Ta Là Đại Pháp Sư

Chương 2: Q.4 - Chương 2: Công chúa lai phóng






Chỉ vì duyên cớ là thời gian song phương thần và ma kéo dài thời gian quyết chiến, tầng thứ nhất Ma giới vốn rộng lớn với rừng rậm vô biên vô hạn nay lại có nhiều nơi biến thành hoang địa nơi không có một ngọn cỏ, ngoại vi của doanh trại Ma giới lại càng hơn thế.

Đại Bạch nhanh chóng lựa ra được địa điểm thích hợp mà rơi xuống, Lạp Cáp Nhĩ đặc biệt hai người bay nhanh đích nhảy xuống long lưng, rõ ràng tắc thung lại đích nằm úp sấp tại liễu trên mặt đất, đấu đại đích long mục nhìn kỹ trứ bọn họ.

Lạp Cáp Nhĩ Đặc nói: "Địch Nặc, trước ta đã truyền thụ cho ngươi một chiêu trong “Ám Hắc Thương Sát Pháp” sau ngươi biểu diễn lại một lần cho ta xem."

Địch Nặc hưng phấn gật đầu, kỵ sĩ trường thương như gió xoáy cách đỉnh đầu đám cỏ dưới đất bị bốc lên "Ô ô" tiếng xé gió, theo vòng xoay của trường thường khí kình bắt đầu hướng về bên ngoài cơ thể hình thành cơn gió lốc cuốn bay cát bụi.

"Ma Sát Toàn Phong Phá" "

Xoay tròn cực hạn hình thành một tia sáng kỵ sĩ trường thương trên tay của Địch Nặc mạnh mẽ rời khỏi tay, mang theo tiếng nổ lớn từ kình khí nện vào một khối cự thạch, cự thạch lập tức văng tung tóe thành nhiều khối đá.

Chiêu này "Ma Sát Toàn Phong Phá" " mấu chốt là ở chỗ lực đạo của trường thương quay vòng kết hợp với khí kình của bản thân lúc bay ra khỏi tay một cách đồng điệu, nếu là do Lạp Cáp Nhĩ Đặc phát ra nhất chiêu này thì đã đem khối cự thạch vỡ thành phấn từ lâu.

Lạp Cáp Nhĩ Đặc thân thủ hư không nhất chiêu, kỵ sĩ trường thương một trăm ba mươi dư cân trọng lập tức bay tới trong tay hắn, hắn đem trường thương hướng Địch Nặc nói: "Ngươi luyện lại lần nữa chiêu Lưu Tinh Vũ."

Địch Nặc tiếp nhận trường thương hoành trước ngực sau đó bắt đầu vận chuyển chân khí nổi lên trong cơ thể, theo hắn, một tiếng hét lớn trường thương biến thành hai, biến thành bốn, biến thành tám, cuối cùng biến thành vô số thương ảnh tựa như Lưu Tinh phía chân trời bay lượn xé rách bầu trời bao la quyết phá tan mục tiêu, thân hình của Địch Nặc chung quanh trong nháy mắt tràn đầy khí kình sắc bén, thoạt nhìn uy vũ cực kỳ.

"Lưu tinh vũ" có uy lực tuy mạnh nhưng cũng với chân khí hao tổn cũng là rất lớn, Địch Nặc vì chân khí yếu đuối rất nhanh liền hao tổn gần hết, thương ảnh của Lưu Tinh bàn thu lại, hắn cầm trường thương miệng thở hổn hển.

Lạp Cáp Nhĩ Đặc hài lòng gật đầu, nói: "Làm không sai, xem ra 'Ma Thần Vương' đại nhân cũng thật là có mắt nhìn, thương thuật của ta ngươi đang luyện tập cũng không tệ, bây giờ chân khí của ngươi đại khái đã tiêu hao không ít phải không?"

Địch Nặc lau mồ hôi trên mặt thở hồng hộc nói: "Đúng vậy, ta đều nhanh mệt mỏi mà muốn té lăn ra. Lạp Cáp Nhĩ Đặc thúc thúc, ta mệt mỏi như thế này còn có thể học tập 'Địa Lôi Thiểm' mạ?"

