Ta Là Đại Pháp Sư

Chương 16: Q.2 - Chương 16: Hắc ám bạo phong tuyết






Mặt trời chói lọi trên không trung toả xuống những tia sáng rực rỡ, thời khắc song phương ước định quyết chiến cuối cùng cũng đến.

Muời vạn đại quân vương quốc Lai Nhân Cáp Đặc tạo thành một trận thế chuẩn mực bao gồm trọng kỵ binh ở phía trước, ma pháp sư rồi lần lượt đến cung thủ, bộ binh ở phía sau, du kỵ binh và khinh kỵ binh ở hai cánh, di chuyển với tốc độ không nhanh nhưng đem lại cho người ta cảm giác chặt chẽ kín kẽ không thể đương cự.

Ta nhận mệnh lệnh của Ca Ny đem một nghìn khinh kỵ binh bộ hạ lặng lẽ rời doanh trại, vòng một vòng lớn vài chục dặm về tiền tuyến. Trong không trung trên đầu chúng ta là bốn vị Thiên sứ anh vũ tuyệt luân. Đây là ý kiến đặc biệt của Ca Ny xin Thiên sứ trưởng Lôi Khiết Lạp phái đến trợ giúp ta. Đương nhiên, chỉ có một mình ta biết việc này.

Địa điểm đã ước định của cuộc chiến giữa đại quân của hai nước là đại băng nguyên trải dài ngút ngàn đến tận chân trời. Khi đại quân Lai Nhân Cáp Đặc đến nơi, chỉ thấy phía trước mấy dặm tinh kì phất phới, quân đội Băng Tuyết vương quốc đã tuốt kiếm giương cung.

Vương tử Ước Lan Đa đưa tay làm hiệu, truyền lệnh binh lính phải lập tức hưởng ứng lấy lại hào khí. Mười vạn đại quân lập tức hét lên một tiếng rung trời, du kị binh và khinh kỵ binh ở hai cánh cưỡi ngựa ra trước, như hai mũi lợi tiễn bắn về trận doanh của Băng Tuyết vương quốc.

Quân đội còn lại trong trận không biến đổi, chỉ có trọng kỵ binh đi đầu tầng tầng lớp lớp như sóng lớn tiến về phía trước.

Tố chất của kỵ binh Lai nhân Cáp Đặc vương quốc là đệ nhất lưu. Về phía Băng Tuyết vương quốc cùng với viện quân từ vương quốc Ba Bố Ni Tạp và Lôi Nhân công quốc cũng gần ba vạn quân, giao phong chính diện căn bản không thể là đối thủ của kỵ binh Lai Nhân Cáp Đặc, nhưng ở trung quân có hơn vạn vị ma pháp sư tinh thông Thuỷ hệ ma pháp. Đây chính là chủ lực của vương quốc Băng tuyết.

Khinh kỵ binh cánh trái Lai Nhân Cáp Đặc tiếp cận trận doanh của Băng Tuyết vương quốc với tốc độ cực nhanh. Kỵ binh trên lưng ngựa tay đã cầm sẵn nỏ, chuẩn bị bắn bất cứ lúc nào.

Trọng kỵ binh ở ngay hàng đầu của quân đội Băng Tuyết vương quốc đột ngột phân khai về hai phía trái phải, hiện ra bộ binh tay cầm cự thuẫn. Phía sau có vô số ma pháp sư đang chạy đến.

Tên nỏ của khinh kỵ binh Lai Nhân Cáp Đặc bắt đầu bắn ra nhưng bị cự thuẫn của bộ binh ngăn lại.

Theo tiếng vịnh xướng chú văn, vô số băng tên, băng đạn, băng nhận của Thuỷ luân công kích ma pháp do các ma pháp sư ở phía sau cự thuẫn phóng ra. Các khinh kỵ binh Lai Nhân Cáp Đặc thân vận giáp nhẹ bị đánh trúng, tới tấp rơi xuống ngựa.

Du kỵ binh cánh phải của Lai Nhân Cáp Đặc cũng tiến lại. Bọn họ tuy không giống trọng kỵ binh toàn thân được giáp trụ nặng nề bao bọc, nhưng so với khinh kỵ binh thì lực phòng hộ mạnh hơn và có thuẫn bài hộ thể. Băng đạn, băng tên và những lực công kích ma pháp yếu trong phạm vi lớn đối với bọn họ mức sát thương không lớn. Loáng một cái du kỵ binh liều lĩnh dưới sự công kích của Thuỷ hệ ma pháp vẫn tiến đến gần tiền phương của quân đội Băng Tuyết vương quốc, như muốn nhanh chóng cận chiến.

Theo lệnh của thống lĩnh vạn kị trưởng, các du kỵ binh cứ một tổ một nghìn người giơ thẳng trường thương về phía địch nhân ở không xa bắt đầu sử dụng tuyệt kĩ của kỵ sĩ là "Đột thứ" công kích.

Hai vạn du kỵ binh đồng thời sử dụng "Đột thứ", (Lai Nhân Cáp Đặc có bốn vạn khinh kỵ binh, trọng kỵ binh có một vạn, du kỵ binh thiện nghệ dã chiến chém giết có hai vạn), khí thế đó như do cơn sóng lớn tầng tầng lớp lớp vỗ vào bờ, không thể ngăn cản.

Trong lúc này, trọng kỵ binh và bộ binh của Lai Nhân Cáp Đặc hành động rất chậm chạp nhưng đã lọt vào cự ly gần, cung tiễn thủ đã giương cung chờ phát xạ, còn ma pháp sư cũng đã bắt đầu vịnh xướng chú văn.

Trên trời đột nhiên phong vân biến sắc, trong phạm vi xung quanh một dặm băng vũ đầy trời bay thẳng xuống.

