Edit: Cám
Hắc Ngục càng đi xuống, phạm nhân càng thưa thớt, thực lực của bọn họ cũng càng cao.
Cố Tá hiện tại đã ở tầng thứ hai đếm ngược, nơi này giam giữ những người phạm đại ác, có Luyện dược sư Tiên Thiên bát trọng, Võ giả dưới Thoát Phàm cảnh, còn chỗ sâu nhất trong Hắc Ngục mới là nơi giam giữ Võ giả Thoát Phàm cảnh trở lên.
Mấy cái khác Cố Tá đều lí giải được, chỉ là Luyện dược sư vì cái gì cũng sẽ nhốt ở đây, hắn có chút không rõ — chẳng lẻ vì Luyện dược sư trân quý hơn sao?
Vì thế Cố Tá liền hỏi Hoắc trưởng lão.
Biểu tình Hoắc trưởng lão liền trở nên có chút phức tạp: “Cố sư điệt, ngươi vẫn là còn quá trẻ, tâm tính lại ngay thẳng, mới có thể không rõ manh mối trong đó... Đọc xem.”
Theo lời Hoắc trưởng lão nói, Cố Tá quay đầu nhìn đoạn thuyết minh của nhà giam Luyện dược sư gần mình nhất.
Trong phút chốc, hắn trừng lớn mắt.
[ Lục Hựu, Luyện dược sư cấp thấp, phát hiện một loại kì độc, cũng vì nghiệm chứng độc tính mà đem cả một tiểu quốc làm cơ thể sống thực nghiệm, hậu quả cả nước 300 triệu người tử vong. Người này tạo thành hậu quả quá mức ác liệt, bị đệ tử hạch tâm tông môn Phương Vận Văn cùng Luyện Dược Đường - Luyện dược sư trung cấp Cù Tinh đồng loạt ra tay bắt giữ, cũng bài trừ dư độc của tiểu quốc. Người trong tiểu quốc sống trong nơi từng là tử địa, mặc dù dư độc đã thanh trừ, nhưng tới nay cũng chưa từng khôi phục sự sống.]
300 triệu người!
— — Thật sự là 300 triệu ư?
Cố Tá hít thở thật sâu.
Dù ở hiện đại hắn sống trên quốc gia được xưng là đông dân cư nhất, tổng nhân số bất quá cũng chỉ 180 triệu mà thôi, chỉ một cái Luyện dược sư cấp thấp Lục Hựu cư nhiên độc hại nhiều người như vậy.
Quá đáng sợ! Cũng quá ghê tởm...
Lúc này, Cố Tá xem như hiểu rõ.
Hắc Ngục này dựa theo tính nguy hiểm mà phân chia tầng lầu, đừng nhìn nhóm Luyện dược sư giá trị vũ lực không ra sao, nhưng tính nguy hại bọn họ đem lại cao hơn Võ giả nhiều lần. Đặc biệt là loại như Lưu Hựu vì một phát hiện mới mà có thể tùy ý hạ độc, một người làm nghiệt như gã còn hơn cả ngàn cả vạn Võ giả cùng hung cực ác!
Hắc Ngục là kho chứa đựng cơ thể sống, cũng là nơi nhóm Luyện dược sư che giấu tính nguy hiểm của mình. Có được cơ thể sống, Luyện dược sư muốn nghiên cứu cái gì thì liền thử cái đó, như vậy mới có thể một lòng một dạ đi trên con đường nghiên cứu đúng đắn.
Cố Tá có chút kích động.
Hắn khẳng định sẽ không làm ra chuyện điên rồ như vậy... Bất quá, “Nhà khoa học” không phải đều là rất đáng sợ đó ư.
Suy nghĩ một chút đã cảm thấy khủng bố quá đi.
Đi vào bên trong, Cố Tá phát hiện chỗ này giam giữ không ít Luyện dược sư, nói cách khác người tiến hành thực nghiệm nguy hiểm thương thiên hại lí có cũng không ít. Hắn thở dài, đối với bọn họ không sinh ra được nổi nửa điểm đồng tình.
Theo đuổi chân lí muốn làm nghiên cứu là không sai, nhưng quá phận là không được. Bởi vì vậy mà làm ra đủ loại chuyện độc ác, cũng đồng dạng không đáng tha thứ.
