Tà Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân

Chương 240: Chương 240: Lấy Máu




20 trượng, với tốc độ của Nhậm Ngã Vu, chỉ là một chớp mắt liền tới. Tránh né là không thể, lại càng trễ để phản công, Trần Lương chỉ có thể kích hoạt kim thân Đế Vương Đạo, dùng nhục thân đỡ lấy thánh kiếm.

Kiếm của Nhậm Ngã Vu không phải dạng hời hợt. Đây chính là một thanh Thiên Thánh Khí phẩm chất cao. Lại thêm nguyên linh khí phong thuộc tính của Địa cấp võ giả, mức độ sắc bén của kiếm là không phải bàn. Cho dù là bảo giáp Bách Thánh Khí cũng sẽ bị xuyên thủng.

Trần Lương lấy bàn tay trái đã hoá thành kim thủ che chắn trước cổ họng, mục tiêu mũi kiếm của Nhậm Ngã Vu. Đúng như suy nghĩ của Nhậm Ngã Vu, mũi kiếm xuyên thủng kim thủ, đâm ngập họng kẻ địch. Chỉ có điều kết quả hơi khác một chút, mũi kiếm đâm xuyên họng 3 tấc liền dừng lại, không thể tiến thêm.

Nhậm Ngã Vu tiếp tục lao về phía trước, quyết tâm cắt rời đầu kẻ thù. Trần Lương bị kéo lê một đoạn dài, bay vù vù về phía sau. Đường bay của bọn hắn đụng phải 1 nhóm 7 người trong Khai Thiên Quân.

Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân Trailer

7 người này cùng đâm kiếm về phía Nhậm Ngã Vu, hòng cứu thoát môn chủ. Đáng tiếc, Nhậm Ngã Vu nhẹ nhàng phất tay 1 chưởng liền đẩy lui cả 7 Khai Thiên Binh Hoàng ra xa.

Tiến lên cả trăm trượng không có tác dụng, Nhậm Ngã Vu đổi hướng xuống dưới, muốn dùng đại địa làm thớt, cắt đầu con cá có bất tử kim thân trong tay.

Thả Khuyển Dạ Xoa rời khỏi tay, Trần Lương lấy tay phải chộp vào mũi kiếm.

“Rầm”

Một tiếng nổ chấn động mặt đất. Va đập mạnh làm chấn thương của Trần Lương càng nặng hơn, nhưng kiếm trong tay Nhậm Ngã Vu vẫn không thể tiến thêm một tấc nào. Kim thủ bóp chặt, khiến hắn muốn đâm xuống hay rút về đều không thể xê dịch.

Một đại thủ với 4 móng sắc như đao đập mạnh tới người Nhậm Ngã Vu bắt buộc hắn phải bỏ kiếm để né ra sau.

“Gàooo” Ngạo Thiên gầm lên chấn nhiếp kẻ địch.

Mỗi lần lâm nguy, Ngạo Thiên đều có mặt kịp thời giải cứu chủ nhân. Nó chính là đồng bạn đáng tin cậy nhất và không thể thay thế của Trần Lương.

Trần Lương gắng sức dùng tay phải rút kiếm ra khỏi cổ. Vất hung khí sang một bên, hắn nằm im nghỉ ngơi. Vết thương ở cổ hắn không đơn giản, bị nguyên khí của kẻ địch phá hoại từ bên trong.

Cổ đã bị cắt đứt hơn nửa, nuốt đan dược là không thể nào, Trần Lương chỉ có thể để cơ thể tự chữa trị. Việc đầu tiên cần làm là kích hoạt Hủy Diệt Nguyên Khí để tiêu diệt nguyên khí của Nhậm Ngã Vu. Sau đó sự phục hồi sẽ nhanh hơn nhiều.

Ngạo Thiên bắn Đạo Quang chiếu tới Nhậm Ngã Vu. Hắn dùng tốc độ cao tránh thoát được. Với kinh nghiệm mấy ngàn năm chinh chiến, khi chưa rõ đồ vật, thì bất kể cái gì của kẻ địch đều không nên động vào.

