Editor: Hoàng Ngọc Tử Băng
Sau khi thực hiện tự do ăn thịt, Đát Kỷ ngó ngó biệt thự lớn của Phan Ngọc Nhi ở sát vách, nhìn lại nhà nhỏ tồi tàn của mình thì mất hứng.
Đát Kỷ: "Cái điểm danh kia, không thể cho thêm mấy lần xúc xắc sao? Cũng quá keo kiệt rồi."
Dương Ngọc Hoàn: "Hôm nay Đát Kỷ tỷ tỷ lại được một điểm sao?"
Đát Kỷ: "Không phải, muội im miệng đi."
Hạ Cơ: "Không phải một điểm thì là hai điểm, dù sao sẽ không vượt qua ba."
Lữ Trĩ: "Thật là một hồ ly tinh đen đủi."
Đát Kỷ: "Mọi người không muốn có thêm hai lần xúc xắc sao?"
Phùng Niệm: "Sợ tỷ trúng con báo, ra ba lần một, cộng lại còn không lớn bằng số người nhà người ta."
Dù không biết bên trong con báo là có ý gì, nhưng nàng hiểu được ba lần một, sao khi nghe hiểu thì tức giận hơn! Vừa rồi còn yêu cầu hệ thống thăng cấp cho thêm lượt thảy xúc xắc, bây giờ nàng quay đầu tấn công chủ group. Đưa ra chất vấn đối với việc Phùng Niệm không dùng tới kỹ năng của nàng đã rất lâu rồi, nói kỹ năng của Dương Ngọc Hoàn và Từ Hi đều đã được cường hóa thăng cấp nhiều lần, dùng đi dùng lại, của nàng chưa từng được thăng cấp, đây là phân biệt đối xử! Quá đáng!
Phùng Niệm: "Bản chất "thiếp có một kế" là vũ khí hạt nhân rồi, còn thăng cấp như thế nào nữa?"
Đát Kỷ: "Ta còn có hai cái khác, hai cái đó muội chưa từng dùng không thể thăng sao?"
Tây Thi: "Cái này không thể trách Niệm Niệm. @Đát Kỷ, sau khi tỷ vào group chẳng phải chỉphát một kỹ năng đầu tiên sao?"
Bao Tự: "..."
Trần Viên Viên: "Phụt."
Phùng Tiểu Liên: "Hình như thế, lúc ấy trong group còn hỏi sao Đát Kỷ tỷ tỷ phát lại bổ sung, chỉ dựa vào một cái "thiếp có một kế" kiếm cống hiến là quá chậm, nàng nói hai cái kia không hữu dụng mấy."
Triệu Phi Yến: "Thật sự là bà lão mất trí nhớ."
Triệu Hợp Đức: "Ở một chỗ cùng Trụ vương quá vui sướng quên mất rồi, phải hiểu!"
Phùng Niệm: "Muội đã quên hai kỹ năng khác của Đát Kỷ là gì rồi?"
Vừa hỏi xong, hồng bao kỹ năng được phát tới, là “Cõng nồi dùm” và “yêu đương khiến người ta mất trí”. Sau khi nhìn thấy, Phùng Niệm nhớ tới trước kia nàng còn từng nói xấu, hai kỹ năng này giống như tổ hợp quyền vậy.
Hai cái này, bình thường mà nói tất nhiên bị tích bụi trong góc, may là bây giờ có thể tẩy kỹ năng, ngược lại còn có thể lợi dụng kẻ vô dụng một chút.
Thừa dịp lúc này đứa con yêu không có ở bên cạnh, Phùng Niệm nắm chặt thời gian cường một chút.
Gõ một búa xuống, “cõng nồi dùm” thay đổi.
Phùng Niệm: "Xem cái "vua nón xanh" này, muội cần kỹ năng này để làm gì?"
Diệp Hách Na Lạp Hạnh Trinh: "Mở hàng đã đen, nếu không đổi cái khác thử xem?"
Đổi cái khác? Đổi cái khác tuyệt vọng hơn thì có!
Phùng Niệm: "[ Yêu đương khiến người ta nghèo khó ] "
Phùng Niệm: "[ Yêu đương khiến người ta béo phì ] "
Phùng Niệm: "[ Yêu đương khiến người ta mù quáng ] "
Phùng Niệm: "Cuối cùng muội cũng biết đại khái tại sao Đát Kỷ tỷ tỷ lại suy đến mức này, mẹ nó đó là một cái hệ thống độc thân! Tỷ nhìn một chút xem địch ý của nó đối với yêu đương lớn biết bao nhiêu! Nhìn lại tỷ xem, trước khi Trụ vương đến thì tỷ khoe khoang, sau khi đến ngày nào cũng ân ái, tỷ không suy thì ai suy?"
Đát Kỷ: "Phan Ngọc Nhi kia thì giải thích thế nào?"
Vương Chính Quân: "Người ta dựa vào thực lực."
Đông Ca: "Đúng thế, Phan tỷ tỷ dựa vào kỹ năng để tích lũy cống hiến, không phải dựa vào điểm danh." diennn"dannn+++leeee###quyyyy++++donnnn%%%
Lữ Trĩ: "Cái "yêu đương khiến người ta mù quáng’ này... cũng hơi quá thực tế rồi, thật sự là mù quáng."
Những người khác không ấn mở xem kỹ, trực giác tưởng rằng yêu đương khiến người ta mù quáng có ý độc đoán, đại khái chính là sẽ mất não bảo vệ người trong lòng chứ sao. Kết quả không phải, kỹ năng nói rõ, khoác lên cái này chỉ cần ngươi đang trong trạng thái yêu đương sẽ mù mắt, loại phương pháp gây mù hai mắt tối đen này.
Vạn Trinh Nhi: "Thật không hổ là kỹ năng của Đát Kỷ tỷ tỷ, quá độc ác rồi."
Đát Kỷ: "...? Quản ta cái gì? Đây là do chủ group tẩy ra mà!"
Kỹ năng này bị tẩy xong còn chẳng bằng không tẩy, giữ lại "mù quáng" có tác dụng gì? Phùng Niệm nghĩ lại lại đưa vào một điểm giá trị thành tựu, lại chỉnh vài lần.
Phùng Niệm: "[ Yêu đương khiến người ta trở nên xinh đẹp ], cái này không tệ!"
Bao Tự: "Là không tệ, nhưng muội lại không yêu đương."
Vi Hương Nhi: "Phủ lên cho Bùi Càn thử xem?"
Lữ Trĩ: "Sẽ thất vọng, còn không bằng treo cho Đại Hoàng tử một cái, ta muốn nhìn xem ở hệ thống bên này đơn phương yêu mến có tính là không yêu đương không."
Vương Chính Quân: "Nếu tính thì sao?"
Lữ Trĩ: "Vậy thì cho trong kinh thêm một đoạn truyền kỳ. Hắn ta đẹp lên, chắc chắn sẽ có rất nhiều cô nương yêu thích. Bên người có nhiều mỹ nữ, không chừng hắn ta sẽ bình thường, không thích tiểu mụ nữa."
Đát Kỷ: "Ta không cần nghĩ cũng biết rõ