Ta Có Một Toà Thiên Địa Tiền Trang

Chương 22: Chương 22: Giao dịch linh hồn




Bên trong Thiên Địa tiền trang, Lý Tiên Đạo ngồi trên ghế, thay đổi toàn thân bằng chiếc áo màu mực đen.

Cả người hắn rực rỡ hẳn lên, khí chất biến hóa lớn, mặc lên người chiếc áo màu mực đen làm hắn lộ ra khí chất đặc biệt.

Tiểu Thất còn giúp Lý Tiên Đạo sửa sang lại kiểu tóc, cắt mái tóc dài buồn tẻ trước mặt làm cho khí chất của hắn càng thêm đặc biệt.

Tiểu Thất hài lòng nói: “Vậy mới giống chủ nhân của Thiên Địa tiền trang chúng ta chứ, vừa đẹp trai lại vừa có thực lực, khí chất thật mạnh mẽ.”

Lý Tiên Đạo hỏi: “Trong mấy đời chủ nhân lúc trước không có ai giống như ta sao?”

Tiểu Thất lắc đầu nói: “Không có, mấy đời chủ nhân lúc trước đều không hề làm gì đẹp tốt cho tiểu Thất, bọn họ sau khi đạt được Thiên Địa tiền trang liền đem tiểu Thất trở thành của riêng, luôn phân phó tiểu Thất làm việc nhưng chưa bao giờ hỏi tiểu Thất có đồng ý hay không, ta không ưa thích bọn hắn chút nào.”

Nàng mặc dù chỉ là khí linh nhưng trên bản chất vẫn là có tính cách độc lập của chính mình, hoàn chỉnh như một con người, chỉ là không thể rời đi Thiên Địa tiền trang mà thôi.

Lý Tiên Đạo biết tiểu Thất trên thông thiên văn dưới rành địa lý, càng là trăm phần trăm trung thành đối với chủ nhân Thiên Địa tiền trang, người như mà bọn hắn cũng không thèm hỏi ý kiến sao? Lý Tiên Đạo kinh ngạc nói: “Bọn hắn không hỏi ý kiến của ngươi sao?”

Tiểu Thất trong lời nói rất bất đắc dĩ mà nói: “Sẽ không hỏi vì những người kia đều là nhân sĩ bản thổ của cửu thiên thập địa, suy nghĩ cực kỳ cứng nhắc. Sau khi đạt được Thiên Địa tiền trang bọn hắn liền dựa vào suy nghĩ của mình mà làm việc. Có kẻ ngang ngược càn rỡ, có kẻ vô pháp vô thiên, có kẻ kinh doanh không tốt, có kẻ thì vung tay quá trán...”

Lý Tiên Đạo trầm tư như có điều suy nghĩ.

Tiểu Thất cảm khái nói: “Chủ nhân, ta nói câu này có hơi mạo phạm. Tại bên trong chín người chủ nhân, người tuy là có tu vi thấp nhất, không có sức chiến đấu chút nào, trạng thái trước mắt của Thiên Địa tiền trang cũng là kém cỏi nhất, nhưng người là chủ nhân tốt nhất nghe lọt đề nghị của ta.”

Mấy đời chủ nhân lúc trước đều là những kẻ khư khư cố chấp, với cục diện thật tốt nhưng lại tự mình đi tìm đường chết. Bằng không dựa vào Thiên Địa tiền trang, há có thể dễ dàng bị giết như vậy?

Lý Tiên Đạo cười nói: “Do đó ta cũng muốn cảm tạ mấy vị chủ nhân lúc trước. Nếu không phải bọn hắn đều khư khư cố chấp, ta cũng không thể trở thành chủ nhân của Thiên Địa tiền trang, chớ nói chi là gặp được người mỹ lệ như tiểu Thất.”

Tiểu Thất mắt đẹp lấp lóe, nàng là phái nữ nên tự nhiên là cũng ưa thích nghe mình được tán dương, nhất là chủ nhân của Thiên Địa tiền trang.

Tiểu Thất xoay người bụm mặt che gò má, ra dáng dấp nữ nhi đang thẹn thùng nói: “Chủ nhân làm ta thẹn thùng quá.”

