Khi ta từ trong bóng đêm vô tận tỉnh lại thì loại cảm giác đầu tiên đến với ta chính là đau đớn, đau đớn vô cùng. Toàn thân trên dưới mỗi một khối cơ nhục, từng đốt ngón tay, mỗi sợi kinh mạch đều phảng phất như đang bị lăn trên dầu thiêu trên lửa vậy, đau đến mức ngay cả linh hồn ta cũng cơ hồ như muốn thoát khỏi thể xác.
Trong cơn đau đến khắc cốt, ta mông mông lung lung nhìn thấy một thiến ảnh vạn phần quen thuộc đang đưa tay đặt lên ngực ta, đồng thời một tràng thanh âm vịnh xướng trầm bổng từ thiến ảnh ấy vang lên, nhưng chính đang lúc phải chống chọi lại cơn kịch thống(cơn đau) hành hạ, ta căn bản không cách nào nghe rõ được đây rốt cuộc là loại âm thanh gì.
Thân thể ta đột nhiên nóng dần lên, tiếp theo đó ta mơ hồ nhìn thấy trước ngực ta hiện ra một luồng quang mang màu đỏ hồng, luồng hồng quang ấy dần dần dâng lên khỏi ngực ta, bám vào cánh tay mảnh khảnh đang đặt trên ấy. Theo sự lưu chuyển của luồng hồng quang, cơn đau nhức khắp thân thể ta lập tức giảm đi rất nhanh, tình huống này quả rất quen thuộc, tựa như… tựa như…
Một đạo điện mang đột nhiên từ trong đầu ta lóe lên: “Trời ơi! Đây là “Tử minh chuyển hoán”! “Tử minh chuyển hoán” chính là đem thương thế của một người bị thương chuyển sang mình một người khác.”
Nhận thức này khiến ta lập tức tỉnh táo lại từ trong cơn đau đớn. Tình cảnh trước mặt ta nhất thời hiện ra thập phần rõ ràng: Á Dạ với nét mặt tiều tụy trắng bệch đang đặt cánh tay của nàng trên ngực ta, một tia quang mang đỏ đậm như sóng gợn dọc theo cánh tay của nàng từ ngực ta truyền thẳng vào trong cơ thể của Á Dạ.
“Tiểu Dạ, không được!”
Trong tình thế cấp bách, ta chẳng biết từ đâu sinh ra một cổ khí lực, giơ tay đẩy mạnh Á Dạ ra ngoài. Á Dạ hiển nhiên không hề nghĩ rằng ta trong lúc hôn mê lại có thể đẩy được nàng, trong lúc ngẩn ra bị ta đánh bay lên bức tường cách đó cả mét, chỉ nghe nàng “ư hử” một tiếng, thân thể mềm mại từ trên vách tường tê liệt rơi xuống, hoàn toàn bất động.
Trông thấy tình cảnh này, ta nhất thời đại kinh thất sắc, tức thời cựa quậy trở mình, nhưng chỉ vừa mới gắng gượng đứng dậy chỉ thấy trước mắt hiện ra một chùm sao lớn chớp hiện, sau đó ta nằm thẳng cẳng trên mặt đất, kết quả tự nhiên là thêm một lần nữa mất đi tri giác.
Không được! Ta không thể ngất đi như vậy được, Tiểu Dạ hiện tại đang cần đến ta…
Nhục thể người ta mặc dù đang lúc cực độ suy yếu và thống khổ mà hôn mê đi nhưng linh hồn ta lại không ngừng hô gọi, thế rồi bỗng dưng lực lượng tinh thần của ta lại mạnh mẽ thoát ly khỏi giới hạn của thân thể mà hướng về tứ phương tán phát ra ngoài.
“Chủ nhân, chuyện gì đã xảy ra vậy?”
“Chủ nhân, tình trạng của người lạ thật đấy…”
Một tràng thanh âm tràn ngập nghi vấn xen lẫn quan tâm đột nhiên trực tiếp truyền đến, cùng linh hồn của ta tiến hành giao tiếp, đây chính là… chính là thanh âm của bọn Lại Lại Trùng đây mà.
Đây cũng là lần đầu tiên mà bọn triệu hoán thú cùng ta tiến hành giao lưu về mặt linh hồn, ta có thể cảm thụ được sự quan tâm của chúng đối với ta, đồng thời trạng thái của ta lúc này cũng không thể nào giấu được bọn chúng.
