Tứ chi Trần Lương chỉ còn trơ lại xương trắng. Thân thể hắn cũng đã thủng lỗ chỗ, có thể nhìn được từ sau ra trước.
Nhờ hấp thu Giới Thủy cùng cơ thể có sinh mệnh lực cao, hắn vẫn còn giữ được một tia sinh mạng cuối cùng, leo lắt sắp tắt.
“Chấm dứt” Nam tử bí ẩn nói ra 1 từ cuối cùng, liền không dài dòng, nhanh chóng đẩy nhiệt độ hỏa cầu lên mức cao nhất.
Trong đầu Trần Lương hiện lên một suy nghĩ cuối cùng:
“Chân chính hủy diệt, là cho vạn vật trở thành hư vô”
Chấm dứt suy nghĩ, đột nhiên hỏa cầu của nam tử như bị một lỗ đen vũ trụ hút lấy, toàn bộ chui vào vị trí đan điền của Trần Lương.
“Cái đéo gì vậy!!!” Nam tử bí ẩn trợn mắt nhìn hỏa cầu biến mất, chỉ còn trơ lại thân thể rách nát của Trần Lương.
Còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, nam tử bí ẩn đã phải vội vã nhảy lùi ra xa khi thấy một luồng kim quang từ cơ thể Trần Lương phóng xuất ra ngoài.
Kim quang không phải chỉ là ánh sáng thông thường, mà vờn quanh cơ thể Trần Lương, luồn qua từng lỗ thủng trên cơ thể hắn là vô số ký tự huyền bí, Đạo. Thiên Địa đại Đạo vừa từ cơ thể Trần Lương tỏa ra ngoài, vừa có từ trong thiên địa dung nhập vào cơ thể hắn.
“Đây chính là Phật Độ Chúng Sinh. Tên này không những không chết, lại còn có thể đột phá” Nam tử bí ẩn hít vào một hơi lạnh, mở to hai mắt nhìn chăm chăm vào cảnh tượng trước mặt. Hắn dường như không thể tin chuyện này lại có thể xảy ra
Hắn những tưởng Trần Lương đã chết từ rất lâu trước đó, vừa rồi hắn chỉ muốn tăng nhiệt độ để hoàn toàn đốt cháy xương cốt đối phương thành tro bụi. Nào có nghĩ nạn nhân trong tay hắn, không những không chết, lại còn đột phá lên Hoàng cấp.
Đạo từ Trần Lương bay ra không có tác dụng mấy với Huyền cấp sơ giai như nam tử bí ẩn, chỉ có một chút gọi là tăng lên tu vi. Vì vậy hắn không quan tâm đến Phật Độ Chúng Sinh. Trong đầu hắn lúc này chỉ đang suy nghĩ, đánh giá mức độ nguy hiểm tăng lên của đối phương, đồng thời lựa chọn phương ấn đối phó.
Nhân loại đang trong Phật Độ Chúng Sinh sẽ được thiên địa bảo vệ, tấn công vô ích, vì vậy nam tử chỉ có thể chờ đối phương kết thúc quá trình này.
Trải qua Phật Độ Chúng Sinh, cơ thể nằm trong kim quang của Trần Lương dần khôi phục lại. Quá trình hồi phục diễn ra trên mọi bộ phận, từ phần đầu lâu dần nhìn thấy da thịt cho tới tứ chi mọc lại xương cốt.
“Thần kỳ, quá mức thần kỳ” Nam tử bí ẩn tự lẩm bẩm với chính mình. Cả đời hắn chưa từng thấy qua cảnh tượng một người gần như đã chết, cơ thể bị thiêu hủy đến hơn nửa, nội tạng bên trong gần như tan biến tất cả, lại có thể dục hỏa trùng sinh, khôi phục lại cơ thể nguyên vẹn.
Nam tử bí ẩn nghiêm túc đánh giá Trần Lương, không để ý Ngạo Thiên đang âm thầm hấp thu trọn vẹn luồng kim quang chiếu lên cơ thể nó.
Phật Độ Chúng Sinh giống như một viên đan dược tổng hợp, vừa tăng lên tu vi, vừa tăng lên đạo, vừa tăng lên tinh thần lực, vừa điều trị thương thế cho bất cứ sự vật gì có luồng kim quang chiếu vào.
Tuy nhiên Phật Độ Chúng Sinh chủ yếu tăng lên tu vi của võ giả, có tác dụng không nhiều trong trị thương. Sức khỏe của Ngạo Thiên đang phục hồi rất nhanh chủ yếu vẫn là nhờ Giới Thủy.
