Ta Dựa Vào Bán Manh Để Thăng Cấp

Chương 160: Chương 160: Không biết xấu hổ




Tác giả: Hữu Mặc

Edit: Bilun

Giờ phút này, khu vực trung tâm của các khu, đều hiện ra những pho tượng thú biến dị hình dáng khác nhau. Nhìn qua cực kỳ khí phách hung mãnh.

Đặc biệt là ánh mắt nhìn xa xăm để lộ ra dáng vẻ vững vàng bễ nghễ chúng sinh, càng khiến vô số người sinh ra kính sợ trong lòng. truyện đam mỹ

Đương nhiên, chỉ cần vừa nhớ tới nguyên mẫu của bản điêu khắc này, chính là con thú biến dị mỗi ngày chỉ giỏi bán manh, kính sợ trong lòng lập tức biến mất hầu như không còn, ngược lại càng thêm dở khóc dở cười.

Nhưng cũng kéo theo lòng hiếu kỳ xuất hiện.

Không ai biết con thú biến dị kia rốt cục làm bằng cách nào.

Bức tượng từ trên trời giáng xuống, ánh sáng thần thánh chói mắt phát ra khi tiến hành khế ước.

Trong đầu còn hiện lên giọng nói đến từ con thú biến dị kia.

Đủ loại dấu hiệu thần kỳ, thậm chí khiến mọi người nghĩ trăm lần cũng không ra.

Mặc dù khoa học kỹ thuật thời đại này phát triển vượt bậc, nhưng vẫn không thể tạo nên một màn thần kỳ như vậy.

Đây mới là nguyên nhân khiến người cảm thấy ngạc nhiên và chấn động.

Sói Đói đã sớm biết các khu xuất hiện hiện tượng thần kỳ.

Hắn thậm chí còn tự mình qua đó quan sát một phen, cuối cùng không nhịn được mà cảm thán liên tục.

Cảm thấy thứ này quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Khó có thể tin đây là do thú biến dị làm ra.

Trên đường về, hắn không khỏi bắt đầu tự hỏi nguyên lý hoạt động bên trong.

Nhưng tự hỏi hồi lâu, hắn không thể không thừa nhận.

Mấy thứ này, lấy trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại thật sự khó có thể giải thích rõ ràng.

Sói Đói cảm thấy, còn phải tự mình đi hỏi con thú biến dị kia mới được.

Nhưng sau khi trở lại trang viên, lại phát hiện không thấy tung tích của con thú biến dị kia, cũng không biết đã đi đâu.

Sói Đói bất đắc dĩ, chỉ có thể tạm thời bỏ qua chuyện này.

Giờ này phút này.

Quý Vô Tu nhìn màn hình phát sóng trực tiếp các khu mà Flycam quay chụp lại.

Otis ngồi ở bên cạnh, nhíu mày, tựa hồ có nghi vấn nào đó xoay quanh trong lòng.

Giờ phút này Quý Vô Tu đáng hứng thú bừng bừng chú ý phát sóng trực tiếp, căn bản không chú ý tới vẻ mặt khác thường của Otis.

Nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của cục cưng nhỏ, lại nhìn pho tượng đầy khí phách hung mãnh trên màn hình phát sóng trực tiếp.

Otis không khỏi lại trầm mặc.

Không biết tại sao, hắn cứ cảm thấy phong cách điêu khắc này, thật sự rất phù hợp với sở thích của cục cưng nhỏ.

Quý Vô Tu lại cảm thấy đắc ý.

Cực kỳ vừa lòng về dáng vẻ bản điêu khắc.

Tuy mỗi giây mỗi phút đều bị trừ không ít điểm bán manh.

Vừa đau lòng vừa vui sướng.

Có người nhắn tin bên dưới blog của Otis, hi vọng con thú biến dị kia có thể giải thích vì sao lại có năng lực thần kỳ như vậy.

Nhưng từ đầu tới đuôi, Otis chưa từng xuất hiện qua.

Hoàng thất bởi vậy mà càng thêm lo sợ bất an.

Thậm chí còn cực kỳ tức giận.

Có không ít người trong hoàng thất động tâm, muốn khế ước với thú biến dị.

Nhưng một khi khế ước thành công, thì không thể tùy ý đổi thú biến dị, đáng sợ nhất là, còn không thể có ý nghĩ muốn hại Quý Vô Tu, nếu không sẽ bị khế ước phản phệ.

Cho nên.

Nếu là tiến hành khế ước.

Chẳng khác nào là cùng Otis bên kia hoàn toàn giải hòa.

Hoàng đế tức giận liên tục đập phá đồ đạc mấy tiếng đồng hồ.

Khiến cho trên dưới mọi người trong hoàng cung nơm nớp lo sợ, sợ bị hoàng đế giận chó đánh mèo mà bị trừng phạt đáng sợ.

