Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 62: Chương 62: Mưa gió lại nổi lên




Chu Văn vừa vào game không lâu, còn chưa tới ao sen, màn hình xuất hiện một thông báo: Ngân dực phi kiến đang trong trạng thái đói bụng.

Thông báo vừa hiện liền biến mất, Chu Văn không để ý tới, tiếp tục tiến về phía trước, thế nhưng mười phút sau, hệ thống lại tự nhắc nhở lại.

- Cái tên này dùng Phối sủng làm thức ăn, thế nhưng nào dễ thu được trứng Phối sủng như vậy a?

Chu Văn thầm phiền muộn, chỉ có thể không để ý tới.

Nếu như Chu Văn hắn là kẻ có tiền, hắn có thể mua trứng Phối sủng để nuôi Ngân dực phi kiến, thế nhưng Chu Văn lại không giàu có, sinh hoạt phí mà Chu Lăng Phong cho hắn chỉ đủ chi tiêu bình thường, căn bản không có dư lực mà đi mua trứng.

- Tự mình động thủ cơm no áo ấm, vẫn là càn quét thêm mấy lần phó bản đi.

Chu Văn thao túng nhân vật tí hon, giết vào trong ao sen.

Trong lúc này, đoạn video Chu Văn liên thủ với Lý Huyền giết Huyết văn Phật Tâm liên đã chiếm lấy toàn bộ diễn đàn của trường.

Cũng không biết là ai quay xuống, dùng góc độ của người xem để ghi chép lại toàn bộ.

Có điều, rõ ràng là video này đã có cắt ghép biên tập, toàn bộ video chỉ kéo dài đến khi Chu Văn triệu hồi ngân dực, mang theo Lý Huyền bay lên trời.

- Thực sự là ngày chó mà, không phải Lý Huyền chỉ là tên bại gia tử của Lý gia thôi sao? Sao lại có thể mạnh như vậy? Một Phàm thai lại có tới ba Phối sủng cấp Truyền kỳ, còn chém được cả Huyết văn Phật Tâm liên mà bao nhiêu học trưởng cũng không làm được?

- Lý Huyền quá đẹp trai!

- Tên tân sinh kia cũng không tệ, mặc dù thực lực còn hơi kém chút, có điều cũng có tới hai cái Phối sủng, có điều hai con Phối sủng kia có chút lạ, dường như ta chưa từng thấy qua, là Phàm thai hay là Truyền kỳ?

Lý Huyền triệt để nổi tiếng, mà vì dính ánh sáng của Lý Huyền, Chu Văn cũng khiến không ít người chú ý.

Đoạn video này, đồng thời xuất hiện trên máy tính của Kiều Tư Viễn, Kiều Tư Viễn ngồi trước máy tính, hai tay xiết lại, nghi ngờ xem đi xem lại nhiều lần.

- Có thể nhìn ra được gì hay không?

Kiều Tư Viễn nhìn Lệ Tư ở bên, hỏi.

- Lý Huyền rất mạnh, tên này rất thú vị, khác với trước rất nhiều, ba huynh đệ Lý gia, không có tên nào là đèn dầu cạn, cũng may là Lão đại nhà đó không may chết sớm, bằng không nói không chừng có thể thực sự dao động địa vị An gia.

Lệ Tư cũng xem rất nhiều lần, nếu Kiều Tư Viễn còn không nói, bản thân nàng cũng sớm có chút không chịu được.

Kiều Tư Viễn khẽ lắc đầu:

- Ý ta không ở điểm này, ngươi có chú ý Chu Văn hay không?

- Đương nhiên là có, mặc dù Lý Huyền rất mạnh, thế nhưng người chỉ huy lại là Chu Văn.

Lệ Tư nói.

Kiều Tư Viễn nhìn vào máy tính, hai mắt như phát sáng:

- Không, cũng không phải cái này, ngươi nhìn kỹ một chút, Chu Văn liên tục ba lần làm động tác nhảy vọt, nhảy như vậy, nếu không có Nguyên Khí kỹ đặc thù hoặc là dùng Nguyên Khí quyết chống đỡ, coi như ngươi ta cũng khó có thể hoàn thành.

Lệ Tư hơi ngẩn ra, vội vàng nhìn kỹ lại, trên mặt dần lộ vẻ kinh ngạc:

- Đúng vậy, nếu không có Nguyên Khí kỹ cùng Nguyên Khí quyết chống đỡ, thân thể nhân loại khó mà nhảy liên tiếp như thế, hắn rõ ràng không dùng Nguyên Khí kỹ, nói như vậy Nguyên Khí quyết của hắn phải vô cùng bất phàm…

- Không phải trên tư liệu đã nói, hắn luyện “Khổ Thiền” hay sao? Hơn nữa còn là luyện rất nhiều năm.

Kiều Tư Viễn nói.

