Ta Là Đại Pháp Sư

Chương 3: Q.2 - Chương 3: dị chủng năng lượng






Ta nhắm mắt lại, trong đầu từ từ hiện lên từng động tác của Lôi Tư khi xuất chiêu “Đĩnh tiến cương tràng”,cuối cùng mở to hai mắt,hô nhẹ một tiếng chuyển động Á Dạ kiếm xuất chiêu theo trí nhớ.

Không kình khí,không tiếng kiếm rít,càng chẳng có khí thế,trong tay ra chỉ trông như một động tác khua tay bình thường, chẳng có chút uy lực nào.

Lôi Tư trong mắt lộ xuất mục quang tán thưởng,tán thưởng nói “Ngươi quả nhiên là thiên tài kiếm thuật, mô phỏng lại động tác ta không sai một điểm,quả thật là hiếm có.Tuy nhiên,đây không phải là uy lực thật sự, “Chiến quyết” tinh hoa thật sự là khi xuất kiếm thì nội lực được vận dụng để xuất ra, bản thân kiếm chiêu không hề có uy lực.

Sau đó, Lôi Tư bắt đầu chỉ dạy cách phương pháp vận khí sử dụng cho “Đĩnh tiến cương tràng”, giải thích phương pháp phát khí cho ta.

Ta không thể ngờ rằng chiêu thức nhìn đơn giản nhưng lại hàm chứa cách vận dụng nội lực phức tạp như vậy. Ta tập trung nội lực theo hướng dẫn, dồn vào Á Dạ kiếm, khẽ hô lên một tiếng,hô nhẹ một tiếng xuất ra chiêu kiếm một cách.

Lần này so với lần trước thật khác nhau xa, mặc dù kiếm chiêu nhìn vô lực, nhưng khi kiếm chiêu xuất ra tạo một thanh âm “Tê” sắc nhọn, đồng thời ta cảm thấy một luồng chân khí thuận theo Á Dạ kiếm xuất ra.

Thành công, ta vui mừng sung sướng, nhưng ngay lập tức cảm thấy choáng váng, chân khí từ nội thể phát ra ngoài, thân thể lập tức mềm nhũn, từ từ ngã xuống đất. Lôi Tư lập tức đưa tay ra đỡ ta.

Lôi Tư đặt tay lên ngực ta, một luồng chân khí nhu hoà trực tiếp nhập vào nội thể, tinh thần của ta lập tức tỉnh táo lại.

Lôi Tư nói: “Luyện khí của ngươi mới ở mức sơ khai,hiện tại chân khí vẫn còn rất yếu, một chiêu vừa rồi đã làm cạn kiệt toàn bộ chân khí,vì thế mới bị như vậy.”

Dưới sự giúp đỡ của Lôi Tư, ta nhanh chóng khôi phục lại tinh thần.

Lôi Tư nói: “Hôm nay ta dạy ngươi chiêu này,ngươi trở về nhớ tập luyên chăm chỉ, nhưng hiện giờ chỉ nên luyện tập trong đầu thôi,chờ sau này nội công tiến triển, lúc đó mới luyện tập bằng kiếm thật. Luyện kiếm trước hết phải luyện khí, trước mắt ngươi phải luyện tập nội công theo phương pháp Ô Lan Na Toa đã dạy.

Lôi Tư mang thanh cự kiếm rời khỏi khu rừng, ta học được tuyệt chiêu, trong lòng vui mừng phấn khởi, tiếp tục luyện tập quên ăn quên nghỉ,ở lại vùng đất trống tiếp tục luyện tập phương thức vận hành chân khí chiêu “Đĩnh tiến cương tràng”, đồng thời chờ đợi đến đêm để gặp Ô Lan Na Toa.

Mặc dù một ngày không ăn, nhưng ta lại không cảm thấy đói, tinh thần thập phần cao hứng.

Tâm thần hợp nhất để luyện tập kiếm thuật, thời gian trôi qua bao lâu ta cũng không biết, đột nhiên ngửi thấy một luồng u hương, ta giật mình tỉnh lại, thấy Ô Lan Na Toa đang đứng ngay trước mặt.

Thấy ta tỉnh lại, nàng mỉm cười: “Sao mỗi lần ta đến đều ngươi thì đều thấy ngươi thất thần? Ngươi đang suy nghĩ gì vậy?”

