Ta Là Bảo Bối

Chương 2: Chương 2




CHƯƠNG 2

Hai tròng mắt do thoải mái nên không muốn mở… lúc mơ mơ màng màng, hắn đặt ta lên trên giường thành tư thế nằm sấp… “A! Ngươi… ngươi… ngươi làm gì…” Tên Tân chết tiệt này thừa lúc ta không chú ý đã nhét một ngón tay vào… Mặc dù không đau lắm nhưng cảm giác bị dị vật tiến vào cũng rất khó chịu.

 .

Lại thêm một ngón tay nữa chui vào, dù sao nơi đó của nam nhân không phải trời sinh có nghĩa vụ tiếp nhận, vì thế ta cảm thấy rất trướng, rất khó chịu: “Này! Dừng lại… ngươi đủ rồi chứ! Ư.. đừng…” Cảm giác kỳ lạ dâng lên… Ta toát mồ hôi lạnh rồi nha….

 .

“Nhẫn… nhẫn nại một chút… ngoan ngoan…” Ngoan cái đầu ngươi.

 .

Ở trong cơ thể quất xuyên mấy cái, sau đó hắn liền chui ra… Lập tức ta cảm thấy một thứ nóng rực đang chạm vào huyệt khẩu, hoảng sợ quay đầu lại, ta bắt đầu giãy giụa… Tên tiểu tử này, hắn thật muốn làm hả… Toát mồ hôi lạnh lần thứ N….

 .

“Không, ta không muốn! …Cái kia chui vào… ta sẽ chết đó…. tuyệt đối sẽ chết đó! Ta không muốn! Không muốn! Ngươi cút ngay cho ta… ta không muốn! A! Oa….” Đau đớn đã chết… đã nói không muốn rồi mà còn dám tiến vào… đau quá đi, đau chết mất… “Oa… đau quá… đau… ngươi ra ngoài đi… oa… ư… đau quá…” Nước mắt không ngừng tràn ra…

 .

Hắn từ sau lưng nhẹ nhàng nỉ non bên tai ta: “Dương… xin lỗi… ngươi tha thứ cho ta…” Sau đó thân thể hắn càng động nhanh hơn…

 .

Ta liều mạng bóp chặt vào da thịt hắn…

 .

“Đừng! A! A… đau quá… đau… ngươi đi ra ngoài… đừng mà… đau quá đi… oa oa… a! A… oa oa…. đừng…” Ta rốt cục không nhịn được mà khóc rống lên, ta dám thề là trừ ra hồi còn con nít, ta cũng chưa từng khóc to đến như vậy.

 .

“Dương…ta yêu ngươi… ư….”

 .

Yêu cái đầu ngươi… đau chết mất thôi… bất quá hình như lời này rất có công hiệu… trong lòng ta cũng có chút cảm động rồi nha… nhưng mà… đau vẫn hoàn đau…

 .

“Ư! A! …a…. ư… khó chịu quá đi…”

.

“Dương… Dương… ta yêu ngươi… Ưm!” Hắn càng thêm dùng sức xỏ xuyên vào cơ thể ta mấy cái, sau đó thân thể hắn cương lên một chút rồi bắn ra.

 .

“Dừng! Ưm~ a…. oa…. a a…” Cơ thể giống như bị lấp đầy…. đau quá… một chút khoái cảm cũng không có, chỉ toàn đau đớn…. không thoải mái tý nào.

 .

Hắn ghé lên lưng ta mà thở phì phò, hại ta cảm thấy bị đè ép hơn nữa, con lợn chết tiệt, còn chưa chịu đứng dậy hả, coi chừng ta chưa bị ngươi thượng chết đã bị ngươi đè chết.

 .

Mặc dù ta không phải là người đầu tiên chết ở trên giường nam nhân, nhưng ta tuyệt đối sẽ không trở thành một trong những người đó.

 .

“Oa oa… ngươi… ra ngoài đi….” Thanh âm bởi vì khóc quá nhiều mà có chút khàn khàn, cho nên rất khó có thể nói lớn tiếng, bất quá chắc hắn cũng nghe được.

 .

“Hả? Dương, ngươi không sao chứ…?” Ai nói không sao, bị cái đồ lợn chết đè ép như thế… đủ rồi chứ!

 .

“Dương…. rất đau sao? Xin lỗi… ta… ta không khống chế được…” Biến ra xa một chút… ta thèm quản ngươi à… Á, tên khốn này còn chưa chịu ra…

 .

“Ra… ra ngoài… mau rút ra…. a!” Đau quá đi… đau đã chết… rút ra cũng không chịu nhẹ nhàng một chút… đau quá…. oa oa….