Thanh âm thánh thót như hót như ca của Tra Tra Điểu truyền đến: “Trời ơi! Thân thể của chủ nhân đã hoàn toàn bị tổn hại rồi, vừa rồi chúng ta bị mất đi tâm linh liên lạc, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Ta còn chưa kịp trả lời thì một thanh âm sắc lạnh đột nhiên vang tới: “Tra Tra Điểu ngươi bớt lắm lời đi, hiện giờ tình hình chủ nhân đang cơn nguy cấp, chúng ta phải lập tức trợ giúp người mới phải!”
Đây là Ngân Sắc Ma Lang Đao Tử, không tưởng được một tên lúc nào cũng tàn ác như hắn lại thật ra rất quan tâm đến ta.
Một cổ linh hồn năng lượng dao động truyền đến từ giữa đám linh hồn bọn triệu hoán thú, rất hiển nhiên bọn chúng đang trao đổi về một vấn đề gì đấy, có điều bằng vào sự giao lưu linh hồn, ta không cách nào có thể kiểm tra được, chỉ có thể ở một bên lo lắng đồng thời cũng hiếu kỳ chẳng biết bọn triệu hoán thú thân đang bị nhốt trong dị thứ nguyên không gian rốt cuộc có thể sử dụng phương pháp gì để đến cứu ta, thương thế của bản thân ta đương nhiên minh bạch, ta hiểu rõ tình hình của mình trước mắt sợ rằng ngoại trừ thánh quang hệ chung cực trị liệu ma pháp “Sinh mệnh đích quang huy” thì không có ma pháp gì có thể cứu chữa được.
Sự trao đổi của bọn triệu hoán thú rất nhanh đã chấm dứt, thanh âm của Lại Lại Trùng hướng ta truyền đến: “Chủ nhân, tình trạng trước mắt của người cực kỳ bất ổn, thân thể đã sắp bước đến bên bờ tử vong, nhưng nếu không có sự triệu hoán của người thì chúng ta không cách nào xuyên qua không gian để hiện thân cho được, vì thế biện pháp duy nhất trước mắt chính là chúng ta dùng trạng thái linh hồn thoát ly khỏi hạn chế của không gian để nhập vào thân thể của chủ nhân tiến hành tu bổ, chủ nhân có đồng ý hay không?”
Ta trong lòng căng thẳng nói: “Còn một điểm nữa sao các ngươi không chịu nói, dùng phương thức thoát ly linh hồn khỏi thân thể để phá tan không gian chính là cách thức cực kỳ nguy hiểm, nếu không cẩn thận có thể hồn phi phách tán, vĩnh viễn biến mất, các ngươi đừng tưởng là ta thiếu kiến thức lý luận là có thể dấu diếm qua mặt ta nhé. Lại Lại Trùng, ta không cho phép các ngươi làm như vậy! Nghe chưa? Tuyệt đối không cho phép!”
Bọn triệu hoán thú trầm mặc một lúc, cuối cùng thanh âm của Lại Lại Trùng cũng vang lên: “Xin lỗi chủ nhân, chúng ta không thể phục tùng mệnh lệnh của người được, đây là lần đầu cũng là lần duy nhất, sau này sẽ không có nữa, nếu chúng ta còn có chuyện sau này để nói.”
Ta còn muốn nói thêm nữa nhưng không gian xung quanh đột nhiên dậy lên một cơn ba động, linh hồn yếu nhược của ta không tự chủ được đành lui vào bên trong thân thể, cơn kịch thống tê tâm liệt phế nhất thời lại ập đến mạnh mẽ về phía ta.
Loại đau nhức này thật sự không phải thứ con người có thể tiếp thụ được, may mà lúc này đây ta đã có sự chuẩn bị trước về mặt tinh thần, bằng không thì…
Vào thời khắc ta đau đến khó có thể tiếp tục chịu đựng được cũng là lúc không gian xung quanh ta xuất hiện từng vết nứt thật nhỏ, tiếp theo đó sáu thể linh hồn năng lượng thuần khiết quyết liệt chen lấn chui ra từ những cái khe ấy và tiến đến bên người ta.
Chính là Lại Lại Trùng bọn chúng, ta tuy ý thức đã bị cơn đau hành hạ đến mọi thứ mơ hồ nhưng vẫn có thể cảm giác được sự tồn tại của bọn chúng, song cường độ linh hồn năng lượng của bọn chúng lại yếu ớt đến khó tin, ngay cả cường độ linh hồn năng lượng mạnh mẽ vô song như Địa Ngục Hắc Long Lại Lại Trùng lúc này bất quá cũng phảng phất hệt như ngày ấy Lôi Khiết Lạp được ta cứu viện, càng không nhắc chi đến Tra Tra Điểu bọn chúng.
