Ta Không Phải Là Thần Tiên

Chương 8: Chương 8: Không muốn muội giống ta (1)​




Đã hai ngày kể từ sự việc hôm vừa rồi. Lâm Tịch bị Lâm Hàn nhốt trong phòng bắt xám hối bảy ngày mới được ra. Nếu là bình thường hắn nhất định không chịu, nhưng lần này thì khác. Hắn thà ngồi yên trong phòng còn hơn ra ngoài mà chạm mặt với cái nữ nhân kia. Cứ mới đầu nghĩ nàng chỉ giống loại thiên kim tiểu thư chân yếu tay mềm, trói gà không chặt, nào ngờ nàng lại “khủng bố” đến mức ấy.

Riêng về Bạch Vân Tử Y, nàng đã nói với Lâm Hàn thay đổi cách bài trí trong phòng. Dù nàng là nữ nhân nhưng lại vận nam trang, ở trong phòng khuê nữ thật không thích hợp, ngoài ra cũng muốn y che giấu thân phận nữ nhân của nàng. Lâm Hàn cũng cho nàng nói đúng, liền theo ý của nàng mà giải quyết.

Tưởng chuyện vậy đã xong, thế nhưng hai ngày nay Khương Vĩnh thường xuyên tới làm phiền nàng, mục đích chỉ có duy nhất một câu hỏi: “ Rốt cuộc nàng là thần tiên hay yêu quái?”

Hỏi nàng là thần tiên hay yêu quái, nàng không biết trả lời sao a? Chắc chắn người cổ đại không biết phù thủy là gì, không lẽ nàng lại bảo mình là pháp sư? Không đời nào, thời này pháp sư toàn loại lừa nhân gạt người, nàng không muốn bị người đây khinh bỉ nha. Do vậy từ đầu đến cuối Bạch Vân Tử Y luôn bảo trì im lặng, nhưng nào Khương Vĩnh chịu buông tha, cứ bám riết nàng không thôi. Phải đến khi nàng nói với hắn rằng chỗ nàng còn có nhiều Bạch Mi Phúc*, hỏi hắn có muốn thử hay không, quả nhiên Khương Vĩnh liền chạy mất dép.

Không còn Khương Vĩnh làm phiền, Bạch Vân Tử Y có chút nhàm chán. Nàng muốn ra ngoài dạo nhưng lại sợ lạc đường, muốn rủ người khác đi cùng nhưng lại không thuận miệng.

Gần đây nàng cảm thấy bản thân rất lạ, không biết có phải vì trước kia chỉ sống một mình, hiện tại xung quanh toàn người với người, hơn nữa lại được quan tâm phục vụ tận tình khiến nàng tâm tình cũng không còn lạnh như trước.

“ Nghĩ gì mà thất thần vậy?” Thanh âm trầm thấp mà ôn nhu vang bên tai Tử Y làm nàng không cần nhìn cũng biết là ai. Khương Triều từ ngày hôm đó đột nhiên vô tung. Vốn nàng còn tưởng chàng e sợ nàng nên tránh mặt nga.

Đưa mắt nhìn Khương Triều, đồng tử đột ngột mở lớn. Nàng là đang nhìn lầm đi.

Khương Triều cư nhiên lại vận Bạch lam bào? Không phải vẫn một thân hắc bào âm lãnh sao? Không lẽ là vì nàng....

“ Không trả lời ta?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.