Trong mắt Nhậm Ngã Vu, đệ tam nhãn phóng ra là một thứ ánh sáng phổ thông, không có điều gì đặc biệt. Ngạo Thiên đã thành thạo điều khiển Đạo Quang, ẩn đi các ký hiệu Đại Đạo.

Ngạo Thiên tiếp tục dùng Đạo Quang truy bắt con mồi. Sở hữu phong thuộc tính, tốc độ trong khoảng cách ngắn hay dài của Nhậm Ngã Vu đều nhanh vô cùng. Ngạo Thiên dù xoay mắt rất nhanh vẫn không thể tóm được thân ảnh đối phương.

Nhậm Ngã Vu lấy ra một đoản đao phóng vào Đạo Quang. Đoản đao xuyên qua Đạo Quang, hoàn toàn không có bất cứ điều gì xảy ra, dường như thứ ánh sáng kia rất vô hại. Tất nhiên hắn không ngu mà tin vào điều đó.

Nhậm Ngã Vu phóng ra liên tiếp 2 đoản đao, một về phía đệ tam nhãn, một đâm vào Trần Lương. Ngạo Thiên không thể ẩn tàng thêm được nữa, Đạo Quang quét qua 2 thanh đoản kiếm, điều khiển chúng rơi xuống đất.

[ Group giao lưu: fb.com/groups/acnhanbinhluan

Nhậm Ngã Vu ngạc nhiên. Hắn biết Tam Nhãn Lang có năng lực điều khiển nguyên linh khí dựa vào đệ tam nhãn, nhưng không điều khiển được đồ vật vật lý, cũng không điều khiển được Nguyên linh khí bao xung quanh đồ vật vật lý. Quang mang kia là một thứ gì đó rất khác.

Nhậm Ngã Vu còn chưa giải quyết được Đạo Quang, hắn đã phải đối mặt với một đạo kiếm khí xé không mà đến của Khải Huyền. Nhậm Ngã Vu nhẹ nhàng chém lại 1 kiếm, dễ dàng phá hủy đạo kiếm khí kia.

Nhậm Ngã Vu bay lùi ra xa ngoài tầm với của Đạo Quang. Khải Huyền chạy tới đứng cạnh Ngạo Thiên.

Nhậm Ngã Vu lấy ra 1 Thiên Thánh Khí bảo kiếm khác, sử dụng võ kỹ mạnh nhất của hắn tấn công địch nhân. Giơ kiếm lên trời cao, một cơn bão ẩn chứa vô số phong nhận hiện ra, cuốn theo nhà cửa tấn công Ngạo Thiên.

Khải Huyền lên Địa cấp đến giờ đã tu luyện được một bộ võ kỹ mới, hiển hóa ra hình dạng một con Hỏa Sư khổng lồ. Cuồng phong đã tới gần mà hoả sư vẫn chưa có ý định xông lên.

Cuồng phong bị Đạo Quang chặn lại, cùng với Yêu Ảnh và hoả sư tấn công ngược trở lại Nhậm Ngã Vu.

“Hừ”

Nhậm Ngã Vu đã đoán trước được điều này, nên chỉ đưa một nửa lực lượng vào cuồng phong, kiểm tra mức độ kiểm soát của lớp quang mang của Tam Nhãn Lang. Nhìn thấy cuồng phong bị chặn lại, hắn mới đánh ra 1 cuồng phong mạnh hơn, chứa gấp đôi lượng phong nhận.

Sau lưng của hắn là Tinh linh hóa hình dạng phi điểu cũng đang đập cánh cực nhanh, tăng cường sức mạnh cho gió lốc.

Hỏa sư dù mạnh, nhưng Khải Huyền kém Nhậm Ngã Vu một tiểu cảnh giới, chiến lực không thể so bì. Hỏa sư sớm bị cuồng phong cắt xé tiêu tán giữa không trung. Tiểu cuồng phong cũng bị đánh tan, chỉ còn Yêu Ảnh Tam Nhãn Lang phá huỷ đại cuồng phong, đánh đến Nhậm Ngã Vu.

