Edit: Cám
Công Nghi Thiên Hành nhìn qua: “Hải Thiên tới?”
Thiên Long Vệ đáp: “Đúng vậy.”
Công Nghi Thiên Hành hơi hơi gật đầu: “Mời vào đi.”
Thiên Long Vệ đáp lời, lách mình rời đi.
Kế tiếp, Công Nghi Thiên Hành giơ hai ngón tay kẹp lấy cổ áo Cố Tá, đem hắn xách lên.
Cố Tá tay chân quơ quơ một chút.
Công Nghi Thiên Hành một lấy gương, đặt trước mặt Cố Tá, để hắn tự nhìn
Cố Tá: “……”
Ngay sau đó, Cố Tá nhảy dựng lên, trực tiếp vọt vào trong phòng tắm rửa: “A a a ta dơ như vậy tại sao đại ca không chịu nói cho biết chứ!”
Công Nghi Thiên Hành dừng một chút, không biết nói gì.
Kỳ thật, vừa rồi y đã hỏi qua.
Lúc này, Thiên Long Vệ dẫn theo một thanh niên trường thân ngọc lập đi tới. Thanh niên này đúng là thành viên của Bách Xuyên Minh Hải Thiên mấy ngày trước đặt đơn hàng, lúc này nhìn thấy Công Nghi Thiên Hành, lập tức đi qua chào hỏi: “Công Nghi sư đệ quả nhiên là người giữ chữ tín.”
Công Nghi Thiên Hành cười chấp tay nói: “Hải sư huynh mời ngồi.”
Hải Thiên nhanh chân đi tới, ngồi đối diện Công Nghi Thiên Hành.
Công Nghi Thiên Hành rót cho hắn ly trà, cũng không vòng vo: “Đan dược đã chuẩn bị tốt, Hải sư huynh mời chờ một chút, A Tá đang trong phòng sửa sang lại.”
Hải Thiên thở phào nhẹ nhõm, đối với Công Nghi Thiên Hành cũng sinh ra hảo cảm.
Người làm ăn buôn bán bình thường luôn muốn hàn huyên, vòng vo tam quốc mới đi vào vấn đề chính, thậm chí còn phải nói cho bọn họ rất nhiều lời khẩn cầu mới chịu chậm rãi tỏ vẻ... Nếu là thời điểm bình thường mọi người khách sáo lẫn nhau cũng không vấn đề, nhưng đây là chuyện liên quan đến sinh tử tồn vong của cả một tập thể, làm vậy sẽ khiến người không thoải mái. Bất quá Công Nghi Thiên Hành đối mặt với tình huống này, không chỉ không dùng công phu sư tử ngoạm, còn lập tức nói đến chính sự, tự nhiên khiến hắn tâm tình thoải mái.
Trong phòng khác, Cố Tá trực tiếp nhảy vào thùng tắm tắm rửa, còn chưa kịp chính mình tẩy sạch, trong đầu liền truyền tới giọng nói.
[ A Tá, sau khi tắm xong, đem đan dược ra đó. ]
Cố Tá vốn có chút xấu hổ, nhưng trong giọng nói của đại ca lại không có ý tứ cười nhạo, hắn liền tự nhiên hơn rất nhiều. Hắn dùng tốc độ nhanh nhất tắm rửa sạch sẽ, trong đầu cũng truyền âm trở về.
[ Đã biết, đại ca. ]
Ở bên ngoài, Hải Thiên uống một ngụm trà, ánh mắt có chút chờ mong, dò hỏi: “Không biết Công Nghi sư đệ có thể cấp cho ta bao nhiêu Tấn Nguyên Đan?”
Công Nghi Thiên Hành suy nghĩ, trả lời: “Lần này luyện đan rất thuận lợi, nhóm Luyện dược sư cũng thuần thục không ít, trung thượng phẩm đan đều có được không ít. Bởi vậy, hạ phẩm 100 viên, trung phẩm 300 viên, thượng phẩm 100 viên, tổng số 500 viên.... Không biết Hải sư huynh thấy sao?”
