Edit: Cám
Không đợi Cố Tá nghĩ kỹ, bên kia Cừu Khiên cùng thiếu nữ kiều mỹ cũng đã có kết quả tỉ thí.
Cừu Khiên cho ra bảy viên đan dược, thiếu nữ ngược lại cho ra chín viên, về mặc đan suất, thiếu nữ có lợi thế hơn. Lúc này xét về phẩm chất đan, Cừu Khiên có năm viên thượng phẩm đan, thiếu nữ chỉ có bốn viên, sau hai viên còn lại của Cừu Khiên đều là trung phẩm, thiếu nữ còn lại ba viên trung phẩm hai viên hạ phẩm. Tóm lại, thiếu nữ so với Cừu Khiên nhiều hơn hai viên đều là hạ phẩm, nhưng Cừu Khiên lại nhiều hơn một viên thượng phẩm. Vì thế, trên phẩm chất đan dược, Cừu Khiên thắng.
Tổng hợp thành tích, Cừu Khiên cùng thiếu nữ được phán bất phân thắng bại.
Cố Tá cũng cảm thấy không sai biệt lắm.
Nếu là thiếu nữ chỉ cho ra tám viên đan dược, không phải mãn đan, lại hoặc Cừu Khiên chỉ nhiều thêm một trung phẩm, như vậy Cừu Khiên sẽ thắng, nếu là thiếu nữ nhiều thêm một viên thượng phẩm, như vậy thiếu nữ thắng.
Đáng tiếc đều không phải, đành phải hòa nhau.
Cừu Khiên đối với hành tích này không quá vừa lòng, thực lực của hắn so với Chu Hồng mạnh hơn, nhưng Chu Hồng thắng, còn hắn chỉ có thể bất phân thắng bại, thật sự là không hài lòng lắm ––– đương nhiên, thiếu nữ kia cũng là thực lực cao cường, hắn thật ra cũng không có quá nhiều bất mãn.
Hứa Linh Tụ cũng không quá vừa lòng, trước mắt hai trận một thắng một bình, ưu thế cũng không rõ ràng.
Hơn nữa hai Luyện dược sư trung cấp luận bàn qua đi, vòng thứ ba đến phiên Luyện dược sư cao cấp –– dù sao cũng là khảo nghiệm tất cả trình độ Luyện dược sư, Luyện dược sư cấp bậc khác nhau đều thể hiện mới phải.
Lý Duẫn Tuyền cùng một vị mỹ phụ thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi đi ra, sau khi hành lễ lẫn nhau, liền phân biệt ngồi trước đan lô của mình.
Động tác của bọn họ, cũng chưa có bùng nổ gì, sau khi ngồi xuống, hơi thở quanh quẩn quanh thân so với nhóm Luyện dược sư trẻ tuổi vừa rồi thịnh hơn nhiều, càng nhiều ra thêm vài phần ý nhị.
Cố Tá nhìn động tác của hai vị Luyện dược sư cao cấp, cũng nghiêm túc quan sát từng cử động giơ tay nhấc chân của bọn họ, nhìn theo dấu vết của dược lực lưu động.
Luận bàn này, đối với hắn cũng rất hữu dụng, có thể tích góp rất nhiều kinh nghiệm.
Kinh nghiệm, là thứ vĩnh viễn không thể chê thiếu.
Nhóm Luyện dược sư cao cấp luyện chế đan dược đều thích hợp dùng cho Võ giả Thoát Phàm cảnh. Lý Duẫn Tuyền luyện chế Hà Tâm Đan, sau khi Võ giả Thoát Phàm cảnh dùng có thể gia tăng ngộ tính thời gian ngắn, trợ giúp bọn họ lĩnh ngộ võ kỹ đẳng cấp cao, nhưng dược lực hữu hạn, lĩnh ngộ võ kỹ cấp bậc càng cao, thời gian tác dụng càng ngắn; mỹ phụ kia luyện chế Võ Đạo Đan, sau khi Võ giả ăn vào sẽ có lĩnh ngộ nhất định về võ kỹ.
Hai loại đan dược này đều thường dùng với Võ giả Thoát Phàm cảnh, hơn nữa dược liệu cũng khó tìm, đặc biệt là chủ dược Cửu Tâm Liên tăng lên ngộ tính cùng với Võ Đạo Thạch phía sau, hết thảy đều thập phần trân quý. Đương nhiên luyện chế cũng đặc biệt khó khăn.
