Ta Có Dược A!

Chương 133: Chương 133: Địa hỏa luyện đan




Edit: Cám

Kế tiếp là tiếng bước chân “lộc cộc”, có một thiếu niên áo tím chạy tới, tay áo phất hai bên, cả người hấp tấp.

Trên khuôn mặt rõ ràng ngạo mạn, ánh mắt nhìn về phía Cố Tá căn bản là miệt thị, hoặc là nói không hề đem Cố Tá để vào mắt.

Phía sau thiếu niên áo tím còn có hai người lớn hơn chút, đều đồng dạng ngang ngược kiêu ngạo, hai người trước sau đi đến, một thanh niên trong đó vươn tay đẩy Cố Tá lảo đảo lui về sau.

Cố Tá lui vài bước, đầu đầy hắc tuyến.

Được nha, ta đây là bị khi dễ?

Bất quá hiện tại là một đấu ba, dưới tiền đề không thể lén lút sử dụng tinh thần lực, Cố Tá khẳng định là đánh không lại. Hắn đành phải dùng ánh mắt nhìn về phía lão giả mập mạp râu trắng xin giúp đỡ.

Mọi chuyện luôn có thứ tự trước và sau đi? Tuy rằng có đôi khi vì giảm chút phiền toái hắn cũng không ngại nhường một chút, nhưng trước mặt còn có trưởng bối tông môn đang ở đây nha, ít nhất hắn cũng phải biết được ý kiến của vị trưởng bối này thế nào mới được chớ. Hắn cũng không thể cứ mặc kệ người ta khi dễ đến trên đầu rồi, ngay cả giãy giụa một cái cũng không thể có đúng không?

Lão giả râu bạc sắc mặt khó coi: “Phòng đã giao cho vị đệ tử này, ngươi nếu đến chậm thì chờ một lát đi, chờ khi người trong phòng địa hỏa khác ra sẽ đưa cho ngươi dùng.”

Thiếu niên áo tím biểu tình so với lão càng khó coi hơn.

Nhưng không đợi hắn mở miệng nói gì, hai tên chó săn phía sau hắn đã ồn ào lên.

“Ngươi biết thiếu gia chúng ta là ai không?”

“Chỉ là một cái quản sự trưởng lão Dược Các, cũng dám không cho thiếu gia chúng ta mặt mũi!”

“Thiếu gia chúng ta thân phận cao quý, cũng không giống như mấy cái Luyện dược sư tầm thường khác!”

“Ngươi phải biết rằng, thiếu gia nhà ta chỉ mới mười bảy tuổi đã có thể luyện chế đan dược cảnh giới Tiên Thiên, lão nhân ngươi có hiểu điều này biểu hiện cho cái gì hay không hả?”

Cố Tá ngốc trụ.

Những lời này cũng quá...phô trương đi.

Thật đúng là người xấu thích thể hiện, sắm vai ác bá đến vô cùng nhuần nhuyễn luôn đó.

Biểu tình thiếu niên áo tím càng thêm kiêu căng, hắn nâng cằm, chờ đối phương quyết định.

Cũng đúng, ở tuổi này của hắn ta đã là Tiên Thiên nhị trọng, kỹ thuật luyện đan hẳn cũng không kém, đích xác chính là nhân vật gắn mác thiên tài đi đến đâu cũng được truy phủng đến đó. Chỉ cần hắn ta không gãy gánh giữa đường, ít nhất có phần khả năng là có thể luyện chế ra đan dược dùng cho Hợp Nguyên cảnh đó!

Mà Luyện dược sư trên Nhân cấp, còn không phải là Hoàng cấp đấy sao?

Một Luyện dược sư sắp tiến vào Hoàng cấp quả là đáng giá để mọi người xem trọng hơn một phân.

Lão giả râu bạc sau khi được phổ cập xong, tuy rằng vẫn là không thích thái độ của hai tên chó săn kia, nhưng vẫn hơi chấn kinh một chút.