Đội kỵ binh tuy có khôi giáp và mũ giáp bảo vệ, nhưng hộ giáp bảo hộ trên thân chiến mã lại có phạm vi hữu hạn. Băng vũ nhọn hoắt bắn thẳng vào những chỗ không được hộ giáp bảo vệ của chiến mã, chiến mã tức thì đau đớn hý lên điên cuồng. một số dựng vó lên, rất rối loạn. Bọn kỵ binh đội ngũ chỉnh tề lập tức đại loạn, thế "Đột thứ" đã bị phá.

Trong trận của quân Lai Nhân Cáp Đặc đột nhiên xuất hiện một giải quang cầu khiết bạch tinh oanh tiến vào không trung đang ngập tràn mây đen, trong chớp mắt mây đen tan ra, băng vũ cũng tiêu thất.

Trước đó người phóng ma pháp băng vũ chính là Băng Thanh Ảnh, nàng thấy đối phương phóng ra ma pháp cao cấp Thánh quang hệ "Quang chi lễ tán" trung hòa băng vũ, trong lòng không khỏi kinh ngạc. Li Vị Nhã đang đứng bên nàng nhíu mày nói: "'Quang chi lễ tán' rất mạnh. Ngay cả đại hiền giả Lâm Tạp cũng không có năng lực xuất ra được. Chẳng lẽ có Thiên sứ của Thiên giới ẩn tàng trong quân Lai Nhân Cáp Đặc sao?"

Băng Thanh Ảnh giọng lạnh lùng nói: "Băng Tuyết vương quốc có chúng ta trợ giúp, Thiên giới phái người trợ giúp Lai Nhân Cáp Đặc cũng là trong ý liệu. Hừm, tất nhiên là như thế, sẽ cho bọn chúng có đến mà không có về."

Li Vi Nhã ánh mắt uy hiếp nhìn bọn kỵ binh Lai Nhân Cáp Đặc đang tiến đến gần nói: "Muốn cận chiến để chém giết sao, Ảnh tỷ tỷ, ta đi đây."

Thân thể loé lên, mắt thướng không thể nhận biết được tốc độ siêu nhanh của nàng trong đám kỵ binh của Băng Tuyết vương quốc, cùng bọn họ chỉnh đốn đội hình đón giết kỵ binh Lai Nhân Cáp Đặc đang phi tới.

Bên phía Băng Tuyết vương quốc băng tuyết tuy có gần ba vạn kỵ binh, nhưng quân tiến công của Lai Nhân Cáp Đặc chỉ gồm du kỵ binh và khinh kỵ binh cũng không quá ba vạn. (Bọn trọng kỵ binh vẫn còn cách một khoảng). Do đó, song phương thế quân bình, tức thì bốn phía máu chảy thành sông.

Lị Vi Nhã tay cầm "Băng Tinh kiếm" phần thưởng cho chiến thắng trong "Chư tộc vũ đấu ma pháp đại hội" chém giết trong đám kỵ binh. Trên kiếm của nàng gia trì Thủy hệ ma pháp. Bản thân "Băng tinh kiếm" đã có hàn khí mịt mù. Mọi vật tiếp xúc tức thì bị biến thành băng. Khôi giáp của bọn kỵ binh đối với nàng không có tí trở ngại nào cả. Binh lính Lai Nhân Cáp Đặc tinh nhuệ trước mặt nàng chỉ có thể để mặc nàng chém giết, trong nháy mắt đã ít đi hẳn.

Ô Lan Na Toa, Phỉ Âu Á hai người, cùng Lôi Tư đem quân theo chém giết, sĩ khí như cầu vồng.

Bởi vì kỵ binh song phương quấn lấy nhau chiến đấu, cung tiễn và ma pháp sư hai bên đều ngừng bắn tên và phóng công kích ma pháp, bắt đầu vội vàng chữa trị cho người bị thương.

Chủ lực trọng kỵ binh cùng năm vạn bộ binh Lai Nhân Cáp Đặc ép đến, Băng Tuyết vương quốc trước tình hình này tức thì biến thành bất lợi.

Nữ vương Băng Tuyết Nhân lặng lùng lặng lẽ quan sát chiến trường sặc sụa mùi máu tanh trước mặt, nhìn Băng Thanh Ảnh nói: "Ảnh tỷ tỷ, chúng ta bắt đầu được chưa?"

Băng Thanh Ảnh gật gật đầu, thân thể loé lên phi thân lên không trung, nhưng không hề xướng chú văn gì.

Cùng lúc nàng bay lên, Hổ Phách công chúa cũng huyễn hóa thành người mang theo vô số tinh linh cùng nàng bay lên không trung. Thủy nguyên tố có ánh sáng lam nhạt nhanh chóng hội tụ về phía các nàng.

Vô số các chủng loại Thuỷ hệ công kích ma pháp theo Thuỷ tinh linh bay lượn trong không trung toàn lực công kích chém giết trọng kỵ binh và bộ binh theo phía sau.

Ma pháp của Thuỷ tinh linh so với ma pháp sư nhân loại mạnh hơn rất nhiều. Tức thì đến trọng giáp đại thuẫn hộ thể trọng kỵ binh còn không thể chịu được, chứ đừng nói đến bộ binh phía sau. Bọn chúng lập tức thương vong nặng nề.

Các ma pháp sư của Lai Nhân Cáp Đặc vội vàng tiến lên trước để cản lại, triển khai kết giới phòng ngự có, phóng thích ma pháp phản kích có, nhưng đối diện với với công kích nghiêng trời lệch đất của Thuỷ tinh linh chỉ như củi rác giữa dòng nước lũ. (Trong quân Lai Nhân Cáp Đặc tổng cộng có hơn một nghìn ma pháp sư, mặc dù mặt này xem ra rất mạnh nhưng so sánh cùng với Thuỷ tinh linh đầy trời và hơn một vạn ma pháp sư trong quân đội của Băng Tuyết vương quốc thì quả thật là không có gì đáng nói.)

