Ai không biết rằng, mỗi một tác phẩm do luyện khí sư luyện chế, đều là tác phẩm tâm huyết, rất trân quý, đưa ra để bán lấy tiền, đã ít lại càng thêm ít!
Đặc biệt là vị Nghiêm đại sư này, hắn chính là phó hội trưởng hiệp hội luyện khí sư Nam Việt Quốc, là một trong ba vị luyện khí sư cấp 3 có thể đếm được trên đầu ngón tay!
Huyền khí do hắn luyện chế, rất có thể đạt tới cấp 3!
Tôn chưởng quầy cẩn thận nói: “Nghiêm đại sư, xin hỏi lần này ngài có mang huyền khí đến sao? Có thể để con mắt tại hạ nhìn một cái hay không?”
Nghiêm đại sư hơi gật đầu.
Rất nhanh, một thanh trường kiếm đặt trong một hộp gỗ đàn hương tinh xảo, được mang lên.
Thân kiếm lóe lên ánh sáng màu xanh nhàn nhạt, vừa thấy chính là thần binh lợi khí khó có được!
Nghiêm đại sư nói: “Thanh kiếm xanh lục này, là huyền khí hạ phẩm cấp 3, có thể tăng lực công kích của võ giả lên gấp đôi.”
Quả nhiên là huyền khí cấp 3! Tăng khả năng tấn công của một người lên gấp đôi!
Vui mừng lộ rõ trên nét mặt của Tôn chưởng quầy, đã bắt đầu lên kế hoạch. Trong những ngày gần đây, muốn tổ chức một hội đấu giá với quy mô lớn, để bán những huyền khí cực phẩm này!
Mỗi một lần huyền khí cấp 3 được bán đấu giá, đều sẽ oanh động toàn bộ Nam Việt Quốc.
Hoàn thành một giao dịch lớn như vậy, nhất định sẽ để lại một ấn tượng tốt đẹp cho tân chủ nhân!
“Nghiêm đại sư, trình độ luyện khí của ngài quả thực là vô cùng thần kỳ a! Toàn bộ Nam Việt Quốc, cũng chỉ có ngài, có thể luyện chế ra huyền khí khuếch đại như vậy......”
Nghiêm đại sư rất tự đắc vuốt chòm râu của mình.
“Nếu không phải vì giao tình của chúng ta, lão phu cũng không tới tìm ngươi. Huyền khí để bán có thể đặt ở nơi này của ngươi, bất quá, lợi nhuận phải được chia 9:1, ta chín ngươi một......”
“Vâng vâng vâng, ngài yên tâm, đây là điều tất nhiên......”
Dựa vào thân phận của Nghiêm đại sư là luyện khí sư cấp 3, ngay cả hoàng đế khi ở trước mặt hắn, cũng không dám làm bộ làm tịch chút nào. Tôn chưởng quầy lại càng không cần phải nói, đối phương chịu hợp tác cùng hắn, đã làm hắn thụ sủng nhược kinh*!
*Thụ sủng nhược kinh (受宠若惊): được sủng ái mà lo sợ. (overwhelmed by favor from superior)
Bất luận là yêu cầu gì không hợp lý, hắn đều đáp ứng không chút do dự.
Đúng vào lúc này, một tiểu nhị của cửa hàng vội vã chạy tới gõ cửa.
Tôn chưởng quầy không vui nói: “Có chuyện gì vậy? Ta không phải đã nói rồi sao? Ta đang tiếp đãi khách nhân quan trọng, không có việc gì thì không cần đến đây quấy rầy!”
Tiểu nhị đứng ở một bên, cẩn thận nói: “Vâng, tiểu nhân biết, nhưng, chưởng quầy, xảy ra đại sự...... Có vị khách nhân vừa rồi đến đây, nói...... nói hắn muốn bán một số huyền khí cấp 3, hơn nữa...... đó là một xe......”
“Cái gì? Ngươi đang đùa gì vậy?”
Tôn chưởng quầy lập tức đứng dậy, gõ mạnh một cái trên mặt bàn khiến nước trà đều đổ.
........Edit & Dịch: Emily Ton......
Thời điểm khi Tôn chưởng quầy và Nghiêm đại sư vội vàng chạy tới đại sảnh, Hoàng Nguyệt Ly đã chờ rất lâu.
Nàng mặc một cái áo choàng, giả dạng thành bộ dáng của một thiếu niên.
Tôn chưởng quầy không nhận ra nàng, nhưng vừa nhìn thấy bộ dáng của nàng không quá 20 tuổi, liền cau mày lại.
Nghiêm đại sư càng không có chút khách khí, hừ lạnh nói: “Ta nói, lão Tôn a, Thiên Trân Các các ngươi cũng thật là càng ngày càng kỳ cục, ngay cả tiểu tử miệng còn hôi sữa như vậy, cũng dám tới cửa giả danh lừa bịp!”
Hoàng Nguyệt Ly ngó hắn liếc mắt một cái, từ ánh mắt che kín nếp nhăn trên mặt già của hắn, chuyển qua huy hiệu ở trên ngực hắn.
Luyện khí sư cấp 3......
Cấp 3, ở Nam Việt Quốc cũng coi như là đại sư đỉnh cấp, khó trách khẩu khí không ai bì nổi như vậy.
Hoàng Nguyệt Ly lười phản ứng lại với hắn, trực tiếp nói với Tôn chưởng: “Như thế nào? Tôn chưởng quầy cũng cho rằng ta là đang lừa gạt tiền? Một khi đã như vậy, ta đây sẽ đến Bách Bảo Các để bán, không quấy rầy các ngươi!”