Con Golem khổng lồ kia có đường sáng giữa các khớp là màu đỏ. Có nghĩa thuộc tính chính của nó là Hỏa, nếu đỏ đậm thì là Nham. Hỏa thì dùng Thủy để khắc chế là điều hiển nhiên.
Một trong các đặc tính cơ bản của hệ Thủy, ngoài cấp nước, tạo sương, phóng nước với áp suất cao thì còn có thể tạo ra vòng xoáy nước cắt. Chỉ cần điều chỉnh dòng chảy của nước sao cho thích hợp, nó sẽ chạy vòng bọc lấy lưỡi kiếm.
Nhưng Ma Tùng Quân không thích như thế, vì độ chính xác của Phách Không Trảm rất kém, nên hắn để ba viên ma tinh thạch xoáy thành ba vòng nước. Do đó trên lưỡi kiếm của hắn xuất hiện ba vòng xoáy nhỏ, cũng vì thế mỗi một Phách Không Trảm chém ra sẽ tách kiếm khí làm ba phần, uy lực tương đương, nhưng lại ngắn hơn. Lấy số lượng bù chính xác là được.
Cánh tay bị mất của con Golem kia đang dần hồi phục với tốc độ nhanh chóng. Những mảnh đá Ma Tùng Quân chém nát ra dưới mặt đất đang từ từ bay lên, từng viên đá một phát ra ánh hào quang màu đỏ rồi tụ họp về cánh tay đang dần hình thành của Golem.
“Quân ca, cẩn thận đấy. Con Golem này có khả năng hồi phục rất mạnh. Nếu không phá hủy hoặc lấy ma tinh thạch ra từ trong người nó, thì không có cách nào đánh bại được nó đâu.”
Trở về hình thái ban đầu, Long Nguyên Giáp hô lên một tiếng cho Ma Tùng Quân biết. Vốn hắn định đánh một trận với con Golem để giãn gân cốt, không ngờ nó lại tự đi gây sự với Quân ca. Như thế cũng tốt, từ lúc quen biết nhau tới giờ, hắn chưa từng thấy Ma Tùng Quân đánh hết sức.
Hầu hết các trận đánh phối hợp với Ma Tùng Quân hay chứng kiến hắn đánh người đều là dùng tiểu xảo. Thẳng ra là chơi dơ để đi đến chiến thắng, với góc nhìn là huynh đệ, Long Nguyên Giáp không quan tâm đến cách đánh đó của Ma Tùng Quân, miễn sao thắng là được. Hiện tại hắn chỉ tò mò, Ma Tùng Quân đánh hết sức sẽ như thế nào.
“Con này phiền quá đấy, Đại Cathay phiên bản to đầu à?” – Ma Tùng Quân nghe đến khả năng hồi phục liền nhíu mày một cái.
Nhưng nhớ lại vừa nãy, rõ là nó đang đánh với Long Nguyên Giáp, đùng một cái tự nhiên đánh hắn? Theo như Phiền Bỏ Mẹ nói, con Golem kia nhận định hắn là kẻ yếu nhất nên diệt trước. Ngĩ thế trên trán Ma Tùng Quân nổi từng từng cọng gân xanh, đang yên đang lành bị con giặc này đánh. Tốt thôi, sau bao ngày luyện tập, hôm nay phải thử thành quả.
Ma Tùng Quân đủ thông minh để hiểu rằng những trò tiểu xảo của hắn không thể nào có tác dụng với một con Golem lớn như vậy được. Do đó chỉ có sức mạnh tuyệt đối mới đập nó ra thành cám được thôi.
Dù đang trong tình trạng cáu, nhưng Ma Tùng Quân vẫn đang suy nghĩ cách để đánh bại nó. Thời điểm cánh tay của nó gần hồi phục, lập tức Ma Tùng Quân canh ngay khớp tay và vai của nó mà chém.
“Sưu sưu sưu...”
Vô số Thủy kiếm khí phóng ra, tuy không đánh cùng một chỗ nhưng số lượng kiếm khí lại nhiều, chỉ với 7 8 chém, Ma Tùng Quân thành công chém rơi cánh tay đó của con Golem.
Đây là chém rơi, không phải chém nát. Con Golem đau đớn gào lên một tiếng, nó dùng cánh tay còn lại đập xuống vị trí Ma Tùng Quân đang đứng. Với đôi chân chắc khỏe, Ma Tùng Quân bật nhảy sang một bên, đồng thời xoay người chém ra ba bốn đường Phách Không Trảm.
“Bùm bùm bùm...” Âm thanh như pháo nổ vang lên.
Vô số Phách Không Trảm chém trúng ngực và đầu của con Golem, đẩy lùi nó lại một bước, đất đá rơi lả chả xuống đất. Dù thế Ma Tùng Quân vẫn không chém sâu vào được cơ thể của con Golem.