Đột nhiên, trong trận doanh của quân Lai Nhân Cáp Đặc loé sáng xuất hiện một phòng ngự kết giới lớn ngăn cản Thuỷ hệ ma pháp của Thuỷ tinh linh lại. Đồng thời mười mấy người thi triển vũ dực khiết bạch của Thiên sứ sau lưng bay thẳng lên trời, vung quang kiếm chém về phía Thuỷ tinh linh.

Trên không trung Băng Thanh Ảnh đang đứng lặng lẽ chăm chú nhìn, lẩm bẩm: "Không ngoài dự đoán, trong quân Lai Nhân Cáp Đặc quả nhiên có Thiên sứ."

Trên không trung xuất hiện những tiếng long ngâm chấn thiên, mười Phi Long mạnh mẽ đang từ trên cao hạ xuống. Trên mỗi con đều có một chiến sĩ toàn thân mang hắc sắc khôi giáp, trực tiếp nghênh đón các thiên sứ.

Trong lúc đang sử xuất kết giới "Thủ hộ thiên mạc" cực lớn. Lôi Khiết Lạp thấy vậy trong lòng không khỏi đại kinh, nghĩ thầm: "Không chiến đội 'Hắc ám long kỵ binh' ư? Bọn chúng làm sao lại xuất hiện tại nơi này?"

Nói lại trước kia, mười "Hắc ám long kỵ binh" này một năm trước chính là mười thành viên không chiến đội theo Ngô Lai từ Ma giới đến Thánh Ma đại lục. Sau khi Ngô Lai quay về Ma giới tham chiến đã lệnh bọn họ ở lại bảo vệ Lị Vi Nhã và Băng Tuyết Nhân hai người ngọc mà hắn yêu thương, từ đó cho đến nay.

Các Thiên sứ tuy nhân số chiếm ưu thế, nhưng bọn họ gần như chỉ là một đám Song dực Thiên sứ bình thường. Toàn quân chỉ có một bộ đội "Quang minh chiến Thiên sứ'" trong khi địch nhân có "Hắc ám long kỵ binh" tối tinh nhuệ của Ma Giới với Phi long tương trợ, chỉ một lúc đã có vài Thiên sứ phải đổi tên thành Truỵ lạc (ND: nói cách khác là thành Thiên sứ quá cố vậy).

Lôi Khiết Lạp trong lòng vừa kinh ngạc lại vừa khẩn cấp, nhưng nàng đang duy trì "Thủ hộ thiên mạc" siêu lớn không thể thoát thân được. Lợi Đa Khắc thấy vậy vội vịnh xướng Phi tường chú văn bay thẳng lên trời. Thấy Băng Thanh Ảnh lão không khỏi thở dài một cái nói: "Thanh Ảnh Thánh nữ, đã lâu không gặp."

Bọn họ đều là người trong bảy vị Đại ma pháp sư của Thánh Ma đại lục, có giao tình cũng đúng thôi. Lợi Đa Khắc đối với thiên tài ma pháp sư tuyệt mĩ vô luân Băng Thanh Ảnh bình thường rất chú ý (lão là một "Lạm hảo nhân" tiêu chuẩn, không ngờ lại có một ngày phải động binh với nhau.)

So với lão, Băng Thanh Ảnh có vẻ bình tĩnh và lạnh lùng hơn. Nàng hờ hững nói: "Đúng là lâu thật, Lợi Đa Khắc tiền bối."

Trong lúc bọn họ đang nói chuyện, bộ đội trọng kỵ binh liều mạng tiến lên phía trước cách chỗ chém giết của các kỵ binh hai nước không xa. Còn ta mang theo một nghìn khinh kỵ binh đã đi một vòng lớn, xuất hiện tại hậu phương quân đội Băng Tuyết vương quốc.

Đang trong lúc ta còn suy nghĩ có nên hạ lệnh công kích hay không, ở trên trời cao bốn vị Thiên sứ theo bọn ta đã hạ xuống, bắn "Thánh quang đạn" chói mắt như cửu thiên kinh lôi đánh thẳng xuống giữa hậu quân của Băng Tuyết vương quốc.

Băng Tuyết vương quốc quả thật không thể ngờ lại có một chi bộ đội tập kích phía hậu phương. Vì để đối phó với kỵ binh Lai Nhân Cáp Đặc, Băng Tuyết vương quốc đã tập trung toàn bộ quân bộ đội tinh nhuệ tham chiến ở phía trước, chỉ lưu lại ở hậu phương một ít quân có lực chiến đấu thấp và nhân viên hậu cần.

"Thánh quang đạn" của bốn vị Thiên sứ nổ giữa hậu quân của Băng Tuyết vương quốc, lập tức có mấy chục chiến sĩ chết ngay tại trận, tiếp đó Thiên sứ lại ảo xuất ra quang kiếm chém giết tiếp.

Một nghìn khinh kỵ binh do ta thống lĩnh thấy vậy không đợi mệnh lệnh của ta đã reo hò và triển khai công kích. Ta không có cách nào ngăn lại, đành vung Á Dạ kiếm chém lung tung, giả vờ ứng phó.

Phương pháp của Băng Tuyết vương quốc vốn dĩ chỉ ứng phó đại quân Lai Nhân Cáp Đặc, không ngờ sau lưng lại bị tập kích. Nhất thời bọn họ không biết địch nhân nhiều hay ít, trong trận doanh lập tức sinh ra hỗn loạn.