Nhưng thoải nhìn mỹ phụ cũng tốt, Lý Duẫn Tuyền cũng thế, động tác bọn họ đều rất thành thạo.
Đại khái qua non nửa canh giờ, hơi thở đan lô kia trở nên thập phần nồng đậm, đan lô “ong ong” chấn động, phát ra một tiếng ngâm nga, đan dược bên trong vèo một cái, thẳng đường bay ra!
Hai người cùng thi triển Thu Đan Quyết.
Ngay sau đó Lý Duẫn Tuyền mở tay ra, lòng bàn tay có một viên đan dược đỏ như lửa, khí lãng sáng quắc, hơi thở thần bí.
Đây là một viên thượng phẩm Hà Tâm Đan.
Sau đó mỹ phụ cũng mở tay ra, trong tay nàng xuất hiện hai viên đan dược màu xanh, màu sắc sâu kín, trong như suối nước lạnh, nhưng hơi thở phát ra, một viên mạnh, một viên yếu.
Đây chính là một thượng phẩm Võ Đạo Đan, cùng với một viên hạ phẩm.
Kết quả rõ ràng.
Nguyên bản đan dược độc đáo như vậy, thường thường thành phẩm chỉ cho ra một viên mà thôi, nhưng mỹ không biết dùng biện pháp gì, hay là tài nghệ thật sự cao hơn một bậc, lại có thể cho ra thành đan hai viên, dù cho viên khác là hạ phẩm, nhưng vẫn là mỹ phụ thắng.
Cũng chính là Đan Vân thành thắng.
Cố Tá thầm than.
Cái này tốt, hoàn toàn san bằng tỉ số rồi.
Lý Duẫn Tuyền cười khổ một tiếng, hướng Hứa Linh Tụ xin lỗi: “Lý mỗ thất thủ.”
Hứa Linh Tụ tuy ngạo mạn, nhưng cũng sẽ không thật sự đổ lỗi toàn bộ cho Lý Duẫn Tuyền, hắn chỉ lạnh lùng nói: “Trận tiếp theo, tới lược ta.”
Lý Duẫn Tuyền gật đầu một cái, trong giọng nói mang theo chút khen tặng: “Hứa sư đệ ra tay là tốt nhất.”
Cố Tá nghe được Hứa Linh Tụ nói, trong lòng hiểu rõ.
Hứa Linh Tụ muốn chính mình định ra thắng bại a.... Cũng đúng, đừng nhìn hắn tuổi tác không lớn, nhưng tiêu chuẩn hẳn là vượt qua cả Cừu Khiên cùng Chu Hồng, trước mắt nếu là ngang nhau, đương nhiên tiếp theo tiểu Thái Tử sẽ ra tay.
..... Dù sao Cố Tá hắn ở chỗ này, cũng chỉ là góp mặt đủ số mà thôi.
Phương thức Hứa Linh Tụ luyện đan Cố Tá đã nhìn rất nhiều lần, ưu tú không thể nghi ngờ, không biết đối thủ của hắn sẽ là ai đây? Ba trận trước đó chỉ là thử nước chiếm đa số đi, cao thủ phủ thành chủ, hẳn là sẽ không chỉ có chút bản lĩnh vừa rồi thôi đâu ––– dù sao, nơi đây cũng là sân nhà phủ thành chủ a.
Quả nhiên đối diện đi ra một thanh niên phong tư tuấn lãng, mặc một thân bạch y, phong thần như ngọc, có một loại phong phạm công tử nhẹ nhàng, cho người ta cảm giác một ít khí chất nho nhã.
Vừa rồi cũng không ai chú ý tới hắn, hiện tại khi hắn chính thức hiện thân mọi người mới biết được, nơi đây thì ra còn có một nhân vật kiệt xuất như vậy.
Lúc này thanh niên bạch y nhìn Hứa Linh Tụ, duỗi tay ra làm tư thế “thỉnh“.
Hứa Linh Tụ gật gật đầu với hắn, biểu tình hiện ra một tia ngưng trọng.
Cố Tá có chút tò mò.
Chẳng lẽ người này có thân phận đặc biệt gì sao?
Ngay sau đó, hai người phân biệt ngồi xuống, cùng nhau thi triển động tác.
