Chu Văn cảm thấy thân thể như bị hư thoát, cơ hồ bị hút tới khô, sắc mặt lập tức trở nên ảm đạm, trên trán toát đầy mồ hôi.
Trong trò chơi, viên trứng Phối sủng mới hấp thu Nguyên khí liền tản ra hồng quang, nhuộm cả quả trứng thành một màu huyết hồng.
Răng rắc!
Trứng Phối sủng vỡ vụn ra, một bóng mờ Huyết sắc Đại Lực nghĩ lóe lên rồi biến mất, nhập vào thân thể nhân vật tí hon.
Cũng ngay lúc đó, Chu Văn cảm nhận được một cỗ lực lượng kỳ dị tràn vào thân thể, một cỗ lực lượng dường như có sinh mệnh, mặc dù không nói thành lời, thế nhưng lại dùng một loại phương thức kỳ dị để truyền đạt tin tức cho Chu Văn.
- Thề chết đi theo… Thề chết đi theo… Thề chết đi theo…
Một thanh âm như có như không vang vọng trong đầu Chu Văn, lực lượng trong cơ thể nhanh chóng tụ lại phía mu bàn tay trái, dần dần tạo thành một đồ án huyết sắc Đại Lực nghĩ, tựa như một hình xăm máu.
Chu Văn theo bản năng kéo tay áo, nắm tay trái rụt vào, để người khác không nhìn được đồ án trên tay.
Phối sủng là một tồn tại vô cùng đặc biệt, nó tựa như là ký sinh trùng, ký sinh trên thân thể nhân loại, đồng sinh cộng tử cùng chủ ký sinh.
Chu Văn nhìn thoáng qua tư liệu trong trò chơi, quả nhiên trên mục Phối sủng có thêm một cái gọi là Đại Lực nghĩ biến dị, sau đó lại nhìn tư liệu của Đại Lực nghĩ biến dị.
Đại Lực nghĩ biến dị: Phàm thai.
Lực lượng: 9
Tốc độ: 5
Thể phách: 9
Nguyên khí: 9
Kỹ năng thiên phú: Đại Lực thần quyền (cửu đoạn).
Hình thái Phối hợp: Quyền sáo.
Chu Văn thầm vui vẻ, thuộc tính của Đại Lực nghĩ biến dị có thể so với đỉnh cấp Phàm thai trong nhận loại, lại còn có Đại Lực thần quyền đạt tới cửu đoạn, nếu triệu hoán ra thì chẳng khác nào thêm một cái chiến lực không kém Chu Văn, thậm chí còn mãnh liệt hơn cả hắn, dù sao Đại Lực thần quyền của Chu Văn mới chỉ có thất đoạn, mà nó lại đạt tới cửu đoạn.
Hiện tại, Chu Văn hận không thể lập tức triệu hoán Đại Lực nghĩ biến dị ra, nhìn xem bộ dạng trong hiện thực của nó dài ngắn thế nào, dù sao trong trò chơi chỉ là hình hoạt họa theo phong cách anime, hiện thực thế nào còn không biết.
Có điều, nghĩ tới đây vẫn là trường học, Chu Văn đành phải nhịn xúc động trong lòng.
Một đầu Phối sủng cấp Phàm thai, triệu hoán trong cái trường này, sợ rằng sẽ bị vây xem, hơn nữa Chu Văn cũng không cách nào nói rõ lai lực của đầu Phối sủng này.
- Ngươi xem tiểu tử Chu Văn kia xem, chơi trò chơi thôi mà cũng có thể chơi đến cả người tái nhợt, thoạt nhìn hư thoát đến không chịu nổi, nếu như không phải đã tận mắt nhìn thấy lực lượng cùng Nguyên Khí kỹ của hắn, ta còn thực hoài nghi xem tên này có phải có tiền sử bệnh lao hay không a.
Điền Hướng Đông vẫn không nhịn được mà đưa mắt nhìn trộm về phía Chu Văn, thấy bộ dạng hư thoát của Chu Văn hiện tại, có chút buồn bực nói.
Hắn làm sao biết, sở dĩ Chu Văn nhìn hư thoát như vậy, là bởi vì hơn một tháng qua hắn một mực dùng máu của mình thay phục sinh dược tề để chơi game, mặc dù mỗi lần một giọt không nhiều, thế nhưng thời gian dài tiêu hao thì cũng không gánh nổi, số lượng tổng lại cũng thực kinh người, điều này sớm đã khiến hắn thoạt nhìn thì gầy yếu, tựa như trong thời gian dài không đủ dinh dưỡng, cho nên sinh thiếu máu vậy.
Trước kia đám người Dư Thái Bạch cảm thấy hắn tự cam đọa lạc, cũng có một phần là do nhìn thấy hiện trạng này, sắc mặt tái nhợt, nhìn thế nào cũng thấy giống như đang cam chịu.
Sau khi tan học, Chu Văn nhanh chóng chóng hết cửa sổ, còn cẩn thận kéo màn cửa lại, lúc này mới triệu hồi Đại Lực nghĩ biến dị ra phòng khách.
Đồ án huyết sắc Đại Lực nghĩ trên tay lập tức đại phóng huyết quang, hình xăm tựa như sống lại, hóa thành dịch thể lưu động trên mu tay, nhanh chóng bao lấy cả tay trái, biến thành một bộ quyền sáo không giống vàng cũng chẳng phải ngọc, mặt trái quyền sáo còn có đồ án Đại Lực nghĩ.
