Editor: Đào Sindy
Biến thành người khác nói lời này, Thái hậu thật không quá tin, bởi vì là thân nhi tử nói bà không có cách nào không tin, Càn Nhi quả thực không phải loại có thể chịu khổ vì người khác.
Nhưng chuyện này, nghe lại mơ hồ, Thái hậu suy nghĩ, hỏi: “Câu lấy thân thay nàng, là con chủ động nói?”
Nhắc đến đây trông Bùi Càn thật buồn bực: “Không thì trẫm hối hận thế sao? Được rồi, không nói chuyện xui xẻo này nữa, mẫu hậu ta nói người biết một bí mật, thật ra Quý phi không phải nữ nhi của Phùng Khánh Dư.”
Thái hậu đứng lên: “Con nói nàng không phải nữ nhi của Phùng Khánh Dư? Suy nghĩ kỹ một chút, chuyện nào kỳ lạ như vậy. Tại sao mẫu thân nàng lại mất sớm như thế? Phụ thân nàng không chút quyến luyến phu nhân nguyên phối quay người liền cưới kế mẫu, đồng thời không quan tâm chút nào với nữ nhi này, thì ra không phải thân sinh! Nói như vậy chúng ta không nên trách móc người Phùng gia quá nặng nề, bọn họ đối với Quý phi không tốt có thể hiểu được.”
Bùi Càn nghe lời này, mắt trừng lên, đánh xuống đầu mới nói: “Không đúng, mẫu hậu người nghĩ sai rồi.”
“Là con nói Quý phi không phải thân nữ nhi của Phùng Khánh Dư.”
“Không sai, nàng không phải thân nữ nhi của Phùng Khánh Dư, nhưng cũng không phải do cắm sừng mà ra, Quý phi của trẫm thật ra là Tiên Nữ hạ phàm, mượn bụng phu nhân Phùng gia để ra đời mà thôi, thân phụ mẫu của nàng ở trên trời, là đại tiên trên trời.”
...
...
Thái hậu nghe xong đoạn này, có một cảm giác: Nhi tử ta bị ngu à.
Bà phức tạp nhìn Bùi Càn một cái, cuối cùng không nói gì, ngồi xuống lại.
Bà không nói, Bùi Càn có lời nói.
Bùi Càn nói đủ loại phân tích của mình ra, thấy mẫu hậu không quá để tâm, mới thêm liều vào, nói y có chứng cứ, y bẻ hoa mai vàng thử rồi.
Cái này dễ thôi!
Thái hậu để nô tài Ninh Thọ cung đi bẻ một nhánh đến, để Bùi Càn hỏi một lần nữa trước mặt bà.
Kết quả rõ ràng.
Nụ hoa mai vàng không cho chút mặt mũi nào, Thái hậu đang muốn nói y, Bùi Càn lại mở miệng: “Đây rất bình thường, nhạc phụ nhạc mẫu trên trời không có việc gì nhìn chằm chằm trẫm làm gì? Bọn họ đều nhìn Quý phi đấy.”
Bùi Càn nhẹ nhàng thở ra, y vừa nghĩ tới mấy người rời đi Ninh Thọ cung trở về lại bồi tội cho các vị trên trời, nói với bọn họ những lời vừa rồi đều là kế tạm thời, hết thảy vì Quý phi, tuyệt đối không phải lời nói thật tâm, mong nhị lão tuyệt đối đừng hiểu lầm.
Nếu như không có ai nghe thì không cần làm phiền.
“Nếu mẫu hậu không tin, trẫm sẽ cho người tìm Quý phi đến.”
Nói thực ra, Thái hậu không muốn giày vò người, nhưng bà lại muốn xem rõ ngọn ngành, liền để nhi tử sắp xếp xong xuôi.
Nghe nói Ninh Thọ cung cho mời, Phùng Niệm còn buồn bực, hai mẫu tử kia không nói chuyện cẩn thận mà tìm nàng làm gì? Đi qua mới nhìn thấy Hoàng Thượng cầm nhánh mai vàng nàng mới hiểu.
Không may Hoàng Đế không chỉ muốn nàng thừa nhận mình là Tiên Nữ, còn dự định tẩy não thân mẫu.