Băng Tuyết Nhân nhíu mày, truyền lệnh triệu hồi Lị Vi Nhã cùng Oánh, để bọn họ suất lĩnh quân từ phía trước đi ứng phó địch nhân ở hậu phương, đồng thời dùng ma pháp truyền âm nói với Băng Thanh Ảnh đang giao chiến với Lợi Đa Khắc: "Ảnh tỷ tỷ, tình thế có biến, chúng ta nên làm theo kế đã đề ra từ trước."

Băng Thanh Ảnh và Lợi Đa Khắc đánh nhau trên không mà không cần chạm nhau. Bọn họ phân biệt thành chuyên Thuỷ hệ và Hoả hệ ma pháp, khí thế gần như nhau tương hỗ khắc chế, hoả diễm thuỷ ảnh bắn tung toé ra bốn phía.

Lợi Đa Khắc càng đánh càng kinh tâm, ma lực của lão vốn mạnh hơn Băng Thanh Ảnh, hôm nay lại có "Hoả hạt châu" trợ giúp uy lực vô hình tăng lên mấy lần, nhưng Hoả hệ ma pháp phát ra đều bị Băng Thanh Ảnh nhẹ nhàng tiếp lấy toàn bộ, uy lực hoàn toàn biến mất.

Hắn không hề biết lúc này Băng Thanh Ảnh có thể mượn dùng ma lực to lớn không mất của ma vương Lộ Tây Pháp. Dù trước mắt có thêm ma lực của "Hoả hạt châu" thì kết quả cũng thế, chỉ là Băng Thanh Ảnh đối với hắn hạ thủ lưu tình không hề ra tay độc ác.

Âm thanh của Băng Tuyết Nhân truyền vào tai của Băng Thanh Ảnh, nàng cười lạnh một tiếng đột nhiên ngọc thủ duỗi thẳng, mấy quang đái năng lượng hắc sắc bắn ra, chính là cao cấp ma pháp Hắc ám hệ "Ám chi thúc phược".

Lợi Đa Khắc thấy vậy đại kinh, pháp trượng vung mạnh lên phát ra ma pháp phòng ngự Hoả hệ "Bạo viêm chướng bích", tầng tầng tường lửa nhanh chóng bao xung quanh thân thể lão.

Băng Thanh Ảnh lần này dùng "Ám chi thúc phược" có mượn dùng lực lượng của Lộ Tây Pháp, ngay cả Ngô Lai cũng chưa chắc đỡ được. Quang đái năng lượng dễ dàng xuyên qua tường lửa phòng ngự của Lợi Đa Khắc đem hắn trói chặt lại.

"Ám chi thúc phược" quang đái năng lượng không những kiên cố khó phá mà còn có năng lực hấp nạp năng lượng ma pháp. Ma lực trong cơ thể Lợi Đa Khắc lập tức nhanh chóng biến mất. Lão bất lực từ trên không rơi xuống.

Vào lúc này, quân đội Băng Tuyết vương quốc đang giao chiến đột nhiên nhanh chóng rút lui, không hề ham chiến. Kỵ binh Lai Nhân Cáp Đặc chợt mất mục tiêu, nhất thời không biết nguyên nhân bèn dừng lại. Khi bọn họ biết được thì kỵ binh Băng Tuyết vương quốc đã lùi lại một cự li rất xa.

Bọn chúng vội vàng triển khai truy kích, nhưng dưới sự công kích ma pháp của Thủy tinh linh bọn trọng kỵ binh liều mạng tiến lên cực kỳ khó khăn, đồng thời chúng cũng bị tách rời với khinh kỵ binh và du kỵ binh, càng lúc càng xa.

Sự rút lui của Băng Tuyết vương quốc làm ta cùng một nghìn khinh kỵ binh thật bi thảm, bị vây hãm vào giữa, nháy mắt đã bị phân cắt, thi nhau thảm tử.

Ta vốn chỉ giả vờ ứng phó trong tình thế hỗn loạn, nhưng hôm nay có thể không giả vờ được nữa rồi. Xung quanh vũ khí của các binh sĩ Băng Tuyết vương quốc như núi đao biển kiếm đồng loạt hướng về phía ta công kích. Ta bất lực vung kiếm phát ra một chiêu "Đại sát tứ phương", kiếm khí mạnh mẽ làm bọn binh sĩ bốn phía chấn lui ra ngoài.

Li Vị Nhã chú ý đến vị thiên kỵ trưởng của quân Lai Nhân Cáp Đặc rất lâu. Nàng đã sớm phát hiện người này không hề thật sự xuất thủ, nhất là trong lúc hỗn loạn. Hơn nữa hắn còn tạo cho nàng một loại cảm giác thập phần thân thiết, làm nàng không khỏi thầm kinh nghi.

Khi vị thiên kỵ trưởng vung kiếm chấn bay binh sĩ xung quanh, nàng thấy binh khí trong tay hắn là một thanh cương kiếm màu đen giống hệt thanh trường kiếm sắc bén của Ô Lan Na Toa, thân thể nàng lập tức run rẩy, mĩ mục lệ rơi lã chã, lẩm bẩm: " Không ngờ hắn là... là Vô Danh... Là Lai..."

Thân thể loé lên, Lị Vi Nhã toàn lực nhằm hướng vị thiên kỵ trưởng đó bay đến.

Ta chấn động lùi lại. Binh sĩ xung quanh cũng điều khiển ngựa quay đầu chuẩn bị chạy đi, chỉ thấy một thân ảnh tuyệt mĩ với tốc độ kinh nhân xuyên qua đám loạn binh nhằm thẳng hướng ta tiến lại.

Trực giác cho ta biết lần này ta đã gặp phải cường địch, nhưng đồng thời cũng có một cảm giác thập phần thân thiết, giống như người thân đã lâu ngày xa cách đang đến gần.