Cố Tá tính tính điểm cống hiến còn lại, mua ba người.
Phân biệt là nhóm Luyện dược sư Tiên Thiên nhị trọng, Tiên Thiên ngũ trọng, Tiên Thiên thất trọng, bởi vì bọn họ cấp bậc bất đồng: cấp thấp - trung cấp - cao cấp, điểm cống hiến hao phí là 1400; còn có hắn cũng mua một Võ giả Tiên Thiên bát trọng.
Mua nhiều người như vậy, bao gồm Võ giả cùng Luyện dược sư tiêu phí cũng gần 4000 điểm. Ngoại trừ ba ngàn điểm bán Cố Tâm Đan có được, một ngàn điểm kia chính là hắn tu bổ đan phương mà kiếm được nha.
Đáng tiếc hắn tiến vào nội môn không tích góp được bao nhiêu điểm, lại thêm vung “tiền” như nước, trong thời gian ngắn ngủn chỉ còn lại 100 điểm.
Hoắc trưởng lão đưa Cố Tá đến phòng luyện dược trong Hắc Ngục, nói với hắn: “Tiền thuê một phòng luyện dược một ngày là năm điểm cống hiến, dụng cụ đều chuẩn bị đủ, có cả địa hỏa. Ở bên trong một ngày, lệnh bài sẽ tự động trừ điểm cống hiến, nếu là không đủ điểm cống hiến, mặc kệ là ngươi là thực nghiệm ra cửa vẫn sẽ mở ra. Vì thế sư điệt ngàn vạn nhớ lấy chớ nên chậm trễ thời gian, nếu không quá trình thực nghiệm của ngươi sẽ bại lộ trước mắt mọi người.”
Cố Tá lần nữa nói cảm tạ.
Hoắc trưởng lão lại dặn dò Cố Tá một số việc cần lưu ý, cũng rời đi — dù sao Cố Tá nghiên cứu cũng mất một đoạn thời gian, lại có không ít bí mật, lão cũng không thể cứ kè kè bên cạnh mãi được đúng không?
Cứ thế Cố Tá vẫn là ngàn ân vạn tạ, nhìn Hoắc trưởng lão rời đi.
Lúc sau, Cố Tá liền chọn phòng.
Phòng nào trên cửa không có cắm lệnh bài, là không có người, ngược lại lệnh bài cắm sẵn trên đó là có người. Hắn một đường tiến về trước, theo đường đi vào sâu, hắn cảm thấy nơi đây so với Hắc Ngục vừa đi qua thật sự cũng....không kém. Trong lòng có chút xôn xao a.
Bất quá nơi này so với tưởng tượng của Cố Tá đúng là tốt hơn nhiều, đi mấy chục mét, hai bên luyện dược phòng đều có người a, đủ thấy Luyện dược sư ở Kình Vân Tông có tâm nghiên cứu rất mãnh liệt a.
Đi đến cuối ngõ vẫn không tìm được phòng, Cố Tá xoay người, muốn rẽ sang ngỏ khác coi thử, vừa mới quay lưng phía sau liền tới bước chân.
“Đát, đát, đát...”
Ở nơi yên vắng này, tiếng động nghe phá lệ rõ ràng.
Cố Tá ngẩng đầu nhìn.
Người nọ càng đi càng gần, càng tiến càng gần... Đột nhiên mở miệng: “... Là ngươi?”
Cố Tá sửng sốt: “Ngươi là... Hứa, Hứa sư huynh.”
Không sai, người đến đang đứng đối diện với hắn chính là Hứa Linh Tụ.
Mới gặp cách đây không lâu, bây giờ ở đây gặp lại.
Hứa Linh Tụ vẫn là bộ dáng ngạo mạn kia, liếc mắt nhìn Cố Tá: “Ngươi tới đây là gì?”
Cố Tá cười gượng một tiếng: “Nghiệm chứng một loại kịch độc...”
Hứa Linh Tụ nâng cằm: “Đổi điểm cống hiến là vì cái này?”
Cố Tá thành thật gật đầu: “Đúng vậy.”
Hứa Linh Tụ hừ lạnh một tiếng: “Nể tình chuyện lúc sáng, nè, cầm đi.”
