Ta Có Một Toà Thiên Địa Tiền Trang

Chương 31: Chương 31: Thánh nhân không trọn vẹn




Thánh Nhân sao!

Một tôn Thánh Nhân đang ở trước mắt mình, khiến Thiên Quang Minh cảm thấy nội tâm chấn động đến tột đỉnh.

Cho dù là Thiên Đạo tông, cũng không có một vị Thánh Nhân tọa trấn!

Tại Đại Ly, Thánh Nhân quá mức thưa thớt, cho dù có, cũng sớm đã rời đi địa khu cằn cỗi này, tiến về địa khu khác của cửu thiên thập địa.

Do đó sức chiến đấu tại Đại Ly, mạnh nhất chỉ là cấp bậc Thánh Chủ, cũng chính là Cảnh giới Thiên Nguyên.

Tu hành ban đầu bắt đầu từ cảnh giới Khai Hoang, trải qua Thuế Phàm, Mệnh Luân, Vấn Đạo, Niết Không, Không Minh, rồi tiến vào Địa Chi, cũng chính là sức chiến đấu cấp bậc giáo chủ.

Từ Khai Hoang đến Vấn Đạo, mỗi cái cảnh giới đều có thập trọng.

Mà Niết Không chỉ có tứ chuyển, Không Minh thì có chín bước.

Đến cảnh giới Địa Chi thì có tới thập nhị biến, đối với ứng với mười hai con giáp Tý, Sửu, Dần, Mão, Thìn, Tị, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi.

Khi tiến vào cảnh giới Thiên Nguyên, sẽ có thập biến, đối với ứng với Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu, Kỷ, Canh, Tân, Nhâm, Quý.

Chỉ có đi qua những thứ này, mới có thể tiến nhập hàng ngũ Thánh Nhân.

Mà tại Đại Ly, đa số mọi người cũng chỉ đạt tới bước đầu tiên của cảnh giới Thiên Nguyên, Giáp!

Tỉ như Thiên Quang Minh, hắn chính là cảnh giới này, cho nên hắn mới sẽ kinh ngạc như vậy, tổ sư của của Đại Hà kiếm phái không ngờ lại là một vị Thánh Nhân!

Thiên Quang Minh nghi hoặc hỏi: “Nếu ngươi đã là Thánh Nhân, vì sao lại biết điều mà đi theo chúng ta như vậy?”

Thánh Nhân nếu là ra tay, cho dù hắn cùng Chiến Đấu Thiên Sứ Michael liên thủ thì cũng ngăn cản không nổi. Mặc dù có Tiên Khí Bút Thiên Hoàng, bọn hắn cũng không có nắm chắc thắng hắn, nhiều nhất chỉ có thể bảo vệ cho mình không bị giết chết, tuyệt đối với không mang đi được tổ sư của Đại Hà kiếm phái.

Lão nhân cảm xúc bình tĩnh trở lại, nói: “Thân thể hiện tại của ta làm gì còn có thể chơi đùa, chỉ đang kéo dài hơi tàn đến nay mà thôi. Ta muốn cố gắng một đoạn thời gian để đợi đến khi Đại Hà kiếm phái sinh ra một vị tuyệt thế thiên tài và truyền xuống Tiên Khí cho hắn, rồi tìm nới yên tĩnh mà rời đi.”

Chiến Đấu Thiên Sứ yên lặng nhìn không nói một lời.

Thiên Quang Minh lại là cực kỳ thấu hiểu, nói: “Vậy là do thương thế ngươi khi xưa đã quá nghiêm trọng!”

Đây không phải lời nói dối, có thể tra tấn một vị Thánh Nhân thành cái dạng này, có thể thấy được thương thế của hắn thực sự rất nghiêm trọng.

Lão nhân tiếc nuối nói: “Đây khả năng chính là sự trừng phạt đối với ta, vì ta được đến chỗ tốt, lại không tuân thủ hợp đồng đã ký kết của mình, lại dự định bắt cá hai tay. Nhưng vì thế sự làm sao có thể thuận theo ý người. Lần cướp đoạt Tiên Khí kia, ta tuy là thành công, nhưng mà điều kiện tiên quyết cũng là phải trả giá nửa cái mạng.”