Luyện dược sư sắp tiến Hoàng cấp, người bình thường đều sẽ không muốn đắc tội.

Thiếu niên này tuổi còn rất trẻ, tiềm lực tốt, rất có tiền đồ,... Nhưng mà trưởng lão râu trắng cũng không phải hạng vô danh tiểu tốt, bản thân lão ở Dược Các địa vị không thấp, nếu không phải bởi vì ngẫu nhiên hứng thú tới đây vốn dĩ cũng sẽ không gặp được Cố Tá cùng thiếu niên kia.

Lão giả râu trắng tự mình phấn đấu đi lên, ngày thường đối với chuyện ỷ thế hiếp người không quen nhìn, đại đa số đều là công chính, thanh danh cực tốt. Nhưng lão cũng không phải lão già cổ hũ, thích cứng đối cứng.

Lão lúc này, một mặt muốn giữ gìn công chính tông môn, một mặt cũng không muốn vị sắp tiến vào Hoàng cấp Luyện dược sư ghi hận, trong lòng tự nhiên liền có chút khó xử, cũng liền do dự.

Cố Tá yên lặng thở dài.

Lúc này đến lúc kẻ nằm không cũng trúng đạn như hắn lên sân khấu thôi!

Khẳng định vẫn phải lên a, chứ không thì làm sao bây giờ? Liền nhìn vị trưởng lão râu bạc này đi, muốn thủ vững quy củ đắc tội người ta, đối với hắn khẳng định không phải chuyện tốt gì đi, không khéo còn cấp cho hắn thêm một mối thù đấy chớ? Hơn nữa nếu không cho, cái vị bị chiều hư kia khẳng định cũng sẽ ghi thù hắn... Tóm lại là không có lời.

Ngẫm lại tuy rằng vẫn rất không cam lòng, bất quá ngẫm lại thời điểm ở hiện đại hắn vẫn hay nhường chỗ ngồi cho lão nhân cùng tiểu hài nhi đó thôi, đây cũng giống vậy... Thôi, coi như là kính già yêu trẻ đi!

Già trẻ đều có mặt đầy đủ hết luôn.

Vì thế Cố Tá đành chủ động nói: “Ta đây liền chờ một chút vậy, vị thiếu gia này khí vũ hiên ngang khí độ bất phàm, vốn dĩ nên dùng trước.”

Sau khi nói xong, hắn liền phỉ nhổ chính mình.

Lão giả râu bạc sửng sốt, lão không nghĩ tới một thiếu niên như Cố Tá lại có thể chủ động như vậy... Chỉ là lời này không phải có chút quá nịnh nọt hay sao? Lão nhíu mày, quay đầu quan sát biểu tình Cố Tá, lại phát hiện Cố Tá một chút cũng không hề có tí nịnh hót nào.

Sau đó lão vuốt râu cười.

Hảo tiểu tử, có chút ý tứ.

Hảo cảm của lão giả đối với Cố Tá càng tăng, tiếp nhận địa hỏa lệnh từ tay Cố Tá đưa cho thiếu niên áo tím kia: “Một k-i đã vậy, ngươi liền dùng trước đi.”

Thiếu niên áo tím thấy Cố Tá thức thời lại càng cao hứng, đắc ý nói với Cố Tá: “Ngươi không tồi, tên của ta hẳn là ngươi cũng đã biết rồi phải không? Về sau nếu luyện dược có gì không hiểu, có thể đến Tử Nhất Lâu hỏi ta, ta làm chỗ dựa cho ngươi. Nếu ta vui, cũng có thể cho ngươi mấy cái dược phương này nọ, ngươi hiểu chưa?”

Cố Tá dở khóc dở cười, nhưng vẫn là liên tục thưa dạ: “Vâng vâng vâng! Đa tạ thiếu gia.”

Có điều....vị thiếu gia này là ai a...

Thiếu niên áo tím cảm thấy mỹ mãn liền dẫn hai tên có chó săn đến địa hỏa phòng, để lại hai chữ “thức thời” cho Cố Tá và lão giả râu bạc.