 .

Tinh dịch theo động tác của hắn mà chảy xuống… đáng ghét…. mất mặt đã chết…

 .

“Dương… có muốn ta giúp ngươi tắm rửa không?” Hắn nhỏ giọng hỏi.

 .

“Không… không muốn… để tự ta làm là được rồi… ngươi… ngươi mau tránh ra…” Thật là khó chịu… ta chậm rãi đặt chân xuống đất…. đáng ghét…. một chút khí lực cũng chẳng còn….

 .

Hai tay bám vào mép giường, cố gắng dựa vào phản lực để đứng lên… nhưng chân lại vô lực mềm oặt… cho nên thoáng cái đã nghiêng ngả… Mẹ ơi… ta không muốn hôn đất đâu nha…. sẽ rất đau đó… Ta sợ hãi nhắm chặt hai mắt chờ đợi thống khổ phủ xuống… nhưng không ngờ lại ngã vào ***g ngực ấm áp của một người… (Nếu như muốn hỏi tại sao ta biết đây là ngực… thì ta sẽ trả lời sàn nhà vốn là gạch men!)

 .

“Đừng miễn cưỡng quá… ta rửa cho ngươi…”

 .

“Không!” Mặt ta đỏ bừng lên…

 .

“Làm cũng đã làm rồi, còn cái gì mà xấu hổ chứ?”

 .

“…”

 .

“Ngươi đi chết đi!” Dùng sức đấm vào ngực hắn một cái, bất quá chắc hắn cũng chẳng có cảm giác gì… Ta tức…. ta vô cùng tức….

 .

Còn dám dùng cái loại ánh mắt “yêu thương” này nhìn ta…. Hừ hừ hừ, ta rất không vui, cũng không phải tại ngươi làm hại!

 .

 .

 .

Trong phòng tắm.

 .

“Ngươi thành thật cho ta! Không được phép sờ soạn lung tung!”

 .

“Ta cũng đâu cố ý… chẳng qua không cẩn thận đụng vào nơi không nên chạm thôi mà…”

 .

“Còn dám nói!” Một quyền tung ra, nhưng tiếc là chẳng có sức.

 .

Phòng tắm rất lớn… bồn tắm cũng lớn… đủ để cho hai người nam nhân cùng tắm…

 .

“Dương… ghé vào đây…” Ta ngoan ngoãn kệ hắn tùy ý loay hoay thân thể ta… mà thực tế thì ta cũng chẳng còn khí lực để động đậy nữa…

 .

“Ừm… ngươi cố chịu chút nhé.”

 .

“Ơ? Hả? A!… Ngươi! Ngón tay ngươi sao lại đâm vào…” Thoáng cái ta lại cố gắng liều mạng giãy giụa muốn tránh khỏi tay hắn, nhưng lại bị hắn đè lại.

 .

“DƯƠNG!”

 .

“Ư!” Làm gì mà hung ác thế… rõ ràng là ngươi không đúng mà…

 .

“Ngoan nào, đừng nhúc nhích nữa… chịu đựng một chút là tốt rồi… để ta rửa sạch nó đã… nếu không ngày mai sẽ bị tiêu chảy đó…”

 .

“Ưm… được rồi…” Tiêu chảy?… Hay là ngoan ngoãn một chút đi…. Nghĩ vậy, ta đỏ mặt ngồi xuống.

 .

“Ưm… đừng… a… a….” Ngón tay trong cơ thể chậm rãi quét qua thành nội bích, có thể do lần này đã trơn và vật thể xâm nhập không to như trước nên ta không cảm thấy đau đớn hoặc trướng trướng nữa, mà ngược lại, một cảm giác tê tê ngứa ngứa lại dâng lên.

 .

“Đừng a!…” Kỳ lạ… cảm giác của ta có phải chậm chạp quá mức không hả, trừ ra lúc mới bắt đầu mà phát tiết một lần, còn lại cả quá trình dù hắn vỗ về chơi đùa thế nào, một chút phản ứng cũng không có, vậy mà giờ đây… lại hưng phấn rồi.

 .

Không lẽ ta chậm chạp thật?… Toát mồ hồi lạnh… chắc không phải thế chứ…

 .

Đáng ghét… thừa dịp người gặp nguy…. ngươi lại khiêu khích ta…. thật quá đáng ghét…

 .

Bất quá thân thể lại thành thật mà tiến sát gần hắn… mặc kệ… là do hắn khiêu khích ta… đương nhiên hắn phải giúp ta giải quyết rồi…

 .

“Tân…”  Ta rên rỉ kêu tên của hắn…

 .