Ta vội vung kiếm phát chiêu "Liệt mã hoành thương" trong "Chiến quyết". Khí thế mãnh liệt tức thì phát ra, xung quanh mùi máu tanh do sát phạt tăng lên gấp bội. Các binh sĩ xung quanh ta bị khí thế tuyệt luân làm cho chấn động, không tự chủ mà lùi lại.

Thân ảnh tuyệt mĩ trong giây lát đã dừng lại ngay trước ngựa của ta. Đó là một vị tuyệt sắc mĩ nữ khí chất trời sinh thiên kiều bách mị, toàn thân mặc hắc sắc khôi giáp kiếm sĩ, trong tay cầm một trường kiếm trong suốt giống như được hình thành bởi thuỷ tinh. vừa nhìn đã biết là vật phẩm phi phàm

Ta xác định là chưa bao giờ gặp nàng. Sự thật là chỉ cần nhìn thấy cực đỉnh mĩ nữ như nàng một lần thì sẽ vĩnh viễn không quên. Còn trong kí ức của ta qua thật không có sự tồn tại của nàng, nhưng loại cảm giác kì lạ thân thiết quen thuộc càng lúc càng rõ nét, ngập tràn trong lòng ta.

Khí thế thảm liệt của một thức "Liệt mã hoành thương" do ta phát ra vô hình trung tiêu tán hết. Ta vừa nhìn thấy cặp nhãn châu mĩ lệ màu lam như biển khơi của nàng, bao nhiêu chuyện khác bên cạnh mình đều quên sạch.

Cảm giác thật kì lạ, giống như trân bảo mất đi lại quay về bên ta.

Kiếm sĩ mĩ nữ đứng lặng lẽ trước người ta, mĩ mục nhìn ta chăm chú, trên khuôn mặt phấn xuất hiện thần tình kinh ngạc, nghi ngờ, kích động, hoan hỉ. Binh sĩ xung quanh thấy tình hình hai người chúng ta quái dị như vậy thì dừng lại không tấn công ta nữa.

Cuối cùng, kiếm sĩ mĩ nữ cũng mở miệng. Thân thể nàng hơi run rẩy, lệ châu trong suốt từ đôi mĩ mục đã tuôn tràn trên khuôn mặt phấn tuyệt thế của nàng, âm thanh ẩn chứa sự kích động và cuồng hỉ vô hạn nói: “ Lai… thật… thật là chàng, mặc dù dung mạo chàng đã bị biến đổi, nhưng ta biết chính là chàng. Lai, ta là Lị Vi Nhã, tiểu Nhã của chàng đây, chàng không nhớ ta sao."

Lị Vi Nhã ư?

Nàng cũng giống như Ô Lan Na Toa, Oánh và Ca Ny có tên trong thập đại mĩ nữ của Thánh Ma đại lục "Ảo chi kiếm sĩ" Lị Vi Nhã? Quả thật tuyệt đẹp, danh bất hư truyền, nhưng nàng nói vậy không biết có ý gì?

Ta biết nàng ư?

Trong lúc lòng ta tự hỏi, phong vân đột biến, ánh dương quang chiếu trên không trung trong nháy mắt đã biến thành hắc ám, tay cũng không thấy đủ năm ngón, chỉ nghe thấy thanh âm kiều mị của Lị Vi Nhã đang vang lên: "Lai, Thanh Ảnh tỷ tỷ bắt đầu phát huy uy lực.”

Sau khi dùng "Ám chi thúc phược" chế trụ Lợi Đa Khắc, Băng Thanh Ảnh thấy trọng kỵ binh và bộ binh Lai Nhân Cáp Đặc cùng quân đội Băng Tuyết vương quốc đang nhanh chóng rút lui đã cách nhau một cự ly rất xa, trên khuôn mặt phấn thanh lệ thoát tục xuất hiện một nụ cười vừa băng lãnh vừa tuyệt diễm, ngọc thủ duỗi thẳng vịnh xướng: " Ma vương Lộ Tây Pháp vĩ đại a, y theo thần thánh khế ước, đem lực lượng của người cho ta mượn..."

Theo những tiếng vịnh xướng thánh thót như băng vỡ truyền vào tai của nàng, trên trời nhanh chóng biến thành tối tăm, đồng thời từ cơ thể nàng phát ra hắc sắc quang mang dầy đặc, ẩn ước như có quang ảnh thập nhị hắc vũ dực xuất hiện chuyển động sau lưng nàng.

"Diệu Thiên sứ" Lôi Khiết Lạp cảm nhận được lúc lực lượng hắc ám phát ra từ Băng Thanh Ảnh cũng phải đại kinh thất sắc. Nàng ngẩng đầu lên thấy Băng Thanh Ảnh trên không trung bèn kinh ngạc kêu lên: “Là ’Địa ngục Thánh nữ’, không hay rồi…”

Năm trước trong Thần Ma chiến tranh nàng không chỉ một lần nhìn thấy "Địa ngục Thánh nữ" thanh lệ thoát tục như bạch liên này.

Thật đáng sợ, không ngờ lúc này lại gặp nàng tại đây, Lôi Khiết Lạp không khỏi kinh ngạc ngây ngốc.

Trong khi tiếp thu, đồng thời phóng ra lực lượng hắc ám của Lộ Tây Pháp, Băng Thanh Ảnh lại ngưng tụ Thủy nguyên tố mạnh mẽ khuấy động dung hợp với lực lượng hắc ám, làm chúng hợp lại thành một.

Cặp mĩ mục của Băng Thanh Ảnh bắn ra thần quang bức người , song thủ duỗi thẳng hợp lại hướng về mấy vạn đại quân Lai Nhân Cáp Đặc, hét lớn: ”'Hắc ám bạo phong tuyết’.”