Thanh âm của Lại Lại Trùng lại vang lên: “Chủ nhân xin hãy chú ý! Chúng ta phải bắt đầu! Kim Tử khác với chúng ta vốn không phải là sanh mệnh thể có nguyên tố thuần túy nên không cách nào mang linh hồn thoát ly khỏi thân thể được, cho nên nó đành ở lại trong dị thứ nguyên không gian, Chủ nhân, mong người về sau hãy chiếu cố thật tốt cho đứa con trai này của ta.”
Vừa nói xong nó đã trực tiếp chui thẳng vào trong cơ thể của ta. Đại Địa Chi Hùng Lạn Tử, Thâm Hải Chi Long Lam Bì, Ngân Sắc Ma Lang Đao Tử, Hỏa Phượng Hoàng Tra Tra Điểu cùng Lôi Thú Ngốc Qua, năm nguyên tố linh hồn năng lượng thể của thánh thú cũng đều lần lượt chui thẳng vào người ta. Ta nhất thời cảm nhận được sức nóng vô tận từ trong thân thể đột nhiên khuếch tán ra ngoài, cơn đau đục tim khoét cốt dưới sự thôi bức của cỗ sóng nhiệt này như được gia tăng thêm gấp nhiều lần.
Ta cố đem ý chí sắt thép của mình ra mà chống chọi lại cơn đau nhức trên thân thể, cố không bật ra tiếng la thảm thiết, nhưng sau cùng thì ta cũng đã mất đi ý thức.
Ta lẳng lặng nằm đấy suốt cơn bất tỉnh, song trong cơ thể ta lại phát sinh những biến hóa nghiêng trời lệch đất, việc này chính do sáu con thánh thú đã mang tính mạng bản thân ra khiến cho biến hóa phát sinh.
“Bách mang xuyên thứ sát”
Phổ Hi huýt sáo dài một tiếng, kỵ sĩ trường thương trong tay nháy mắt đã đâm ra vô số thương ảnh như ánh mặt trời bắn vào trước người một tên thiên sứ chiến sĩ, cùng lúc con địa hành long to khỏe mà hắn cưỡi cũng ngoác mồm hướng về phía tên thiên sứ chiến sĩ kia phun ra một ngụm “Long viêm” nóng hừng hực.
Thanh kiếm nơi tay phải của thiên sứ chiến sĩ mau chóng múa lên huyễn xuất ra vô số kiếm quang đầy trời, nghênh tiếp lấy tuyệt kỹ trong “Ám hắc thương sát pháp” từ hướng Phổ Hi phát ra, tay trái của hắn chớp sáng lên một luồng bạch sắc quang mang chói mắt, dùng “Thủ hộ quang thuẫn” ngạnh tiếp sự trùng kích của “Long viêm”.
Đây là lần đầu tiên Phổ Hi và Địch Nặc tham gia thực chiến, sau một loạt những đợt công kích mãnh liệt của ma tộc quân đội khiến cho quân viễn chinh Thần tộc bị bức đến tận rìa Ma giới, chiến dịch hôm nay vào lúc này có lẽ là hồi đại chiến cuối cùng xảy ra trên đất Ma giới. Vì để tẩy lễ cho bọn tân binh như Địch Nặc tiếp thụ chiến tranh, Vũ Y liền đặc biệt đồng ý cho bọn họ tham chiến. Đương nhiên, đối thủ của bọn tân binh đều là những thiên sứ chiến sĩ cấp thấp.
Phổ Hi sau khi trãi qua đợt hậu kỳ huấn luyện bằng phương pháp địa ngục thức của La Duy và Lạp Cáp Nhĩ Đặc, tuy trình độ của bản thân đã tăng lên gấp nhiều lần, nhưng để so với Thần tộc thiên sứ chiến sĩ vẫn còn một khoảng cách, cũng may Vũ Y và chúng nữ đã đặc biệt vì hắn tuyển lựa ra một con địa hành long uy mãnh dị thường cho hắn cưỡi, dưới sự trợ giúp của con rồng này hắn rốt cuộc cũng đấu với những tên thiên sứ chiến sĩ kia bất phân cao thấp.
Tình hình của Địch Nặc, A Bảo, Lai Tinh so với hắn cũng không khác biệt lắm, dưới sự tính toán an bài của Vũ Y chúng nữ, bọn họ tuy đều lâm vào trong vòng khổ chiến nhưng đều thuộc dạng “hữu kinh vô hiểm” (có hoảng kinh nhưng không nguy hiểm - ND), tuyệt không xảy ra bất cứ vấn đề gì.