Ta xấu hổ, cười to vài tiếng khỏa lấp nói: “Xin lỗi đoàn trưởng,lại làm phiền người.Đúng rồi,chiều nay Lôi tiền bối dạy ta “Chiến Quyết” kiếm thuật,phương pháp luyện khí người dậy ta rất hiệu quả.”

Ô Lan Na Toa chỉ về mấy cây cổ thụ bị kiếm khí chém vào, nói: “Nhìn mấy cái cây kia là ta biết rồi, chỉ có “Chiến Quyết” của Lôi thúc thúc mới có uy lực như vậy.Lúc trước ta quên mất là kiếm pháp của ta không hợp với một đại nam nhân như ngươi.

Sau đó, cô ấy toàn tâm toàn ý dạy cho ta luyện tập nội công.

Từ đó, ban ngày ta học kiếm thuật với Lôi Tư, buổi tối thì theo Ô Lan Na Toa luyện tập khí công, thời gian 7 ngày trôi qua nhanh chóng.

Trong 7 ngày này, ta đã học được toàn bộ “Chiến Quyết”, đương nhiên chỉ là kiếm chiêu và kiếm quyết, chưa thể thực hành luyện tập (chút ít chân khí của ta không đủ sử dụng được hoàn chỉnh kiếm chiêu cường mạnh như vậy), đồng thời Ô Lan Na Toa cũng đã đem toàn bộ tâm pháp luyện khí gia truyền dạy hết cho ta.

Phó đoàn trưởng “binh đoàn hoa hồng” biệt danh “Thú ma nữ” sau khi trở về từ Lôi Nhân Công Quốc đã mang về một nhiệm vụ mới: Phi Âu Á công chúa của lôi nhân công quốc trong trận chiến đã rơi vào tay liên minh Hoả tinh linh tộc và Thú nhân tộc,hiện tại hai bên đang giao chiến,không thể chia người ra cứu, do đó thuê “Hoa hồng binh đoàn” giải cứu với một giá cao.

Giải cứu tù binh.

Đây thực sự không phải là một nhiệm vụ đơn giản, từ trong tay hoả tinh linh tộc thiện dụng hoả hệ ma pháp, ma lực rất mạnh cùng với thú nhân tộc cường hoành vô bì cứu người ra,quả thật khó như lên trời.

Tuy nhiên,nhìn thù lao trên trời này,nhiệm vụ dù gian nan hơn bọn ta vẫn nhận.

Dong binh đoàn lập tức lên đường,năm mươi người tạo thành một tiểu đoàn,hành động vô cùng nhanh nhẹn,những binh đoàn lớn không thể sánh bằng.

Sau 7 ngày khổ luyện khí công, thể lực cùng sức chịu đựng của ta đã tăng lên rất nhiều,lần đầu cưỡi ngựa chạy hàng này trời vẫn không thấy mệt mỏi,trong lòng thầm cảm thấy vui mừng.

Đại thúc Phất Lôi Đức thúc ngựa tới bên cạnh ta cười nói “Vô Danh, nhiệm vụ này nguy hiểm vô cùng, khi gặp chuyện, nhớ theo sát bên cạnh ta, đừng có sính cường, biết không?”

Ta nhíu mày nói: “Đại thúc, trong nửa năm vừa qua, mỗi khi có chiến trận, ta đều trốn sau lưng thúc. Lần này không thể như vậy được,Lôi tiền bối và đoàn trưởng đã dạy ta kiếm thuật cùng phương pháp luyện khí,tiểu điệt đâu còn giống như trước kia nữa.”

Đại thúc Phất Lôi Đức vỗ vai ta,cười nhạo nói “Xú tiểu tử, ngươi mới luyện tập được vài ngày, tưởng đã giỏi lắm à. Nhiệm vụ này thật sự là rất nguy hiểm,à đúng rồi,Phi Âu Á công chúa và đoàn trưởng cùng Phó đoàn trưởng đều nằm trong Thanh ma đại lục thập đại mĩ nữ, khi thời gian đến, ngươi sẽ được đại khai nhãn giới.