Trên mặt Hải Thiên, cơ hồ không ngăn được tươi cười: “Hảo hảo hảo! Thật sự là quá tốt!.” Hắn cũng biết đan dược này không dễ luyện chế, vốn tưởng có thể được hai ba trăm viên đã không tồi, nhưng cư nhiên lại vượt qua suy nghĩ hắn, có đến 500 viên! Hơn nữa trong số 500 này, lại có 100 viên thượng phẩm! Ở trong mắt hắn tràn ngập cảm kích nói: “Đa tạ Công Nghi sư đệ mạnh mẽ tương trợ! Có 500 viên Tấn Nguyên Đan này, các sư đệ Bách Xuyên Minh càng có được nhiều hơn bảo đảm!”
Công Nghi Thiên Hành chờ hắn bình tĩnh lại, mới nhắc nhở: “Bất quá Hải sư huynh, bất luận đan dược gì cũng đều có hạn chế. Tấn Nguyên Đan chỉ thích hợp cho Võ giả Tiên Thiên, Võ giả Hậu Thiên không thể chịu đựng nổi dược lực này, mà Võ giả Tiên Thiên có tăng lên, cũng không thể đột phá tới đại cảnh giới. Nếu Võ giả Tiên Thiên thất trọng ăn thượng phẩm Tấn Nguyên Đan, bất quá cũng chỉ tăng lên tới ngụy Thoát Phàm cảnh mà thôi, thực lực không thể sánh với Thoát Phàm cảnh chân chính, cũng không có khả năng vượt qua Thoát Phàm cảnh.
Hải Thiên đã bình tĩnh lại rất nhiều: “Cái này ta tự nhiên hiểu được.”
Công Nghi Thiên Hành cười cười: “Bất quá không cần phải lo lắng. Nếu là đem thượng phẩm đan giao cho tuyệt thế thiên tài bị hạn chế cảnh giới, khi bọn họ tăng lên tới ngụy Thoát Phàm cảnh, muốn chiến thắng được mấy Võ giả Thoát Phàm cảnh chân chính kia cũng không phải chuyện khó.”
Hải Thiên cũng cười: “Đúng là có đạo lí này.”
Tấn Nguyên Đan sử dụng thế nào, bọn họ đều đã có tính toán, nếu bọn họ đem trung cấp đan cho Tiên Thiên bát trọng dùng, kỳ thật cũng tương đương với có nhiều hơn Võ giả Thoát Phàm cảnh nhập môn, đối với Võ giả cảnh giới thấp, đúng là thứ có thể bảo mệnh.
Những lời này hắn sẽ không tỉ mỉ nói cho Công Nghi Thiên Hành, Công Nghi Thiên Hành cũng sẽ hiểu rõ.
Hai người này trong lòng hiểu mà không nói ra.
Nói chuyện một lúc, Hải Thiên lại dò hỏi số lượng các loại đan dược khác, Công Nghi Thiên Hành đương nhiên cũng giải đáp tỉ mỉ, trên cơ bản, đều đã quyết định ổn thỏa rồi.
Lúc sau, một thiếu niên da trắng nõn, tóc đen nhánh mềm mại từ trong phòng đi ra. Trong tay hắn ôm một cái rổ, trong rổ có rất nhiều bình ngọc, chạy chậm tới bên người Công Nghi Thiên Hành.
Công Nghi Thiên Hành nhìn thiếu niên cười cười: “A Tá, đem đan dược bàn giao cho Hải sư huynh.”
Cố Tá ngoan ngoãn đưa rổ ra: “Bình ngọc nhỏ mỗi bình mười viên, bình ngọc cỡ trung mỗi bình ba mươi viên, bình ngọc cổ dài, mỗi bình trăm viên. Tên đan dược đều được dán trên bình, tất cả đều ở chỗ này.”
Trong rổ, không chỉ có Hợp Khí Đan, Lưu Xuân Đan, Uẩn Khí Đan, Tấn Nguyên Đan, ngay cả Tham Tuyết Đan, Tục Mạch Đan, Tục Cốt Đan cũng đều có, hơn nữa toàn bộ đều là thượng phẩm đan, chỉ là phân lượng khác nhau mà thôi.
Hải Thiên đảo mắt nhìn toàn bộ bình ngọc trong rổ, số lượng quả nhiên không tồi, hắn trong lòng vui mừng, cũng không chút do dự lấy ra một chồng kim phiếu. Bất quá cũng là lần đầu hợp tác, ngoại trừ Tấn Nguyên Đan ra, mỗi loại đan dược khác số lượng đều không nhiều, cho nên tổng số kim phiếu, cũng chỉ có mấy chục vạn mà thôi. Đương nhiên, con số đó cũng tương đương với nửa ngày buôn bán của Dược Sinh Đường đó.