Dù sao liên quan đến bản thân, Phùng Niệm có thể hủy đi đài của y sao?
Tất nhiên không thể.
Lúc này Bùi Càn hỏi một lần nữa, vầng sáng mở, hoa cũng nở ra.
Thái hậu mới vừa rồi còn là biểu lộ “Ta xem con làm sao dàn xếp”, lúc này lại ngồi không yên. d$đ!l*q^đ
Bà nghĩ nhiều hơn Hoàng Đế một tầng, nghĩ đến chẳng lẽ Quý phi là yêu nghiệt sao? Suy nghĩ một vòng xuống lại hủy bỏ, muốn là yêu nghiệt thì người này cũng quá an phận, không hỏi chuyện triều đình, không sàm ngôn hại người, hình như không tìm cách cho ai được chỗ tốt, sau khi được sủng ái còn luôn nỗ lực vì Càn Nhi, mùa hè làm đồ đựng đá mùa đông làm lò sưởi, lại cho xoa bóp, phối hợp lừa gạt ngựa Hồ ... Đều là làm chuyện tốt cả.
Còn có chứng cứ, người Phùng gia đối với Quý phi không tốt lắm việc này ai cũng biết. Nếu nàng là yêu nghiệt, sớm nên để toàn gia kia chết bất đắc kỳ tử rồi, sao có thể nói chuyện tốt như vậy được?
Như thế xem ra, nói là Tiên Nữ còn được.
Đã có phán đoán chủ quan, Thái hậu nhớ tới, lần đầu tiên bà nhìn thấy Quý phi đã cảm thấy cực kỳ gần gũi, đối với Tiên Hoàng hậu cũng không có. Còn có, mỗi lần trong nội tâm bà không vui trò chuyện cùng Quý phi một lát liền bình yên hơn, trên người không thoải mái, Quý phi bóp hai cái sẽ tốt lên.
Thủ pháp Quý phi xoa bóp nhìn không khác người khác mấy, thế nhưng hiệu quả chỉ có mình nàng có được.
Quả nhiên, nàng không phải người bình thường.
Lúc Thái hậu lâm vào trầm tư, trong group náo nhiệt, nguyên nhân gây ra là Vạn Trinh Nhi vào group chưa bao lâu có chút lo lắng.
Vạn Trinh Nhi: “Thái hậu nương nương này sẽ không nghĩ chiều hướng xấu chứ? Cảm thấy chủ group là yêu nghiệt các loại...”
Tây Thi: “Muội không hiểu.”
Phùng Tiểu Liên: “Muội không hiểu Thái hậu, bà là thân mẫu của Bùi Càn.”
Lữ Trĩ: “Bùi Càn và sau khi chúng ta vào group lấy được kỹ năng giống nhau, mặc dù tiến hành nhất định thăng cấp ưu hóa, từ trên căn bản nói hắn là thoát thai từ Thái hậu đấy.”
Hạ Cơ: “Hai mẫu tử này giống nhau.”
Đát Kỷ: “Phản ứng này của Thái hậu muội nhìn thấy mà không thấy quen sao? Lúc trước không phải Bùi Càn chính là như vậy? Chăm chú suy nghĩ nửa ngày sau, quay đầu như Niệm Niệm nói —— ăn khớp trước sau như một với bản thân mình rồi.”
Không sai, trong lòng Thái hậu loại bỏ đáp án sai lầm, sau đó khẳng định cách nói của nhi tử, trước kia Quý phi hiện ra nàng không tầm thường, chỉ là ai cũng không nghĩ sâu, cân nhắc kĩ lưỡng, quả thực cách nói Tiên Nữ này là đáng tin nhất.
Đương nhiên vẫn là có khả năng cực thấp cực thấp rằng nàng không phải.
Nhưng nàng có tài năng thế này, còn một lòng vì hoàng gia Lương quốc cân nhắc, làm chuyện có lợi cho Càn Nhi, Thái hậu mừng rỡ khi nàng là tiên nữ, xung quanh không có chỗ xấu.