“Phi Âu Á, Phi Âu Á...” Ta lẩm bẩm cái tên đó, bản thân ta cũng không biết tại sao, ta đối với cái tên đó có cảm giác rất quen thuộc, cứ như là trước kia đã từng nghe rất nhiều lần.

Theo thông tin tình báo, trụ sở của liên minh hoả tinh linh tộc và thú nhân tộc thiết lập tại Phổ Lỗ Ân Tư thành, Phi Âu Á công chúa đang bị giam cầm tại đó.

Phổ Lỗ Ân Tư thành chính là pháo đài của thú nhân tộc, nằm dưới chân một ngọn núi, dễ thủ khó công, bảo vệ cực kỳ chặt chẽ.“Phong bạo kỵ sĩ đoàn” của Lôi nhân công quốc từng tấn công vào thành, nhưng không có cách nào vượt qua.

Binh đoàn dừng lại cách thành trì mười dặm, đóng quân tại đó, đồng thời bố trí nguỵ trang xung quanh để tránh bị đội tuần tra của Hoả tinh linh tộc và Thú nhân tộc phát hiện.

Oánh triệu hoán triệu gọi ra một con phi tường ma thú đại lôi ưng, ra lệnh cho nó tiến hành quan sát thành trì từ trên không, đồng thời Ô Lan Na Toa cũng pháo một số người thiện dụng ẩn thân thuật tiến hành trinh sát.

Ta sử dụng tất cả thời gian rảnh vào việc luyện tập nội công, trong người chân khí đã mạnh hơn nhiều, tốc độ lưu chuyển chân khí cũng nhanh hơn, thời gian hoàn thành một vòng chu thiên được rút ngắn lại.

Thực tế, so sánh chân khí của ta hiện tại bằng người khác luyện tập cực khổ cả năm, chỉ là ta không biết điều này.

Trong lều, Ô Lan Na Toa đang chăm chú quan sát bản đồ Ân Tư thành đã mua được của bọn đạo tặc,cẩn thận tính toán từng bước hành động.

Cửa lều đột nhiên được vén lên, một tuyệt sắc mĩ nữ tiến lại, trên vai có một con anh vũ sặc sỡ,toàn thân trắng bạch trông rất kì quái.

Vị tuyệt sắc mĩ nữ đó chính là Phó đoàn trưởng Hoa hồng binh đoàn, một trong thánh ma đại lục thập đại mĩ nhân, được mọi người biết đến với danh hiệu “Thú ma nữ” tên gọi triệu hoán pháp sư triệu- -Oánh,trên vai nàng là một loại ma thú có tên là “Quỷ Anh”, có trí tuệ rất cao, có khả năng nói chuyện với con người, tuy không có khả năng tấn công nhưng làm thú cưng thì rất thích hợp.

Oánh đến bên cạnh Ô Lan Na Toa nói: “Toa toa, đã tìm ra đối sách chưa? Phi Âu Á công chúa rơi vào tay Thú nhân tộc, thời gian càng lâu thì càng nguy hiểm, chúng ta cần phải cứu cô ấy càng sớm càng tốt.

Ô Lan Na Toa chỉ lên một điểm trên bản đồ, nói: “Tư Phổ Lỗ Ân Tư thành được thiết kế như một pháo đài, dễ thủ khó công, chúng ta muốn đột nhập quả thật là không dễ.

Oánh.... nói: “nếu ngươi thấy như vậy không được,chúng ta có thể phái người thu hút sự chú ý của họ,sau đó tuyển chọn những chiến sĩ tinh nhuệ, sử dụng phi tường ma thú đột nhập vào thành xác định mục tiêu, sau đó có thể sử dụng “Không gian chuyển di” để cứu công chúa.

Ô Lan Na Toa mắt phượng sáng lên: “Đây là một biện pháp tốt, nhưng chúng ta cần bao nhiêu người để đánh lạc hướng đây? Nên biết rằng An Tư thành rất rộng lớn, đồn trú hàng vạn quân, nếu không cẩn thận là chúng ta sẽ bị tiêu diệt toàn bộ.”

Một thanh âm đột nhiên vang lên: “Đoàn trưởng, phó đoàn trưởng, chúng ta không cần phải xuất phần lớn binh đoàn để đánh lạc hướng, chỉ cần vài người giả làm quân đội lôi nhân trinh sát, sau khi họ xuất hiện xung quanh thành để quan sát, mọi người nghĩ là bọn đầu óc đơn giản hoả tinh linh và thú nhân tộc sẽ phản ứng thế nào?