Cố Tá nhìn qua Hứa Linh Tụ, thấy hắn chọn lựa dược liệu đúng là luyện chế Cố Tâm Đan.... Mà Cố Tâm Đan này Hứa Linh Tụ cũng luyện đến quá quen thuộc, lựa chọn nó, đúng là thuận tay nhất.
Bất quá quá trình Hứa Linh Tụ luyện chế Cố Tâm Đan, Cố Tá đã nhìn qua không biết bao nhiêu lần, lúc này cũng không có quá nhiều hứng thú, hắn liền đặt chú ý đến trên người thanh niên bạch y.
Mà đan dược thanh niên bạch y kia luyện chế, thông qua những đan dược được chọn, Cố Tá cũng lập tức nhận ra.
Đó là một loại đan dược.... Dược hiệu vô cùng mãnh liệt, liên tục ăn vào có thể khiến Võ giả nhập ma khôi phục lại trạng thái bình thường, gọi là Bồ Đề Tâm.
Độ khó của Bồ Đề Tâm một chút không ít hơn Cố Tâm Đan, thậm chí dược liệu Bồ Đề Tâm so với Cố Tâm Đan càng trân quý hơn, tác dụng so với Cố Tâm Đan cũng rộng rãi hơn, nếu thanh niên bạch y có thể luyện chế ra đan dược thượng phẩm, như vậy có thể nói Hứa Linh Tụ nhất định thua rồi!
Những Luyện dược sư còn lại, không biết thanh niên bạch thế nhưng là một loại đan dược hiếm thấy. Bọn họ chỉ thấy thanh niên thủ pháp huyền ảo, không hề kém cạnh Hứa Linh Tụ động tác lưu sướng.
Hứa Linh Tụ đích thực rất ưu tú, nhưng hắn ưu tú cũng không thể cản trợ thanh niên bạch y kia –– bởi hắn ta cũng cực kì ưu tú, ngay cả khí độ đều không thua kém Hứa Linh Tụ!
Lý Duẫn Tuyền lộ ra biểu tình phức tạp: “ Tân Bạch Lân, hai mươi tuổi, tiếp cận Luyện dược sư cao cấp.... Hắn là nhi tử ưu tú nhất của Tân thành chủ, là người có năng lực luyện dược mạnh nhất trong cùng hế hệ trẻ tuổi phủ thành chủ, cũng là Luyện dược sư có tư chất tốt nhất trong Đan Vân thành, cũng là Luyện dược sư chuẩn Hoàng cấp. Không nghĩ tới cư nhiên là hắn đánh trận này, Hứa sư đệ gặp nguy rồi.”
Cố Tá nghi hoặc: “Cấp bậc hiện tại của hắn cũng là Luyện dược sư Hoàng cấp sao?”
Lý Duẫn Tuyền nhìn về phía Cố Tá, còn rất nể tình giải thích: “Không sai, hắn cũng là trung cấp Luyện dược sư, nhưng kì thật đã tiếp cận đến Luyện dược sư cao cấp. Hắn thậm chí đã từng luyện chế ra đan dược thích hợp với Võ giả Thoát Phàm cảnh, chỉ là bởi vì đan xuất thành đan thấp, phẩm cấp cũng thấp, không thể đạt đến tiêu chuẩn tương ứng để được coi là Luyện dược sư cao cấp chân chính mà thôi. Mặc khác, thực lực hắn chỉ mới Tiên Thiên thất trọng, thông thường muốn trở thành Luyện dược sư cao cấp chân chính, cảnh giới phải từ cửu trọng trở lên mới được. Nhưng cũng vì vậy, càng thêm nhiều người cảm thấy hắn tiềm lực khủng bố.... Thời điểm hắn vẫn là trung cấp Luyện dược sư, một ít Luyện dược sư khác có tư lịch thâm hậu còn có thể cùng hắn ngang tầm, nhưng một khi hắn đạt đến trình độ Luyện dược sư cao cấp, đại khái chính là càn quét một phương a.”
Cố Tá vẫn luôn nghe nói Hứa Linh Tụ tư chất bất phàm, nhưng không nghĩ đến ở Đan Vân thành cũng có một người như vậy. Hắn tức khắc hứng thú: “Vậy nếu Hứa sư huynh cũng đạt đến trình độ Luyện dược sư cao cấp...”