Trong nháy mắt, cuồng phong nổi lên, bạo phong tuyết kinh nhân xuất hiện trong quân Lai Nhân Cáp Đặc, uy thế tàn phá tất cả không gì chịu được. Hoa tuyết bay đầy trời toàn một màu đen như trong đêm.

Cái này chính là do Băng Thanh Ảnh dung hợp "Băng phong bạo" cùng với lực lượng hắc ám của Lộ Tây Pháp thành ma pháp mới "Hắc ám bạo phong tuyết" uy lực có thể so với cấm chú Thuỷ hệ chung cực "Tuyệt đối linh độ không gian", từng lấy đi không ít mạng bộ đội Thiên sứ bộ đội của Thần tộc, chứ đừng nói gì đến quân đội của nhân loại.

Vô số binh sĩ, chiến mã la hét kêu gào bị bạo phong cuốn lên trên không trung, hoặc bị băng xé nát, hoặc bị siết chặt nát bét. Cả trọng kỵ binh toàn thân mang trọng giáp cũng không ngoại lệ, mấy vạn đại quân lúc này chỉ sợ thành vật phẩm hi sinh cho "Hắc ám bạo phong tuyết", trông chiến trường như cõi Tu la.

Du kỵ binh và khinh kỵ binh của Lai Nhân Cáp Đặc tính cơ động cực cao, đang một mực gấp rút truy theo quân đội Băng Tuyết vương quốc đang rút lui nên may mắn qua được kiếp nạn này. Lúc này bọn họ quay lại nhìn hoàn cảnh của các chiến hữu bên mình không khỏi sợ hãi toàn thân toát mồ hôi lạnh, thầm nghĩ vận mình còn may mắn.

Lôi Khiết Lạp thân cũng hãm trong phạm vi uy lực của bạo phong tuyết bèn giương tứ dực khiết bạch toàn lực phát ra "Thánh quang linh trận" tiến hành phòng ngự. Nhưng đối diện với lực phá hoại kinh thiên của "Hắc ám bạo phong tuyết" cực kỳ cường hoành, nàng cũng chỉ gần như bảo vệ được mình mà thôi.

Ca Ny bị bạo phong tuyết cuốn khỏi kim sắc chiến mã thần tuấn của nàng bèn toàn lực tránh né trong khí lưu băng lãnh và cuồng bạo. "Huy hoàng ngọc trạc" trên cổ tay trái trắng nõn đột nhiên phát ra một cỗ hồng sắc kì dị, cùng lúc kỵ sĩ kim sắc khôi giáp kim sắc của nàng cũng hoá thành màu hồng, đến cuối cùng toàn thân nàng trở thành một khối quang cầu màu hồng.

Tiếp đó một thanh âm càng lúc càng lớn, một luồng năng lượng mang ánh sáng màu hồng từ Ca Ny bắn thẳng về hướng Băng Thanh Ảnh trong không trung.

Chiêu này của Ca Ny có tên là "Hy sinh", là chung cực tuyệt học của kỵ sĩ, chỉ có đạt đến cảnh giới Thánh kỵ sĩ mới có khả năng sử dụng, tương tự như chuyển sinh mệnh bản thân thành năng lượng công kích thuấn túy phát ra. Uy lực cực kỳ to lớn nhưng một lần xuất ra thì sinh mệnh của kỵ sĩ cũng bùng cháy như lửa, trong một thoáng sẽ biến mất.

Chỉ những kỵ sĩ trung thành với tín ngưỡng, có tinh thần sẵn sàng hy sinh mới học và sử dụng được loại tuyệt học đồng quy ư tận này.

Sau khi thấy hắc y mĩ nữ cao quý tuyệt diễm như nữ thần bay trên không trung, lòng ta lúc này lại xáo trộn mạnh. Cảm giác giống như có cái gì đó trong lòng ta đang tỉnh dậy.

Trong khi không biết vì sao, ta thấy một đạo năng lượng màu hồng từ loạn quân thổi ngược hướng bạo phong tuyết bắn thẳng về thân hắc y mĩ nữ trong không trung.

Ta nhận ra đây chính là "Hy sinh", chung cực tuyệt học của kỵ sĩ trong truyền thuyết, lại thấy trong quân Lai Nhân Cáp Đặc chỉ có Ca Ny mới có năng lực sử dụng, nhưng sử dụng tuyệt học này chính là bỏ đi sinh mệnh của mình, vậy thì Ca Ny...

Ta không nhịn được hét to: "Ca Ny, đừng..."

Ta chưa lúc nào khao khát sức mạnh như lúc này, khát vọng một sức mạnh có thể cứu Ca Ny. Tại thời khắc này, trong lúc bất tri bất giác ta phát hiện thấy bản thân mình đã yêu Ca Ny, ta quyết không để nàng rời khỏi ta. "Hắn" có sức mạnh cứu được nàng, nhưng "hắn" lại đang ngủ sâu trong cơ thể ta. Nhanh tỉnh lại đi! Nhanh lên! Như quả ngươi thật sự lợi hại, ngươi nhất định có khả năng cản trở tất cả những chuyện này..."

Tại thời khắc này, ta lại tiến vào không gian tâm linh hắc ám vô biên. Có một kẻ giống hệt như ta, sau lưng có lưỡng vũ dực một trắng một đen quái dị chính là "hắn" đang chăm chú nhìn ta mỉm cười.

Ta vội vàng nói: "Nhanh, ngươi đừng có đứng ngẩn ngơ ở đây nữa. Nhanh đi cứu Ca Ny, Ca Ny nguy mất! Ngươi nhất định có thể cứu được nàng, đúng không?"