Lạp Cáp Nhĩ Đặc nói: "Đương nhiên có thể rồi. 'Địa Lôi Thiểm' là 'Ám Hắc Thương Sát Pháp' có uy lực rất mạnh của 'Tam Giới Chi Chợt Hiện' thức thứ nhất, năng lực sinh ra hiệu quả của địa hệ ma pháp, yêu cầu người học tập nó phải mang theo trái tim không hề có bất kỳ tạp niệm hay trạng thái khác thường nào mới được, ngươi bây giờ chân khí tiêu hao hết thân thể cũng cực kỳ mỏi mệt, đúng là thời cơ tốt nhất để tập trung tinh lực dụng tâm học tập 'Địa Lôi Thiểm'."

Địch Nặc từ trong tâm nói lớn " vâng", rồi nhắm mắt bắt đầu tại trong lòng tập trung tìm hiểu chân chính ý nghĩa của "Địa Lôi Thiểm".

Lúc này thân thể mặc dù cực kỳ mệt mỏi nhưng trong tâm hắn thât sự chưa bao giờ cảm giác được mình từng rõ ràng tựa như thấu hiểu, "Địa Lôi Thiểm" trong lòng hắn như nước chảy thông thường chảy qua, hắn liền tức khắc cảm giác một lĩnh ngộ khác thường không thể giải thích nổi, đây là một loại cảm ứng hoàn cảnh quang thân tự nhiên.

cát bụi khối lạp dưới chân Địch Nặc chậm rãi bay thẳng đứng lên, nhìn tới hình cảnh lúc này Lạp Cáp Nhĩ Đặc không khỏi vui mừng mà nở nụ cười,quả thật không nhìn lầm tiểu tử này.

"Uống!"

Địch Nặc gầm nhẹ một tiếng hai tay nắm trường thương xuyên thẳng vào mặt đất, hắn chỉ cảm thấy chính mình trống rỗng trong kinh mạch đột nhiên sanh ra một cổ chân khí kỳ dị dọc theo kinh mạch đi tới tay, sau đó theo trường thương truyền thẳng vào trong mặt đất.

Mạch động chi khí chứa trong đất nhận được sự hấp dẫn do cỗ chân khí đó của Địch Nặc truyền vào, trong nháy mắt từ bốn phương tám hướng tụ về phía trung tâm.

Mặt đất sinh ra chấn động nhẹ nhàng, tiếp theo chỉ thấy dùng Địch Nặc làm tâm vẽ một vòng tròn chung quanh vài chục trượng bên trong mặt đất đột nhiên sinh ra vô số khe nứt, đại địa chi khí di chuyển từ các khe ấy phun ra ngoài, thanh thế kinh người.

Này đúng là "Địa Lôi Thiểm" đích tinh diệu áo nghĩa chỗ,nơi, dùng tự thân chân khí rời xa phát mặt đất đích mạch di chuyển khí phun ra xuất mặt đất, kỳ uy lực túc được so với nghĩ địa hệ đích cao cấp ma pháp.

Đương nhiên, trước mắt Địch Nặc còn xa mới vươn đến cảnh giới như thế, cho dù là Lạp Cáp Nhĩ Đặc chính mình cũng không có tu luyện đến mức tận cùng trạng thái.

sức lực mỏng manh yếu ớt của Địch Nặc vừa làm địa mạch phún xạ chuyển động trong nháy mắt liền kết thúc, hắn như một hòn than vụn hết lữa vỡ vụn ngã xuống trên mặt đất, ngay cả một chuyển động cũng không còn có khí lực.

Lạp Cáp Nhĩ Đặc đối vơi biểu hiện của Địch Nặc vừa rồi thập phần hài lòng, hắn hướng Đại Bạch vẫy vẫy tay ý bảo nó lại đây, nhưng Đại Bạch thât sự đối với chủ ý hắn không hề phản ứng, toàn thân lân phiến màu trắng rung lên "Lạc lạc" tác hưởng, long mục tỏa ra quang mang thật lớn dày đặc.

thật không thể hiểu rõ người sao nhanh chóng tiếp cận a!

Lạp Cáp Nhĩ Đặc lập tức đã hiểu cái ngôn ngữ thân thể của Đại Bạch, trong lòng thất kinh liền đưa cánh tay phải ra, "Khải giáp ma thương" đen nhánh lập tức xuất hiện trong tay hắn.

Một đoàn bạch mang trong suốt thánh khiết nhu hòa từ xa xa phía chân trời thoáng hiện sau đó như Lưu Tinh thông thường hướng tới Ma giới quân doanh mà phóng tới.