Theo sau, Hải Thiên đem số đan dược thu hồi thích đáng, khi nhìn Công Nghi Thiên Hành ánh mắt cũng càng thêm hiền lành, có thể nói, hắn đối với Công Nghi Thiên Hành cả người đều phát ra thiện ý: “Có số đan dược này, Bách Xuyên Minh ta đã an toàn hơn rất nhiều. Nhưng Hải mỗ còn có một yêu cầu quá đáng, hy vọng mỗi tháng sau này, có thể từ chỗ sư đệ mua ít đan dược, không biết sư đệ có thể hay không....”
Công Nghi Thiên Hành cười nói: “Nếu Hải sư huynh đã coi trọng, như vậy đi, vẫn y như những gì đã nói trước đó, mỗi tháng ta có thể cung cấp 200 viên Hợp Khí Đan, Uẩn Khí Đan cùng Lưu Xuân Đan mỗi loại hai mươi viên, Tham Tuyết Đan 50 viên, Tục Cốt Đan cùng Tục Mạch Đan mỗi loại 10 viên, còn Tấn Nguyên Đan..... Cái này vẫn không thể nắm chắc được, phẩm cấp cũng không thể xác định, như thế tính cả ba phẩm cấp hợp lại không ít hơn 80 viên, có được không?”
Hải Thiên nghe xong, cũng biết Dược Sinh Đường của đối phương cũng cần một lượng lớn đan dược duy trì, nghĩ lại chính mình đúng là có chút gây khó dễ người khác, liền gật đầu nói: “Công Nghi sư đệ quả thật sảng khoái, cứ quyết định như vậy đi!”
Công Nghi Thiên Hành cũng cười: “Mỗi tháng vào đầu tháng Hải sư huynh có thể đến lấy đan dược.”
Hải Thiên lại nói: “Đa tạ, cáo từ!”
Nói xong, hắn quay người lại, đi nhanh ra ngoài. Lúc này hắn thật sự gấp không chờ nổi rồi, phải nhanh chóng đem tin tức tốt này báo lại cho các sư huynh đệ Bách Xuyên Minh!
Chờ Hải Thiên đi, Cố Tá nhẹ nhàng thở ra, cũng ngồi xuống: “Đại ca, chúng ta còn 500 viên Tấn Nguyên Đan a, chuẩn bị làm gì bây giờ?”
Công Nghi Thiên Hành nói: “Từ nay về sau A Tá luyện chế nhiều thêm Thanh Mạch Đan, cũng luyện chế một ít Tấn Nguyên Đan, nhưng khống chế cho ra trung phẩm và thượng phẩm, ta cũng sẽ thu thập thêm dược liệu cho A Tá sử dụng.”
Cố Tá cũng gật đầu: “Được, ta sẽ nỗ lực!”
Hắn đương nhiên tin tưởng đại ca, trước đó ngoại trừ không tìm được mấy vị chủ dược Tiên Thiên Đan ra, còn những thứ khác không biết đại ca làm cách nào cũng chưa từng để hắn thiếu qua dược liệu, cho dù là trước đó hắn đột ngột muốn luyện chế Tấn Nguyên Đan, nhưng dược liệu quả là chuẩn bị đầy đủ. Cho nên, hắn chỉ cần hảo hảo luyện dược là được.... Đối với một Luyện dược sư mà nói, không có gì so cái này tốt hơn đâu.
Bớt việc để lo sẽ không thêm phiền toái a!
Công Nghi Thiên Hành bên kia lại ra lệnh cho Thiên Long Vệ: “Ba ngày sau, đẩy ra giải độc đan.”
Thiên Long Vệ cung kính đáp lời, thân ảnh nhoáng lên, lại biến mất.
Cố Tá nghĩ nghĩ, cũng hô một tiếng về hướng đó: “Long Ngũ, đến lúc đó nhớ đến tìm ta lấy đan dược đó!”
Nơi đó cũng truyền đến một tiếng: “Vâng.”
Việc này liền quyết định xong.
