ra khỏi cửa chính Tiêu Vân Các!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.