Phổ Hi rốt cuộc vẫn chỉ là một tên tiểu tử còn hôi sữa, tuy đối thủ của hắn chỉ là một thiên sứ chiến sĩ ở đẳng cấp thấp nhưng về tổng thể thì thực lực vẫn hơn xa hắn, nhân lúc Phổ Hi cùng tọa kỵ địa hành long của hắn công kích mãnh liệt được một vòng, thiên sứ chiến sĩ nắm lấy thời cơ triển khai phản kích, kiếm quang hóa thành một bức màn kiếm thật lớn tầng tầng lớp lớp trút xuống Phổ Hi.
Trong lúc nhất thời, Phổ Hi chân tay luống cuống, trong lúc huơ thương liều mạng ngăn đỡ hắn đem “Khủng cụ thuật”, “Vọng tưởng thuật”, “Trì hoãn thuật” và những thứ như tinh thần ma pháp hợp lại thành một khối bắn về phía thiên sứ chiến sĩ, song thiên sứ Thần tộc trời sanh đã có lực miễn dịch rất mạnh đối với tinh thần ma pháp khiến cho khối tinh thần ma pháp này của Phổ Hi cũng không sinh ra bất cứ hiểu quả nào.
“Đaaang!”
Thiên sứ chiến sĩ một kiếm mang cả người lẫn thương từ trên lưng của địa hành long chấn văng ra ngoài, tiếp theo đôi vũ dực của hắn giương lên, người kiếm hợp nhất lăng không đâm đến Phổ Hi lúc này vẫn còn chưa rơi xuống đất.
Mắt thấy tình thế nguy cấp, Phổ Hi vội vàng đưa tay đến trước ngực tìm kiếm vật gì đó trong bộ khải giáp rồi đột nhiên tung mạnh ra, miệng hét lớn: “Mau cứu mạng a! Hắc vương, phun lửa!”
Lời nói vừa vơi đi chỉ thấy một cái bóng đen nho nhỏ từ khe hở trên bộ khải giáp trước ngực hắn bắn ra như điện, chẳng ngờ chính là một con rồng đen so với bàn tay con người chẳng nhỏ hơn là bao, một đôi cánh thịt mập mạp từ sau lưng nó không ngừng vẫy vẫy thoạt nhìn trông cực kỳ đáng yêu.
Một đạo hắc sắc hỏa diểm nhỏ như ngón tay từ cái miệng đang ngoác ra của tiểu hắc long nọ phún ra trực tiếp bắn thẳng đến gã thiên sứ chiến sĩ ấy. Thiên sứ chiến sĩ tự nhiên chẳng thèm đễ đến ngọn hỏa tuyến nhỏ nhoi mà tiểu long phún xuất ra vào mắt mình. “Thủ hộ quang thuẫn” lấp lánh vung lên trong tay trái, hắn tiện tay hướng về phía đạo hắc sắc tiểu hỏa diễm đà đang bay đến.
Song sự tình phát sinh lại khiến cho thiên sứ chiến sĩ phải chịu khổ đầu, đạo hắc sắc hỏa diễm không đáng để vào mắt ấy lại có thể dễ dàng xuyên thủng “Thủ hộ quang thuẫn” của hắn trong nháy mắt làm cho cánh tay trái của hắn hóa thành tro bụi, thiên sứ chiến sĩ thảm thiết kêu lên một tiếng, từ giữa không trung rơi xuống đất.
Với sức mạnh và ý chí của thiên sứ chiến sĩ sẽ không chấp nhận như bộ xuơng tàn từ trên không rơi xuống, nhưng tại đây đạo hắc sát hoả diễm có ẩn chứa thuần tuý chí cực hắc ám lực lượng, quang và ám trời sinh tương khắc mà ngọn lửa đối với thiên sứ chiến sĩ thương tổn vô cùng nghiêm trọng.
Có thể phun ra uy lực cường hãn như vậy cũng là hàm chứa thuần tuý hắc ám lực lượng "Long viêm" của tiểu hắc long chính xác là long tộc quang ám thánh long một trong 'Ám Chi Cuồng Long', trải qua sự hành hạ của La Duy sức mạnh tinh thần của Phổ Hi rốt cục cũng có thể thành công ấp trứng, vì vậy 'Ám Chi Cuồng Long' - hắc vương đã được sinh ra.
Trong khi 'Quang Chi Thánh Long' Ny Ny kia, miệng lưỡi không ngừng thì 'Ám Chi Cuồng Long' hoàn toàn trái ngược, hắc vương đúng là một đầu khốc long tiêu chuẩn, ngay cả đối với Phổ Hi cũng lạnh lùng, không để ý tới thậm chí còn không phát ra thanh âm gì, Phổ Hi còn tưởng nó là một con rồng câm chứ.
