Edit: Cám ❤.
Bên ngoài, tất cả mọi người đều chăm chú quan sát Công Nghi Thiên Hành.
Bọn họ chỉ thấy Công Nghi Thiên Hành hai mắt khép lại, cả người ngơ ngác, thần thức đã phiêu bạt rong chơi cùng võ kỹ. Thời gian một nhịp thở trôi qua, rồi hai nhịp, ba nhịp... Bốn nhịp, năm nhịp, sáu nhịp thở! Đã vượt qua tuyệt thế thiên tài trước đó.
Y vẫn không tỉnh lại.
Bấy giờ mọi người có mặt đều biết, bất luận ngộ tính người này đạt đến trình độ nào đi nữa thì cấp bậc ít nhất của y cũng là tuyệt thế thiên tài.
Vì vậy, bọn họ càng thêm mong đợi.
Công Nghi Thiên Hành đúng là không phụ sự kì vọng của mọi người, trong nháy mắt ngôi sao thứ chín đã phát sáng!
Bất quá từ ngôi sao thứ chín đến ngôi thứ mười, từ tuyệt thế thiên tài đến Thiên Kiêu, khoảng cách nhìn tuy ngắn nhưng lại cách xa nhau như lạch trời, cho nên nếu năm hơi thở là chín sao, thì hơi thở thứ sáu cũng sẽ như vậy, thậm chí hơi thở thứ bảy thứ tám đều là chín sao!
Nếu muốn đạt đến mười sao trở thành Thiên Kiêu, thời gian bỏ ra ít nhất cũng phải gấp mấy chục lần trước đó mới có thể.
Mọi người hồi hộp chờ đợi, thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Dần dần, khi bọn họ cảm thấy một ngày trôi qua bằng cả một năm, ngôi sao thứ mười rốt cuộc phát sáng!
Quả nhiên chính là Thiên Kiêu!
Cho dù kết quả cuối cùng dừng lại ở ngôi sao thứ mười này, thì đó cũng chính là ngộ tính thuộc về Thiên Kiêu.
- - Như vậy, liệu y có thể làm sáng ngôi sao thứ mười một hay không?
Sự thật cũng không làm bọn họ thất vọng.
Thời gian một tách trà nhỏ qua đi, ngôi sao thứ mười một sáng lên, lại chờ thêm ước chừng một nén nhang nữa, ngôi sao thứ mười hai cũng rực sáng.
Mà sau khi ngôi sao thứ mười hai xuất hiện, lại mất chừng nửa khắc sau Công Nghi Thiên Hành mới gian nan mở mắt tỉnh dậy từ trong đống võ kỹ huyền diệu vô biên kia.
Ngoại trừ lực công kích đạt mười hai sao, thế nhưng ngộ tính cũng là mười hai sao!
Tư chất này đúng là kinh người.
Tâm tình nhóm phu tử đột nhiên phức tạp lên.
Chỉ cần lực công kích cùng ngộ tính đạt cấp Thiên Kiêu, cho dù thể chất bình thường cũng không là gì cả, bởi vì thân thể Võ giả dù kém cỏi đến đâu miễn là có đủ tài nguyên đều có thể bù vào. Ngược lại quan trọng nhất chính là ngộ tính, đó là bẩm sinh, trên đời này linh đan diệu dược có thể đề cao ngộ tính là vô cùng trân quý hiếm lạ, cho dù tông môn có được cũng sẽ không dễ dàng gì giao cho người khác.
Trên thực tế, trong đợt khảo nghiệm thứ hai này thì ngộ tính chính là quan trọng nhất.
Sau khi nhìn thấy được ngộ tính của Công Nghi Thiên Hành, nhóm phu tử cũng không nhiều lời, nhưng những thị giả đứng tùy hầu phía sau bọn họ đều lặng yên không tiếng động rời khỏi đại điện.