Lão nhân thở dài, nhưng hối hận thì đã muộn, vì hắn hại chết lão nhân có thiên phú nhất kia của Đại Hà kiếm phái, hắn nói: “Ta nghĩ rằng đám các ngươi đã biến mất không thấy gì nữa, do đó từ xưa đến nay ôm lấy may mắn trong lòng, nhưng bây giờ các ngươi đã xuất hiện và để ta biết là làm người không nên muốn quá nhiều.”

Nếu như khi xưa hắn đi ra sớm một chút, thì lão giả cấp bậc Thánh Chủ đỉnh phong kia cũng sẽ không chết!

Lão nhân nghĩ đến đây liền thấy đau lòng nhức óc, nhưng hối hận thì đã muộn.

Chiến Đấu Thiên Sứ Michael chen miệng nói: “Đi thôi, chủ nhân đang chờ chúng ta.”

Nói đến chủ nhân, Thiên Quang Minh cũng không dám tiếp tục nói chuyện phiếm, mà mang theo lão nhân nhanh chóng đi theo Chiến Đấu Thiên Sứ Michael, bay về hướng Thánh địa Linh Hư.

...

Bên trong Thiên Địa tiền trang, Lý Tiên Đạo mở mắt ra sau khi nhìn thấy cảnh này. Hắn là ngang với thần linh khi ở tại Thiên Địa tiền trang, tự nhiên là có thể thông qua con mắt của Chiến Đấu Thiên Sứ để nhìn thấy tất cả diễn biến bên ngoài.

Tiểu Thất có chút nhìn lầm, thầm nói: “Không nghĩ đến lão gia hỏa này vậy mà đã thành Thánh Nhân rồi. Năm đó ta còn suy đoán là hắn không có khả năng trở thành Thánh Nhân, không nghĩ tới hắn lĩnh hội Đại Hà Kiếm Khí lại thâm hậu như vậy!”

Lý Tiên Đạo trầm ngâm nói: “Chúng ta bây giờ thiếu nhất vẫn là thủ hạ mạnh mẽ, ta là chủ nhân Thiên Địa tiền trang nên không thể xuất đầu lộ diện, một ít chuyện cần phải để bọn hắn đi làm. Chiến Đấu Thiên Sứ Michael cùng Bạch Đế Thiên Quang Minh tuy là không tệ, nhưng chỉ có hai người bọn họ thì có chút thiếu phương pháp để phân phó!”

Tiểu Thất thoáng cái đã đoán được ý nghĩ của Lý Tiên Đạo nói: “Chủ nhân là muốn thu phục lãoThánh Nhân này phải không?”

Lý Tiên Đạo gật đầu, nói: “Nếu như hắn ngoan ngoãn bồi thường tổn thất đã làm trái với hợp đồng, thì ta có thể cho hắn một cái cơ hội, có thể trở thành thủ hạ Thánh Nhân của ta tại đất Đại Ly này!”

Nếu như dưới tay Lý Tiên Đạo có một vị Thánh Nhân, thì Lý Tiên Đạo có thể làm được rất nhiều chuyện, vì chiến lực của cấp bậc Thánh Nhân với cấp bậc Thánh Chủ là hoàn toàn khác biệt.

Không phải cùng một cái cấp độ.

Tiểu Thất nhắc nhở Lý Tiên Đạo: “Nên nhìn một chút xem đối phương có muốn giao dịch hay không thì chủ nhân mới có thể nghĩ ra biện pháp ở phương diện này!”

Lý Tiên Đạo gật đầu, đồng thời nhìn thấy Chiến Đấu Thiên Sứ Michael cùng Thiên Quang Minh mang theo lão nhân đã đi tới phạm vi của Thánh địa Linh Hư.

Hắn phất ống tay áo một cái, cánh cửa không gian hiện lên, xuất hiện tại một bên Thánh địa Linh Hư.

Chiến Đấu Thiên Sứ Michael cùng Bạch Đế Thiên Quang Minh không có ngoài ý muốn khi nhìn thấy cánh cửa không gian này, vì bọn hắn đã ra ra vào vào nhiều lần nên đã quen thuộc từ sớm.

Nhưng mà khi lão Thánh Nhân nhìn thấy cảnh này, cảm khái nhớ lại chuyện cũ mà nói: “Năm đó khi ta tiến vào cánh cửa này, vẫn chỉ là một cái thiếu niên tỉnh tỉnh mê mê, bây giờ chỉ chớp mắt sau ta sẽ phải chết, không nghĩ tới còn có thể đi vào nơi này!”

