Ta Đây Trời Sinh Tính Ngông Cuồng

Chương 222: Chương 222: Không ai trả lời câu hỏi của bà Thẩm, hai ông già nhanh chóng tiến lên bóp cổ bà Thẩm, sau đó nâng bà ấy lên




“Các người.” Rà Thẩm sợ hãi trợn tròn mắt: “Các người Con trai tôi ở gần đây, ai dám đụng đến tôi, người đó sẽ phải trả giá!”

“Dãn đi!” Đồng Quân Hựu tàn nhân vung tay lên.

“Tốt nhất các người nên lập tức buông tay ra, nếu không các người không gánh vác được hậu quả đâu!” Bà Thẩm Sợ hãi, sau đó xẾNG tức?yWw” nà lại còn mang theo chút lẾp – Sao Đồng Quân Hựu còn có thể quan tâm đến những điều này nữa, kéo tóc bà Thẩm, khiến bà ấy lảo đảo ngã xuống đất, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ông già khốn nạn này, ông thấy mình sống đủ rồi đúng không, bà đây chưa từng gặp phải loại đê tiện như ông…”

Bà Thẩm chưa bao giờ bị đối xử thế này, dù sao cũng là người đi qua năm tháng, bị Đồng Quân Hựu nắm như vậy lập tức nổi giận: “Ông dám bắt tôi?”

“Bắt bà?” Đồng Quân Hựu tát một cái lên mặt bà Thẩm: “Mẹ nó, bà muốn chết thì cũng đừng trách tôi! Dẫn lên xe, sau đó hẳn hỏi quan hệ của bà ta và Đường Ân..”

Hai ông già mặc áo xám kéo bà Thẩm đi lên xe.

Đồng Quân Hựu tìm kiếm một vòng, hoàn toàn không phát hiện tung tích của Đường Ân, điều này khiến ông ta cực kỳ nóng nảy.

Ra khỏi biệt thự lên xe, vội vàng mở bản đồ ra.

Những năm gần đây, ông ta cũng có chút tai mắt ở thành phố Giang, đặc biệt là tên Bùi Hạc này, ông ta cực kỳ kiêng dè. Một là vì Bùi Hạc thật sự có chút thủ đoạn, dựa vào năng lực của bản thân khiến Tập đoàn Trung Ân phát triển đến mức này. Hai là Bùi Hạc và Miêu Bách có quan hệ không thể chia cắt.

Mấy năm nay ông ta theo dõi Bùi Hạc không ít, đương nhiên cũng biết mấy hang ổ của anh ta.

“Đi.” Đồng Quân Hựu nghiến răng, hôm nay nhất định phải giết chết Đường Ân, nếu không người chết sẽ là ông †a.

Xe lái đi xa, biến mất ở cuối con phố.

Lúc này, tầng cao nhất ở cao ốc Đầu Tư Tài Chính, từng email được gửi đến hòm thư của cổ đông lớn và cấp cao. Lần này ký tên gửi email là phòng làm việc Chủ tịch của Đầu Tư Tài Chính.

Nội dung email không quá nhiều, chỉ đơn giản là tổ chức cuộc họp khẩn.

Cuộc họp khẩn này tổ chức lúc mười giờ sáng ở phòng họp của Đầu Tư Tài Chính.

Người nhận được email không chỉ có những cấp cao.

này, một vài công ty đầu tư liên quan với Đầu Tư Tài Chính cũng được mời.

Vào buổi sáng, Lý Viện và Lý Vân Phong nhận được email, sau khi gọi điện thoại cho nhau, hai người hẹn gặp mặt dưới lầu của Đầu Tư Tài Chính vào lúc chín rưỡi.

Khoảng chín giờ rưỡi, Lý Viện đã vội vã chạy tới.

Lý Vân Phong đang đứng dưới lầu nhìn bà ta đến gần mới giơ tay ra hiệu.

“Lần này kêu chúng ta đến để làm gì? Tôi nghe nói không ít cấp cao cũng bị gọi đến? Có phải Tổng giám đốc Đồng lại muốn ra tay không? Bây giờ hình như chúng ta và Đầu tư Vương Thị Nữ đã đấu đến khó phân tháng bại, có phải muốn khống chế bọn họ không?” Lý Vân Phong dò hỏi trước.

“Tôi cũng không rõ lắm, nhưng tôi nghe nói email lần này được gửi tới từ phòng làm việc của Chủ tịch, chắc hẳn Tổng giám đốc Đồng có vấn đề gì đó dặn dò chúng ta chăng? Cậu cũng biết đấy, mấy ngày nay thằng nhóc Đường Ân không chịu yên, bắt đầu đánh lại rồi, hơn nữa tôi nghe nói đã bắt đầu thu mua cổ phần của Đầu Tư Tài Chính..” Lý Viện lạnh lùng nói: “Nhưng cũng không cần để tâm, Đầu Tư Tài Chính là công ty lớn đến mức nào, Đường Ân nói muốn thu mua thì thu mua sao? Nếu cậu †a có bản lĩnh lớn như vậy, tôi lau giày cho cậu ta cũng được!”