Xung quanh Nhậm Ngã Vu hình thành một lớp cuồng phong. Yêu Ảnh tiếp tục phá huỷ lớp bảo vệ này thì cũng suy yếu không còn mấy sức mạnh, đánh vào Nhậm Ngã Vu chỉ khiến hắn lùi lại mấy bước, không thể làm hắn bị thương.

Đám người Song Long Phái nhận thấy có cao thủ tới cứu, muốn xông lên cùng chống địch nhưng lại phải chạy đi. Tầng thứ chiến đấu này đã vượt quá khả năng của bọn hắn. Nhiều người tu vi thấp còn bị gió thổi bay.

Chỉ mới 1 lần giao tranh, cuộc chiến của bọn hắn thổi bay và phá huỷ rất nhiều nhà cửa, biến nơi đây thành 1 đống đổ nát.

5 quan sát viên rơi vào tranh cãi khi nhìn thấy Nhậm Ngã Vu

“Sao đột nhiên đại trưởng lão lại đánh Khai Thiên Môn vậy?”

“Ngươi không biết sao. Nhậm Ngã Vu giờ không còn là đại trưởng lão của Vô Lượng Tộc. Nhi tử của hắn là Nhậm Ngã Phi đánh mất Vô Lượng Côn vào tay môn chủ Khai Thiên Môn, còn bị hắn giết chết. Nhậm Ngã Vu đang trả thù cho nhi tử của hắn”

“Nhưng tộc trưởng có lệnh hòa giải 2 bên. Nhậm Ngã Vu đánh giết môn chủ Khai Thiên Môn sẽ khiến bọn hắn điên cuồng trả thù, dấy lên chiến tranh giữa 2 thế lực”

“Có nên vào can ngăn Nhậm Ngã Vu không?”

“Can làm sao được. Thù giết con chính là bất cộng đái thiên. Chúng ta xen vào khéo lại gây hại vào thân”

“Thế phải làm sao?”

“Tịnh quan kỳ biến. Đại trưởng lão bảo chúng ta chỉ được quan sát, vậy cứ nghe theo là được. An phận một chút sẽ sống lâu hơn 1 chút. Khai Thiên Môn còn không có tư cách đối địch với Vô Lượng Tộc, không phải lo”

Để đối phó với Đạo Quang, Nhậm Ngã Vu thay đổi võ kỹ. Xung quanh hắn, từ trên trời xuống dưới đất, từ sau lưng tới trước mặt, hiện lên hàng trăm ngàn phong nhận to bằng cánh tay.

“Để xem ngươi bắt được kiểu gì”

Nhậm Ngã Vu hét lên, trăm ngàn phong nhận bay ngập trời chém tới Trần Lương.

Ngạo Thiên thu lại Đạo Quang. Nó không thể vừa sử dụng Đạo Quang, vừa điều khiển nguyên linh khí của đối thủ.

Yêu Ảnh cùng Hoả Sư hung mãnh xông tới tấn công Nhậm Ngã Vu, liên tiếp phá huỷ phong nhận trên đường đi của bọn chúng. Có điều số lượng phong nhận bị huỷ chỉ bằng một phần mười. Còn lại 9 phần không chặn đường bọn chúng mà từ khắp nơi chém tới Trần Lương.

Nhậm Ngã Vu đối đầu trực diện với 2 mãnh thú, nhóm người Khải Huyền đối đầu trực diện với trăm ngàn phong nhận. Đây chính là một màn kiểm tra năng lực phòng thủ của 2 bên.

Khải Huyền vẽ lên một vòng tròn lửa chống đỡ một phía, còn lại Ngạo Thiên lo. Nó dùng đệ tam nhãn đẩy đi tất cả phong nhận tới gần. Xung quanh Ngạo Thiên 1 trượng giống như có một bức tường vô hình, bất cứ phong nhận nào đi tới liền bị đổi hướng, có khi còn chém phải phong nhận khác.