Chu Văn nhìn quyền sáo trên tay, thầm cảm nhận được một cỗ lực lượng bùng nổ trên tay trái, tựa như hắn chỉ cần đánh một quyền, liền có thể đánh nổ xa Tank.
- Quả nhiên như trên mạng nói, Phối sủng trong hình thái phối hợp có thể gia trì hiệu quả lên bản thân, hiệu quả gia trì của Đại Lực nghĩ, hẳn là lực lượng a?
Trong nhà không có chỗ nào có thể thử nghiệm lực lượng gia trì của quyền sáo mạnh tới cỡ nào, Chu Văn đành phải thu hồi quyền sáo, đổi thành triệu hoán Đại Lực nghĩ biến dị.
Đồ án Đại Lực nghĩ biến dị trên tay lại lóe sáng, trước mắt Chu Văn lập tức lại xuất hiện một bóng mờ huyết sắc, quang ảnh kia dần ngưng tụ lại, hóa thành một con kiến to bằng… con ngựa.
Đại Lực nghĩ biến dị trong hiện thực, cũng không đáng yêu như trong trò chơi, một thân giáp xác huyết sắc như đúc từ kim loại, mỗi đường cong đều như ẩn chức bộc phát vô tận, chân kiến thon dài như răng cưa đao, xúc tu trên đầu cũng như thép luyện, dẻo dai cứng chắc.
Đừng nói là bị chân của nó đâm xuyên, coi như bị thân thể nó va chạm một lần, chỉ sợ cũng khó tránh khỏi kết cục xương gãy thân tàn.
Đứng gần quan sát Đại Lực nghĩ biến dị, một cảm giác trùng kích thị giác mãnh liệt dâng lên, thoạt nhìn ẩn ẩn một loại mỹ lệ yêu dị mà nguy hiểm, khiến người vừa ngạc nhiên lạnh mình, lại có một xúc động muốn chinh phục.
- Hình ảnh trong game thực sự không đáng tin cậy, hung khí giếc chóc hung tàn như thế, mà trong game lại mô tả đáng yêu như vậy.
Chu Văn vươn mình cưỡi lên lưng Đại Lực nghĩ, để nó di chuyển hai vòng.
Đáng tiếc là phòng khách quá nhỏ, cho nên Đại Lực nghĩ di chuyển có chút khó khăn, cho nên cũng không có quá nhiều khoái cảm.
- Chờ có cơ hội lại cưỡi ra ngoài một chút.
Nếu như không phải lúc tất yếu, Chu Văn cũng không tính để người khác biết tới tồn tại của Phối sủng này.
Phối sủng cấp Phàm thai dù hiếm thấy, nhưng so với Truyền kỳ Phối sủng lại yếu hơn nhiều, khoe khoang cũng không có ý nghĩa.
Có điều, sau khi thu được trứng Phối sủng, lại khiến Chu Văn càng thêm sức, tiếp tục cầm điện thoại phấn đấu, muốn xem trong cái Huyệt Ma kiến này, còn có thể thu được thứ gì tốt nữa không.
Kỳ thi đại học đã tới gần, Chu Văn đến trường cũng tương đối sớm, thầm muốn sớm lên lớp để ngủ. Vừa mới bước đến cổng chính trường học, đã thấy Điền Hướng Đông cổ quái dựa ở cửa.
Thấy Chu Văn đi tới, Điền Hướng Đông nhanh chóng tiến lên đón, vẻ mặt có chút quái dị, cắn răng nói với Chu Văn:
- Chu Văn, thật xin lỗi, bạn của ta mời ta gia nhập đội của của bọn hắn, ta không thể tổ đội với ngươi được.
Nói xong, không đợi Chu Văn đáp lại, Điền Hướng Đông đã trực tiếp quay người chạy đi.
Chu Văn hơi ngẩn ra, không biết đến cùng có chuyện gì, đã sắp thi tốt nghiệp rồi, Điền Hướng Đông lại đột nhiên muốn đổi đội?!
- Điền Hướng Đông đột nhiên rời đội, không biết là Phương Nhược Tích có chuẩn bị phương án dự phòng không, đên hôm nay rồi, sợ là không dễ tìm được đội viên nữa.
Chu Văn vừa suy nghĩ, vừa bước vào trong, đã thấy Lý Trí đứng sẵn ở đó đợi hắn.
- Lý Trí, chuyện Điền Hướng Đông muốn rời khỏi đội, ngươi đã biết chưa?
Chu Văn hỏi.
Lý Trí hơi ngẩn ra, cổ quái nhìn Chu Văn:
- Thật xin lỗi, vì một số nguyên nhân, ta cũng không thể cùng ngươi tham gia khảo nghiệm.
Chu Văn nhìn Lý Trí, trong lòng thầm dâng lên một cảm giác xấu.
- Vì sao?
Chu Văn nhìn Lý Trí hỏi.
- Ngươi đừng hỏi nữa, tóm lại là ta có lỗi với ngươi.
Lý Trí xấu hổ, cúi đầu với Chu Văn một cái, sau đố liền nhanh chóng rời đi.
Bước thêm mấy bước, Chu Văn lại nhìn thấy Phương Nhược Tích, từ sắc mặt của nàng, lập tức khẳng định suy đoán của bản thân.
- Chu Văn, ta có lỗi với ngươi, ta không thể cùng ngươi tham gia khảo nghiệm được.
Phương Nhược Tích đến trước mặt Chu Văn, trầm mặc hồi lâu, mới mở miệng nói.
Đọc tiếp: https://muatruyen.com/ta-chi-muon-an-tinh-choi-game-dich/chuong-12.html