Kế tiếp, Cố Tá bắt đầu sắp xếp thu thập một số thứ, chuẩn bị cơm trưa hôm nay cùng dược thủy để Công Nghi Thiên Hành ngâm mình. Lấy tinh thân lực hiện giờ của hắn, phân tâm làm hai việc đã không thành vấn đề, hơn nữa Công Nghi Thiên Hành sau khi tiến vào Tiên Thiên, kinh mạch rộng lớn hơn chút, tuy rằng so với Võ giả Tiên Thiên khác vẫn kém hơn, nhưng so với chính y mà nói, đã mạnh hơn rất nhiều. Bởi vì từ đầu kinh mạch bị Tiên Thiên khí gây tắc nghẽn, giai đoạn này cũng là giai đoạn thiên đố thân thể chịu khổ nhiều nhất, nhưng qua thời gian dài được điều dưỡng bởi dược thủy cùng dược thiện đã tốt hơn rất nhiều, Công Nghi Thiên Hành đã không cần phải chịu đựng đau đớn kịch liệt như trước nữa.
Nhưng mà đây cũng chỉ là thời điểm chưa tiếp cận Thoát Phàm cảnh mà thôi, một khi Công Nghi Thiên Hành đột phá Thoát Phàm cảnh, khí tức len lỏi trong kinh mạch sẽ càng cường thịnh, mãnh liệt đánh sâu vào kinh mạch! Đến lúc đó, kinh mạch lại phải trải qua một cuộc khảo nghiệm khủng bố!
Trước mắt Cố Tá chỉ có phương pháp trị liệu trước Thoát Phàm cảnh, về sau làm sao, hắn hiện tại cũng không biết được. Hắn có dự cảm, đến lúc đó, đại khái hệ thống sẽ tự động nhảy ra dọa người thôi.
Giống như hiện tại, Cố Tá trong đầu thử dò hỏi một chút.
[ Hệ thống, thiên đố thân thể Thoát Phàm cảnh về sau điều trị thế nào a? ]
[ Nhiệm vụ chi nhánh chưa mở, không thể trả lời. ]
[…]
Chính là như vậy đấy.
Bách Xuyên Minh ở gần trung tâm nội môn, có thể chiếm cứ địa bàn ở đây đều là cường giả lai lịch lớn trên Thiên Bảng, Tiêu Thiên Khải thân là đệ nhị Thiên Bảng, chỗ ở đương nhiên có thể ở đây.
Tuy rằng Tiêu Thiên Khải chỉ là đệ tử hạch tâm chứ không phải đệ tử chân truyền, nhưng hắn thực lực cao cường, có thể chiếm cứ một tòa núi cao cao nhất gần đó, mà ngọn núi này xung quanh còn có một vài sườn núi nhỏ bảo vệ, đây chính là địa phương cư trú của một ít Võ giả Thoát Phàm cảnh –– bọn họ có cường giả xếp hàng sau Thiên Bảng, có số ít là đệ tử hạch tâm, tất cả đều dựa vào thực lực của Tiêu Thiên Khải, hình thành liên minh như vậy.
Không sai, Bách Xuyên Minh cũng không chỉ là một ngọn núi, mà là hai mươi mấy tòa sơn phong hình thành một tiểu núi non.
Hải Thiên nhanh chóng chạy trở về, trực tiếp đi tới toàn Thiên Khải phong cao nhất.
Nơi này được đặt theo tên của Tiêu Thiên Khải, cũng đủ biết đây chính là nơi hắn bế quan.
Hải Thiên thực lực là Tiên Thiên thất trọng, thời điểm ở ngoại môn là bị khí phách Tiêu Thiên Khải hấp dẫn mà đi theo, hai người cùng nhau tiến vào nội môn, chỉ tiếc tư chất hắn không bằng Tiêu Thiên Khải, mãi đến khi Tiêu Thiên Khải đã được đề tên trên Thiên Bảng, hắn như cũ vẫn chưa thể tiến vào Thoát Phàm cảnh.
Nhưng mà, Hải Thiên lại làm tâm phúc của Tiêu Thiên Khải. Bởi vì hắn đối với Tiêu Thiên Khải trung thành và tận tâm, càng bởi vì nếu không phải lúc đầu hắn thay Tiêu Thiên Khải ôm tất cả mọi việc vụn vặt vào thân, Tiêu Thiên Khải cũng không có khả năng có thể an nhàn mà dùng hết thời gian vào còn đường võ đạo, đạt được thành tựu như ngày hôm nay.
Có thể nói, Hải Thiên là người duy nhất được phép tự do ra vào Thiên Khải phong.