Hiệp hai kết thúc. Vòng lửa bị chém vỡ, Khải Huyền nhận thương tích nhẹ. Ngạo Thiên cùng Trần Lương không đứt 1 sợi lông. Nhậm Ngã Vu nhận chấn động mạnh hơn hiệp trước, bị thương nhẹ.

Khai Thiên Quân lần lượt chạy tới bảo vệ chủ quân.

“Khai Thiên Binh Huyền bày trận, Khai Thiên Binh Hoàng bảo vệ. Kẻ địch rất mạnh” Khai Thiên Binh Trưởng hạ lệnh.

7 Khai Thiên Binh Huyền được tăng cường sức mạnh tiến lên đứng ngang hàng với Khải Huyền, liên thủ chống địch. Đối phương có thêm quân lực, Nhậm Ngã Vu đành phải thay đổi chiến thuật.

Tinh linh hóa hình Phi điểu tự biến bản thân thành 1 đại cuồng phong đao nhận. Đây là một chiêu hi sinh của Tinh linh hóa hình. Cuồng phong bị đánh tan thì Tinh linh hóa hình cũng tiêu vong.

Về phân Nhậm Ngã Vu cũng thi triển ra 1 vòi rồng khổng lồ cuốn lấy hắn ở bên trong. Chưa dừng ở đó, từ vòi rồng khổng lồ tách nhỏ ra thành 10 vòi rồng khác, không biết Nhậm Ngã Vu ở trong vòi rồng nào. 11 cuồng phong vòi rồng cùng nhau tiến đánh đám người Khai Thiên Môn.

Đất đá và vô số đồ vật bị cuốn bay đầy trời. Cảnh tượng vô cùng hỗn loạn.

Trần Lương nằm đó dưỡng thương nhưng vẫn cảnh giác tới mọi biến đổi xung quanh. Chỉ cần có bất kỳ nguy hiểm chết người nào, hắn sẽ ngay lập tức vào trong Tiểu Cửu Giới. Tạm thời hắn còn chưa muốn bạo lộ ra sự biến mất của bản thân trước đám quan sát viên của Vô Lượng Tộc.

“Chiu chiu chiu”

Hàng loạt võ kỹ xông lên chống đỡ lấy đám cuồng phong vòi rồng.

“Bùm”

Cả chục võ kỹ cùng nhau bùng nổ, tạo ra chấn động khiến Khai Thiên Binh phải lùi lại một đoạn dài. Chỉ có Ngạo Thiên đang đứng chắn trước Trần Lương là không nhúc nhích nửa bước.

Chấn động tan đi, cùng với nó là sự biến mất của Nhậm Ngã Vu. Đối mặt với cường giả như vậy, Khai Thiên Quân không dám có nửa điểm lơ là cảnh giác. Bọn hắn thả ra tinh thần lực, chụm lưng vào nhau tìm kiếm khắp nơi. Ngạo Thiên cũng dùng đến ra đệ tam nhãn sục sạo từng điểm không gian, dùng khứu giác vượt trội đánh hơi khắp nơi. Phải mất một lúc lâu, chắc chắn đại địch đã đi xa, bọn hắn mới thở ra một hơi, thả lỏng tinh thần.

Mới phút trước, Khai Thiên Quân còn như sát thần, giết chóc không ngơi tay. Lát sau đã thấy cả đám phải đứng cạnh nhau đối phó với 1 kẻ địch. Thời thế thay đổi không khỏi quá nhanh đi.

Đám người Khai Thiên Môn đều cho rằng đối phương tự thấy đánh không lại nên rời đi. Bọn hắn không biết rằng, kẻ đến có 2 mục đích. Mục đích thứ nhất là giết Trần Lương, thất bại. Mục đích thứ hai là để kiếm của hắn nhuộm máu Trần Lương, thành công.

Mục đích thứ hai của Nhậm Ngã Vu thành công khiến 300 năm sau Trần Lương rơi vào khốn cảnh.

Tặng đậu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.