“Gào!!!!”
Tiếng gầm khủng khiếp cất lên, khiến cho cả hầm ngục rung rẩy nhẹ một cái. Âm thanh lớn đến mức khiến cho đầu óc Ma Tùng Quân choáng váng trong vài giây, đầu hắn ong ong lên sau tiếng hét của con quái vật kia.
Bất chấp cánh tay còn chưa hồi phục, con Golem nhấc chân lên đạp thẳng về phía Ma Tùng Quân. Ngay thời điểm đó Long Nguyên Giáp lao đến như một viên đạn, dùng kiếm táng thẳng vào đầu Golem khiến cho nó bật ngược ra phía sau.
Nó loạng choạng lùi lại vài bước rồi ngã rầm xuống đất, một đám Golem đứng dưới vì thế cũng chịu số phận tan xác.
“Quân ca, không sao chứ?” – Long Nguyên Giáp đỡ chạy đến bên cạnh Ma Tùng Quân.
“Hả? Đệ nói cái gì?” – Ma Tùng Quân hả lên rõ to, hắn không nghe thấy Long Nguyên Giáp nói gì cả.
“Ca có bị thương không?” – Long Nguyên Giáp đặt tay lên vai Ma Tùng Quân hét lớn.
“Đi chùa Hương không? Ở đây có chùa Hương à? Nói chuyện đó bây giờ làm gì?” – Ma Tùng Quân điếc lòi ra, hoàn toàn nghe sai nội dung Long Nguyên Giáp nói.
Hết cách Long Nguyên Giáp đành lấy ra lọ thuốc trị thương, đổ thốc vào miệng Ma Tùng Quân. Sau vài tiếng oong oong kéo dài trong đầu, cuối cùng Ma Tùng Quân cũng có thể nghe thấy được bình thường.
“Quân ca, nghe rõ không?” – Long Nguyên Giáp lay lay Ma Tùng Quân thêm vài lần.
“Được rồi, nghe thấy rồi.”
Ma Tùng Quân ngoáy ngoáy lỗ tai của mình, than một tiếng. Vừa rồi màng nhĩ của hắn muốn rách cả ra, trong hầm ngục không gian kín thế này, đi nhẹ nói khẽ còn vọng lại âm thanh chứ đừng nói để cho con Golem khổng lồ kia gầm lên.
“Gừ... rầm rầm.”
Mặt đất rung chấn lên nhè nhẹ, con Golem khổng lồ bị đánh đi, đang từ từ bò dậy. Nó đang lắp cánh tay cũ bị Ma Tùng Quân đánh rơi ra khi nãy, chỉ trong vài ba giây, cánh tay của nó đã nối liền trở lại.
Vốn là bị Ma Tùng Quân chém đứt thay vì chém nát, nên chỉ cần nó nhặt được tay là có thể kết nối lại được ngay, thay vì kết hợp lại từ mảnh vụn.
“Để nó cho ta, đệ tránh sang một bên đi.”
Bấy giờ Ma Tùng Quân cắm kiếm xuống đất, làm động tác bẻ cổ, sau đó mặc thêm bộ đồ bảo hộ của Yên Nhược Tuyết lên người. Tổng cộng Ma Tùng Quân mặc đến 3 lớp trang phục, đầu tiên là bộ giáp chiến, bọc toàn thân chỉ chừa mỗi vùng chữ T trên mặt. Tiếp theo là bộ trang bị ngoại trang chồng bên ngoài để loại bỏ sự cồng kềnh khi mặc giáp.
Cuối cùng là bộ giáp bảo hộ dành cho các tay đua, mặc bên ngoài. Không biết nó có tác dụng trước con Golem này không, nhưng theo quảng cáo của Phiền Bỏ Mẹ thì bộ bảo hộ này có khả năng loại bỏ hoàn toàn sát thương vật lý lên người.
[Chính xác là 90% thôi túc chủ. Nếu con Golem kia cần một phần sức mạnh để đập chết túc chủ, thì túc chủ vẫn chết như thường. Ngoài ra chỉ giảm được tác động vật lý, nếu tác động bằng phép, túc chủ vẫn nhận sát thương như thường.]
Đang lúc dầu sôi lửa bỏng nhất, Phiền Bỏ Mẹ dội nguyên một gáo nước lạnh lên đầu Ma Tùng Quân. Hắn biết mà, biết thể nào cái con Phiền Bỏ Mẹ kia cũng nói quá lên để bán hàng. Không sao, giảm được 90% cũng là giảm, còn hơn là ăn nguyên một đòn chết tươi.
Đã quá quen với sự lừa dối của Phiền Bỏ Mẹ, nên Ma Tùng Quân chẳng buồn chửi nó nữa. Thay vào đó hắn tập trung vào con quái vật trước mắt hơn. Lúc này Ma Tùng Quân lấy ra hai nút bịt tai, bịt kín bưng lỗ tai mình lại. Đồng thời dặn Phiền Bỏ Mẹ báo cho hắn biết nếu có người đang nói chuyện với hắn.
