Phút chốc,không gian như bị xé toặc ra âm thanh sắc nhọn đâm vào ta ,Mạt Khắc cảm thấy vô số đạo phong duệ vô hình vô ảnh nối nhau cắt thẳng tới hắn,tức thì khuôn mặt đại biến.
Hắn nhận ra đây là phong hệ ma pháp “Phi tường chi nhận” có thể vô hình đoạn thạch phân kim,cũng không thể giữ phong độ kỵ sĩ vội lăn ra đất,chỉ thấy phong nhận vô hình sượt qua thân hình,bức tường phía sau liền như đậu hũ bị phanh ra.
Kị sĩ Mạt Khắc quả là không tầm thường,tuy kinh bất loạn,mãnh liệt cắm đại kiếm xuống đất,ngâm nga “sanh mệnh chi nguyên,đại địa a,trương khai nhĩ đích hoài bão…”
Ta nghe thấy chính là địa hệ ma pháp “Lịch phong trùng kích thương” chú văn,đối với kị sĩ sử dụng ma pháp ta mười phần hiếu kì“thường nói,kỵ sĩ rất ít khi dùng ma pháp,đặc biệt là loại ma pháp trung cấp này”,vì thế ta đứng yên chờ hắn ngâm xong chú văn dài lê thê ấy.
Cuối cùng chú văn cũng hoàn thành,trên thân kiếm Mạt Khắc tập trung năng lượng ma pháp cường đại,một tiếng hét to “Lịch phong trùng kích thương”,từ mặt đất liền xuất hiện ra vô số thạch trụ sắc nhọn như mũi thương.
Ta chính là đợi đến lúc này,đến khi mặt đất dưới chân ta bắt đầu chuyển động,ta liền đấm xuống đất,lạnh lùng nói “Mở ra,đại địa.”Địa liệt bạo viêm trùng”.”
Đây chính là ma pháp cao cấp trong địa hệ,tuy nhiên tại thánh ma đại lục trong bẩy đại ma pháp sư cũng chỉ có Vưu Lợi Tư có thể dùng,mặt đất tức thì rung chuyển dữ dội,nham thạch cùng hỏa diễm phát ra,“Lịch Phong trùng kích thương” thạch trụ tức thì bị nung chẩy.
Chiêu này ta không thể khống chế tốt,ma lực phát ra quá lớn,tức thì cả thành Ái Nhĩ Tiên Khắc liền rung chuyển,còn quán ăn liền bị dung nham nuốt chửng.
Dùng “Phiêu phù thuật” ở trên không trung thoát khỏi đại kiếp Mạt Khắc kinh hãi nói “lợi hại quá,”Địa liệt bạo viêm trùng” xuất ra lại không cần niệm chú,ngay cả Vưu Lợi Tư lão sư cũng không làm được.
Lị Vi Nhã ở bên cạnh thở dài nói “Ngươi hiện tại đã rõ tại sao ta phải cản lại chưa?,tên quái thai này ma lực đến phụ thân ta còn không sánh kịp,kiến thức cơ sở lại cực thiếu,không thể khống chế nổi ma lực,thường gây ra kết quả như thế này.
Ta bay lên không trung,nhìn bọn chúng vẫn đang anh anh em em,liền tức đến nổ phổi,chỉ muốn tiếp tục sử dụng ma pháp mãnh liệt bắn ra,Lị Vi Nhã bay về phía ta,khuôn mặt e thẹn dựa vào lòng ta,giọng nói mềm mại như rót vào tai ta “Vô lại,ngươi đừng hiểu nhầm,Mạt Khắc đã theo học phụ thân hơn ma năm ma pháp,cũng giống như anh trai ta,hơn nữa….trong trái tim ta chỉ có mình ngươi,ngươi không hiểu sao?”
Gây ra chuyện lớn thế này,ta cũng thầm kêu khổ không ngừng,chỉ là có thể ôm Lị Vi Nhã vào lòng,lại hiểu rõ tấm chân tình của nàng,dù gây chuyện lớn hơn kể cũng đáng.
Ta ôm mĩ nhân mãn ý hạ xuống đất,chỉ thấy khu vực vài chục mét trước mặt đã hoàn toàn bị phá hủy,nham thạch,ta không khỏi lè lưỡi,cũng hơi quá phô trương a.
Mạt Khắc hạ xuống trước mặt ta,cười nói “Tiểu sư đệ,ngọn lửa ghen tuông của đệ cũng hơi quá đáng sợ đấy,cũng may là Lị Vi Nhã đã chọn đệ,bằng không Ái Nhĩ Tiên Khắc thành này đã gặp đại nạn rồi.
Bất hạnh là câu nói đùa của hắn lại thành sự thực,trở thành sự kiện được ghi lại trong sử sách “Ngày đen tối nhất của Ái Nhĩ Tiên Khắc”
Cũng vì “Địa liệt bạo viêm trùng” của ta uy lực quá lớn,quân đội Ái Nhĩ Tiên Khắc thành tưởng rằng đang bị tấn công,tức thì Kỵ sĩ,kiếm sĩ cùng ma pháp sư rối rít như đám ong kéo đến.
Vừa kéo là ở trong đám ma pháp sư có người là đệ đệ của chủ nhân quán ăn,nhìn quán ăn của ca ca biến thành tro bụi,tức thì nộ hỏa bùng cháy,lại từ đám thực khách chạy ra biết bọn ta chính là đầu sỏ,liền ngâm chú văn phát ra “Hỏa diễm cầu” bắn thẳng về bọn ta.