Cố Tá có chút xấu hổ, vậy hắn hiện tại nên làm cái gì đây? Cứ ngốc ở đây chờ sao?

Trưởng lão râu bạc cười nói: “Sư diệt nếu không ngại thì cùng ta đến tham khảo một chút chuyện về luyện dược đi?”

Nói là tham khảo, kì thật chính là muốn chỉ điểm một chút cho Cố Tá.

Cố Tá sáng mắt, lập tức đáp: “Đệ tử sẵn lòng!”

Nói xong liền chạy nhanh qua.

Tuy rằng có hệ thống trong người, nhưng hắn cũng không ngu ngốc cho mình là trung tâm vũ trụ siêu cấp vô địch thủ đâu, có thể từ vị trưởng lão mập mạp râu trắng này cảm thụ một chút trình độ luyện dược ở Kình Vân Tông thì không còn gì tốt hơn nữa!

Sau đó một già một trẻ, một trái một phải cứ thế mà “tham khảo” thôi.

Kỳ thật chủ yếu vẫn là trưởng lão râu bạc đặt câu hỏi, Cố Tá trả lời, nếu Cố Tá không hiểu chỗ nào hoặc là trong lời nói có sơ hở, trưởng lão liền sẽ giải đáp cho hắn.

Theo thời gian qua đi, trong lòng trưởng lão cũng hết sức kinh dị.

Điều ngạc nhiên này không giống với khi biết vị thiếu niên áo tím kia có khả năng trở thành Hoàng cấp Luyện dược sư, lão kinh dị chính là Cố Tá tuổi còn nhỏ, lại chỉ là một đệ tử kí danh, cư nhiên trên phương diện luyện dược lại có tri thức uyên bác như vậy...ngay cả một ít đồ vật chỉ có trong thư tịch hắn đều có thể nói ra được vài cái.

Trưởng lão râu bạc lại phát hiện Cố Tá tựa như là tự mình học hỏi, không qua người dẫn dắt cùng chỉ dạy, nên những thứ hắn cho dù biết nhưng chi tiết lại mơ hồ không rõ.

Phảng phất như hắn từ đâu đó tìm ra được lí luận, nhưng đối với lí luận đó lại không hiểu rõ. Giống như Cố Tá biết có một loại đan dược gọi là “Bạo Khí Đan”, Võ giả trong lúc rơi vào tuyệt cảnh ăn vào sẽ làm cho sức mạnh đạt cực đại cùng địch nhân đối kháng, sau khi xong việc dưỡng bệnh một tháng sẽ bị cuồng hóa đan dược, hắn cũng biết đan phương luyện chế, nhưng lại không biết trong quá trình luyện chế cần có một ít thủ đoạn nhỏ để tinh luyện đan dược, cũng không biết phải thêm chút dược liệu vào để đề cao số lượng thành đan.

Cho nên trưởng lão râu bạc cho rằng Cố Tá hẳn là có được kì ngộ, ở nơi nào đó gặp được “di sản” của một vị Luyện dược sư đứng đầu Nhân cấp, bên trong có một ít đan thư, lại không có bút kí kinh nghiệm của vị Luyện dược sư kia, mới có thể tạo thành hiện tượng như vậy.

_____ trên thực tế là Cố Tá đã rất cẩn thận né tránh mấy vấn đề đó. Nhưng mấy cái thủ đoạn nhỏ trong luyện dược như thêm dược liệu từ từ gì đó, đích xác là trong sách đạo cụ không có nhắc tới a.

Nhưng đó cũng không phải nguyên nhân, bởi vì sách đạo cụ đưa ra đều là phương án hoàn mỹ nhất, tựa như mấy cái phương pháp đó có thể đề cao tỉ suất thành đan, số lượng thành đan cũng tăng lên, nhưng phẩm cấp lại giảm xuống, tất nhiên là không thể sử dụng rồi.

