Nghe những lời nói đó, khóe miệng Hoàng Nguyệt Ly chậm rãi gợi lên.
“Điều này...... có vẻ thú vị a.”
Ngự Huyền Cảnh là cảnh giới thứ hai trong tu luyện võ đạo. Sau khi đột phá Khí Huyền Cảnh tầng thứ 9 thông qua Bình Cảnh, có thể điều động huyền khí thiên địa, tạo ra một lớp ngự khí bao quanh bên ngoài, tăng lên Ngự Huyền Cảnh.
Thái tử có thể đạt tới Ngự Huyền Cảnh tầng thứ 7 ở tuổi 20, xứng đáng là thiên phú xuất chúng.
Đời trước của nàng từng có hôn ước miệng cùng với Thái tử, hơn nữa Bạch Nhược Kỳ còn yêu thầm Thái tử!
Lại kết hợp với sự tình Bạch Nhược Kỳ trước đây vu hãm nguyên chủ tư thông với người khác, bức bách nguyên chủ treo cổ tự sát, chân tướng lập tức trở nên rất rõ ràng.
Phỏng chừng là nhị phu nhân và Bạch Nhược Kỳ lo lắng phế vật nàng đây sẽ trở thành thái tử phi, cho nên âm thầm ngáng chân xuống, muốn làm cho thanh danh Bạch Nhược Ly rơi xuống đáy, nhân cơ hội diệt trừ nàng, để tránh cản trở chuyện tốt của Bạch Nhược Kỳ cùng với Thái tử!
“Ha ha, quả nhiên là tính toán rất tốt!”
Đáng tiếc, đụng phải Hoàng Nguyệt Ly nàng, Bạch Nhược Kỳ nhất định sẽ có kết cục bi thảm.
Hôn sự này nếu có thể thành, nàng sẽ viết đảo lại ba chữ Hoàng Nguyệt Ly!
Nàng cân nhắc ở trong lòng một lúc, bỗng nhiên nhớ tới một việc, hỏi: “Nói đến hoàng thất...... ta nghe nói, các chủ Thiên Trân Các cũng là người trong hoàng thất, đúng không?”
Thải Vi nói: “Điều này...... theo truyền thuyết bên ngoài, lão bản phía sau Thiên Trân Các là cháu trai của hoàng thượng, Đông An Vương, cũng không biết là thật hay giả?”
“Đông An Vương?” Hoàng Nguyệt Ly như suy tư điều gì.
Đông An Vương năm nay 19 tuổi, nghe nói cũng là một thiên tài, thiên phú tu luyện chỉ kém hơn một chút so với Thái tử, lại còn là một luyện đan sư.
Luyện đan sư cũng là một chức nghiệp hiếm có và rất cao quý, hơn nữa hắn có thân phận hoàng thất, có thể khống chế một cửa hàng lớn nhất ở Nam Việt Quốc, tự nhiên là chẳng có gì lạ.
Chẳng lẽ, nam nhân thần bí hôm nay nàng đụng phải chính là Đông An Vương?
Nhưng, nàng tổng cảm thấy có điều gì đó không ổn, thực lực nam nhân kia hẳn là đã vượt xa Ngự Huyền Cảnh, hơn nữa phong cách phô trương của hắn, cũng không phải là một Vương gia ở một tiểu quốc có thể có.
......Edit & Dịch: Emily Ton.....
Võ Uy Hầu phủ.
Chính sảnh.
Khuôn mặt phu nhân Võ Uy Hầu bày ra vẻ bi phẫn, dùng khăn xoa khóe mắt, khóc sướt mướt nói: “Hầu gia, ngài xem Kỳ nhi nhà chúng ta, đã bị tam cô nương đánh thành dạng này! Làm sao nàng có thể xuống tay như thế này a, Kỳ nhi chính là đường tỷ ruột thịt của nàng nha!”
Võ Uy Hầu Bạch Lưu Cảnh nhìn thấy Bạch Nhược Kỳ đang được nha hoàn đỡ đi tới, giật mình đứng lên, hất chén trà trên bàn xuống đất!
“Đây là...... Đây là Kỳ nhi sao? Vì sao lại biến thành như vậy?”
Sau khi Bạch Nhược Kỳ bị Thải Vi tát một cái, đã hoàn toàn biến thành đầu heo, hai má sưng đỏ không nói, ngay cả đôi mắt dường như không thể mở ra, nước mắt cũng trượt xuống từ khóe mắt không ngừng.
Nhìn khuôn mặt này, nơi nào còn có thể nhìn ra sự nhẹ nhàng cao quý ngày thường, hình tượng mỹ nhân duyên dáng lạnh lùng như lan?
Bạch Lưu Cảnh cũng phải dùng một chút thời gian, mới nhận ra đây nữ nhi mà mình yêu nhất, không khỏi cả giận nói: “Đây là có chuyện gì?? Đang êm đẹp, Kỳ nhi vì sao lại bị đánh thành như vậy?!”
Bạch Nhược Kỳ ngã gục trên mặt đất, khóc lớn.
“Cha, ngài cần phải làm chủ cho nữ nhi a! Đều là Tam muội tốt của ta! Ngày đó nàng tư thông cùng với nam nhân ở hậu viện, làm mất hết mặt mũi Võ Uy Hầu phủ chúng ta! Nữ nhi sợ nàng luẩn quẩn trong lòng, có lòng tốt đi qua thăm nàng, nhưng lại bị nàng đánh......”
Bạch Lưu Cảnh vừa nghe, lửa giận tăng vọt, hung hăng đập bàn một cái.
“Buồn cười! Nàng dám xuống tay nặng như vậy, đả thương đường tỷ, quả thực là vô pháp vô thiên (không có kỷ luật)!”