Công kích của hắn thì chẳng quan trọng,chỉ là những ma pháp sư khác tưởng rằng hắn phát hiện ra địch nhân tấn công tòa thành,tức thì đồng thời thi triển ma pháp công kích,vô số chủng loại ma pháp như châu chấu bắn thẳng về phía ba người.
Phiền phức lớn đây,ta liền phát ra ma pháp phòng ngự thánh quang hệ “Thủ hộ thiên mạc”,mở ra một kết giới bao bọc ba người,công kích ma pháp ào ạt oanh tạc vào kết giới.
Các ma pháp sư cùng lúc công kích,cảnh quan này thật hoành tráng,Lị Vi Nhã có chút kinh hoảng nói “Đây….sao có thể vậy?”
Mạt Khắc lắc đầu cười khổ,ta sử dụng tinh thần lực mở ra “Lục mang triệu hoán trận” giữa không trung,một đạo xích mang bắn ra,tra tra điểu như một khối lửa xuất hiện giữa không trung,từ hai cánh bắn ra vô số hỏa cầu hướng về đám ma pháp sư.
Vì để giải trừ huyết chú cho Áo Lệ Na công chúa,ma pháp sư suốt ngày tìm kiếm hỏa phượng hoàng cùng long tộc trong truyền thuyết,không ngờ giờ lại thấy hỏa phượng hoàng xuất hiện trước mắt,bọn họ tức thì không biết nên làm sao.
Hỏa vũ của tra tra điểu khiến đám ma pháp sư trái né phải tránh,công kích với bọn ta liền giảm sút,ta liền cảm giác áp lực nhẹ xuống.
Lúc này,kỵ sĩ cùng kiếm sĩ bày ra trận thế,từng nhóm nhỏ bắt đầu tiến đánh chúng ta,màn biểu diễn “Để cho mọi người biết ta là ai” của bọn ta giờ thành ra quá đáng sợ----không chỉ chống lại vài chục ma pháp sư liên thủ công kích,còn triệu hồi hỏa phượng hoàng trong truyền thuyết ra,dù bọn ta chỉ có ba người,chúng cũng không dám nghĩ liều.
Nhưng tập đoàn kĩ sĩ môn lại là không thể chống cự được,bên ta kỵ sĩ Mạt Khắc liền vội vàng nâng kiếm,miệng ngâm nga chú văn dài dòng địa hệ ma pháp,Lị Vi Nhã cũng tương tự.
Ta một tay gia trì thêm hai đạo “Thần thánh chi quang” trên người bọn họ,lạnh lùng nói “Đám gia hỏa đáng ghét này,để ta dùng chung cực cấm chú tiễn chúng về nhà dưỡng lão.”
Nói xong,ý niệm ta liền chuyển động,trên không trung tức thì mây đen đầy trời,bốn phía cuồng phong nổi lên,chính là lôi hệ chung cực ma pháp----“Oanh lôi” trước khi triệu hồi.
Uy lực chung cực cấm chú có thể dễ dàng biến mọi thứ cứng rắn thành đậu hũ,Vưu Lợi Tư lão đầu tuy biết chú văn nhưng ma lực có hạn cũng chưa từng dùng qua,ta dù cũng luyện tập cách sử dụng qua,đến hôm này cuối cùng cũng thể hiện rõ uy lực.
Lị Vi Nhã kinh hoảng nói “Đừng,không nên,không nên tổn thương người khác….”
Ta cũng biết thế,nhưng “Oanh Lôi” lại không thể ngừng lại ,từ trên không trung cửu thiên kinh lôi lóe lên phóng xuống,ta vội dùng tinh thần lực di chuyển sang mục tiêu khác.
Vô số thiểm điện bắn xuống,chúng nhân chỉ thấy trước mắt hoa lên,tiếp đó là một tiếng sấm ầm ầm điếc tai.
Ta gia tăng ma lực “Thủ hộ thiên mạc”,để chống cự lại những tảng đá cùng khí lưu bay loạn khắp nơi,Lị Vị Nhã lại mêm mại dựa vào ngực ta,đôi mắt đẹp nhắm lại,Mã Khắc sắc mặt trắng bệch nhìn vào biến đổi kinh người,không dám tin vào mắt mình.
Hơn nửa ngày sau,Ải Nhĩ Tiên Khắc thành cuối cùng cũng an tĩnh lại,nhìn xuống dưới ta không thể không kinh ngạc,bên trong thành hơn nửa số nhà cửa bị nứt vỡ,trên đường bừa bãi những khối nham thạch,ma pháp sư,kỵ sĩ,kiếm sĩ,chiến mã vân vân,cũng may là chỉ bị thương bởi âm thanh,không ai bị “Oanh lôi” trực tiếp đánh trúng mà chết.
May mắn quá may mắn,cũng may mà Lị Vi Nhã sớm đề tỉnh.
Mạt Khắc kinh hãi nói “Trời oi,cái này thực sự do ngươi gây ra sao?,tiểu sư đệ,ngươi thật sự là phá hoại thần a”
Vì thế,sau khi ta quay lại thánh ma đại lục đệ nhất danh hiệu - - -“Ái Nhĩ Tiên Khắc phá hoại thần”.nhanh chóng lan ra khắp đại lục,trong lòng mọi người còn đáng sợ hơn cả quỷ.