"Hắn" vẫn giữ điệu bộ cười quái dị như cũ, mặc cho kẻ khác đau khổ đến mức chịu không nổi, nói: "Ngươi yên tâm, thời gian trong không gian tâm linh không có ý nghĩa gì hết. Ở đây theo cảm giác của ngươi là lâu nhưng thật ra chỉ là một cái chớp mắt như điện quang hỏa thạch mà thôi. Ha ha, Vô Danh, ngươi quả thật không thẹn là phân thân của ta, không ngờ lại chiếm được 'Kỵ sĩ chi hoa' Ca Ny Tuyết Lan Đặc vào trong tay. Trước kia ta không thể đắc thủ, ngày hôm nay ngược lại ngươi lại làm được rồi."

Vẻ mặt hắn đang cười hi hi ha ha đột nhiên nghiêm túc, thở dài một tiếng: "Không ngờ Ảnh nhi lại biến thành lợi hại như vậy. Ma pháp đáng sợ như vậy có thể so với chung cực cấm chú của nguyên tố ma pháp. Ca Ny nha đầu này đúng là ngu ngốc không biết nghĩ, lại càng bất chấp cả sinh mệnh của mình. Còn Ngoã Tư Nhĩ và Lợi Đa Khắc bọn chúng đối với bọn họ như vậy không sai, không thể trách bọn chúng lại làm vậy. Được, Vô Danh, ngươi ở lại đây, đại pháp sư Ngô Lai ta phải ra thôi."

Ca Ny dùng sinh mệnh vĩ đại của mình thi triển "Hy sinh" mặc dù uy lực tuyệt cường, nhưng lúc này Băng Thanh Ảnh đang mượn lực lượng Lộ Tây Pháp như lửa trại dưới ánh trăng không thể so bì được. Năng lượng màu hồng đến cách Băng Thanh Ảnh một cự li thì nhanh chóng bị tiêu nhược, cuối cùng tiêu tán vô hình.

Ca Ny có cảm giác như sắp biến mất, trên người phát ra quang mang nháy mắt đã biến mất, sinh mệnh của nàng như lửa cháy hết từ từ tàn lụi.

Trong sát na đó, một thân ảnh cao lớn xuất hiện bên cạnh người nàng ôm lấy nàng vào lòng, bạo phong tuyết cuồng bạo tuyệt luân đối với hắn không có tí ảnh hưởng nào.

Đại anh hùng anh dũng tuyệt luân này đương nhiên chính là Ngô Lai ta.

Ta dùng Thần Ma song dực che kín thân thể Ca Ny đồng thời triển khai "Thánh quang linh trận" ngăn cản khí lưu cuồng bạo. Sau đó bỏ mũ giáp trên đầu nàng xuống chỉ tay lên trán nàng nói: "Sinh mệnh chi thần a, theo lệnh của ta, Ngô Lai, đem sinh mệnh của ta và nữ tử trong lòng ta phân chia, lập thành khế ước đồng sinh."

Trong quang cầu kết giới "Thánh quang linh trận" loé lên ánh sáng dịu dàng của sinh mệnh, ta cảm nhận sinh mệnh của mình đang nhanh chóng truyền vào trong cơ thể Ca Ny.

Ngược lại sinh mệnh của ta là vô hạn, bất luận phân cấp cho nàng nhiều hay ít cũng không quan hệ gì.

Trong lúc Băng Thanh Ảnh đang huy động "Hắc ám bạo phong tuyết" bao vây quân Lai Nhân Cáp Đặc, một loại cảm giác thân thiết quen thuộc đột nhiên trỗi dậy trong lòng nàng. Nàng hoàn hoàn minh bạch khi thấy cách nàng hơn trăm thước một hắc sắc cự long uy vũ vô cùng xuất hiện đối diện với nàng trên không trung, cái miệng lớn của nó mở to, năng lượng "Hắc ám bạo phong tuyết" theo đó cuồn cuộn hút vào không ngừng.

Băng Thanh Ảnh thân thể run lên, trong lòng lúc này vừa sợ lại vừa mừng, bởi vì cự long nàng vừa thấy chính là Địa ngục hắc long Lại Lại Trùng, triệu hoán thú do người tình của nàng, Ngô Lai, gọi ra.

Nàng vội dừng lại không tiếp tục phát ra "Hắc ám bạo phong tuyết" nữa, mục quang cấp thiết quét xuống phía dưới. Quả nhiên là Lại Lại Trùng xuất hiện nơi này, kia...

Cuối cùng, nàng cũng thấy trong quang cầu thánh khiết trong không trung một thân ảnh với song dực hắc bạch dị sắc, một người đã in sâu trong linh hồn của nàng, hình ảnh vĩnh viễn không thể quên.

"Lai "

Theo tiếng gọi chứa chất bao thâm tình và nỗi nhớ vô hạn Băng Thanh Ảnh bất chấp tất cả hạ xuống chạy đến.

Việc cho và nhận sinh mệnh đã hoàn tất, ta cảm thấy một cỗ khí tức quen thuộc đang nhanh chóng tiếp cận, là...là Ảnh nhi?

Ta vội thu "Thánh linh quang trận" lại, chỉ thấy một đạo thân ảnh hắc sắc tuyệt mĩ lao thẳng vào lòng ta, ôm chặt lấy ta, tiếp đó âm thanh nghẹn ngào lại cất lên: "Lai, Ảnh Nhi cuối cùng cũng tìm thấy chàng rồi..."

Lúc này "Hắc ám bạo phong tuyết" vì không còn được Băng Thanh Ảnh điều động nữa, lại bị Lại Lại Trùng hút đi hơn nửa phần năng lượng, phần còn lại không thể gây thương tích cho bất kỳ ai. Binh sĩ, chiến mã đã bị cuốn vào không trung theo nhau tới tấp rơi xuống.