Đương nhiên những gì trưởng lão râu bạc ngẫu nhiên truyền thụ đối với Cố Tá cũng không phải không có trợ giúp gì. Hắn hiện tại đã tiếp thu toàn diện tri thức mà hệ thống cho, cũng chưa từng gặp qua quá nhiều thất bại, cũng chưa từng tự mình nghiên cứu ra thứ gì, về sau nói không chừng sẽ gặp phải bình cảnh.

Bởi vậy ít nhất Cố Tá hiện tại đã có được sự chỉ dạy khác, sẽ dần dần kích phát ra thêm những điều mới lạ.

Như thế Cố Tá mới có thể đạt đến thành tựu càng cao.

[ Nhiệm vụ che giấu: Thể hội luyện dược chi tâm.]

[ Nhiệm vụ đạo cụ: Không.]

[ Nhiệm vụ khen thưởng: Thực nghiệm một vạn loại luyện dược thần kì. ]

[ Phương thức hoàn thành: Không hạn chế.]

[ Thời gian hoàn thành: không hạn chế.]

[ Trạng thái nhiệm vụ: Đã hoàn thành.]

Cố Tá: “....”

Hệ thống lại đến xem náo nhiệt?

Thật là càng ngày càng cảm thấy không đúng nha - hình như là cố ý muốn đưa sách cho hắn nên cố tình làm ra nhiệm vụ chỉ có hình thức như vậy thôi. Bất quá, dù sao cũng là hắn được lơi...

Kế đó Cố Tá lại tiếp tục cùng trưởng lão “tham khảo“.

Cố Tá cũng lại không tiết lộ thêm gì, trưởng lão hỏi đến hắn biết mười thì chỉ đáp ba phần, đôi khi dứt khoát làm bộ không biết luôn. Dù là vậy cũng làm cho trưởng lão không ít chấn động, cảm thấy hắn vận khí tốt, tư chất không kém, rất chăm chỉ, về sau dù có thua kém vị thiếu niên áo tím kia thì cũng là một viên châu báu quý giá.

Hai người cứ thế thảo luận bất tri giác đã qua một đoạn thời gian. Thẳng đến có người xuất hiện trước mặt, bọn họ mới hồi thần.

Nguyên lai là một vị Luyện dược sư đã kết thúc quá trình kiểm tra đánh giá của mình, lúc này muốn để cho lão giả tiến hành bình điểm.

“Hoắc trưởng lão, ngài xem...” Vị Luyện dược sư kia mở miệng, nhịn không được lén nhìn về phía Cố Tá, trong lòng thầm nghĩ thiếu niên này là ai a, vì sao thoạt nhìn lại thân cận với trưởng lão như vậy?

Lão giả râu trắng - Hoắc trưởng lão dừng tay, đem địa hỏa lệnh trong tay Luyện dược sư kia nhận lấy, giao cho Cố Tá: “ Sư điều chỉ cần đến đây luyện dược, dược liệu để ở cửa, sau khi luyện thành đem đến ta xem.”

Cố Tá cung kính hành lễ: “Vâng, Hoắc trưởng lão.”

Sau đó Cố Tá xoay người vào địa hỏa phòng.

Hoắc trưởng lão điều chỉnh tinh thần, lúc này mới nhận lấy ba bình sứ trong tay vị Luyện dược sư kia.

Lão bắt đầu kiểm tra đánh giá người này.

Lại nói đến Cố Tá một đường đi xuống địa mạch điện.

Nơi này rất kì dị, sau khi đi qua mấy cái cầu thang là có thể cảm giác được liệt hỏa nồng hậu ập vào mặt, lại cẩn thận đáng giá liền phát hiện hỏa khí là từ hai bên trái phải trong phòng phát ra.

Đây chính là địa hỏa phòng.

Cố Tá nhìn thấy cái vài tầng cầu thang, càng xuống dưới cấp bậc địa hỏa càng cao. Trong quyển < Thường thức cơ bản Luyện dược sư> có viết lại, Luyện dược sư thời điểm luyện dược ban đầu có thể dùng ngọn lửa bình thường - tỷ như hắn đã từng dùng qua Liệt Hỏa Thạch để cung cấp lửa, nhưng càng về sau yêu cầu về ngọn lửa sẽ khác nhau, hơn nữa đối với một số đan dược đặc thù cũng cần có ngọn lửa đặc thù để luyện chế.