Ngay lập tức hai mĩ nhân quay đầu sang, chỉ thấy một đại nam tử thân mang phổ thông khải giáp vén cửa lều đi vào.

“Vô danh, sao có thể là ngươi?”

Ô Lan Na Toa ngạc nhiên vui mừng, không thể nghĩ rằng một người bị mất đi trí nhớ lại có thể có một chủ ý tuyệt vời như vậy.

Ta cười nói “Ta đang luyện tập nội công, có một điểm hơi khó hiểu, muốn tìm đoàn trưởng để thỉnh giáo, vô tình nghe được hai người trao đổi nên buột miệng nói ra, mong hai vị tha lỗi.”

Oánh nói: “Không ,Vô danh, ý kiến của ngươi tuyệt lắm,thú nhân tộc và hoả tinh linh tộc chỉ cần thấy trinh sát của Lôi nhân công quốc sẽ lập tức nghĩ là đại quân ở đằng sau, bọn chúng nhất định sẽ tập trung chú ý,gây sự chú ý của chúng như vậy chúng ta không cần phải hao tổn nhiều nhân lực,quả là một chủ ý hay.”

Ô Lan Na Toa hỏi: “Vô danh, làm sao mà ngươi lại nghĩ ra ý kiến này vậy?”

Ta đưa tay lên sờ vết sẹo trên đầu, nói: “Ta cũng không có cân nhắc, sau khi nghe hai người thảo luận, đột nhiên nảy ra ý kiến đó.”

Ô Lan Na Toa hai mắt loé lên ánh sáng, nói: “Có lẽ trước kia ngươi đã có kinh nghiệm về quân sự, có lẽ nào...”

Ta cười khổ nói “Ta trước kia có lẽ khốn khổ bần cùng,sao có thể có kinh nghiệm về những mặt này? Có lẽ đây là phép lạ nhất thời.”

Ô Lan Na Toa không tiếp tục truy vấn,lại hỏi: “Ngươi nói là ngươi gặp vấn đề trong khi luyện công? Những vấn đề này không thể nào coi thường,ngươi mau nói cẩn thận ra.”

Oánh đã nghe chuyện Ô Lan Na Toa dạy ta luyện nội công,cũng hiếu kì lắng nghe.

Ta trả lời: “Thực sự thì lần đầu tiên đoàn trưởng dạy ta luyện nội công, ta đã có cảm giác không bình thường,nhưng cảm giác này rất mơ hồ.Ta cho rằng nó là ảo giác nên cũng không nói với người, nhưng những ngày gần đây,cảm giác này càng ngày càng rõ,do đó ta biết nó không phải là ảo giác, vì vậy mới tìm người.”

Ô Lan Na Toa có chút nóng nảy hỏi: “Cảm giác gì vậy? Mau nói đi”

Nhìn thấy bộ dạng khẩn trương của cô ấy, ta biết rằng cô ấy rất quan tâm tới ta,trong tim xuất hiện cảm giác ấm áp, trả lời: “Mỗi lần ta luyện công, khi chân khí di chuyển trong kinh mạch cảm giác một nguồn sức mạnh khác tồn tại,nguồn sức mạnh này không phải là chân khí, là một lực lượng rất kỳ lạ. Khi ta tập luyện nội công có tiến bộ, ta cảm nhận luồng sức mạnh kỳ lạ này ngày càng rõ. Vừa mới rồi, ta phát hiện ra nguồn sức mạnh đó bắt đầu từ đây.”

Ta chỉ tay vào mi tâm huyệt

Ô Lan Na Toa chau mày suy nghĩ, Oánh đứng một bên đột nhiên nói: “Nghe ngươi nói thì giống như ma lực của pháp sư, bởi vì ma lực chính là tinh thần lực, huyệt mi tâm chính là nơi tích trữ tinh thần lực, nhưng phải đạt đến trình độ đại pháp sư mới cảm nhận được năng lượng tồn tại mi tâm. Vô danh, có lẽ ngươi là một đại pháp sư a.