Nghĩ rõ ràng rồi, bà cười nhẹ ngoắc ngoắc Phùng Niệm: “Đến đây, đến trước mặt ai gia.”
Lúc đại hội tố khổ tạm thời của Bùi Càn kết thúc, kế tiếp là thời gian của Thái hậu và Quý phi nương nương, chờ Quý phi cảm thấy có chút mệt mỏi, nói muốn nghỉ ngơi, Bùi Càn sắp xếp người đưa nàng trở về, quay người mới nói: “Trẫm lập tức trở về nghỉ một lát, đến một Tiên Nữ là tốt, đồng cam cộng khổ thật sự là hố người.”
“Không nghĩ cách sao? Giải thích với trên trời một chút? Để Quý phi van nài thay con?”
“Giải thích vô dụng. Đoán chừng thành tâm muốn khảo nghiệm trẫm đi. Trẫm còn nghĩ tay nghề xoa bóp của Quý phi tốt như vậy, không thoải mái để nàng ấn ấn giúp ta vài cái không chừng có thể hòa hoãn, thế nhưng ta cũng không thoải mái, không phải nàng cũng giống như vậy? Lúc này còn để nàng xoa bóp ta sợ không sống tới ngày thứ hai... Ta quá khó khăn, thà rằng mình đừng thông minh như vậy, đừng vạch trần việc này, dù sao người không biết là vô tội.”
Trước kia Thái hậu luôn nói ai gia mang thai con sinh con không dễ dàng, nhìn Hoàng Đế thành như vậy, bà sửa lời nói: “Cũng không phải tất cả mọi người đều chịu tội, có một số người mang thai rất nhẹ nhàng. Con xem Quý phi là tiên nữ, ông trời có thể không thương nàng? Muốn đến cũng sẽ không quá khổ cho Càn Nhi, con nhịn mấy tháng sẽ qua rất nhanh.”
“Trước kia mẫu hậu không nói như vậy...”
“Không nói nặng thì con có thể nghe lời hiếu thuận như thế ư?” d$đ:l+q!đ
Bùi Càn cũng không biết nên cảm thấy phẫn nộ hay là an ủi, y nhìn thân mẫu thật sâu: “Chuyện trong cung mẫu hậu xem một chút, nhi tử có chút mệt mỏi về nghỉ đây, có rảnh lại đến thăm người.”
Mắt Thái hậu nhìn y ra ngoài, không nhìn thấy người mới tay giơ lên vuốt huyệt thái dương.
Đột nhiên nghe nói nhiều chuyện như vậy, ai không mệt mỏi chứ?
Bà mệt mỏi, còn không thể nghỉ ngơi, đến ngẫm lại sau này đối đãi Quý phi như thế nào. Trước đó cảm thấy Phùng Thị hơn một năm đã rất nhanh thăng lên Quý phi, như bây giờ, vẫn phải tìm thời cơ thích hợp nói lại với nàng, lúc nàng leo lên hậu vị không biết trên trời có ban xuống phúc lợi hay không.
Thái hậu không cẩn thận liền nghĩ xa, suy nghĩ một vòng cảm thấy vẫn là đi một bước nhìn một bước.
Phong phi thấy Hoàng Thượng vui vẻ là được, nhưng sau khi phong không chỉ liên quan đến Hoàng Đế, cũng là đại sự triều đình. Dù không cần tất cả mọi người ủng hộ, cũng không thể để người người phản đối. Thái hậu cảm thấy hiện tại dù làm thế nào cũng không nhắc đến được, cũng nên đợi nàng sinh ra Hoàng tử, thai này còn chưa nhất định phải.
Phùng Niệm cũng đang suy nghĩ chuyện này. Nàng cầm lấy lò sưởi tay bọc áo choàng ngồi trên liễn được người nâng trở về, trên đường không có việc gì lại thổi ít câu vào group ——
Phùng Niệm: “Trông dáng vẻ của Thái hậu, ta cảm giác mình tùy thời đều sắp lên Hoàng hậu rồi. Hoàng hậu ấy à, nghe lợi hại, thật ra còn không thoải mái bằng Quý phi. Làm Quý phi không cần quá mỹ đức, làm hơi tốt sẽ nhận tán thưởng bốn phương, nếu là Hoàng hậu, làm tốt là điều đương nhiên, hơi không tốt sẽ bị phê bình.”