Lý Tiên Đạo cười một tiếng vì tiểu Thất với hắn là rất tốt.

Sau khi nói cười, Lý Tiên Đạo sắc mặt bình tĩnh nói: “Hiện tại ta đã dung hợp Thiên phú Tiên Tri giả, lại kích hoạt thuộc tính toàn trí toàn năng, có công pháp gì cung cấp cho ta tu hành không?”

Tiểu Thất lắc đầu, nói: “Vạn quốc thư khố của Thiên Địa tiền trang đang bị niêm phong, hiện tại không có một bản bí tịch gì, ta cũng không bỏ ra nổi bí tịch, trừ phi chủ nhân mở ra phong cấm của vạn quốc thư khố!”

Lý Tiên Đạo hỏi: “Bên trong Vạn quốc thư khố có bao nhiêu sách?”

Tiểu Thất chân thành nói: “Cái đó thì nhiều vì từ xưa đến nay chỉ có được xưng là tàng thư quốc gia của đế quốc mới có tư cách tiến vào vạn quốc thư khố, một vạn tàng thư quốc gia cấp bậc đế quốc đều ở nơi này, chủ nhân có thể suy nghĩ một chút có bao nhiêu quyển sách trong đó?”

Lý Tiên Đạo kinh hỉ nói: “Sách bên trong Vạn quốc thư khố còn đủ không?”

Tiểu Thất lắc đầu nói: “Còn một bộ phận, nhưng cũng đã bị mượn ra không ít vì đều là công pháp cực kỳ hiếm thấy, mỗi bản đều có thể tu hành đến cấp độ đỉnh phong, về sau còn cần chủ nhân đi thu hồi lại.”

Lý Tiên Đạo trầm ngâm gật đầu, những đồ vật này đều thuộc về hắn, tự nhiên là đều phải thu hồi lại rồi.

Lý Tiên Đạo hỏi: “Để giải phong Vạn quốc thư khố cần bỏ ra giá lớn gì?”

Tiểu Thất nói: “Một cái thần cấp linh mạch!”

Lý Tiên Đạo nhíu mày, hắn đều chưa từng nghe qua vật này hỏi: “Thần cấp linh mạch là gì?”

Tiểu Thất giơ lên nắm đấm để tạo một cái đại khí cho Lý Tiên Đạo, giống như là một búp bê tinh xảo, đẹp đẽ không gì sánh được nói: “Thần cấp linh mạch chính là thứ tồn tại cực kỳ hiếm thấy, thần nguyên chính là từ bên trên Thần cấp linh mạch sinh ra, một cái Thần cấp linh mạch ít nhất cũng có thể đào móc ra năm triệu khỏa thần nguyên, do đó chủ nhân hãy cố lên, mang một cái Thần cấp linh mạch đem về để chuộc về vạn quốc thư khố.”

Lý Tiên Đạo cười cười, nói: “Tốt, vậy ta phải cố gắng. Nhưng mà bây giờ ta phải đi xử lý một chút sự tình với Chu Thiên Vũ.”

Lý Tiên Đạo cảm giác thấy Chu Thiên Vũ đã thông qua Bút Thiên Hoàng để liên hệ với mình.

Bút Thiên Hoàng phát uy và Thiên Đạo tông đã hoảng sợ, Chu Thiên Vũ đã báo thù. Lý Tiên Đạo đã biết những chuyện này, nhưng cuối cùng Bút Thiên Hoàng là của hắn, Lý Tiên Đạo tùy lúc đều có thể tiếp thu tất cả mọi việc phát sinh.

Hiện tại Chu Thiên Vũ đã báo xong thù và liên hệ với Lý Tiên Đạo, Lý Tiên Đạo lấy ra mặt nạ màu vàng sậm mang lên, phất ống tay áo một cái, Chu Thiên Vũ đột nhiên xuất hiện bên trong Thiên Địa tiền trang.

Lý Tiên Đạo lim dim mắt hỏi: “Ngươi báo thù xong chưa?”

Giờ phút này Chu Thiên Vũ sắc mặt đần độn, thần sắc có chút hoảng hốt, sau khi nghe thấy Lý Tiên Đạo tra hỏi mới gật đầu, nói: “Đại thù đã báo, Bút Thiên Hoàng xin hoàn trả!”