Khi nói chuyện, tùy tay ném qua một thứ.
Cố Tá biết tính tình vị thiếu gia này, hai tay tiếp được đồ, nháy mắt trong lòng bàn tay cảm giác được độ nóng cháy — tuy rằng không tới mức phỏng tay, nhưng vẫn là rất nóng.
Hứa Linh Tụ nói: “Hỏa Tủy Thạch, đồ nhà quê ngươi có biết không đó?”
Cố Tá nghĩ nghĩ, ánh mắt sáng lên: “Đề cao cấp bậc địa hỏa?”
Hứa Linh Tụ lại hất cằm: “Biết thì tốt, bổn thiếu gia là thương hại ngươi thôi, quỷ nghèo!” Sau đó hắn quay người, đem lệnh bài cắm vào, trong miệng còn không quên ném xuống một câu: “Thời điểm làm thực nghiệm, cũng không nên táy máy tay chân, kẻo mạng nhỏ không còn!”
Sau đó, thân ảnh liền biến mất trong đại môn.
Cố Tá nhìn chằm chằm cửa đá, lại nhìn Hỏa Tủy Thạch trong tay, có chút ಠ▃ಠ.
Trong sách đạo cụ đề cập qua rất nhiều dị hỏa, đương nhiên cũng sẽ nhắc đến làm sao để bồi dưỡng dị hỏa. Hỏa Tủy Thạch chính là khoáng thạch có tác dụng với địa hỏa nhất, trực tiếp cho vào địa hỏa, thiêu đốt trong thời gian ngắn sẽ đề cao cấp bậc địa hỏa — tỷ như địa hỏa cấp năm sẽ có thể tăng lên cấp bốn, cấp bốn có thể tăng lên thành cấp ba, chỉ là phụ thuộc vào cấp bậc Hỏa Tủy Thạch.
Khối mà Hứa Linh Tụ cho Cố Tá là Hỏa Tủy Thạch có thể đem địa hỏa cấp năm tăng lên thành địa hỏa cấp bốn.
Cố Tá có được thứ này, dùng địa hỏa cấp bậc càng cao để luyện độc luyện đan không phải lại càng thêm tiện hay sao. Đáy lòng lại cảm khái vị tiểu thiếu gia kia kiêu ngạo nhưng làm người lại không tồi, hắn lại tiếp tục tìm phòng.
— — hôm nay vận khí không tồi.
Vừa đi vài bước, cách phòng Hứa Linh Tụ hai ba gian liền có một phòng không có cắm lệnh bài, trong lòng Cố Tá vui vẻ, trực tiếp đem lệnh bài của mình cắm vào.
Cửa mở.
Bên trong trống rỗng, ngoại trừ địa hỏa, cũng chỉ có một đan lô cỡ lớn bình thường, cũng không khác với mấy phòng địa hỏa khác, nhưng diện tích lại vô cùng lớn.
Cố Tá nhìn thấy bên cạnh còn có chút dấu vết kéo của kim loại, đây là....
Rất nhanh, hắn liền biến đây là gì.
Sau một mảnh tiếng vang vang lên, chỗ đất có dấu vết kia nứt ra, ngay sau đó, có mười một cái giường thiết từ dưới được nâng lên.
Trên mỗi một giường thiết, dùng dùng xiềng xích trói chặt một người.
Có Võ giả, cũng có Luyện dược sư.
Đó chính là cơ thể sống Cố Tá dùng làm thực nghiệm.
Tất cả cơ thể sống trên giường thiết đều bị che lại hai mắt.
Thân thể bọn họ vì cầm tù lâu dài hơn phân nửa đều có vẻ tái nhợt, khí huyết cũng hao mòn không ít. Nhưng chân khí cùng cảnh giới là không có gì thay đổi, để đảm bảo sinh mạng bọn họ vẫn được kéo dài.
Cố Tá ý niệm vừa động, trên bàn liền xuất hiện một nắm Xích Huyết Mễ biến dị sặc sỡ. Hắn lại cẩn thận lấy ra một hạt màu xám, cắt ra, nuốt xuống một giọt chất lỏng.