Ta không thể nhịn được cười: “Phó đoàn trưởng, cô đang nói đùa gì thế? Nếu ta có một năng lực ma pháp mạnh như vậy sao lại có thể như một phế vật bị các người tìm thấy.”

Ô Lan Na Toa nói: “Ngồi xuống đây, ta sẽ dùng chân khí để kiểm tra nội thể của người xem có chuyện gì”

Ta bối rối ngồi xuống cạnh giường, hương thơm từ Ô Lan Na Toa ở sau lưng truyền lại, nàng đang ngồi sau lưng ta, hai tay mềm mại đặt trên lưng.

Thanh âm của Ô Lan Na Toa dịu dàng truyền đến: “Bình tâm,tĩnh khí,để chân lực vận hành cùng với ta.”

Một luồng nội lực ấm áp từ trên lưng xâm nhập vào nội thể, cùng với luồng chân khí yếu ớt của ta dung hợp, chậm rãi đi qua từng huyệt đạo.

Oánh biết rằng trong lúc này rất quan trọng không thể bị quấy nhiễu, do đó cô ấy nhẹ nhàng bước ra ngoài làm hộ pháp bảo vệ.

Chân khí của Ô Lan Na Toa và của ta chầm chậm đi qua các đại huyệt, tiến dần lên phía trên, nhưng vẫn chưa phát hiện ra điểm gì lạ.

Đột nhiên, ta cảm thấy mi tâm huyệt nóng lên, sau đó xuất ra một luồng sức mạnh kỳ lạ chạy qua các huyệt đạo, xâm nhập vào luồng nội lực của ta và Ô Lan Na Toa.

Nếu hiện tại có người bên cạnh, nhất định sẽ nhìn thấy trên người ra phát ra một tia chớp đen.

Ô Lan Na Toa không kịp phản ứng, một cỗ năng lượng cường đại khó tin đột nhiên đẩy chân khí của nàng tar a,đồng thời thân thể cũng bị chấn bay về vách lều đằng sau.

Oánh cảm thấy trong lều đột phát một luồng khí lưu cường liệt,lập tức lao vào trong lều, chỉ nhìn thấy Vô danh vẫn bình thường đang ngồi trên giường, còn Ô Lan Na Toa đang từ trên vách lều ngã xuống.

Ta lập tức nhảy khỏi giường, chạy đến đỡ Ô Lan Na Toa dậy, Oánh cũng lập tức bước tới đỡ lấy cô ấy.

Sau khi định thần, Ô Lan Na Toa lập tức hỏi: “Vô danh, ngươi có sao không? Có cảm giác gì khác thường không?”

Nàng ấy dù mới ngã đau,vừa mới đứng lên đã quan tâm tới ta bản thân mình lại không để ý tới.Ta xúc động gần như muốn khóc, vội vàng nói: “Ta không sao, đoàn trưởng, là ta không tốt, đã hại cô...

Oánh hỏi: “Thực sự là đã xảy ra chuyện gì thế?Có ai nói cho ta biết được không?”

Ô Lan Na Toa nhìn ta với ánh mắt kỳ lạ nói: “Trong cơ thể của Vô danh quả là có một luồng lực lượng quái dị,lại mạnh đến không thể tưởng tượng. Vừa rồi ta bị chấn động bởi nguồn năng lượng đó. Vô danh, ngươi lập tức vận khí kiểm tra lại, tránh để lại hậu quả.

Ta nhắm mắt, bắt đầu tập trung vận hành chân khí, ngạc nhiên phát hiện ra rằng chân khí nội thể có sự biến hoá, mặc dù thập phần hư nhược,tựa như là nó đã kết hợp với nguồn lực lượng kỳ dị kia, biến đổi thành một loại năng lượng khác.

Ô Lan Na Toa và Oánh ngạc nhiên phát hiện thân thể của vô danh ẩn hiện phát tán ra một luồng hắc quang, trên người tạo ra một áp lực khủng bố vô hình.

Ta đình chỉ việc vận hành chân khí, luồng ô quang lập tức tiêu thất, áp lực vô hình biến mất, Ô Lan Na Toa và Oánh liền cảm thấy nhẹ nhõm.