Lý Duẫn Tuyền biểu tình có chút xấu hổ, hắn lựa lời một chút, nói: “Luận về tư chất, Hứa sư đệ tự nhiên không kém Tân Bạch Lân, nhưng luận tuổi tác, Hứa sư đệ so với Tân Bạch Lân kém hơn vài tuổi.”
Cố Tá nháy mắt đã hiểu.
Nếu Hứa Linh Tụ cùng Tân Bạch Lân cùng tuổi nhau, khẳng định sẽ có một hồi tranh phong a, dù sao hai người cũng đều là tuyệt thế thiên tài, nhưng tình huống hai người kém nhau ba tuổi, ba tuổi này cũng không phải ba tuổi bình thường thôi đâu. Thời gian ba năm này, chênh lệch cũng rất lớn đó....
Như vậy, Hứa Linh Tụ quả nhiên là phải thua...
Sự tình không ngoài mọi người dự kiến, sau khi hai người kia luyện đan xong, đều đã thấy được kết quả.
Xét theo tình huống bình thường, tốc độ Hứa Linh Tụ hẳn là chậm hơn Tân Bạch Lân một chút, nhưng thời gian qua Hứa Linh Tụ phải luyện chế số lượng Cố Tâm Đan khổng lồ, cho nên hiện tại nhắm mắt lại cũng có thể thu phục, thời điểm thu đan có thể coi như ngang bằng Tân Bạch Lân.
Xét về thành đan, Tân Bạch Lân trực tiếp luyện chế ra một viên thượng phẩm Bồ Đề Tâm, Hứa Linh Tụ chỉ là một trung phẩm Cố Tâm Đan, dù trung phẩm này đã rất gần với thượng phẩm, nhưng như cũ vẫn là trung phẩm mà thôi.
Kết cục này, căn bản vừa xem đã hiểu.
Hứa Linh Tụ thua.
Chỉ kém một chút, lại bại bởi Tân Bạch Lân.
Hứa Linh Tụ vốn dĩ vẫn luôn banh mặt, hiện tại cũng banh mặt như cũ.
Nếu là những người khác, hắn tin tưởng chính mình sẽ không thua, nhưng Tân Bạch Lân lại bất đồng, Tân Bạch Lân thực lực đủ mạnh, vốn dĩ hắn cũng có thể cùng y long tranh hổ đấu –– chính là hắn thua bởi tuổi tác, cũng thua đến không quá cam lòng.
Nhưng thua chính là thua, Hứa Linh Tụ tuy có không cam lòng, lại không phải thua không nổi.
Bọn họ trước mắt một thắng hai bại một bình, ván còn lại nếu là thua nữa, đó chính là thua toàn bộ, nếu là ngang tay, cũng là thua trắng, trừ phi có thể thắng, mới coi như ngang tay.
Ánh mắt Hứa Linh Tụ dừng trên người Cố Tá.
Hắn đương nhiên biết Cố Tá bản lĩnh không tệ lắm, hơn nữa tiềm lực so với bọn Cừu Khiên Chu Hồng còn mạnh hơn, chính thời thời gian Cố Tá có được thủ quyết kia không bao lâu, tuổi cũng không lớn, có thể tạo nên kết quả hắn vẫn luôn mong đợi hay không?
Hứa Linh Tụ kiềm chế tâm tư, nhìn về phía Cố Tá: “Cố sư đệ, ván kế tiếp, chỉ có thể mong chờ vào ngươi.”
Cố Tá cũng lập tức trả lời: “Tại hạ biết.”
Hứa Linh Tụ dừng một chút: “.... Ngươi có nắm chắc không?” Nhưng hắn lập tức ý thức được là mình hỏi nhiều rồi, Cố Tá căn bản không biết đối thủ là dạng người gì, làm sao có thể biết có thể nắm chắc hay không?
Cố Tá cũng thành thật trả lời: “Ta sẽ tận lực.”
Kết quả đấu đan trước mắt hắn không đoán trước được, nhưng mà.... Hắn mới sẽ không thua đâu.
Mặc kệ đối thủ là dạng người gì, hắn đều sẽ không thua.
Nghĩ như vậy, Cố Tá đứng lên, đi đến trước đan lô.
Hắn nhìn thấy đối thủ của mình, cư nhiên lại là.... Tân Thu?