- “Khổ Thiền” là Nguyên Khí quyết sở trường về thể phách cùng lực lượng, không thể có đặc tính bùng nổ như này, xem ra Chu Văn còn ẩn giấu rất sâu, thứ hắn luyện, không phải là “Khổ Thiền“.

Lệ tư nói.

Ai biết, Kiều Tư Viễn lại rất khẳng định:

- Không, ta chắc chắn Chu Văn luyện “Khổ Thiền”, ít nhất là lần trước chúng ta gặp ở Quy Đức phủ, hắn vẫn luyện “Khổ Thiền“.

- Vì sao?

Lệ Tư có chút không hiểu.

- Chẳng lẽ dưới tình huống đó, đột nhiên gặp một thiếu niên mà ngươi không quan sát hắn sao? Khi đó ta nhận thấy da hắn hơi ố vàng, đáy mắt cũng có màu vàng sậm, đó chính là đặc thù của “Khổ Thiền”, tại thời điểm đó, hắn đã phải luyện “Khổ Thiền” tới mấy năm, nhưng hiện giờ, trên người hắn lại đã không còn những đặc thù đó.

Kiều Tư Viễn nói.

- Từ lần trước gặp ở Quy Đức phủ tới nay cũng không bao lâu, trong thời gian ngắn như vậy, hắn có đổi Nguyên Khí quyết khác, cũng không thể hoàn toàn thay thể “Khổ Thiền” luyện bao năm nhanh như thế a? Ít nhất muốn đặc thù trên cơ thể hoàn toàn thái hóa, cũng không phải thời gian ngắn là có thể xong.

- Đây chính là vấn đề, Chu Văn gặp Tỉnh Đạo Tiên, sau đó không bao lâu, “Khổ Thiền” của hắn lại bị một môn Nguyên Khí quyết khác thay thế, mà không lâu sau đó, An gia cũng đổi tên trong danh sách thành Chu Văn, trong đó, có phải có liên hệ gì không?

Kiều Tư Viễn nhẹ nhàng nhịp tay lên mặt bàn, chậm rãi nói.

Thân thể Lệ Tư run lên:

- Ý cục trưởng là, An gia có quan hệ với Đại ma đầu Tỉnh Đạo Tiên?

- Không, ta không có nói vậy, có điều Chu Văn không bình thường, có lẽ giữa hắn cùng Tỉnh Đạo Tiên có chuyện gì đó cũng khó nói. Trong thời gian ngắn lại có thể thay đổi Nguyên Khí quyết mà bản thân khổ tu mấy năm, người có thể làm được chuyện như vậy không nhiều, số lượng người trong Liên bang có thể đếm trên đầu ngón tay, mà Tỉnh Đạo Tiên, lại vừa hay là một trong số đó.

Kiều Tư Viễn nói.

- Nếu như vây, chẳng phải Chu Văn là đồng đảng của Tỉnh Đạo Tiên? Chúng ta phải mau chóng bắt hắn về thẩm vấn a.

Ánh mắt Lệ Tư sáng lên.

- Đúng là cần phải như vậy, thế nhưng đây là Lạc Dương, không phải kinh thành của bản bộ.

Kiều Tư Viễn thở dài.

- Chúng ta có thể xin lệnh bắt, Tịch Dương học viện cũng không dám cản trở chúng ta bắt người a.

Lệ Tư nói.

- Tịch Dương học viện không dám, thế nhưng lại có người dám.

Kiều Tư Viễn lạnh nhạt nói.

- An Thiên Tá? Không đến mức vậy chứ? Hắn dám công nhiên chống lại pháp luật Liên bang?

Lệ Tư cau mày nói.

- Hắn dám.

Kiều Tư Viễn khẳng định.

Trầm ngâm một lát, Kiều Tư Viễn còn nói thêm:

- Có điều ta thấy thái độ của An Tĩnh cùng an thiến tá rất không hài lòng với việc Chu Văn lấy mất danh ngạch của An Tĩnh. Bằng không đường đường là An Đốc Quân, hắn cũng sẽ không tận lực phê bình một học sinh cấp ba khi tuần tra Quy Đức phủ, An Tĩnh cũng không đặc biệt chuyển trường tới đánh hắn một chầu.

- Ý cục trưởng là?

Lệ Tư hỏi dò.

- Lập tức xin lệnh bắt, trước bắt Chu Văn về, động tác nhất định phỉa nhanh, coi như khi An gia nhận được tin muốn cứu người, chúng ta cũng phải hỏi ra hết thảy những gì cần hỏi, hơn nữa, chưa hẳn An Thiên Tá muốn cứu người.

Kiều Tư Viễn lạnh nhạt nói.

- Vâng, cục trưởng, ta sẽ nhanh chóng xin lệnh bắt, chờ khi bắt hắn trở về, ta sẽ tự mình thẩm vấn hắn.

Khóe mắt Lệ Tư ánh lên một tia hừng hực.

- ------------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.