Ai cũng biết hoàng đế không giống như nguyên soái Otis, tuy không dễ ở chung, nhưng cho tới giờ sẽ không vô cớ giận chó đánh mèo với người khác, thậm chí vô cớ hại người.

Thời gian kế tiếp.

Càng ngày càng nhiều người bắt đầu tiến hành khế ước.

Cũng may Quý Vô Tu có nhiều điểm bán manh, còn có thể đủ chống đỡ tiêu hao lớn như vậy.

Nhưng lại qua một thời gian, y phải nghĩ cách mau chóng kiếm lấy điểm bán manh.

Đương nhiên.

Giờ phút này, mạng tinh tế rơi vào trạng thái điên cuồng.

Vô số người đàm luận về khế ước.

Bởi vì những người khế ước, dần dần phát hiện chỗ tốt bên trong, liền không nhịn được chia sẻ lên trên mạng.

Ví dụ như.

Người khế ước thành công, đều sẽ sinh ra khả năng tâm linh tương thông với thú biến dị của mình.

Khi thú biến dị cảm thấy không vui, hoặc là sung sướng, hoặc là sợ hãi.

Tất cả cảm xúc dao động kịch liệt này, là khế ước giả, có thể rõ ràng cảm nhận được.

Còn cộng sinh thú, cũng đồng thời có thể cảm giác được cảm xúc của khế ước giả.

Trong đó có một người ở trong trạng thái dị năng bạo động hưng phấn bày tỏ trên mạng, hắn đã chuẩn bị sẵn tinh thần giao thú biến dị của mình cho người khác, dù sao ai cũng không biết rốt cục mình có thể chịu đựng vượt qua được dị năng bạo động hay không.

Nhưng vô số lần, hắn vẫn không nỡ đưa thú biến dị của mình đi.

Thứ nhất, bản thân luyến tiếc.

Thứ hai, thú biến dị lộ ra dáng vẻ khổ sở và buồn bã, thậm chí còn tuyệt thực uy hiếp mình.

Hắn thật sự là không còn cách nào, chỉ có thể tiếp tục kéo dài như vậy.

Tận đến khi khế ước xuất hiện, hắn mới quyết định thử khế ước với thú biến dị của mình.

Cuối cùng.

Khế ước thành công.

Hắn không còn phải tiễn thú biến dị của mình đi nữa.

Tự nhiên, thú biến dị cũng trở nên cực kỳ vui vẻ, sung sướng không thôi.

Do đó phản hồi lại năng lượng về thân thể hắn, dần dần giải quyết vấn đề dị năng bạo động.

Nhận ra mình không còn rắc rối vì vấn đề dị năng bạo động nữa, còn có thể sống sót.

Hắn hỉ vui mừng đến phát khóc.

Sau đó ôm thú biến dị của mình thật lâu.

Cuối cùng truyền câu chuyện của mình lên mạng, tất cả mọi người biết được chuyện này, lập tức trở nên điên cuồng.

Cũng không phải mới biết được khế ước có thể giải quyết vấn đề dị năng bạo động.

Mà là mặc dù biết, trong lòng cũng sẽ sinh ra một chút hoài nghi.

Vấn đề mà nhân loại không thể giải quyết trăm ngàn năm qua.

Chỉ cần khế ước, là có thể giải quyết vấn đề nghiêm trọng như vậy sao?

Nhưng hiện tại.

Nghi vấn được giải đáp.

Sự thật chứng minh, khế ước thật sự có thể giải quyết vấn đề dị năng bạo động của nhân loại.

Điều này khiến mọi người càng thêm điên cuồng, đồng thời cũng không dám chọc cho thú biến dị của mình không vui.

Kỳ thực đại đa số người đều đối xử không tồi với thú biến dị.

Nhưng đều là không sai thì sủng, có sai thì mắng.

Khiến thú biến dị lớn lên trong cuộc sống bình thường.

Nhưng hiện tại, từ khi biết chỉ cần khiến tâm tình của thú biến dị bảo trì sung sướng, là có thể tăng lên dị năng và giải quyết vấn đề dị năng bạo động.

Khiến cho mọi người không dám trách mắng thú biến dị nữa.

Trơ mắt nhìn nó phạm vào sai lầm, tức đến nghiến răng nghiến lợi, lại chỉ có thể mạnh mẽ mỉm cười tỏ vẻ không sao, không có lần sau.

Thú biến dị có thể cảm giác được khế ước giả tức giận, liền sợ tới mức cái đuôi dựng đứng.

Nhưng xong việc nhìn thấy khế ước giả không mắng mình, trái tim kia lập tức trở nên linh hoạt.

Tuy không biết vì sao khế ước giả rõ ràng rất tức giận, lại còn muốn chịu đựng.