Nửa canh giờ trôi qua, nam tử bí ẩn vận chuyển nguyên khí, thả ra Tinh linh hóa hình, chuẩn bị sẵn Khuyết Nhật, có thể đánh tới Trần Lương bất cứ lúc nào.
“Đột phá thì đã sao. Vẫn chỉ là một tên Hoàng cấp nhỏ nhoi. Lần này ta sẽ đánh nát đầu ngươi xem ngươi sống bằng cách nào” Nam tử bí ẩn lẩm bẩm. Tuy nói vậy nhưng hành động chuẩn bị của hắn cho thấy hắn đầy đủ coi trọng Trần Lương.
Quá nửa canh giờ, cơ thể Trần Lương vẫn không ngừng có kim quang tỏa ra, chiếu sáng thiên địa. Thương thế của hắn nhìn từ bên ngoài dường như đã khỏi hẳn. Bàn tay bị nam tử chặt xuống cũng đã mọc ra như chưa hề có cuộc chia ly.
“Chuyện gì đang xảy ra? Phật Độ Chúng Sinh luôn chỉ kéo dài nửa canh giờ liền biến mất. Dị tượng này thật sự không tốt chút nào” Nam tử bí ẩn lẩm bẩm. Hắn đang dần lo lắng nhìn đối phương dục hỏa trùng sinh. Dị tượng bất thường như này khiến hắn cảm thấy bất an, phải tự nhủ bản thân “Bình tĩnh, chỉ cần Phật Độ Chúng Sinh vừa kết thúc, ta liền giết chết hắn là được”
Một canh giờ trôi qua, kim quang bắt đầu có dấu hiệu giảm dần. Nam tử bí ẩn khẩn trương chuẩn bị lại Khuyết Nhật.
Lúc này, Trần Lương trong kim quang dần dần mở mắt. Con ngươi của hắn mơ hồ nhìn quang cảnh xung quanh. Bắt gặp nam tử bí ẩn như cung đã kéo căng nhưng Trần Lương không có nửa điểm lo lắng, chỉ nhìn nhiều một chút rồi ngoái đầu nhìn chỗ khác.
Nhìn thấy Ngạo Thiên an lành tắm mình trong kim quang, thương thế dường như không còn mấy, Trần Lương an tâm quay lại chính sự, nhìn thẳng mặt vào nam tử bí ẩn.
Quá trình Phật Độ Chúng Sinh đã gần biến mất. Nam tử bí ẩn đã chuẩn bị sẵn sàng, chờ đợi kim quang biến mất liền ra tay. Kim quang chính là thiên địa che chở cho chúng sinh ngộ đạo, tấn công là hoàn toàn vô ích.
Đối phương đã sẵn sàng, Trần Lương cũng không đứng yên chịu chết. Hắn chuyển sang tư thế đứng tấn, hiển hóa ra Chiến thần Atula được Phật Độ Chúng Sinh phục hồi khi nửa ngày trước bị nam tử chém hủy.
Kim quang vừa hết, cả 2 liền đánh ra tuyệt kỹ của mình. 4 Hoàng kim cự thủ uy thế ngập trời đấm mạnh vào 1 mặt trời hình bán nguyệt.
Cá nhân một mình Trần Lương đã có thể thi triển ra đại thành Quyền Vô Thanh, vì vậy có thêm Chiến thần Atula giúp hắn tạo ra được thêm 3 hoàng kim cự thủ.
Kết quả khiến cho nam tử bí ẩn cực kỳ bất ngờ, Khuyết Nhật cùng với Hoàng kim cự thủ đồng thời biến mất.
Yêu cầu để thi triển Quyền Vô Thanh là phải sử dụng 2 tay đánh ra 1 quyền. Nếu không, Chiến thần Atula đánh được ra 6 Quyền Vô Thanh thì uy lực còn mạnh hơn nữa
“Không thể nào. Ngươi sao lại mạnh như vậy”
Ngang tay, hắn, một Huyền cấp sơ giai có thể đánh thắng được cả Huyền cấp nhất huyệt, lại đánh ngang tay với một tiểu tử vừa bước vào Hoàng cấp.
“Không, Ta không tin!” Nam tử bí ẩn hét lên, hắn tiếp tục đánh ra Khuyết Nhật lần hai.
Lần đối công thứ nhất, Trần Lương muốn kiểm tra xem chiến lực của mình tăng lên bao nhiêu. Lần thứ hai, hắn không cần kiểm tra nữa, liền để cho Ngạo Thiên gia nhập vòng chiến, đánh ra Yêu Ảnh, cùng Hoàng kim cự thủ tiến công đối phương.
Kết quả không có gì bất ngờ, nam tử bí ẩn nhận lấy thua thiệt, Khuyết Nhật biến mất, nam tử bí ẩn phải ra đòn chống đỡ lại Yêu Ảnh cùng một cự thủ ảm đạm kim quang. Tuy có chút chật vật nhưng hắn không đến nỗi bị thương.