Sau đó hắn mới đem Xích Huyết Mễ màu sắc sặc sỡ kia cắt ra, đem tất cả chất lỏng đều bỏ vào trong một cái hồ lô, tạm thời đựng trong đó. Hắn muốn quan sát hiệu quả phân lượng mỗi lần sử dụng như nhau, cho nên cần phải chuẩn bị trước một lần.
Bởi vì trước đó Cố Tá đã duy trì đủ khoảng cách, tốc độ thu thập mộc độc lại rất nhanh, nhóm thực nghiệm sống mới không ngửi được mùi mà trúng chiêu trước, lúc này, hắn cầm hồ lô, đi tới trước mặt bọn họ.
Bắt đầu từ Võ giả Tiên Thiên nhất trọng...
Sau khi dùng nọc độc, khí huyết Võ giả nhạn chóng biến mất, chỉ trong chớp mắt, Võ giả Tiên Thiên nhất trọng kia đã cạn kiệt khí huyết mà chết! Thậm chí tốc độ nhanh tới mức làm người không kịp trở tay!
Cố Tá chấn động.
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện này.
Chẳng lẽ là do hắn dùng nọc độc quá nhiều sao?
Lúc này hắn lại phát hiện ra một vấn đề.
Kinh nghiệm hắn vẫn còn quá ít... Cư nhiên quên mất nếu trong quá trình thực nghiệm tổn hại mất một thực nghiệm thể, mà còn không cho ra kết quả gì, vậy thì phải làm cái gì tiếp đây?
Xoa xoa mặt, Cố Tá cười khổ, đi ra cửa.
Hắn nói với lệnh bài: “Thỉnh lại đem đến cho ta một Võ giả Tiên Thiên nhất trọng.”
Cũng may trước khi đi Hoắc trưởng lão có nói qua, nếu có yêu cầu khác có thể dùng phương thức này báo cho thủ vệ trong Hắc Ngục.
Sau đó Cố Tá thấy con số trên lệnh bài thay đổi, bị trừ đi mười điểm cống hiến. Cùng lúc đó, mặt đất lần thứ hai mở ra, một cái giường thiết mới xuất hiện trước mặt hắn.
Lần này Cố Tá lại không dám tùy tiện làm thực nghiệm.
Hiện tại là Võ giả cấp thấp còn đỡ, cấp bậc càng cao nếu lại xảy ra sơ xuất... Với điểm cống hiến cỏn con còn lại của hắn... Chính là lấy trứng chọi đá.
Một thực nghiệm, chính là vài tiếng đồng hồ.
Cố Tá dùng nước pha loãng nọc độc, từng chút đút cho mỗi cấp bậc Võ giả, quan sát phản ứng của bọn họ. Một khi khí huyết bọn họ bị xói mòn lượng lớn, hắn liền sẽ nhét cho họ một viên cực phẩm Hồi Xuân Đan, Ích Khí Đan cùng Tham Tuyết Đan, thân thể bọn họ trong thời gian ngắn liền khôi phục như thường.
Chỉ là trong trữ vật cách của Cố Tá dự trữ mấy loại đan dược đó không nhiều — — phần lớn đều đã để lại cho Công Nghi Thiên Hành rồi. Cũng may hắn có thói quen thu gom dược liệu, trong trữ vật cách có riêng một ngăn dùng để trữ dược liệu, mà dược liệu luyện chế mấy đan dược kia thật sự là có không ít.
Lúc này Hỏa Tủy Thạch được Hứa Linh Tụ đưa cho được Cố Tá quăng vào trong địa hỏa cấp năm, đồng thời phát hiện địa hỏa càng có thêm linh tính, đun nóng càng nhanh, thời gian tiết kiệm được càng nhiều.
Dần dần, Cố Tá cũng thu được rất nhiều số liệu thực nghiệm.
Bản chất của Xích Huyết Mễ biến dị cũng dần dần hiện ra trước mặt Cố Tá...
————
Editor lảm nhảm: tui nói không phải Cám tui đột nhiên siêng năng đâu mọi người, là do bà Hỏa bả biết mệt hay sao í, một chương ngắn chỉ bằng nửa chương trước kia thôi, Cám tui rất thích điều này.... Ahihi....voteee đêu chờ chiiiiiii.