Các Võ giả khác đều nhìn thấy, sao lại không biết bọn họ là muốn chạy về nội tông mật báo cơ chứ? Người này đã đạt chuẩn cấp Thiên Kiêu rồi, nhất định sẽ tiến vào nội tông, ai có thể trở thành sư tôn của y đều sẽ được lợi rất lớn.
Cho dù là lợi ích ngắn hạn hay lâu dài... Thì cái gọi là tiên hạ thủ vi cường, bọn họ đương nhiên phải nhanh chóng thông báo cho người của mình trước tiên, chuẩn bị thật tốt sẵn sàng đoạt người!
Lúc này Công Nghi Thiên Hành cũng không quá để ý đến cảm nghĩ của những người có mặt ở đây, y chỉ nâng bước tiến vào ngăn tủ trong suốt kia, chuẩn bị kiểm tra thân thể.
Trong ba hạng mục khảo hạch của đợt thứ hai này, nếu nói Công Nghi Thiên Hành tự tin nhất thì chính là ngộ tính của mình, còn về phần không nắm chắc nhất đó chính là thân thể.
Vừa tiến vào, chất lỏng màu xanh lục bắt đầu xuất hiện từ bốn phương tám hướng bủa vây, khoảnh khắc khi chúng xuất hiện, liền có một lực ép to lớn truyền đến, khiến cho Công Nghi Thiên Hành cảm giác được áp lực khủng bố chèn ép từ bên trong lẫn bên ngoài cơ thể, không ngừng công kích cơ thể của mình.
Trong phút chốc, y liền cảm nhận được chút đau đớn.
Vẻ mặt Công Nghi Thiên Hành không đổi, chỉ lẳng lặng cảm nhận cảm giác này.
Sức ép này khiến xương cốt cả người y như phát ra tiếng “cạch cạch”, làm cho khí huyết sôi trào, kinh mạch chấn động, da thịt từng tấc từng tấc đều bị áp bách mạnh mẽ, tựa hồ như muốn bài trừ hết cặn bã bên trong ra ngoài.
Đây tự nhiên chỉ là ảo giác.
Tuy nhiên ảo giác này lại không ngừng công kích vào ý chí Công Nghi Thiên Hành.
Cũng may Công Nghi Thiên Hành ý chí mạnh mẽ lại rất giỏi nhẫn nhịn.
Bởi vì có huyết thú tôi thể, cùng với một thời gian ở Kỳ Hỏa Vân, thêm vào đó lại được Cố Tá dùng dược vật bổ dưỡng trong thời gian dài, mặc dù kinh mạch của Thiên Đố Thân Thể tương đối mỏng manh, nhưng được bổ dưỡng đến hiện tại đối với Tiên Thiên cảnh mà nói cũng đã khá đủ dùng. Cho nên thân thể hiện tại của Công Nghi Thiên Hành chỉ là Tiên Thiên cảnh, lại thêm một thân bản lĩnh hơn người, tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì.
Bên ngoài, nhóm phu tử vốn lo lắng y phát triển không cân đối, vẻ mặt tràn đầy lo lắng cùng quan tâm, nhưng khi Công Nghi Thiên Hành kiên trì qua được một nén nhang, số lượng ngôi sao trên cột đã sáng đến con số mười rồi! Điều này chứng tỏ ngay cả thể chất của y cũng là vượt xa người thường!
Bất quá cũng có phu tử nhìn ra Công Nghi Thiên Hành hiện đang rất thống khổ, nhưng bọn họ cũng vì biểu hiện của Công Nghi Thiên Hành mà không ngừng tán thưởng.
Trong áp lực màu xanh lá tràn đầy áp lực, kì thật cũng đồng thời chứa đựng lực bổ dưỡng, sẽ không gây ra áp lực quá lớn làm tổn hại đến cơ thể Công Nghi Thiên Hành. Trong lần kiểm tra này bề ngoài coi như là khảo nghiệm thân thể, nhưng thật ra cũng coi như là khảo nghiệm ý chí.