Lạp Cáp Nhĩ Đặc vận đủ mục lực ngưng thần nhìn lại, lờ mờ có thể thấy được nữ tính thiên sứ sau lưng có bốn chiếc cánh chim vị hướng về trung tâm quang mang cánh chim tạo ra một hình dáng hoàn mỹ phá khoảng không phi hành tới.

"Khải hóa!"

"Khải giáp ma thương" tán phát ra quang mang đen đậm, tiếp theo miếng kim loại trang sức kỳ lạ phía trên ma thương thoát ly thương thể hóa thành một món đồ nhẹ với khải giáp trên người Lạp Cáp Nhĩ Đặc ('Khải Giáp Ma Thương' của Lạp Cáp Nhĩ Đặc hóa thành khải giáp chúc lợi hướng về cái thân ảnh đang di chuyển với tốc độ cao, 'Kích Xoa Ma Kiếm' của La Duy khải hóa xong liền bị công kích, là phòng ngự tính năng lực rất mạnh của trọng khải giáp).

Một đạo ô mang ngưng kết tại nơi đầu ma thương, trong nháy mắt vẽ phá trường không bao la bắn thẳng về phía thiên sứ đang trên không cao tốc phi hành kia.

"Ám hắc thương sát pháp" chiêu thức trên không - "Trực thứ thương khung".

năng lượng hắc sắc quang mang trực tiếp xạ tơi trên người thiên sứ, nhưng Lạp Cáp Nhĩ Đặc thât sự nhận thấy được tại chỗ năng lượng quang mang bắn trúng trong phút chốc chung quanh thân hinh thiên sứ thoáng hiện ra một vòng Quang Minh kết giới ngăn cản uy lực của năng lượng quang mang.

"Là 'Thánh Quang Linh Trận'?"

Lạp Cáp Nhĩ Đặc nhận thức ra thánh quang hệ chung cực phòng ngự ma pháp, trong lòng liền tức khắc nghiêm trọng, có thể sử dụng "Thánh quang linh trận" thì "Diệu thiên sứ" này không phải bình thường, nhưng tại sao lại một mình ở chỗ này xuất hiện?

Không kịp nghĩ nhiều, ác ma cánh sau lưng hắn đột nhiên đưa ra triển khai bay lên trời hướng về "Diệu thiên sứ" phóng đi, Đại Bạch cũng gầm nhẹ một tiếng phi thân đuổi theo.

Lạp Cáp Nhĩ Đặc lúc giương cánh bay lượn cũng đồng thời vịnh xướng phong hệ di động ma pháp mà minh am hiểu nhất "thuấn gian di động" chú văn, tạo ra vô số tàn tượng tại trong không gian nháy mắt gần đi tới thiên sứ phía trước, nương theo chấn động lực do di chuyển nhanh hắn liền một thương nhanh như điện đâm ra, phá khoảng không tạo nên tiếng động chói tai nhức óc.

“tiên huyết liệt không thứ”

ngay lúc Lạp Cáp Nhĩ Đặc ma thương đâm ra thì đồng thời thiên sứ trong tay xuất hiện một thanh trách nhận tế kiếm màu tím, kiếm quang chợt lóe linh hoạt chí cực địa trảm kích với đường thương tạo ra do ma thương, Lạp Cáp Nhĩ Đặc cổ tay tê rần ngay từ lần đầu va chạm, “tiên huyết liệt không thứ” xẹt qua cách đầu vai thiên xứ một chút .

một kiếm vô cùng xảo diệu, bất ngờ dùng tá lực đả lực phương thức như thế dễ dàng hóa giải một kích toàn lực của Lạp Cáp Nhĩ Đặc, này cũng là hắn lần đầu gặp loại tình hình này.

ngộ cường tắc cường, vĩnh viễn không nói bại là tính cách của Lạp Cáp Nhĩ Đặc, ngay khi hắn chuẩn bị phát khởi tiến công lần nữa thì ngay thời điểm đó thiên sứ kia thât sự chủ động bay ra xa vài chục trượng, miệng phát am thanh khách sáo nói: "Đã nghe danh lâu, lục chiến tương. Xin đừng động thủ, ta tới cũng không có địch ý."