“Hảo, hảo tiểu tử. Không ngờ một lần đột phá của ngươi lại mạnh lên nhiều như vậy. Ta quả thực đã sai lầm lại tặng cho ngươi một cơ hội ngộ Đạo tuyệt hảo” Nam tử tóc tai bù xù tức giận nói ra.
“Để cảm tạ ngươi giúp ta đột phá, ta sẽ cho ngươi được chết nhanh chóng” Trần Lương nhàn nhạt nói ra
“Ha ha ha. Chiến lực của ngươi mạnh lên nhiều nhưng ảo tưởng còn tăng hơn cả vạn lần. Ngươi còn chưa đủ tổn hại tới một sợi lông của ta, chứ đừng nói là giết người” Nam tử bí ẩn tiếc nuối vuột mất cơ hội giết chết Trần Lương, nhưng hắn muốn bỏ đi thì không ai lưu lại được.
Nam tử bí ẩn không nhanh không chậm rút ra Nhẫn không gian từ trên bàn tay bị chặt đứt của Trần Lương. Hắn tiếp tục nói “Tuy đáng tiếc để ngươi sống, nhưng cũng không sao. Nhẫn không gian của ngươi khẳng định có rất nhiều đồ tốt. Chỉ riêng bảo giáp cũng đã không uổng chuyến đi này”
Nam tử bí ẩn tung tung Nhẫn không gian khiêu khích Trần Lương, như muốn nói “Giỏi thì qua đây mà lấy”
“Hừ”
Sau tiếng hừ đầy tức giận của Trần Lương là một Hắc Giới rộng hơn trước gấp mấy lần bao phủ lấy cả 2 bên.
“Lại sử ra tiểu thủ đoạn này có ích gì”
Trong không gian yên tĩnh, nam tử nhếch mép lẩm bẩm. Hắn cảm ứng được khí tức đối phương chuẩn bị tấn công nên cũng đánh ra Khuyết Nhật của mình.
Chính lúc này đây hắn mới cảm thấy có gì đó sai sai.
“Chuyện gì vậy? nguyên khí, linh khí của ta sao lại bị suy yếu, thậm chí nguyên khí hộ thân dường như cũng bị đám hắc khí này ăn mòn” Nam tử cảm thấy khó hiểu đánh giá tình hình.
Nhưng Trần Lương không cho hắn có thời gian suy ngẫm. 4 quyền, 1 Yêu Ảnh đã đi được nửa đoạn đường tấn công. Bỏ dở suy nghĩ, hắn đánh ra Khuyết Nhật ngăn cản thế công.
4 quyền 1 Yêu Ảnh thế công không thể đỡ. Sau khi đập phá Khuyết Nhật, chúng một đường lao tới, phá hủy kiếm khí của nam tử, đồng thời đánh bị thương hắn. Rõ ràng một điều, Hắc Giới gây ra suy yếu đối phương trên diện rộng.
“Không thể tin nổi. Hắn lại có thể thu được Đạo Thần Thông khi mới bước vào Hoàng cấp, lại còn là dạng biến đổi nguyên khí”
Nam tử bí ẩn rốt cuộc đã hiểu vì sao Trần Lương lại có thể vượt qua một đại cảnh giới để đánh thắng mình.
Đạo Thần Thông được phân thành 2 loại lớn, là biến đổi cơ thể và biến đổi nguyên khí.
Biến đổi cơ thể giống như nam tử mắt xanh biến thành Nhạn Điểu hay như nữ tử biến thành Hồng Yêu Hầu. Biến đổi cơ thể phổ biến hơn biến đổi nguyên khí, nhưng biến đổi nguyên khí mới là loại có thể tăng chiến lực võ giả lên cao nhất.
Tu vi nhân loại chính là dựa trên nguyên khí. Chiến lực của mỗi người có nhiều yếu tố tác động, nhưng quan trọng nhất vẫn là nguyên khí. Chỉ có biến đổi nguyên khí mới mang lại cho võ giả được
Đạo Thần Thông của Trần Lương biến đổi nguyên khí của hắn mang đậm tính hủy diệt. Hắc Giới được tạo nên từ nguyên khí của hắn, vì vậy nam tử bị vây trong Hắc Giới, liền bị giảm mạnh chiến lực. Nguyên khí cùng linh khí vận chuyển để đánh ra võ kỹ bị ăn mòn khiến uy lực chỉ còn lại 8,9 thành.