Giờ khắc này, ngôi sao trên cột trụ trầm ổn lập lòe sắc tím chỉ thuộc về cấp Thiên Kiêu chạy nhảy lên ngôi thứ mười một! Mà sắc mặt Công Nghi Thiên Hành vẫn bình tĩnh như cũ, tùy ý thời gian từng phút trôi qua.
- - Vẫn sẽ là mười hai sao ư?
Trên thực tế, kết quả mười một sao hiện tại đã vượt qua dự kiến của mọi người, vì cho dù là Thiên Kiêu thì vẫn phải có sở trường cùng khuyết điểm của mình, chỉ là chút khuyết điểm nhỏ này so với những thiên tài khác cũng coi như là sở trường, nhưng không có nghĩa bản thân họ sẽ không để tâm.
Nhưng vị Thiên Kiêu trước mắt này sau hai lần đạt mười hai sao, có khả năng vẫn sẽ tiếp tục đạt cực hạn lần ba!
Nhóm phu tử đều không hé răng nửa lời.
Giữa sân một mảnh yên lặng.
Thời gian rõ ràng trôi qua rất nhanh, nhưng giờ phút này lại có vẻ như rất chậm, bọn họ đều đang trông chờ vào khoảnh khắc cuối cùng kia, tâm treo cao không thể nào bình tĩnh được.
Thời gian một nén nhang nữa lại trôi qua.
Ngôi sao thứ mười hai cũng run rẫy nhuộm tím.
Trong lần khảo nghiệm thân thể này, tốc độ các ngôi sao không tăng nhanh như hai hạng mục đầu tiên, nhưng cuối cùng kết quả vẫn là mười hai sao. Sắc tím từng chút từng chút được nhiễm màu, sau một lúc, cả ngôi sao đã chuyển sang màu tím đậm đà.
Mười hai ngôi sao tím, tinh mỹ tuyệt luân! ( Đẹp một cách tinh xảo!)
Nhóm phu tử không tự chủ được thở ra một hơi: “Mãn tinh a....” ( *đầy sao)
Ba hạng mục liên tiếp, đều là mãn tinh!
Một Thiên Kiêu mãn tinh như vậy, dù là trong thế lực cấp Hoàng Kim cũng là lông phượng sừng lân, trong thế lực cấp Bạch Ngân hầu như rất hiếm gặp được.
Ngay sau đó nhóm phu tử không khỏi dở khóc dở cười.
Bởi vì vị Thiên Kiêu ba hạng mục mãn tinh này quá mức bình tĩnh, cho nên bọn họ mới không biết giải quyết thế nào mới thỏa đáng. Nhưng vô luận thế nào đi nữa, tìm cách lưu lại Thiên Kiêu này mới là chuyện quan trọng nhất.
Công Nghi Thiên Hành từ trong ngăn tử đi ra, cảm thấy toàn toàn thân nhẹ nhàng dễ chịu.
Cốt châu trong thân thể không ngừng chuyển động, sau khi trải qua lần khảo nghiệm ngộ tính về võ đạo trước đó, rào cản giữa Thoát Phàm cảnh càng lúc càng suy yếu, tựa hồ có thể đột phá bất cứ lúc nào.
Nhưng y vẫn cố kiềm chế lại, một cửa này cực kì quan trọng, y trước tiên muốn bái một sư tôn sau đó để đối phương chỉ điểm giúp mình, rồi mới đưa ra quyết định. Hơn nữa cho dù y không còn nhớ rõ những tuyệt kỹ võ học huyền diệu trước đó có hình dáng gì, nhưng nó ít nhiều cũng lắng đọng lại trong lòng, dù là có chút mơ hồ, nhưng đại khái vẫn có thể cảm nhận được, y chỉ cần tìm được một nơi thiên địa chi khí dồi dào tiến hành bế quan, như vậy có thể mặc sức sáng tạo võ kỹ của riêng mình.