Lạp Cáp Nhĩ Đặc này mới nhìn rõ ràng dung mạo thiên sứ, nhịn không được cả kinh kêu lên: "Hả! Như thế nào là ngươi ……"

Hắn trước mặt đích thiên sứ đắc ý tuyệt không thể tư nghị, tiêm nông hợp độ đích a na trên thân thể mềm mại ôm sát một bộ khải giáp trắng tinh, tóc dài mà hoàng kim như ánh mặt trời thông thường sỏa trên đầu vai nàng, vẻ đẹp khuynh thành lại thêm bên trong lại tỏa ra khí chất vô cùng cao quý nhau, nhất là tại mi mắt nàng trong lúc đó ánh lên trí tuệ chi quang khiến kẻ khác vừa thấy dưới sẽ không tự giác mà sinh ra sự thần phục.

Nhưng mà, việc khiến cho Lạp Cáp Nhĩ Đặc kinh dị không hiểu không phải do mỹ mạo quốc sắc thiên hương hoặc khí chất cao quý điển nhã của nàng, mà là thân phận của nàng, nàng đúng là …… đúng là thần tộc lâm toa công chúa, tử địch mà Ma giới quân nhân hận thấu xương, nàng như thế nào lại …… như thế nào lại ……

Lạp Cáp Nhĩ Đặc quả thực có phần không dám tin tưởng vào con mắt của mìn nữa.

Lâm toa công chúa thản nhiên cười nói: "Ngươi không cần kinh ngạc, lục chiến tướng, ta chẳng lẽ không thể đến nơi đây sao?"

Lạp Cáp Nhĩ Đặc mạnh mẽ đè xuống kinh nghi trong long trầm giọng nói: "Công chúa đích thân đến đây không biết có gì dạy bảo?"

Lâm toa công chúa nói: "Ta là đến tìm 'Ma Thần Vương' của các ngươi, tìm hắn có chuyện quan trọng muốn thương lượng."

Lạp Cáp Nhĩ Đặc tại trong lòng lược làm tư thốn, nói: "' Ma thần vương' đại nhân muốn gặp có thể gặp sao ( hắn giấu diếm việc Ngô Lai không ở Ma giới)? Bây giờ hết thảy sự nghi phương quân đội cũng do Vũ Y tiểu thư phụ trách, công chúa dường như muốn gặp thì tại hạ bản thân có thể an bài."

Lâm Toa công chúa thanh lệ tuyệt mỹ trên mặt ngay lúc đó tỏa ra một tia thất vọng, nàng nhẹ "Ôi" một tiếng nói: "Đã như vậy phải làm phiền quân lục chiến tương trợ rồi, thật là phiền hà quá. Vũ Y vẫn là người tiền bối mà ta thập phần kính phục, thứ tình cảm sống chết có nhau giữa nàng và ‘Ma Thần Vương’ khiến ta rất ngưỡng mộ, ta đã sớm muốn tìm nàng nói chuyện vui vẻ."

Lạp Cáp Nhĩ Đặc mặc dù không rõ ràng lắm lâm toa công chúa đến tột cùng có tính toán gì không, nhưng người ta vốn thân phận tôn quý công chúa cũng có dũng khí một mình đi vào vùng tử địch Ma tộc địa bàn, hắn đường đường là Ma giới nam tử hán tự nhiên không thể tại khí thế trên yếu thế, hắn nói: "vậy kính thỉnh, công chúa điện hạ."

Đại Bạch đi trước đen cái cơ thể không thể nhúc nhích của Địch Nặc trên lưng, sau đó do Lạp Cáp Nhĩ Đặc dẫn đường mang theo Lâm Toa công chúa bay thẳng về phía quân doanh của phong quân Ma Giới.

Bay được nửa đường Lâm Toa công chúa ánh mắt liếc nhìn về Địch Nặc trên lưng của Đại Bạch, tò mò nói: "Lục chiến tướng, đây là học trò của người?"

Lạp Cáp Nhĩ Đặc lắc đầu, nói: "Không, hắn là học sinh của 'Ma Thần Vương' đại nhân, chỉ là tạm thời do ta giáo dục thôi."

Lâm toa công chúa đắc ý trong mắt tia sáng kỳ dị chợt lóe, thì thào lẩm bẩm: "Nguyên lai là học sinh của hắn, là học sinh của hắn ……"

Lạp Cáp Nhĩ Đặc đối vơi phản ứng của nàng cảm thấy kỳ quái nhưng cuối cùng vẫn một lời không nói, thần tộc Lâm Toa công chúa đại danh của đệ nhất nữ nhân tài ba của thiên giới đối với tất cả Ma tộc mà nói đều là như sấm bên tai, nữ nhân tài ba nghĩ đương nhiên hội có một chút khác hẳn với thường nhân ngôn hành, không phải sao?