Ô Lan Na Toa trong đôi mắt thần quang lóe lên nhìn ta nói: “Vô danh, vừa rồi... “

Oánh lập tức nói: “Đó chính là ma lực, ta dám khẳng định rằng nguồn lực lượng quái dị mà Vô danh nói chính là ma lực, bởi vì vừa rồi, khi ngươi vận hành chân khí, ta đã cảm nhận thấy, chỉ là nguồn ma lực ba động này cực kỳ quái lạ. Vô danh, trước khi bị mất trí, ngươi là một pháp sư, thậm chí là một pháp sư cực kỳ lợi hại.”

Ma pháp sư? Ta ư? Có khả năng đó sao?

Nhìn hai tuyệt sắc mĩ nữ, ta vội vàng nói: “Phó đoàn trưởng đừng nói đùa, ta sao có thể là một pháp sư? Nhưng vừa rồi, ta nhận thấy trong nội thể chân khí đã hình thành một luồng chân khí khác lạ, mặc dù rất yếu ớt nhưng tính chất hoàn toàn khác lạ, nhìn này.”

Ta đem chân khí trong nội thể tập trung lại tay phải, lúc đó tại mi tâm, một nguồn năng lượng kỳ dị ở tại mi tâm huyệt dung nhập vào chân khí.

Sau đó, trên tay phải xuất hiện ô quang, do ta dùng chân khí toàn thân tập trung trên tay, do đó ô quang cũng trở nên rõ ràng hơn.

Ô Lan Na Toa cười khổ: “Sự việc này hoàn toàn vượt quá khả năng hiểu biết của ta, chỉ hy vọng rằng nguồn chân khí kỳ lạ đó không gây hại cho ngươi là tốt rồi.”

Oánh... nói: “Ta luôn luôn nghĩ là Vô danh chân khí thực sự phát ra ma lực ba động, nhưng chân khí và ma lực là hai lực lượng hoàn toàn khác biệt, làm sao có thể dung hợp? Có lẽ d ta quá nhạy cảm...”

Bên ngoài đột nhiên truyền lại tiếng ưng kêu, Quỷ Anh đang đậu trên vai Oánh liền nói: “Đại lôi trở về rồi, đại lôi trở về rồi...”

Ngay lập tức, Oánh biến sắc rời khỏi lều, ta và Ô Lan Na Toa cũng đi theo sau.

Chỉ thấy từ trên không trung, một con chim ưng lớn màu đen lao xuống bên cạnh Oánh kêu lên vài tiếng lúc cao lúc thấp.

Ngôn ngữ của ma thú thì chỉ có người triệu gọi ra nó mới hiểu, triệu gọi ra loài nào thì có thể hiểu ngôn ngữ của loài đó. Sau khi nghe đại lôi ưng nói, Oánh gật đầu, vẫy tay thu hồi nó vào thứ nguyên không gian.

Ô Lan Na Toa hỏi: “Oánh, kết quả trinh sát thế nào?”

Oánh trả lời: “Theo đại lôi ưng thì Tư Phổ Lỗ Ân Tư thành canh gác cực kỳ nghiêm mật, tuần tra canh gác khắp nơi, việc xâm nhập vào là cực kỳ khó khăn.”

Ô Lan Na Toa nói: “Đã như vậy, chúng ta cứ áp dụng kế sách của Vô danh xem sao. Trước tiên phái đi vài người giả làm trinh sát của Lôi nhân công quốc tại tiểu trấn phía ngoài thành bảo lôi kéo sự chú ý của chúng.”

Nàng ấy nhìn sang ta nói: “Việc này do ngươi chủ trì”

Ta biết trong tim nàng ấy rất quan tâm ta, dự định giao cho ta nhiệm vụ này để tránh nguy hiểm, khi gặp địch thì trốn trong rừng, đơn giản là sẽ không gặp nguy hiểm.

Ta mặc dù không nguyện ý nhưng cũng tự biết bản thân mình, có lẽ khả năng trước mắt của bản thân chỉ phù hợp với loại nhiệm vụ “Chim mồi” này,vì thế ta đành đáp ứng.

Ta quay người rời đi, nghe tiếng Ô Lan Na Toa nhẹ nhàng vọng lại: “Vô danh, bảo trọng”

Được mĩ nhân quan tâm, trái tim như muốn nhảy ra ngoài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.