Nhưng điều này chắc chắn khiến rất nhiều thú biến dị nhận ra thời cơ mình xoay người làm chủ tới rồi, lập tức bắt đầu nghịch ngợm gây sự, khiến khế ước giả mệt mỏi cả về thể xác và tinh thần, mới mấy ngày ngắn ngủi, cả người đều trở nên mệt mỏi và già nua rất nhiều.

Tâm mệt.

Thân thể càng mệt.

Bọn họ nghiến răng nghiến lợi, cảm thấy hối hận sâu sắc vì lúc trước mình mắt mù.

Lúc ấy, bọn họ ngu ngốc như vậy, sao lại cho rằng thú biến dị thực ngoan thực đáng yêu?

Đây rõ ràng là một tên quỷ nghịch ngợm!

Chuyên tới để chọc giận mình.

Quý Vô Tu thời thời khắc khắc đều chú ý tình hình bên ngoài, khi thấy các khế ước giả oán giận, lập tức dở khóc dở cười.

Y đặt ra những quy tắc này, cũng không phải để thú biến dị tùy ý dẫm đạp nhân loại dưới chân vô pháp vô thiên, mà chỉ muốn ngăn cản nhân loại làm hại thú.

Cuối cùng y không thể không đi tìm Otis, hi vọng đối phương có thể nói cho mọi người, cũng không cần coi thú biến dị như em bé ngoan, không được mắng chửi, nếu thú biến dị làm sai, cần mắng thì vẫn phải mắng.

Dù sao thú biến dị có thông minh như thế nào cũng không thông minh bằng nhân loại.

Chỉ cần nhân loại không có ý xấu, dụng tâm dạy dỗ thú biến dị, cũng chưa chắc là chuyện xấu.

Otis tự nhiên sẽ đồng ý.

Rất nhanh, mọi người thấy được tin tức này ở blog của Otis, không nhịn được âm thầm cảm thấy may mắn, thậm chí còn không nhịn được vui quá mà khóc.

Thật tốt quá.

Cuối cùng cũng không cần chịu đựng con thú biến dị kia nữa!

Hắn thật sự chịu đủ cái cảnh thú biến dị của mình mỗi ngày đều đánh rắm vào mặt mình, sau đó còn ị phân trên giường của mình để khiêu khích.

Sau khi về nhà.

Đám thú biến dị vô pháp vô thiên đó, nếm được cái cảm giác gọi là mông nở hoa.

Tuy rất đau, nhưng mọi người xuống tay cũng có nặng nhẹ, cũng không chảy máu hoặc thương nặng, mông chỉ sưng lên thôi, thú biến dị đau đến nước mắt lưng tròng, không ngừng ngao ngao kêu gào.

Quả thực vừa đáng thương vừa buồn cười.

Khiến cho đám khế ước giả chỉ có thể xoa xoa mông thú biến dị, dở khóc dở cười nói: “Lần sau không được nhân lúc ta ngủ đánh rắm vào mặt ta, biết chưa?”

Đại đa số thú biến dị rưng rưng ngao ô một tiếng.

Cuối cùng nhận ra địa vị của mình, lại lần nữa trở về vị trí trước kia.

Lập tức bi phẫn đan xen ngao ngao kêu gào.

Giống như nuối tiếc quãng thời gian tốt đẹp đã qua.

Từng ngày trôi qua.

Trước tượng điêu khắc vẫn còn không ít người tiến đến.

Điểm bán manh của Quý Vô Tu cũng nhanh chóng giảm đi.

Có vẻ sớm hơn rất nhiều so với tính toán lúc trước, điều này khiến Quý Vô Tu cảm thấy vô cùng bất an và hoảng loạn.

Y cần phải nhanh chóng nghĩ cách kiếm lấy điểm bán manh.

Cuối cùng, Quý Vô Tu lại lần nữa bắt đầu phát sóng trực tiếp.

Đương nhiên, lần này y cũng không lựa chọn ngây ngốc bán manh, mà là kể về những vấn đề liên quan tới khế ước.

Dù sao đây là vấn đề mà nhân loại tò mò nhất hiện tại.

Rất nhiều người sôi nổi dũng manh tràn vào phòng phát sóng trực tiếp, sôi nổi gửi những câu hỏi thông qua bình luận, sau đó để Triệu Lợi Binh tới thuật lại nội dung bình luận.

Toàn bộ hành trình Quý Vô Tu làm bộ không hiểu bình luận viết gì.

Dù sao một con thú biến dị, nó có thể có được sức mạnh đáng sợ, càng có thể có được dị năng thần kỳ mà khoa học hiện nay không thể giải thích được, nhưng cũng không đại biểu nó có thể nhìn hiểu chữ viết của nhân loại.

Quý Vô Tu cũng sợ chuyện này sẽ khiến những người bởi vì khế ước mà khiếp sợ lại lần nữa bị kích thích.

Nghĩ như vậy, y cảm thấy mình thật lương thiện.

Hệ thống: 【......】

Cái đồ không biết xấu hổ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.