Tà Đế Cuồng Phi: Phế Tài Nghịch Thiên Tam Tiểu Thư

Chương 230: Chương 230: Ma xui quỷ khiến




Dù biết Dự vương là tên Vương gia vô dụng, nhưng gương mặt anh tuấn này vẫn đủ sức thu hút người khác.

Không ít người không cam lòng đến tận bây giờ vẫn phải cảm thán.

Nói đến đây, Tề Đường Nhi như nghĩ ra điều gì đó.

“Đúng rồi, nếu nhắc đến cao thủ trong hoàng thất, thật ra vẫn còn một vị thất công chúa, so với tam hoàng tử còn xuất chúng hơn kìa!”

“Ta có nghe qua về nàng ấy! Nghe nói thất công chúa tài năng thiên phú, là vị nữ tử hiếm gặp, cùng Bạch Nhược Kỳ xưng danh Nam Việt song diễm đó.”

“Không sai, giao tình của hai người họ còn rất tốt, thân thiết đến mức trao khăn mùi xoa.” Tề Đường Nhi gật gật đầu: “Còn nữa, rất ít người biết, thất công chúa là Kim Hỏa song hệ!”

“Cái gì? Kim Hỏa song hệ?”

“Kim Hỏa song hệ lại có tứ phẩm thiên phú sao?”

“Đúng vậy, tứ phẩm thiên phú lại còn có Kim Hỏa song hệ, thất công chúa đã là một cao thủ rồi! Thế nên có người nói, thất công chúa mới là đệ nhất thiên tài của hoàng tộc! Đáng tiếc là hôm nay công chúa đã xuất cung rèn luyện nên không thể tham gia tiệc rượu này được.”

“Đúng là khiến người bị đem ra so sánh cũng ức chết mà, thiên phú của thất công chúa đúng là hơn người!”

“Thất công chúa có thể trở thành bậc thầy luyện khí công, quả là khiến người khác ngưỡng mộ!”



“Hoàng thượng giá đáo…”

“Thái hậu giá đáo…”

Hoàng thượng, thái hậu cùng các phi tần cùng tiến vào Từ Ninh cung.

Tiếng bàn tán hỗn loạn nhanh chóng biến mất, tất cả mọi người đều vội đứng lên hành lễ.

Hoàng thượng tiến đến chiếc ghế chủ vị, cười nói: “Miễn lễ, miễn lễ, hôm nay mọi người đều không cần gò bó, cứ thoải mái đi, cùng nhau thưởng ngoạn hoa đào.”

Yến tiệc chính thức bắt đầu.

Hoàng thượng và thái hậu ngồi ghế chủ vị phía trên, bên phía hoàng thượng lần lượt từ trên xuống là thái tử, quốc sư và các vị hoàng tử, còn phía bên thái hậu là hoàng hậu và các phi tần.

Bởi vì sự xuất hiện cùng lúc của hoàng thượng, thái hậu và hoàng hậu tại hậu cung Tam Cự Đầu này nên tất cả các thiên kim tiểu thư đều rất căng thẳng.

Cũng không ai dám tự ý bàn tán, ai ai cũng ngồi nghiêm chỉnh, giữ dáng vẻ nho nhã, ăn uống nhỏ nhẹ, sợ mình có chỗ nào thể hiện không khéo léo lại ảnh hưởng đến đánh giá của các quý nhân dành cho họ.

Hoàng Nguyệt Ly thì không để tâm nhiều vậy, với một bàn nhiều món ăn như vậy, cô ăn rất vui vẻ!

“Tài nghệ đầu bếp trong cung đúng là cao thật, so với đầu bếp ở phủ ta thì lợi hại hơn nhiều! Đặc biệt là các món điểm tâm, không chỉ trình bày tinh xảo lại có rất tâm ý, dùng hoa đào làm nhân, vừa ngon vừa đẹp mắt! Ừm! Hôm nay đến đúng là không uổng công mà.”

Từ trước nàng đã rất thích ăn các món điểm tâm nên đòi hỏi tiêu chuẩn rất cao với các món này.

Năm đó Mộ Thừa Ảnh vì để lấy lòng nàng, không ít lần đưa nàng đi ngao du khắp các nước, cũng chỉ để nếm thử hương vị của các món ăn nổi tiếng.

Hoàng Nguyệt Ly được ăn ngon, tâm tình cũng tốt hơn, nét cười trên gương mặt ngày càng rõ hơn.

Nàng không hề chú ý, có một ánh nhìn vẫn len lén ngắm nhìn gương mặt nàng, rất lâu sau vẫn không dịch chuyển.

Lê Mặc Ảnh tâm tình phức tạp, chăm chú nhìn nữ nhân đang ăn uống thỏa thích trước mặt.

Từ khi bị tiểu hồ ly không chút lưu tình từ chối đã năm ngày rồi, tâm tình hắn vô cùng buồn chán, đến mức không có sức lực làm bất cứ chuyện gì.

Hôm nay vốn dĩ hắn không muốn đến yến tiệc thưởng hoa này, nhưng nghe nói nàng cũng đến, không biết ma xui quỷ khiến thế nào lại đồng ý tham dự.

Hắn không biết mình đến đây làm gì nữa?

Không phải đã quyết định từ bỏ nàng rồi sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.