Ta Chính Là May Mắn Như Vậy Không Phục Ngươi Đánh Ta A

Chương 28: Chương 28




Edit: Nguyệt Kiều

Beta: Sub

Buổi tối lúc trở về, Chân Phong đã không ở trong phòng.

Tôi gọi điện thoại thì tắt máy.

Tôi thu dọn gian nhà một chút, tắm rửa sạch sẽ, lên giường ngủ.

Ngày thứ hai lúc tỉnh lại, trước mặt vẫn là phần thịt trắng toát.

Chân Phong thấy tôi tỉnh rồi, liền ở trên người tôi gặm lung tung.

Tôi nói: “Em chờ chút đã, để anh nói giám đốc xin nghỉ một ngày, em làm xong, anh buổi tối còn có thể đi làm.

Hắn nói: “Tiêu Điều, anh sao lại gây mất hứng như vậy.”

Tôi nói: “Không phải mất hứng, là chuyện cần thiết chuẩn bị trước.”

Hắn liền phi thân qua, nằm ở trên giường, nói, số ta thật là khổ a.

Tôi nói: “Làm sao mà số khổ?”

Hắn nói: “Cưới vợ, sau đó vợ không cho thao.”

Tôi nói: “Không phải không cho em thao a, đây không phải là trước tiên cần phải xin nghỉ một ngày sao.”

Hắn nói: “Có thể anh vừa nói như thế, em không muốn đè xuống dục vọng.”

Tôi nói: “Em ngạnh xong sau đó lại thật mềm, em bị bệnh liệt dương.”

Hắn nói: “Tiêu Điều, em thảo.”(1)

(1) thảo: câu chửi = Đệt - NK

Tôi đưa tay sờ phía dưới của hắn, nói: “Còn thật mềm nhũn hắc.”(2)

(2) hắc: cười kiểu ha ha =))) - NK

Hắn đem tay tôi lôi ra ngoài, lấy chăn che chính mình, nói: “Cấm đùa giỡn lưu manh.”

Tôi nói: “Vậy thật không làm, anh liền đi nấu cơm.”

Hắn nói: “Em muốn ăn canh trứng gà còn muốn uống canh đậu xanh, không mang theo da.”

Tôi nói: “Được, đều làm cho em, em nếu buồn ngủ, thì ngủ thêm một chút đi.”

Tôi và Chân Phong coi như vững vàng mà qua một tháng, trừ việc hắn thường thường đêm không về, và chúng tôi thường thường không làm được bước cuối cùng, ngoài ra, hết thảy đều tốt.

Nhắc tới cũng là tà môn, lúc thường không có chuyện gì, vừa đến chúng tôi chuẩn bị thời khắc mấu chốt, hoặc là anh em của hắn gọi điện kêu đi uống rượu, hoặc là giám đốc điện tôi gọi tăng ca, coi như hai cái điện thoại di động đều không có chuyện, tôi nằm ngang ở trên giường, nhìn Chân Phong, hắn cũng lại đột nhiên nói, hắn không làm tiếp được. Có lẽ là bởi vì hắn víu vào quần tôi, liền nhìn thấy cái Âu Mĩ nhỏ bé chính là nguyên nhân. Tôi đang nghĩ, có muốn hay không kiến nghị, hắn lần sau thử xem phía sau lưng thức?

(ý là khi P cởi quần TĐ thì thấy cái --- của TĐ nên ko làm ăn đc - Sub)

Có một ngày, tôi mới vừa làm xong ca đêm, Chân Phong liền hỏi tôi có buồn ngủ hay không, tôi nói không, hắn liền nói: “Chúng ta hẹn hò đi thôi.”

Tôi nghĩ nghĩ, chúng tôi ở cùng chỗ một tháng, ngoại trừ ở nhà vẫn là ở nhà, quả thật là nên hẹn hò.

Tôi kết giao qua bạn gái, mặc dù qua ba tháng, biết một vài thứ nên làm, chính là đi dạo phố, ăn một bữa cơm, cùng một cô gái còn có thể đi nơi giải trí như vườn thú Thủy tộc quán cái gì đó, hai nam nhân rất nhiều việc hẹn hò cũng phải PASS.

Hắn quả nhiên lái xe mang tôi đi dạo phố, chạy tới một bãi đậu xe của trung tâm thương mại nổi tiếng, đem thẻ cho tôi, nói: “Tùy tiện mua.”

Tôi không xuống xe, tôi nói: “Chỗ này quá đắt, chúng ta chuyển sang nơi khác.”

Hắn nói: “Tiền của em chính là tiền của anh, anh lấy thẻ của em tùy tiện xoát, đừng tỏ vẻ xa lạ.”

Tôi nói: “Em ngay cả thẻ của anh cũng đều không lấy, lại nói với anh đừng xa lạ.”

Hắn nói: “Bên trong thẻ của anh không tới 10 vạn đồng em cầm cũng vô dụng.”

Tôi nói: “Em lấy đi, mua cái quần cộc cũng được.

(Khổ thân Điều ca ca =)))))))))))) – NK)

Hắn nói: “Anh theo em giang thượng, em không bắt anh phải đưa thẻ, anh sẽ không bắt em hắc thẻ.”

Tôi nói: “Ừ”

Hắn nói: “Tiêu Điều, bây giờ anh rất không thú vị nha.”

Tôi nói: “Em dùng cách bao dưỡng đối xử với anh như vậy cũng không thú vị.”

Hắn nói: “Em không muốn cùng anh cãi nhau, liền một câu anh có cầm hay không đi.”

Tôi nói: “Không lấy.”

Hắn nói: “Hôm nay cũng đừng đi dạo phố.”

Tôi nói: “Vốn là không nên đến nơi này đi dạo, anh mua quần áo ở nơi này, không quản về nhà hay là đi làm, cũng không có cơ hội mặc, treo trong tủ quần áo cũng vô dụng.”

Hắn nói: “Về nhà là về nhà của mẹ anh?”

Tôi nói: “Phải.”

Hắn nói: “Không thể lấy nơi em và anh đang sống để gọi là nhà?”

Tôi nói: “Em không thể yêu cầu anh làm việc mà chính em đều không làm được.”

(Sub: chết thật, cãi nhau rồi)

Hắn nói: “Em thảo.”

Tôi nói: “Ngừng đề tài này đi, lại nói liền rùm beng lên, trở về đi thôi.”

Hắn nói: “Không muốn trở về, còn muốn đi hẹn hò.”

Tôi nói: “Vậy thì đi, hai ta đi dạo ngõ, ăn vặt cũng được.”

Hắn nói: “Không có nơi dừng xe.”

Tôi nói: “Có, anh biết một bãi đậu xe, tới chỗ cho em biết.”

Hắn nói: “Vậy cũng tốt.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.