Lần này Tiêu Thiên Khải gặp phải cửa ải khó khắn, chỉ vừa mới nghe được người ta nhắc tới chút chuyện về Dược Sinh Đường, Hải Thiên đã tự mình đi qua chứng thực, chính là vì muốn thay Tiêu Thiên Khải giải quyết khó khăn.
Cho nên dọc đường đi lên núi, Hải Thiên gặp được không ít Võ giả thực lực cao cường hơn hắn, nhưng họ đều tỏ vẻ thiện ý với hắn.
Dần dà, Hải Thiên đi tới Thiên Khải đao quật –– Tiêu Thiên Khải dùng đao, tu luyện cũng thiên về đao, ngay cả nơi cư trú, cũng tự mình đặt tên là đao quật.
Vừa mới vào, bên trong đã truyền ra giọng nói: “Là Hải Thiên sư đệ đã trở lại sao?”
Hải Thiên giương giọng nói: “Tiêu sư huynh! Là ta!”
Bên kia lại nói: “Đừng vô nghĩa, tự ngươi vào đi!”
Hải Thiên cười cười, thật sự cứ vậy tiến vào.
Thời điểm đi vào, hắn nhìn thấy một đại hán tướng mạo hào phóng ngồi trên ghế cao nhất, hai bên trái phải ngồi bảy tám vị đệ tử hạch tâm cũng không mấy quy cũ.
Đại hán hào phóng kia vẫy vẫy tay với Hải Thiên, Hải Thiên liền đi qua, cũng tùy ý ngồi một bên, ngay sau đó nói thẳng: “Lần này ta tìm được biện pháp giải quyết được khốn cảnh hiện tại của chúng ta rồi.”
Vừa dứt lời, liền đem lực chú ý của mội người dẫn tới.
Đại hán hào phóng –– cũng chính là Tiêu Thiên Khải sửng sốt: “Biện pháp gì?”
Mấy người còn lại ánh mắt sáng ngời cũng nhìn tới:
“Hải sư đệ, ngươi không phải là nói giỡn chứ?”
“Chẳng lẽ ngươi cùng thế lực nào đó kết minh sao?”
“Hạc Thành Hồng bên kia, rất khó đối phó!”
“Có biện pháp gì, ngươi nhanh chút nói ra a!”
Vậy hợp theo loài, người tụ theo bầy.
Dù trong lòng không mấy tin tưởng, nhưng nhóm người đứng đầu Bách Xuyên Minh rất nể tình, còn sôi nổi tiến hành suy đoán một phen.
Hải Thiên ý niệm vừa động, từ trữ vật võ cụ phóng ra một cái rỗ được hắn tiếp trong tay, trong rỗ kia có rất nhiều bình ngọc, tất cả đều xuất hiện trong mắt Võ giả Thoát Phàm cảnh.
Hắn trước nay vẫn luôn trầm ổn, bởi vì không xác định có thể mua đủ Tấn Nguyên Đan hay không nên cũng không đem chuyện này nói cho những vị đứng đầu này, ngay cả kim phiếu đưa cho Công Nghi Thiên Hành cũng là từ tư khố của mình lấy ra, không có tiêu phí của Thiên Khải phong một lượng vàng nào. Mà hiện tại bất đồng, hắn có được nhiều đan dược như vậy, lại cùng Công Nghi Thiên Hành có ước định cung hóa lâu dài, tự nhiên phải đem tin tức tốt này nói cho đồng minh của mình.
Chúng Thoát Phàm cảnh khẳng định đó là đan dược, nhưng cái dạng đan dược gì lại có thể giải trừ khốn cảnh của bọn họ chứ? Bất quá bọn họ biết Hải Thiên không phải là người làm việc vô nghĩa, ánh mắt liền nhìn về phía Tiêu Thiên Khải.
Tiêu Thiên Khải hiểu được ý tứ chúng Võ giả, liền dẫn đầu hỏi: “Hải Thiên sư đệ, ngươi cẩn thận nói lại cho chúng ta nghe một chút đi! Số đan dược này, có gì đặc biệt?”
Hải Thiên trên mặt mang theo vui mừng, hắn duỗi tay lấy ra một bình hoàng ngọc cổ dài, mở miệng giải thích: “Loại bình ngọc này, bên trong đều là thượng phẩm Hợp Khí Đan.”