Cái gọi là địa hỏa kì thực là một loại ở đẳng cấp cao hơn xíu, thường được Luyện dược sư dùng nhất.

Địa mạch có thể cho ra lượng lớn liệt hỏa, thông qua độ tinh khiết của liệt hỏa mà phân chia cấp bậc nhiệt độ khác nhau, càng tiến gần tâm ngọn lửa thì sẽ càng mãnh liệt.

Cố Tá sử dụng là phòng địa hỏa cấp năm.

Vừa đi đến cửa, liền có người ngăn cản.

Cố Tá vội lấy ra địa hỏa lệnh, thủ vệ nhìn thấy, gật đầu xác nhận: “Lệnh bài này không sai. Ngươi cần dược liệu gì, viết xuống rồi đưa cho ta.”

Nói xong hắn đưa một tờ giấy cùng bút đi qua.

Cố Tá không dám chậm trễ, nhanh chóng viết xuống.

Thủ vệ kia liền xoay người vào cửa, ở trong đó nói mấy câu, trở ra liền cho hắn một cái Phương Thốn Bố, Cố Tá nhìn trong túi, quả nhiên là mấy thứ dược liệu hắn cần.

Sau đó Cố Tá lại theo thủ vệ kia đi đến trước một phòng địa hỏa, dùng lệnh bài cắm vào cái khe trên cửa, bước vào.

Luồng hơi nóng mãnh liệt liền đánh úp vào, cửa phía sau cũng lập tức đóng lại.

Tim Cố Tá đập càng thêm nhanh.

Này cũng quá khoa trương đi, đây là muốn bịt kín khảo thí a!

Bất quá Cố Tá hiện tại cũng đã có kinh nghiệm, rất nhanh hít sâu vào cái để chính mình lấy lại bình tĩnh.

Sau đó Cố Tá đi đến đan lô lớn phía trước.

Địa hỏa mạch này rất kì lạ, như một con hỏa long màu đỏ lan tràn hai bên trái phải mà co dãn. Nơi nó đi qua đều phi thường khô ráo, chỉ có cái lỗ nhỏ phía dưới đan lô lúc này nổi lên lửa diễm, nhanh chóng đem đan lô làm nóng bừng lên.

Độ lớn nhỏ của lửa cùng nhiệt độ đã xác định được, cũng chưa chắc đã thích hợp để luyện chế đan dược, muốn sử dụng cần phải điều chỉnh lại qua, còn muốn chỉnh đến tình trạng gì, thì chính là muốn khảo nghiệm Khống Hỏa Quyết của Luyện dược sư.

Đương nhiên địa hỏa cấp năm so với địa hỏa cấp bậc khác dịu ngoan hơn, khống chế cũng dễ hơn.

Cố Tá nhìn thoáng qua, nghĩ thầm phải nhanh chóng hành động, vì thế liền trực tiếp ngồi xếp bằng trên đệm hương bồ trước đan lô.

Hảo a, bắt đầu khảo nghiệm của hắn thôi.

Lần đầu tiên sử dụng địa hỏa luyện đan, hẳn là sẽ không có vấn đề gì quá lớn....đi?

Lấy lại bình tĩnh, Cố Tá bắt đầu thi triển Khống Hỏa Quyết.

Vừa mới động, lập tức phát hiện ra bất đồng.

Lửa do Liệt Hỏa Thạch xuất phát ra rất dễ khống chế, nhưng đối với địa hỏa, lửa vừa phát ra lại gượng gạo xoắn xít, qua lại nhảy động, không hề thành thật mà thiêu đốt đan lô.

Cố Tá giật mình.

Hắn từ biến hóa của ngọn lửa này cảm giác được địa hỏa này so với lửa bình thường không giống nhau — chính là linh động.