Nhất định là như thế này rồi.

Tại thời điểm tới ngoài quân doanh ba người một con rồng hạ xuống, Lạp Cáp Nhĩ Đặc nhượng Đại Bạch mang theo Địch Nặc đi nghỉ ngơi, hắn thì dẫn Lâm Toa công chúa đi trước suất trướng.

Lâm Toa công chúa thi triển trên người một cái tiểu ma pháp biến đôi cánh màu trắng trên người chuyển hành màu đen ( màu trắng thế nhưng Ma tộc ghét nhất bị đích nhan sắc, tại Ma giới quân doanh trong quá mức thấy được liễu [màu trắng là m àu ma tộc ghét nhất, tại ma giới quân doanh rất dễ nổi bật/nhìn thấy]), đồng thời nàng cũng cực lực thu liễm sức lực khí tức của chính mình, cứ như vậy không có vài người có thể nghĩ đến một vị tuyệt sắc mỹ nữ yêu kiều mềm mại nhu lại là cơn ác mộng của Ma tộc - Lâm Toa công chúa.

Vệ binh môn nhìn thấy Lạp Cáp Nhĩ Đặc vội vàng hành lễ, đối với người đi theo hắn phía sau là Lâm Toa công chúa mặc dù đều là thần thái vẻ mặt xinh đẹp nhưng cũng không có tiến hành bàn tra, Lạp Cáp Nhĩ Đặc tại thở phào nhẹ nhỏm, lại đối với vệ binh môn buông lỏng cảm thấy tức giận, hắn lại không nghĩ rằng người ta thấy hắn "Hắc ám long kỵ binh" lục chiến tướng nên mặt mũi trên mới có thể như thế.

Ngay khi bọn họ vừa mới tiếp cận suất trướng liền có ba thân ảnh đột nhiên từ trướng như điện xạ bay ra, trong phút chốc liền hình thành tam giác chỗ họ đứng, bất ngờ đúng là "Hắc ám thiên sứ" Vũ Y, "Tuyệt đại đấu thần" Hạ Nông cùng "Địa ngục thánh nữ" Băng Thanh Ảnh tam nữ.

Lâm Toa công chúa mặc dù đã cố hết sức che dấu lực lượng khí tức của mình nhưng rốt cuộc nàng cũng không cách nào thu liễm không để lộ ra ngoài chút nào như Ngô Lai. Khi khí tức yếu ớt mỏng manh của nàng vừa mới tiếp cận soái trướng liền bị thiên sứ tám cánh – Vũ Y, Hạ Nông sở hữu ‘Thánh đấu khí’ cùng thân là đại diện cho Lộ Tây Pháp - Băng Thanh Ảnh ba nàng cảm ứng được, ba người không hẹn mà cùng lúc lao ra khỏi soái trướng

Nhìn thấy trướng ngoại người đứng chungLạp Cáp Nhĩ Đặc một chỗ đúng là Lâm Toa công chúa, ba nữ liền tức khắc phương tâm kinh hãi, Hạ Nông khẽ quát một tiếng thân thể mềm mại ngoại liền tỏa ra "Thánh đấu khí" quang mang muốn động thủ thì bị Vũ Y thân thủ kêu dừng lại.

Lâm toa công chúa đột nhiên nhẹ nhàng hướng Vũ Y tam nữ hành lễ, đồng thời thanh âm yêu kiều cùa nàng rót vào trong tai tam nữ: "Tỳ nữ Lâm Toa tham kiến ba vị tiểu thư."

Tam nữ trong long biết rõ đây là công hiệu của “Đoạt hồn” mà Ngô Lai phóng hạ, vừa mừng vừa sợ chỉ Vũ Y liền nói: "Công chúa cần gì hướng ta hành đại lễ này, chúng ta vốn là địch nhân, ta cũng xin mời bên trong trướng nói chuyện."

Nàng không để ý biểu hiện của Lâm Toa cong chúa liền quay qua Lạp Cáp Nhĩ nói: "Chúng ta cùng Lâm Toa công chúa có chuyện quan trọng cần nói, lục chiến tướng ngươi thủ ở chỗ này không cho bất luận kẻ nào tiến vào suất trướng."

Lòng tràn đầy hồ nghi Lạp Cáp Nhĩ Đặc ứng tiếng đáp " vâng", rồi kiên quyết đi tới cửa ngoài của suất trương, hắn là quân nhân tiêu chuẩn, trong lòng mặc dù có vô số nghi vấn nhưng vẫn trung thực chấp hành mệnh lệnh của Vũ Y.