Đúng lúc này, một vị phu tử mỉm cười đi tới: “Vị Thiên Kiêu này không biết xưng hô thế nào? Không biết có bằng lòng cùng lão phu tiến vào nội tông, bái kiến danh sư hay không a?”
Ông sẽ đề cập đến chuyện Công Nghi Thiên Hành có muốn bái nhập Thập Tuyệt Tông bọn họ hay không, hiện tại phải đem người nắm chặt trong tay trước cái đã! Vạn nhất Thiên Kiêu này vốn không biết tư chất bản thân vượt xa người thường, sau khi khảo nghiệm xong lại hối hận thì làm sao bây giờ? Trước hết vẫn nên ân cần hỏi thăm, khiến cho tâm trạng đối phương thật thoải mái mới tốt.
Công Nghi Thiên Hành liếc mắt nhìn qua kết quả khảo nghiệm của mình, bản thân y cũng có hơi ngạc nhiên. Bất quá y biết mình có Thiên Đố Thân Thể, cơ thể được Cố Tá cẩn thận điều dưỡng đến mức tốt nhất, kết quả thế này cũng không có gì quá kì quái.
Với sự thông tuệ của y, khoảnh khắc phu tử kia vừa mở miệng nói chuyện thì đã biết được giá trị của bản thân mình thế nào, y cũng hiểu được nếu bản thân gia nhập Thập Tuyệt Tông nhất định sẽ thu được vô số lợi ích.
Đây đúng là những gì y mong muốn.
Hơn nữa, ngay cả kho Công Nghi Thiên Hành khảo nghiệm ra tư chất bản thân vượt quá mong đợi thì y cũng không có ý định chuyển qua thế lực cấp Hoàng Kim. Tuy rằng tài nguyên thế lực cấp Hoàng Kim dồi dào phong phú hơn, thiên tài càng nhiều phân chia cũng sẽ càng nhiều, tóm lại chưa chắc sẽ có lợi hơn cấp Bạch Ngân. Ở thế lực cấp Hoàng Kim có lẽ y sẽ có được đãi ngộ tốt hơn một bậc, nhưng khi ở cấp Bạch Ngân ước chừng sẽ nhận được đãi ngộ đặc biệt nhất -- huống chi Thập Tuyệt Tông lại là một thế lực lâu đời ở cấp Bạch Ngân, căn bản cũng sẽ không thua kém thế lực cấp Hoàng Kim bao nhiêu. Thế lực cấp Hoàng Kim sẽ không dễ dàng trở thành kẻ địch với một thế lực như vậy.
Công Nghi Thiên Hành biết một khi bản thân tiến vào thế lực cấp Bạch Ngân quyền lợi có được so với tiến vào thế lực cấp Hoàng Kim sẽ nhiều hơn rất nhiều, như vậy, y cũng có thể nhanh chóng thuyết phục tông môn trợ giúp tìm kiếm tiểu Luyện dược sư của mình, A Tá của y.
Sau khi hạ quyết tâm, y liền làm theo lời vị phu tử kia, khẽ gật đầu, chuẩn bị đáp lời --
Nhưng ngay sau đó, một vài phu tử khác đồng loạt vây lên:
“Đứa nhỏ này vẫn là nên đi cùng lão phu thôi, thế nào?”
“Đường đến nội tông xa xôi, lão phu có một tay càn khôn, phất tay một cái liền có thể mang ngươi theo, ngươi có muốn đồng hành cùng lão phu hay không?”
“Lão phu có thú cưỡi vừa sải cánh đã đi mấy chục trượng, vô cùng thoải mái, tiểu huynh đệ không bằng đi cùng lão đi?”
“Tiểu huynh đệ, lão phu có thể.....”
Đủ loại nhiệt tình, đủ lời mời gọi, tất cả đều muốn Công Nghi Thiên Hành đồng ý cùng bọn họ cùng nhau tiến vào tông môn. Những người còn phải khảo nghiệm phía sau, những người đã được kiểm tra và những người cần được đưa đi tất cả đều bị họ ném qua một bên.