Tựa hồ như nó có linh tính, bộ dáng hoạt bát lại bướng bỉnh.

Cố Tá cảm thấy có chút ý tứ, nhưng hiện tại hắn không rãnh để tìm tòi nghiên cứu, hắn còn phải hảo hảo luyện đan nữa đó. Sau khi chú định xuống, địa hỏa bị hắn khống chế hoàn toàn, vì hắn sở dụng.

Vì thế hắn liền vận chuyển tâm pháp phóng thích tinh thần lực bao phủ toàn bộ đan lô, theo dõi hướng đi của địa hỏa.

Trong chớp mắt, địa hỏa chịu ảnh hưởng của Khống Hỏa Quyết, ngọn lửa vốn đang bừng bừng chay cao liền thoáng thu liễn lại, nhưng vẫn trái tính trái nết mà lóe trái lóe phải. Tình cảnh này bị tinh thần lực phát hiện, lại đánh ra vài đạo thủ quyết không ngừng đem địa hỏa “hư hỏng” kia từ từ chỉnh đốn lại.

Mấy độ qua đi, địa hỏa rốt cuộc cũng thuận theo.

Cố Tá nhẹ nhàng thở ra, trên trán cũng phủ một tầng mồ hôi mỏng.

Ngày thường dùng đều là lửa dịu ngoan còn không có gì, này mới có chút linh tính thôi đã khó thuần phục như vậy, thật đúng là không dễ dàng gì.

May mắn, Khống Hỏa Quyết không xảy ra sự cố gì, thuận lợi thu phục địa hỏa.

Về sau hết thảy trình tự đều giống nhau.

Rất nhiều dược liệu được thả vào đan lô, trình tự làm việc Cố Tá đều đã thuần thục, nhắm mắt cũng có thể làm được, khi nào thả xuống loại dược liệu nào, bao lâu có thể hoàn tan, có thể dung hợp, hắn đều nắm rõ trong lòng bàn tay.

Nhưng là, hiện tại lại có vấn đề a.

Vẫn là vì địa hỏa.

Độ ấm địa hỏa cùng lửa thường không giống nhau, Cố Tá phát ngốc nhìn tốc độ dược liệu hóa thành nước càng lúc càng mau, nhanh hơn cả dự liệu của hắn!

Bất quá Cố Tá cũng là người “thân kinh bách chiến”, có tinh thần lực giám thị, kịp thời phát hiện ra tình huống không đúng, hắn rất nhanh lấy lại bình tĩnh, lần nữa đánh ra Khống Hỏa Quyết, lại liên tiếp đánh ra Tán Hoa Quyết,Dung Hợp Quyết, rồi đến Tịnh Dược Quyết đem dược thủy ngưng tụ nhanh hơn, mau chóng thành đan.

Thật lâu sau một trận tiếng đùng qua đi, đan dược từ đan lô bắn ra, Cố Tá lần nữa thi triển thủ quyết thu lại tất cả.

Lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Lần luyện dược này... Liên tiếp xảy ra ngoài ý muốn a, làm cho người ta suýt nữa đã kịp phản ứng lại đây này.

Cố Tá cúi đầu kiểm phẩm cấp đan dược.

Trước mắt luyện chế ra một lò Hợp Khí Đan, trong đó cực phẩm mười viên, thượng phẩm ba viên, trung phẩm ba viên... Số trung phẩm cùng thượng phẩm kia chính là do hắn không quen dùng địa hỏa mà tạo thành.

Vừa vặn chỉ cần lấy ra ba viên trung phẩm này để làm báo cáo kết kiểm tra, nếu muốn thành tích tốt hơn chút nữa thì lại lấy ra thêm hai viên thượng phẩm.

Lần thứ hai luyện chế thì cho ra mười viên cực phẩm, sáu viên thượng phẩm, so với vừa rồi đúng là có tiến bộ hơn.