Lý Tiên Đạo tùy ý giơ tay, Bút Thiên Hoàng tự động bay ra ngoài, sau đó biến mất không thấy gì nữa.

Lý Tiên Đạo nhìn Chu Thiên Vũ đang đần độn, hắn cho là Chu Thiên Vũ bán đi thiên phú, linh khí tuy đã không còn nhưng cũng không đến mức đần độn thế này.

Lý Tiên Đạo hỏi: “Đại thù đã báo nên trong lòng ngươi đã trống trải phải không?”

Chu Thiên Vũ cười khổ nói: “Đúng, ta đã mất đi tất cả, hiện tại ta không biết nên sinh tồn như thế nào ở giữa thiên địa này.”

Cha mẹ đã bị giết, em trai em gái thì chết thảm, vị hôn thê bị cưỡng hiếp, toàn tộc bị đồ sát!

Huyết hải thâm cừu chống đỡ lấy Chu Thiên Vũ, để cho hắn sống sót mà kiên trì báo thù.

Nhưng bây giờ hắn đã báo được đại thù, cả nhà Minh Đồ đều bị hắn giết, bao gồm kẻ thượng đẳng chưởng giáo Thiên Đạo tông.

Hắn bây giờ đã mất đi mục tiêu sống.

Vì báo thù, hắn đã bán đi thiên phú của chính mình, hiện tại coi như là vẫn có thể tu hành nhưng hắn đời này đều không thể tiến thêm, chỉ ở tại cảnh giới Vấn Đạo.

Sinh tồn sao?

Thiên địa thì lớn, biển cả thì mịt mờ, trong bốn biển này hắn không quen một ai, hắn không có một người để nhớ mong.

Lý Tiên Đạo đã nhìn thấu Chu Thiên Vũ, nhếch miệng lên, hai tay chắp sau lưng đi tới trước mặt Chu Thiên Vũ, nói: “Ngươi có đồng ý giao dịch cùng ta lần nữa không?”

Chu Thiên Vũ nhìn xem người đeo mặt nạ màu vàng sậm kia, còn nhìn thấy đôi mắt có thể nhìn rõ nhân tâm kia, không biết rõ vì sao ý muốn đi chết của hắn phai nhạt rất nhiều.

Miệng hắn định mở ra lại khép lại, sau đó tiếp tục mở ra, rồi lại khép lại, lặp đi lặp lại như thế mấy lần, mới nói khẽ: “Ta không còn bất kỳ vật gì có thể giao dịch cùng ngươi nữa.”

Hắn có mạnh mẽ nhất thiên phú đã giao dịch ra, hiện tại Chu Thiên Vũ cho rằng mình không còn bất kỳ vật giá trị nào để giao dịch nữa.

Lý Tiên Đạo lắc đầu, thần bí nói: “Lần này chúng ta không giao dịch bất kỳ đồ vật gì cả mà chính là giao dịch linh hồn của ngươi!”

Chu Thiên Vũ kinh ngạc nhìn Lý Tiên Đạo nói: “Linh hồn ư?”

Mặc dù hắn lần đầu tiên nghe nói tới việc giao dịch linh hồn, nhưng Chu Thiên Vũ nghĩ là điều này so với nô dịch linh hồn tu sĩ của Ma đạo hung tàn nhất cũng là không kém bao nhiêu.

Nhưng không biết vì sao Chu Thiên Vũ lại không có kháng cự chút nào và cũng không cảm thấy thù ghét điều này.

Lúc ngươi thấp kém nhất và thân ngươi cũng đã sa vào vũng bùn, khi ngươi không có gì cả nhưng lại có người đưa tay ra giúp ngươi thì mặc kệ người này là ma hay là phật cũng đều đã ban cho ngươi tia sáng mới để sống.

Hiện tại Lý Tiên Đạo chính là ánh rạng đông của Chu Thiên Vũ.

Chu Thiên Vũ không chút do dự gật đầu, kiên định nói: “Ta sẽ giao dịch linh hồn của ta, bất luận đồ vật gì ta đều có thể giao dịch!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.