Thượng phẩm Hợp Khí Đan?
Một Võ giả Thoát Phàm cảnh cũng có chút vui sướng nói: “Hải sư đệ tìm được nguồn cung cấp mới?”
Hải Thiên lập tức gật đầu: “Không sai, ta tìm được một chỗ, mỗi tháng đều có thể cung cấp hai trăm viên thượng phẩm.”
Tiêu Thiên Khải nhìn vẻ ngoài hào phóng, nhưng cũng không phải loại người tâm tư hào phóng, sau khi nghe xong, gật đầu: “Số lượng tuy ít một chút, nhưng cũng không thể nói là như muối bỏ biển, đúng là có thể giải quyết vấn đề lửa xém lông mày của chúng ta.”
Chỉ là ý trong lời nói, chúng Võ giả Thoát Phàm cảnh nghe đều đã hiểu, số đan dược này đúng là không quá ít, nhưng cũng lad không quá đủ.
Như vậy, làm sao có thể giải quyết được khốn cảnh chứ?
Bất quá, trong rỗ kia còn không ít bình ngọc, như vậy nguyên nhân hẳn là ở trong đó.
Hải Thiên quả nhiên tiếp tục lấy ra hai cái bình ngọc nhỏ màu lam: “Thượng phẩm Lưu Xuân Đan, hai viên mươi viên.” Lại lấy ra hai cái bình hồng ngọc nhỏ: “Thượng phẩm Uẩn Khí Đan, hai mươi viên.”
Chúng Võ giả thấy thế, cũng đều gật đầu.
Hai loại thượng phẩm đan này khó thấy được, hai mươi viên cũng không phải ít.
Kết tiếp, Hải Thiên lấy ra một cái bình hắc ngọc cỡ trung cùng hai bình hắc ngọc nhỏ: “Tham Tuyết Đan 50 viên, đều là thượng phẩm.” Hắn dừng một chút lại nói tiếp: “Loại đan dược này ở Kình Vân Tông chúng ta cũng không có, là một loại đan dược bổ huyết, nếu chúng ta mất một lượng lớn máu rơi vào tình trạng nguy hiểm, sau khi cầm máu lập tức ăn vào, có thể nhanh chóng bổ sung lại lượng máu đã mất, khôi phục tinh lực.”
Lại có một Võ giả Thoát Phàm cảnh nhịn không được buột miệng thốt ra: “Hảo đan!”
Tiêu Thiên Khải mắt cũng hơi lóe sáng.
Nếu hiệu quả thật sự tốt như vậy, đúng là hảo đan.
Đến lúc này, chúng Võ giả đối với số đan dược còn lại cũng có chút chờ mong. Bọn họ thấy được, số bình ngọc còn lại trong rỗ có ba màu sắc khác nhau!
Hải Thiên lấy một bình thanh ngọc nhỏ: “Tục Cốt Đan mười viên.” Lại lấy một cái bình bích ngọc nhỏ: “Tục Mạch Đan mười viên. Toàn bộ đều là thượng phẩm. Tác dụng như tên, xương cốt chặt đứt hay kinh mạch đứt gãy, đều có thể nối liền lại.”
Tiêu Thiên Khải cùng chúng Võ giả ánh mắt đều phát sáng: Hai loại này đúng là thứ tốt! Về sau lúc đối chiến, đều có thể giảm bớt trọng thượng thương tật, còn có thể khiến người bị thương nặng nhanh chóng có thể tiếp tục chiến đấu.
Chỉ là, rất nhiều đan dược đã đưa ra nhiều nhất cũng là có trợ giúp nhất định mà thôi, chỉ có thể giảm bớt cực khổ cho đệ tử trong minh lúc xảy ra tranh đoạt, cũng không đủ giải quyết nguy nan hiện tại.
Như vậy hữu dụng nhất, hẳn chính là loại đan dược còn lại cuối cùng?
Chỉ là không biết, loại này có tác dụng thần kì gì đây!
Bởi vì đã có một số đan dược tốt trải nền trước đó, sự chờ mong của chúng Võ giả cũng được nâng đến đỉnh điểm, thời điểm công bố, bọn họ không khỏi nhìn chằm chằm vào Hải Thiên, ánh mắt phá lệ chuyên chú.
Tiêu Thiên Khải đã mở miệng trước: “Như vậy còn loại cuối cùng là gì?”