Sau khi luyện xong Hợp Khí Đan, còn lại Ích Khí Đan và Hồi Xuân Đan thì lại càng thuần thục đến không thể thuần thục hơn, Cố Tá đối với địa hỏa đã có hiểu biết nhất định, về sau luyện chế một chút áp lực cũng không có, trong thời gian ngắn ngủi đã đem hai loại đan dược kia luyện chế qua một lần.

Nhưng hậu quả tạo thành chính là...thành đan mười sáu viên, tất cả đều là cực phẩm.

Cố Tá: “.....”

Vậy thì che giấu được ư? Nếu đem mớ đan dược này ra ngoài, thì chẳng phải giấu đầu hở đuôi sao!

Cũng may mỗi loại đều có hai phần dược liệu.... Tuy rằng trong trữ vật cách của hắn cũng cất giữ không ít dược liệu, nhưng ai biết dược liệu luyện đan được cấp phát này có đặc thù gì hay không? Cho nên vẫn là làm theo quy củ cho chắn nha.

Lần luyện đan tiếp theo, Cố Tá lại càng cẩn thận.

Vì thế kết quả Ích Khí Đan có mười viên cực phẩm, sáu viên thượng phẩm; Hồi Xuân Đan có mười viên cực phẩm, bốn viên thượng phẩm, hai viên trung phẩm.

Như vậy muốn che giấu thực lực, hẳn là không có vấn đề gì đi?

Sau khi luyện xong tất cả, Cố Tá chuẩn bị ra ngoài, bất quá giữa chừng lại dừng chân.

Hắn đột nhiên lại nghĩ đến tốc độ luyện đan của mình...có chút nhanh.

Vừa rồi ước chừng mới có hơn nửa giờ đi? Mà hắn đã từng xem qua ba vị Luyện dược sư được đại ca mời chào luyện dược qua, bọn họ luyện chế một lò Ích Khí Đan nhanh nhất cũng phải mất nửa giờ. Hắn phải luyện sáu lò, còn có Hợp Khí Đan tương đối khó một chút.

Sau đó Cố Tá lại quay trở về.

Hắn đem dược liệu trong trữ vật cách lấy ra, bày đầy trên đất.

Vì để kéo dài thời gian, hắn dứt khoát ở lại đây hảo hảo luyện tập khống chế địa hỏa cho tốt, trao dồi kinh nghiệm! Nếu ra ngoài chưa hẳn đã có thể tìm được địa hỏa đâu, đương nhiên lửa bình thường hắn dùng cũng rất thuận tay...

Kế tiếp liền một lò nối tiếp một lò trong đan lô thật lớn kia lục đục bắn ra.

— kì thật Cố Tá cũng là có chuyện vẫn chưa nghĩ tới.

Linh tính địa hỏa tuy rằng khó thuần phục, nhưng một khi thuần phục được có thể gia tăng lực khống chế của Luyện dược sư cao hơn một bậc. Vó thể thuần thục khống hỏa, đối với việc khống chế dược liệu sau đó có trợ giúp rất lớn.

Hơn nữa, lửa bình thường tuy rằng dịu ngoan, phẩm cấp thành đan cũng khó nói, ngược lại là địa hỏa có linh tính, làm cho đan dược Luyện dược sư luyện chế ra có phẩm cấp càng tốt hơn.

Cố Tá chưa từng gặp qua vấn đề như vậy.

Cũng không biết vì nguyên nhân gì, hắn cho dù sử dụng ngọn lửa bình thường nhất cũng có thể luyện chế ra mười sáu viên cực phẩm, cũng thu được một sợi dược khí.

Hắn tất nhiên sẽ không biết được rằng Luyện dược sư bình thường thà hy sinh một phần hiệu suất thành đan, cũng muốn dùng địa hỏa có linh tính kia để gia tăng thành tựu, nâng cao phẩm chất đan dược tốt hơn chút.

____________

Editor lảm nhảm: Cám thiếu nghị lực nhất hệ mặt trời! Cầu động viên, ủng hộ, vote & cmt! Thân ái!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.