“Cũng phải!” Lý Vân Phong cũng gật đầu.

Đầu Tư Tài Chính là xí nghiệp dẫn đầu thành phố Giang, Đường Ân muốn mua cổ phần cũng không đủ tiền làm được.

Cái này liên quan đến quá nhiều chuyện.

Hai người vội vàng đi vào sảnh lớn, sau đó ấn thang máy.



Lý Vân Phong nhìn một vòng xung quanh, chần chừ nói: “Xảy ra chuyện gì? Bà xem người xung quanh đi, ai cũng mang dáng vẻ nặng nề, có phải xảy ra chuyện lớn gì rồi không?”

“Không sao đâu, có thể có chuyện lớn gì chứ?” Lý Viện không để tâm nói: “Tôi đã nhắc nhở Tổng giám đốc Đồng rồi, người có đoạn như ông ấy chắc chán sẽ đề phòng Đường Ân một chút, chuyện này chúng ta không cần để tâm! Tôi thấy chúng ta cứ đi lên họp là được, chắc chắn là Tổng giám đốc Đồng có quyết định gì đó, chúng ta chỉ việc đợi tiệc mừng công của ông ấy thôi!”

“Cũng phải, Tổng giám đốc Đồng đã lớn tuổi, cũng xem như có chút thủ đoạn ở thành phố Giang, không phải ai cũng có thể đấu lại được!” Lý Vân Phong an ủi bản thân.

Ting…

Cửa thang máy mở ra, hai người nhanh chóng đi vào.

Sau khi ấn số tầng phòng họp, hai người cũng không nói gì nữa.

Chẳng mấy chốc đã lên tới tầng năm mươi bốn.

Lý Vân Phong bước ra đầu tiên, nhìn thấy người ngồi đầy trong phòng họp rộng lớn.

Nhìn sơ qua một cái, ít nhất cũng có mười mấy người.

Hai người vội vàng đi vào, được nhân viên dẫn tới một chỗ gần góc.

“Có cảm thấy không đúng không?” Lý Vân Phong nhìn một vòng xung quanh, hơi lo lắng nói: “Sao người đến lần này ai cũng lạ thế? Hơn nữa sau khi chúng ta đi lên, chẳng hề nhìn thấy Tổng giám đốc Đồng và thư ký đâu cải”

Lý Viện cũng sửng sốt ngẩng đầu nhìn một vòng xung quanh.

Thật sự giống y như Lý Vân Phong nói, xung quanh không có ai quen cả. Đam Mỹ Sắc

“Tôi biết cậu đang lo cái gì, không phải là sợ Tổng giám đốc Đồng đấu không lại Đường Ân sao? Tôi khuyên cậu vẫn nên thả lỏng đi, Tổng giám đốc Đồng là người đi ra từ trong sóng to gió lớn, tên bụi đời như Đường Ân sánh bằng được sao? Lần này tới đây chắc chắn là để thương lượng, đề phòng chuyện Đường Ân mua càng nhiều cổ phần hơn!” Lý Viện cố an ủi.

Lý Vân Phong chỉ có thể gật đầu, nhưng trong lòng vẫn hơi lo lắng.

Trong phòng họp im lặng như tờ, khiến người ta cảm.

thấy không được tự nhiên.

Mười mấy phút sau, một người phụ nữ mặc đồ công sở của thư ký tiến lên, đứng ở đầu phòng họp.

Lý Viện ngẩng đầu, vừa định nói chuyện đã lập tức sững sờ: “Sao lại là cô ta?”

ảy ra chuyện gì? Đây không phải thư ký của Đường Ân à?” Lý Vân Phong hoảng sợ, kinh hãi nhìn cảnh này.

“Sao cô ta có thể ở đây?” Trong lòng Lý Viện cũng xuất hiện một suy nghĩ xấu: “Không đâu, chắc chắn sẽ không như vậy đâu, nói không chừng người phụ nữ này là gián điệp của Tổng giám đốc Đồng..”

“Chúng ta hoan nghênh ngài Chủ tịch nào..” Bùi Nhược.

hờ hững nói.

Bên dưới vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Lý Viện cảm thấy trong lòng bàn tay mình đều là mồ hôi, căng thẳng nhìn chằm chằm ra cửa, sau đó nhìn thấy Bùi Hạc đi vào.

“Sao có thể!” Bà ta Trợn to mắt, thoáng chốc dựa vào trên ghế, cảm thấy mình như mất hết sức lực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.