Vừa chuẩn bị xong, cũng là lúc con Golem gào lên thêm một lần nữa. Nó nghĩ chiêu đó sẽ tiếp tục làm choáng Ma Tùng Quân nên nó lập tức đập tay xuống vị trí của hắn.
“Công nhận mày ngu thật.” – Ma Tùng Quân cười khinh bỉ một tiếng.
Ngay tức khắc hắn tung người nhảy sang một bên, đồng thời chém ra bốn năm chiêu Phách Không Trảm, đánh gãy đôi cánh tay kia của con Golem. Con Golem này tuy tay nó rất dễ phá hủy, nhưng phần thân của nó đặc biệt cứng cáp, rất khó để chém sâu vào.
Nhưng sẽ chả là gì nếu đánh nát hết tứ chi nó. Nghĩ là làm, khi đánh nát được một nửa cánh tay của con Golem, Ma Tùng Quân lại phải chật vật né thêm một vỗ nữa từ tay còn lại của con Golem.
Có vẻ như con Golem không muốn hắn đứng dậy, lần thứ hai liên tiếp đánh hụt, nó sớm đã há miệng ra bắn một tia năng lượng đỏ khủng bố. Tia năng lượng đỏ mang theo nhiệt lượng lớn dội trúng người Ma Tùng Quân.
Trong khoảnh khắc ấy, ba ngón tay điêu luyện của Ma Tùng Quân gõ đều lên trên ba viên ma tinh thạch hệ Thủy của mình. Nháy mắt, một cái khiên lớn bằng nước chắn trước mặt Ma Tùng Quân.
“Oành!!!!!”
Tia năng lượng đâm thẳng vào tấm khiên nước, trong nháy mắt tạo ra vụ nổ hơi nước, vì thay đổi nhiệt độ xung quanh quá đột ngột nên sóng xung kích vì thế cũng sinh ra. Long Nguyên Giáp đứng khoanh tay, lùi lại một bước, dùng chân lùi lằm trụ, ngang nhiên chống lại sóng sung kích kia.
Vụ va chạm không những tạo ra sóng xung kích, còn gây ra cả sương mù lẫn bụi bẩn trong thoáng chốc. Bây giờ sương mù còn chưa kịp tan, thì đã có vô số Thủy kiếm khí của Ma Tùng Quân lao ra. Vô số kiếm khí dồn dập đánh trúng cánh tay còn lại của con Golem.
Trong giây lát cánh tay còn lại cũng vị chém đứt. Vẫn chưa dừng lại ở đó, kiếm khí vẫn tiếp tục lao ra từ trong sương mù, cũng nhờ những đợt kiếm khí đó, sương mù từ từ bị đánh tan. Lộ ra sắc mặt dữ tợn của Ma Tùng Quân.
“Tao xem mày hồi phục đến bao giờ?” – Ma Tùng Quân gào lên.
Bấy giờ trông hắn như một cái máy chém, bản thân đứng dưới mặt đất, không ngừng chém điên cuồng về phía trước. Vì Phách Không Trảm chém trúng, nên mỗi chém đều được tính là liên kích, kích hoạt nội tại của trọng kiếm.
12% sát thương khi đánh trúng kẻ địch. Cộng dồn 4 lần, số cộng dồn tối đa đạt 48%.
14 tốc độ tấn công khi đánh trúng kẻ địch từ đòn đánh thứ 2 trở đi. Cộng dồn 10 lần, số cộng dồn đã đạt 140 tốc độ.
Mỗi một kiếm chém lên sẽ tạo ra ba đường Thủy kiếm khí, hiện tại 2 giây Ma Tùng Quân chém được 5 lần, mỗi đường kiếm khí sẽ phân ra làm ba. Tức 2 giây hắn sẽ chém ra được mười lăm đường Thủy kiếm khí.
Con Golem kia có khả năng hồi phục, nhưng với tốc độ chém điên cuồng của Ma Tùng Quân, lớp đá trên người nó đang không ngừng bị bào mòn. Vả lại nơi Ma Tùng Quân đang nhắm đến chính là hai chân của nó, chặt đứt chân của nó xong mới giã nát người nó được.
“Ha ha ha, chống cự đi? Chống cự tao xem?” – Ma Tùng Quân vừa thở hồng hộc vừa đánh, hắn như kẻ điên phát tiết khiến cho Long Nguyên Giáp cũng phải lắc đầu.
“Hửm? Huyết Phong đâu, tên Ma Cà Rồng với Goblin... đâu hết rồi.”
Bấy giờ Long Nguyên Giáp mới có thời gian ngó lại đằng sau, không ngờ hắn chẳng thấy một ai.