Dương Ngọc Hoàn: “Đúng vậy, dù sao trong hậu cung của Bùi Càn không có ai vượt qua muội, làm Quý phi hay Hoàng hậu không có gì khác nhau.”
Vương Chính Quân: “Vẫn có khác nhau, làm Hoàng hậu mỗi ngày các nàng sẽ đến thỉnh an muội, còn có mệnh phụ thường xuyên tiến cung cầu kiến.”
Đát Kỷ: “Ta nói hai người các muội thật đúng là người thành thật, không nghe ra ý trong lời của muội ấy phải không? Chủ bầy chó nói là: Làm sao ta lại muốn làm Hoàng hậu đây, thật phiền chết mà! Rõ ràng là đang khoe khoang!”
Trần Viên Viên: “Cho nên bị cấm chat bao giờ cũng là Đát Kỷ tỷ tỷ.”
Phùng Tiểu Liên: “Nhìn thấu không nên nói toạc ra.”
Lữ Trĩ: “Khó mà nói hệ thống thấy chủ group quá giả bộ, trực tiếp sắp xếp cái thai này thành nữ nhi. Bùi Càn lại không có ý định tuyên dương chuyện Tiên Nữ, nếu sinh nhi tử sắc phong Hoàng hậu là chuyện thuận lý thành chương*, sinh nữ nhi hắn nhất định chạy đến Trường Hi cung tìm muội tâm sự nói tâm can à, chờ một chút đi, hậu vị trẫm giữ lại cho nàng hiện tại không đáng nhắc tới.”
*hợp theo lẽ thường.
Hạ Cơ: “Vậy chủ group lại phải phiền não, nếu nữ nhi không đủ đẹp thì làm sao bây giờ?”
Phan Ngọc Nhi: “Đề nghị vứt nồi cho Bùi Càn.”
Triệu Hợp Đức: “Dáng dấp Bùi Càn tốt thật sự, Lưu Ngao so với hắn thật không có hình người.”
Vương Chính Quân: “? ? ?”
Bao Tự: “Ha ha muội có suy tính cho cảm nhận của Lưu Ngao không?”
Phùng Niệm: “Lưu Ngao không quan trọng, tỷ suy tính cho cảm nhận của mẫu thân Lưu Ngao phu nhân Vương Chính Quân chưa?”
Phùng Niệm: “Mọi người không nên nói chuyện đe dọa ta, hệ thống sủng ta như thế, không cử bản cung làm Hoàng hậu sao? Hệ thống, hãy cho bản cung kỹ năng an thai, trợ giúp bản cung bình an sinh con.”
Cả group đều nín hơi chờ đợi.
Hệ thống vẫn rất nể tình, nói muốn người liền cho người.
Vi Hương Nhi gia nhập group chat
Phùng Niệm: “Nhìn xem! Đều mở to mắt nhìn xem!”
Đát Kỷ: “Hệ thống thật sự là chó, nghe lời muội thế sao?”
Bao Tự: “Đát Kỷ tỷ tỷ liên tục bị nhằm vào thông cáo đó.”
Đát Kỷ: “... ? ? ?” d@đ+l&q~đ
Dương Ngọc Hoàn: “Vi Hương Nhi là Hoàng hậu của Đường Trung Tông Lý Hiển sao? Vi Hoàng hậu sinh bốn nữ nhi? Vi Hoàng hậu phát động chính biến bị Lý Long Cơ chém? “
Trần Viên Viên: “Hẳn không sai người đâu.”
Phùng Tiểu Liên: “Viên Viên đã nói như vậy thì hẳn là không sai.”
Hạ Cơ: “Quan hệ thật là phức tạp...”
Phan Ngọc Nhi: “Trọng điểm cả đoạn chẳng lẽ không phải sinh bốn nữ nhi sao?”
Đát Kỷ: “Kỹ năng cho muội, nữ nhi cũng cho muội, chủ group vui vẻ không?”