Cảm thấy ngón tay của hắn có chút chấn động, rồi lại tiếp tục làm loạn bên trong cơ thể ta.

 .

“Ư…” Người ta đau quá… ngươi ra tay cũng độc ác quá đi… Không thèm đếm xỉa đến cảm giác của người ta gì cả…

 .

Quả nhiên có hiệu quả, tay kia của hắn cũng bắt đầu sờ loạn khắp người ta…

 .

“Ư… a…” Đột nhiên hắn dừng lại.

 .

“…” Vài giây im lặng.

 .

“Tân? A…!” Đột nhiên hắn kéo hai chân ta ra rồi đặt lên hông hắn, nơi riêng tư cứ như vậy bị lộ ra trước mắt hắn khiến ta cảm thấy vô cùng xấu hổ mà run rẩy, cố sức giãy giụa để khép hai chân lại.

 .

“A… ưm” Hắn bỗng nhiên gặm cắn môi ta, sau đó ta lại sa vào một nụ hôn kịch liệt đến trời long đất lở…

 .

Giờ đây ta chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, cố gắng dùng chút khí lực cuối cùng còn sót lại mà gắt gao ôm chặt lấy hắn, ta sợ một khi buông tay ra, nước nóng trong bồn sẽ tràn vào miệng.

 .

Đầu lưỡi nóng bỏng của hắn mạnh mẽ tiến vào trong miệng ta, cố chấp cuốn lấy không tha, ép ta phải nuốt hết chỗ nước bọt mà đầu lưỡi hai người đảo qua đảo lại sinh ra… Ta cảm thấy ngày càng khó thở, cơ hồ như sắp hôn mê, cho nên đành mặc hắn đòi hỏi, nước bọt trong suốt tràn ra hai bên khóe miệng, chảy xuống tận ngực chúng ta…

 .

Rất muốn… rất muốn… ta rên rỉ không ngừng, gần như điên cuồng ôm lấy đầu hắn.

.

“Cho ta… tất cả cho ta!”

 .

“A… a a…” Huyệt khẩu đột nhiên dị vật bị xâm nhập mà gắt gao co rút lại…

 .

“Ưm!” Hắn cũng đã bắt đầu thở dốc…

 .

Hắn nâng eo ta lên, sau đó lại đột nhiên thả xuống, xỏ xuyên quá mãnh liệt khiến ta không còn sức mà rên rỉ.

 .

Hung hăng rút ra, sau đó lại không để ta có cơ hội thở dốc mà cuồng mãnh tiến vào…

 .

Rất khó chịu… rất khổ sở…Ta run rẩy đưa tay xuống địa phương bị bỏ quên kia, nhưng giữa đường lại bị hắn ngăn lại.

 .

“Buông… mau buông tay… khó chịu quá…” To quá… ta càng lúc càng mẫn cảm với sự xâm lấn của hắn…

 .

“Đừng vội thế chứ.” Hắn nắm lấy tiểu đệ đệ của ta, khiến ta sung sướng mà phóng ra… Cảm giác giống như được sưởi ấm trong mùa đông giá rét.

 .

Đau đớn ban đầu nay đã dần chuyển thành một cảm giác vui sướng không nói nên lời…

 .

“Phù… a… ưm… a a… thật… thật thoải mái…”

 .

Ta mơ hồ nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của hắn… cái gì cũng không suy nghĩ được nữa.

 .

“Nóng quá…”

 .

Hắn vẫn tiếp tục xỏ xuyên vào cơ thể ta, ngày càng mạnh mẽ hơn, từ phía sau thúc tới không ngừng, một lần rồi lại một lần… hắn lại chiếm đoạt toàn bộ thân thể ta…

 .

Hậu đình không tự giác mà co rút lại… nghĩ muốn trả đũa hắn một lần, nhưng lại chỉ nhận được tiếng rên rỉ khàn khàn vô cùng thỏa mãn của hắn.

 .

“Ưm… a….” Lý trí còn sót lại của ta thì muốn hắn dừng lại… thế nhưng thân thể lại vì sự sung sướng đó mà vô thức mở rộng ra tiếp nhận hắn… làm cho dục vọng của hắn càng ngày càng tiến sâu vào trong thân thể ta hơn.

 .

Hai chân ta càng mở rộng, ôm chặt lấy hông hắn…

 .

“Sướng quá… ” Hắn thỏa mãn thở ra một hơi, sau đó lại ôm lấy ta, bắt đầu một trận tập kích mới… càng lúc càng mạnh mẽ hơn…

 .

Ta dần lâm vào mê man… hoàn toàn không còn một chút ý thức nào nữa…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.