Lâm Toa công chúa mặc dù đã cố hết sức che dấu lực lượng khí tức của mình nhưng rốt cuộc nàng cũng không cách nào thu liễm không để lộ ra ngoài chút nào như Ngô Lai. Khi khí tức yếu ớt mỏng manh của nàng vừa mới tiếp cận soái trướng liền bị thiên sứ tám cánh – Vũ Y, Hạ Nông sở hữu ‘Thánh đấu khí’ cùng thân là đại diện cho Lộ Tây Pháp - Băng Thanh Ảnh ba nàng cảm ứng được, ba người không hẹn mà cùng lúc lao ra khỏi soái trướng

Băng Thanh Ảnh nói: "Toa toa, để ta giới thiệu với muội, vị này là thiên giới thần tộc lâm toa công chúa, hi, tên gọi của các ngươi rất giống nhau a."

nghe đến tên của Lâm Toa công chúa, Ô Lan Na Toa trong lòng giật mình,lại thấy Lâm Toa công chúa hướng nàng hành lễ, nói:” ngài chắc là một trong các bạn lữ của chủ nhân Ô Lan Na Toa tiểu thư? Tì nữ Lâm Toa xin ra mắt người.”

Vũ Y trong lòng sợ hãi hiệu lực của “đoạt hồn”, có thể làm cho tài hoa tuyệt mỹ Lâm Toa công chúa tại trước mặt mọi người cam tâm xưng là tỳ nữ, điều đó quả thật vô cùng đáng sợ, hi vọng sau này chủ nhân không dung loạn loại ma pháp này thì tốt.

nàng nâng Lâm Toa công chúa dậy, nhẹ nhàng nói: ”chúng ta cùng là nữ nhân của chủ nhân, ngươi không cần đa lễ với chúng ta như vậy, ngươi chính là công chúa thiên giới cao quý a.’

nàng đã từng là một thành viên của thiên giới, nay thấy Lâm Toa công chúa tự cam chịu thân phận ti tiện thì thấy lòng bất nhẫn.

trong mắt Lâm Toa công chúa ánh lên một tia chớp kì dị, liền vội thiểm thân, nàng nói:”vũ y tiểu thư không cần đối tốt với ta như vậy, chúng ta không cùng một dạng người, ta hướng tiểu thư hành lễ là điều đương nhiên.”

Vũ Y trong long biết rõ đây là do đoạt hồn thao khống hành động của Lâm Toa công chúa, nàng nhẹ thở dài một hơi, cũng không nói nhiều nữa.

người duy nhất trong trướng không có phản ứng đối với hành động của Lâm Toa công chúa là Hạ Nông nói: ”ngươi đột nhiên tới chỗ chúng ta làm gì? không sợ bị thủ hạ của ngươi phát hiện sao?”

Lâm Toa công chúa xuất hiện một chút xấu hổ nói: ”tiểu tỳ muốn…muốn thấy chủ nhân, tiểu tỳ thậy sự rất nhớ người…”

trên mặt Vũ Y hiện ra nỗi nhớ thương, nói :”ngươi đến không đúng lúc rồi, chủ nhân đã sớm không còn ở ma giới rồi, hắn đã mang theo vài tỷ muội đến thánh ma đại lục, nếu tính thời gian đáng ra cũng phải trở về rồi mới đúng.”

Lâm Toa công chúa nhất thời thất vọng thở dài, nàng tự nói với chính mình : ”chủ nhân, chủ nhân, người có biết tiểu tỳ nhớ người không? người nhanh nhanh trở về…’

Ô Lan Na Toa nắm lấy bàn tay Lâm Toa công chúa nói :”nào chỉ mình ngươi, chúng ta cũng rất nhớ hắn. hắn thật ác khi để lại chúng ta để đi một mình đến thánh ma đại lục dạo chơi, chúng ta khổ sở tại đây nhớ hắn, càng nghĩ càng tức giận hắn. Ai, ai bảo chúng ta là nữ nhân, ai bảo chúng ta đều là người của tên đại sắc lang Ngô Lai đó chứ.”

chúng nữ trong soái trướn nhất thời đều không nói gì, trong lòng mọi người đều cùng hiện ra một thân ảnh, một thân ảnh của một nam tử đầy vô lại trên mặt mang một vết sẹo dài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.