Hải Thiên hít sâu một hơi: “Tấn Nguyên Đan. Chỗ này có 500 viên Tấn Nguyên Đan, có ba loại hạ trung thượng phẩm, hạ phẩm có thể tăng lên ngắn ngủi.....” Hắn từng chữ rõ ràng, một năm một mười đem hết thảy tác dụng cùng kiêng kị của Tấn Nguyên Đan, còn có thời gian tác dụng, toàn bộ tỉ mỉ nói ra.
Chờ hắn nói xong, giữa sân trở lại một mảng yên tĩnh.
Qua một hồi lâu, một Võ giả hô hấp dồn dập lên tiếng: “Hải sư đệ, ngươi nói là thật sao? Tấn Nguyên Đan đúng là có hiệu quả thần kì như vậy ư?”
Hải Thiên biểu tình kiên định nói: “Đúng là vậy.” Cho dù hắn vẫn chưa thử qua, nhưng hắn không cảm thấy lấy khí độ của Công Nghi Thiên Hành sẽ đi gạt người. Bởi vậy hắn liền tin tưởng Công Nghi Thiên Hành.
Một vị Võ giả Thoát Phàm cảnh khác nuốt một ngụm nước miếng: “Nếu là thật....”
Một người khác bổ sung nói tiếp: “Không những có thể giải quyết khốn cảnh lúc này, đồng thời còn có thể để đệ tử trong minh phản hố đối phương một phen!”
Tiêu Thiên Khải thập phần quyết đoán: “Đan dược trân quý, nhưng không thể không thử dược. Hải Thiên sư đệ, phân phó một vị sư đệ Tiên Thiên cảnh tới đây, xem thử hiệu quả thế nào!”
Tin tưởng Công Nghi Thiên Hành là Hải Thiên tự mình quyết định, hắn làm sao có thể để cho một sư đệ khác đến thử dược chứ? Vì thế hắn nói thẳng: “Ta hiện tại là Tiên Thiên thất trọng, vừa lúc thích hợp nếm thử ba loại phẩm cấp Tấn Nguyên Đan, cũng chỉ coa thể từ trên người ta, nhìn thấy được hiệu quả tốt nhất.”
Sau khi nói xong, Hải Thiên không chút do dự lấy ra một viên hạ phẩm Tấn Nguyên Đan thả vào miệng. Trong chớp mắt, đan dược hóa thành dược thủy chảy xuôi mà xuống, thẳng vào trong bụng, đồng thời dược lực di chuyển toàn thần, Hải Thiên chỉ cảm thấy thân thể hơi hơi khô nóng, chân khí vận chuyển trong cơ thể cùng thực lực cảm giác đều được nâng cao!
Đồng tử chúng Võ giả Thoát Phàm cảnh đột nhiên cơ rút lại: “Là thật đó!”
Lấy cảnh giới bọn họ có thể dễ dàng nhìn ra sự khác biệt, khí tức trên người Hải Thiên thật đúng là từ thất trọng tăng lên bát trọng, hơn nữa tuy bát trọng này không quá củng cố, nhưng cũng không phải cái loại lập tức liền sẽ rớt lại cảnh giới ban đầu.
Tấn Nguyên Đan, thật đúng là thần đan!
Theo lời Hải Thiên, hiệu dụng đan dược này liên tục một canh giờ, nói dài cũng không dài lắm, nhưng nói ngắn cũng không ngắn. Chạy trốn đủ dùng, bàn bạc thuyết phục, cũng đủ dùng. Hơn nữa dược hiệu có thể chồng lên, sau khi dùng một cái nếu cảm thấy cảnh giới sắp rớt xuống, chỉ cần lại dùng thêm một cái cùng phẩm cấp, liền có thể tiếp tục bảo trì một canh giờ.
Mọi người lẳng lặng chờ đợi một canh giờ, mắt thấy khí tức Hải Thiên yếu bớt đi, hắn lập tức lại dùng thêm một cái hạ phẩm, quả nhiên khí tức lập tức khôi phục! Theo sau lại một canh giờ, Hải Thiên chờ cảnh giới hoàn toàn giáng xuống, dùng trung phẩm. Lại một canh giờ, dùng thượng phẩm.
Trong bất tri bất giác thời gian trôi đi, nhưng mọi người ở đây, lại không hề mất đi kiên nhẫn.
__________
Cám: *lăn lăn lăn*