Phùng Niệm: “Vui chứ, Quý phi chỗ nào không tốt nhất định phải làm Hoàng hậu! Thuận tiện mọi người tốt xấu sang chỗ người mới giải thích một chút, nói cho nàng biết đây là đâu và cần phát hồng bao thế nào, chủ group chờ kỹ năng an thai để cứu mạng đó.”
Lúc này là Dương Ngọc Hoàn đi, không bao lâu đã nói rõ mọi chuyện, sau đó có hồng bao phát tới.
Vầng sáng: Nữ nhi đẹp
Vầng sáng: Mẫu nữ đồng tâm
Vầng sáng: Cao sản vô ưu*
*tạm hiểu là không cần lo lắng về năng suất sinh sản =w=
Ba vầng sáng của Vi Hoàng hậu đều có thể thông qua mặt chữ để hiểu ý.
Cao sản vô ưu thì không nói rồi, là một kỹ năng trợ giúp mang thai và an thai, Vi Hoàng hậu sinh một tử bốn nữ, thành tích có thể gây chú ý trong group.
Cái nữ nhi đẹp chính là sinh nữ nhi đặc biệt đẹp, có cái này đại khái bởi vì tiểu nữ nhi An Lạc Công Chúa Lý Khỏa Nhi của Vi Hoàng hậu được truyền là đệ nhất mỹ nhân Đại Đường.
Về phần mẫu nữ đồng tâm, có lẽ là bởi vì Vi Hoàng hậu và Lý Khỏa Nhi hợp mưu hạ độc Lý Hiển ý đồ phát động chính biến, chính biến không thành, kỹ năng sắp xếp lên trên, hai người rất đồng tâm.
Làm tức phụ của Võ Tắc Thiên, Vi Hoàng hậu cũng là nhân vật nổi tiếng, có thể khẳng định kỹ năng không chỉ có bấy nhiêu. Nhưng chỉ cần nghĩ đến nàng đường đường là một Hoàng hậu vậy mà lại có nhóm kỹ năng như vậy, Phùng Niệm hít thở rất không thông.
May cẩu hệ thống cho mặt, tên vầng sáng coi như văn nhã, không gọi là cao sản như heo mẹ.
Phùng Niệm đã nghĩ kỹ, cao sản vô ưu này, hiện tại dùng, sinh xong liền đóng, mẹ anh hùng để người khác làm đi, nàng không được, nàng không làm được.
Chú thích:
-Vi Hương Nhi (mất năm 710) hay Đường Trung Tông Vi hoàng hậu là Hoàng hậu thứ hai của Đường Trung Tông Lý Hiển, hoàng đế thứ 4 và thứ sáu của nhà Đường. Vi hậu đã hai lần nhận ngôi Hoàng hậu và một lần bị phế truất cùng Trung Tông vào năm 684 bởi mẹ chồng là Võ Tắc Thiên. Sau khi Trung Tông phục vị (705), Vi thị trở lại làm Hoàng hậu, cùng chồng mình tham dự triều chính, thao túng triều cương. Năm 710, Đường Trung Tông bị hạ độc và qua đời, Vi hoàng hậu lập Lý Trọng Mậu lên ngôi, trở thành Hoàng thái hậu, lâm triều xưng chế. Tuy nhiên chưa đầy nửa tháng sau, Lâm Tri vương Lý Long Cơ và cô mẫu Thái Bình công chúa hợp sức phát động Chính biến Đường Long, Vi Thái hậu cùng An Lạc công chúa bị giết chết.
-Bà cùng với Võ Tắc Thiên và Thái Bình công chúa được xem là ba người phụ nữ trực tiếp chuyên chính của triều đại nhà Đường.
-Thứ tự thay đổi: 1.Đát Kỷ 2. Bao Tự 3. Hạ Cơ 4. Tây Thi 5. Lữ Trĩ 6. Vương Chính Quân 7. Triệu Phi Yến 8.Triệu Hợp Đức 9. Phan Ngọc Nhi 10. Phùng Tiểu Liên 11. Vi Hương Nhi 12. Dương Ngọc Hoàn 13. Vạn Trinh Nhi 14. Đông Ca 15. Trần Viên Viên