Ta triển khai song dực, tay trái giữ chặt Ca Ny đang còn hôn mê, đồng thời tay phải dùng lực ôm chặt lấy Băng Thanh Ảnh, nói: " Ảnh, Ảnh, hơn một năm nay, khổ cho nàng quá."

Băng Thanh Ảnh trong lòng ta ngẩng đầu lên, xoè tay âu yếm vuốt ve khuôn mặt ta, đầy yêu thương nói: “Ảnh nhi không khổ, Lai, chàng làm sao lại biến thành thế này? Hơn một năm nay chàng ở nơi nào? Để các tỷ muội tìm mãi."

Ta thấy bạo phong tuyết đã tiêu tán, ba người chúng ta trên không trung hiện rõ trong tầm mắt, vội nói: "Nói ra thì rất dài, trước hết chúng ta xuống đã."

Một khắc sau, ta xuất hiện trong quân Băng Tuyết vương quốc, đứng trước mặt Băng Tuyết Nhân và mọi người.

Lại Lại Trùng trên không trung cất tiếng long ngâm rồi biến mất.

Băng Tuyết Nhân, Lị Vi Nhã nhị nữ ngạc nhiên vui mừng điên cuồng chạy lại lao vào ôm lấy ta, mừng quá bật khóc: ”Lai, quả thật là chàng rồi, tốt quá…”

Mặc dù dung mạo ta đã biến đổi, nhưng đối với những người ngọc vì ta mà khuynh tâm mà nói, bất luận ta biến thành hình dạng ra sao bọn họ đều nhận ra ta (TG: biến thành khô lâu cũng nhận ra sao? Ằng ặc, thật đáng sợ, cái này chỉ nói bên ngoài, chỉ để cười một chút thôi.)

Áo Lệ Na, Phỉ Âu Á, Hổ Phách công chúa ba người vẻ mặt đầy kinh ngạc và vui mừng đứng bên cạnh bọn ta, sau bọn họ là Lôi Tư, Ô Lan Na Toa và Oánh đang rối bời trong lòng đan xen trăm loại cảm xúc. Mặc dù bọn họ theo Băng Thanh Ảnh và chư nữ nơi đây đều biết Vô Danh chính là ”Ma thần vương” Ngô Lai của Ma giới, nhưng hôm nay gặp Vô Danh trước kia trái ôm phải ấp hai mĩ nữ, bọn họ nhất thời không biết thế nào mới được.

Trên chiến trường "Hắc ám bạo phong tuyết" mặc dù vì ta đã xuất hiện nên không tận diệt hết đám quân binh của Lai Nhân Cáp Đặc, nhưng năm vạn bộ binh chỉ còn lại hơn mấy nghìn người (lực phòng ngự của bộ binh rất thấp) còn trọng kỵ binh đã tổn thất hơn nửa, tướng lĩnh cao cấp hầu như toàn bộ chết trận.

Vương tử Ước Lan Đa được Lợi Đa Khắc và Ngoã Nhĩ Tư toàn lực hộ vệ không bị thương tổn nghiêm trọng mấy. Nhưng hắn bị dọa đến vỡ mật, đứng tại chỗ mặt mày tái nhợt nhũn cả người ra. Lợi Đa Khắc và Ngoã Nhĩ Tư thân đầy thương tích nặng nề, may có Lôi Khiết Lạp tức thì dùng "Hồi phục quang" tiến hành trị liệu cho bọn họ.

Những Thiên sứ chiến sĩ Lôi Khiết Lạp dẫn theo đã chết hết bởi tay "Hắc ám long kỵ binh" và "Hắc ám bạo phong tuyết" rơi xuống, gần như chỉ có một mình nàng may mắn hạ xuống được.

Lôi Khiết Lạp vừa thấy Địa ngục hắc long danh tiếng cả tam giới cùng Vô Danh với Thần Ma song dực trên thân, trong lòng tức thì kinh hãi tột cùng. Một năm về trước quân đội Thần tộc đã rất đau đầu, chỉ vì "Ma Thần vương", cái đinh trong mắt còn sống. Trước kia hắn không có cách nào đành tự bạo, chính mắt thấy hắn hoá thành vô hình, sao có thể…

Không thể ngờ rằng Vô Danh thật sự chính là "Ma Thần vương", cảm giác của mình đã không sai. Nhưng tại sao hắn không xuất thủ tiêu diệt mình và toàn bộ quân Lai Nhân Cáp Đặc? Với lực lượng đáng sợ của “Ma thần vương” việc này chỉ cất tay một cái là xong.

Còn nữa, lúc nãy hắn còn ngăn trở "Hắc ám bạo phong tuyết" của “Địa ngục thánh nữ”, rốt cuộc hắn làm thế là vì cái gì?

Không cần biết vì cái gì, hôm nay nhanh chóng triệt thoái là tốt nhất. Lôi Khiết Lạp vội hướng về phía Ước Lan Đa vương tử đề nghị. Gã này đã cố nhưng không biết chỗ Ca Ny đã rơi xuống bèn hoảng hốt hạ lệnh triệt thoái.

Do vậy, gần trên dưới bốn vạn quân Lai Nhân Cáp Đặc vội rút lui. Lợi Đa Khắc cùng Ngoã Nhĩ Tư tuy rất quan tâm đến an nguy của Ca Ny, nhưng bọn họ không thể chống lại lệnh của vương tử. Bại quân cũng cần sự lãnh đạo của bọn họ.

Cuộc đại chiến kỳ diệu trên vùng băng nguyên trong lịch sử Thánh Ma đại lục đến đây là kết thúc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.