Nguyên khí hộ thể bị ăn mòn khiến lực phòng hộ giảm tới 3, 4 phần. Nếu hắn ở trong Hắc Giới đủ lâu, nguyên khí khô kiệt thì cơ thể cũng sẽ bị Hắc Giới mài mòn đến chết
Nguyên khí của Trần Lương vốn dĩ đã mạnh hơn cùng cấp nhiều lần, hiện giờ uy lực lại tăng thêm mấy lần nhờ Đạo Thần Thông khiến nam tử bí ẩn nhận lấy thua thiệt.
“Không ổn rồi. Nếu còn ở lại khéo lại lật thuyền trong mương. Chạy trước rồi tính” Vừa xuất hiện ý nghĩ trong đầu, nam tử bí ẩn không chần chừ bay ngược về phía sau.
Bay được tích tắc, hắn liền nhận ra tốc độ di chuyển trong Hắc Giới cũng bị giảm nhiều. Hắn vội vận dụng Đạo Thần Thông có được khi bước vào Huyền cấp, biến 2 bàn chân của hắn thành 2 hỏa cước.
2 hỏa cước này không có tác dụng về sức mạnh, mà là để tăng tốc độ di chuyển, là một Đạo Thần Thông hữu ích cho thân pháp, đặc biệt là bỏ chạy. 2 hỏa cước phụt ra lửa vốn dĩ có thể giúp hắn tăng lên gấp đôi tốc độ, nhưng ở trong Hắc Giới nên toàn bộ tốc độ của hắn lúc này chỉ ngang với lúc bình thường bên ngoài Hắc Giới.
“Muốn chạy, bỏ lại mạng”
Trần Lương cùng Ngạo Thiên tiếp tục hợp công, đánh cho nam tử vừa kích hoạt Đạo Thần Thông liền bị trọng thương rơi như sung rụng.
Trần Lương ngồi lên lưng Ngạo Thiên đuổi theo. Hiện giờ hắn đã có thể phi thân, nhưng tốc độ chỉ nhỉnh hơn cùng cấp một chút, dùng Ngạo Thiên vẫn là nhanh hơn.
Đuổi theo còn một khoảng cách xa, Trần Lương tiếp tục cùng Ngạo Thiên đánh ra hợp công về phía nam tử bí ẩn đang phi thân bỏ trốn, khiến hắn đành phải quay lại sử dụng Khuyết Nhật và nhận tiếp thương thế.
Vừa đánh vừa chạy, nam tử hi vọng có thể rời khỏi Hắc Giới, sẽ không còn bị chật vật như vầy. Đáng tiếc, Trần Lương đương nhiên không để hắn toại nguyện. Cứ chạy một đoạn, hắn lại sử dụng Hắc Giới khiến nam tử nhận mấy lần thương thế vẫn không thể thoát khỏi bàn tay phật tổ.
Cứ như vậy thêm 5 lần, nam tử bí ẩn đã thương thế khắp người, không thể không đình chiến
“Dừng lại, ta đầu hàng” Hắn hét lớn
“Giờ mới đầu hàng không phải quá trễ sao?” Trần Lương thu hồi Hắc Giới để nam tử nghe được lời hắn nói.
“Ta sẽ trả lại Nhẫn không gian cùng áo giáp và chiến thương cho ngươi. Ngươi để ta rời đi. Dù sao ngươi cũng không thể giết ta được. Vừa đánh quyền, vừa liên tục sử dụng đám hắc khí này, ngươi hẳn là tiêu hao đại lượng nguyên khí, không thể duy trì lâu. Ngươi dù mạnh nhưng lượng nguyên khí cam đoan không nhiều hơn ta. Ngươi giết không được ta”
Trần Lương nhìn chằm chằm vào nam tử, trong đầu hiện lên các phương án lựa chọn. Nam tử nín thở nhìn đối phương, Cuối cùng Trần Lương nói:
“Được, ta đồng ý”
Nam tử bí ẩn thở ra một hơi, áp lực trong lòng nhẹ đi rất nhiều. Nhưng hắn vẫn đề phòng, giơ lên đồ vật, nói: “Ta nhìn kỹ, đây là Nhẫn không gian, áo giáp cùng chiến thương của ngươi”
Trần Lương sử dụng tinh thần lực kiểm tra đúng là đồ vật của hắn, đều khắc họa trận pháp theo dấu. Đặc biệt Nhẫn không gian càng có trận pháp bảo vệ trên đó, cam đoan nam tử kia chưa nhìn được bên trong có gì.
Không hổ danh là cáo già, nam tử bí ẩn nhém 3 đồ vật của Trần Lương đi 3 hướng khác nhau, còn bản thân phi thân về một hướng khác. Hắn tự tin khi Trần Lương nhặt được cả 3 đồ vật thì hắn đã cao chạy xa bay.