Chiến Đấu Thiên Sứ Michael nện ra bước chân, tiến vào cánh cửa không gian: “Đi vào đi, chủ nhân đã biết chúng ta trở về rồi.”

Thiên Quang Minh cùng lão nhân theo sát phía sau, đi tới đại điện trong Thiên Địa tiền trang.

Lý Tiên Đạo đã thay xong y phục, mang lên mặt nạ màu vàng, tao nhã ngồi ở trong đại điện, nhìn mấy người bọn họ đang đi tới.

Lão Thánh Nhân nhìn kỹ Lý Tiên Đạo mà không thèm nháy mắt, tựa hồ muốn nhìn xem Lý Tiên Đạo có còn là người đã giao dịch với hắn một vạn năm trước hay không.

Nhưng cực kỳ đáng tiếc, hắn nhìn không thấu Lý Tiên Đạo. Tại bên trong Thiên Địa tiền trang, không có người có thể xem thấu Lý Tiên Đạo, vì hắn chính là thần của nơi này.

Lý Tiên Đạo nhìn lão nhân, lấy ra hợp đồng, thản nhiên nói: “Bắc Hoành, ngươi đã làm trái với hợp đồng!”

Tổ sư của Đại Hà kiếm phái, lão nhân cảnh giới Thánh Nhân, tên gọi là Bắc Hoành.

Bắc Hoành cười khổ một tiếng, nhìn tất cả rất quen thuộc, sau đó ngồi lên trên ghế giao dịch nói: “Đã thật nhiều năm không có người kêu lên tên ta, thật có chút lạ lẫm, ta có khi đã quên đây là tên của ta đấy.”

Chiến Đấu Thiên Sứ Michael cùng Thiên Quang Minh chỉ đứng tại hai bên, yên lặng nhìn không nói một lời.

Lý Tiên Đạo sâu kín hỏi: “Năm đó chính ngươi tự tay ký kết hợp đồng, hiện tại cũng chính ngươi làm trái hợp đồng. Ngươi biết làm trái hợp đồng, là phải trả cái giá lớn chứ?”

Bắc Hoành thuộc nằm lòng, gật đầu nói: “Biết chứ! Trong kỳ hạn một vạn năm, nếu như ta không trả lại nguyên bản Đại Hà Kiếm Khí và một kiện Tiên Khí, thì linh hồn ta sẽ vĩnh viễn thuộc về Thiên Địa tiền trang, đồng thời vẫn như cũ phải trả nguyên bản Đại Hà Kiếm Khí cùng Tiên Khí cho Thiên Địa tiền trang.”

Lý Tiên Đạo hỏi: “Ngươi nếu đã nhớ được như thế vì sao lại không trả?”

Bắc Hoành thở dài nói: “Ta ôm lấy tâm lý may mắn, cho là các ngươi không đi tìm ta, vì ta nhìn thấy có mấy vị đã từng tiến vào Thiên Địa tiền trang làm trái với hợp đồng, nhưng vẫn như cũ cực kỳ thoải mái. Do đó ta cũng động lòng tham không đáy!”

Lý Tiên Đạo sắc mặt lạnh lẽo, nói: “Ngươi nói đến mấy người kia ta cũng đã biết, những ngày tốt lành của bọn hắn sẽ không được mấy ngày đâu, ta sẽ từng bước từng bước đi thu thập bọn hắn, bây giờ hãy nói sự việc ngươi đi.”

Ánh mắt Lý Tiên Đạo hừng hực, nhìn kỹ Bắc Hoành, khẽ nói: “Ngươi đã biết nội dung của sự trừng phạt, vậy từ giờ trở đi, ta muốn lấy đi linh hồn ngươi, đồng thời cùng ngươi làm một lần giao dịch nữa!”

Bắc Hoành chỉ biết ngây ngốc nhìn Lý Tiên Đạo, vì hắn hiện tại chỉ là lão già tàn tạ, có cái gì đáng để Thiên Địa tiền trang nhớ thương, hắn thực lòng nói: “Làm một lần giao dịch nữa sao? Nhưng toàn thân ta từ trên xuống dưới cũng chỉ có tu vi Thánh Nhân là có giá trị để giao dịch, nhưng nói thật, ta chỉ là một tên Thánh Nhân không trọn vẹn, so với chân chính Thánh Nhân vô địch có chênh lệch rất lớn!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.