Phổ Hi đối với hắc vương có thể nói thương yêu tới cực điểm, mỗi ngày đều không chịu rời, bởi vì vừa mới sinh ra không thể tiếp nhận hắc ám lực lượng trực tiếp truyền vào, Phổ Hi đã nhờ công tượng cải tiến khải giáp bộ phận lồng ngực để có thể mở ra đóng vào, kể từ đó cho dù trong lúc chiến đấu hắn cũng có thể âu yếm hắc vương hơn nữa tại phương tiện xuất nhập, trong thời khắc nguy cấp còn có thể lợi dụng hắc vương hướng đối thủ tiến hành đánh bất ngờ, bây giờ xem ra sắp đặt này thật sự là có tác dụng, tại mấu chốt thời khắc không chỉ cứu Phổ Hi một mạng mà còn làm cho địch nhân bị thương nặng.
Nhân lúc thiên sứ chiến sĩ bị hắc ám lực lượng ăn mòn mà thống khổ nằm trên mặt đất, Phổ Hi đưa tay lấy trường thương giơ lên quá đỉnh đầu như xa luân bắt đầu xoay tròn, đến khi trường thương trở thành một mảng quang bình (một cục ánh sáng hình tròn - dg) hắn hét lớn một tiếng hướng thẳng về phía thiên sứ chiến sĩ.
“Ám hắc thương sát pháp” chi “Ma sát toàn phong phá”.
Sử dụng tốc độ cao xoay tròn của trường thương kỵ sĩ chuẩn xác vô cùng đánh vào người thiên sứ chiến sĩ đã mất năng lực phản kháng, thiên sứ chiến sĩ đau đớn kêu một tiếng khi trường thương ẩn chứa uy lực cực đại phá tan lồng ngực.
Thành công rồi!
Phổ Hi hưng phấn kêu lên một tiếng lớn hướng tới tỷ tỷ ở trên không trung một cái dấu hiệu của sự thắng lợi.
"Cuồng Long kỵ sĩ" trận đầu chiến thắng, tiền đồ vô lượng.
Ma tộc đại quân đe doạ biên giới, Thần tộc quân đội rốt cục sụp đổ trên tất cả các mặt trận, Vũ Y dựa theo kế hoạch của Ngô Lai ngày đó thừa thắng phản công tiến nhập Thiên giới, Thiên giới xinh đẹp trở thành vùng đất chiến tranh rực lửa.
Phi long to lớn vỗ hai cánh từ không trung hạ xuống, Ca Ny một thân 'Chiến Thần võ trang' nhảy xuống, cùng nàng hình bóng không rời là 'Quang Chi Thánh Long' Ny Ny theo sát bên cạnh, hôm nay Ny Ny dưới sự giúp đỡ của Vũ Y đã dài hơn ba thước có thể cưỡi được.
Kim mang chợt loé, Ca Ny mang 'Chiến Thần võ trang' thu vào dị thứ nguyên không gian của mình, rồi hướng tới một gã binh lính không xa nói: "Vũ Y tiểu thư các nàng bây giờ ở đâu?
binh lính hướng tới nàng hành lễ nói: "bẩm Ca Ny tiểu thư, Vũ Y tiểu thư và Áo Lệ Na tiểu thư đang ở thương binh doanh chữa trị cho những thương binh, còn những tiểu thư còn lại thuộc hạ không biết."
Ca Ny gật đầu cảm ơn rồi trực tiếp thẳng hướng thương binh doanh đi đến.
Ca Ny mặc dù sức mạnh còn xa mới so được với Vũ Y và Băng Thanh Ảnh nhưng nói về cầm binh tác chiến chỉ huy quân đội thì không kém chút nào, thậm chí còn có phần hơn, do đó lần đầu tiên nàng ý thức được trách nhiệm thường xuyên cưỡi rồng bay ra tiền truyến thị sát chỉ huy, Vũ Y ở lại đại doanh thống suất toàn cục.
Bởi vì ma tộc chiến sĩ bình thường lấy số lượng thủ thắng, tại thân thể chiến lực yếu hơn so với Thần tộc chiến sĩ là một duyên cớ, mỗi một lần đại quy mô chiến dịch cũng đều sinh ra rất nhiều thương binh, dựa theo quán lệ của ma tộc thì thương thế đặc biệt nghiêm trong thì nhận được một chút dược vật đơn giản trị liệu sau đó thì thương binh dựa vào năng lực cực mạnh tự thân phục hồi như cũ, bình thường nếu không chết trận thì đều không có vấn đề, nhưng so với thiên sứ chiến sĩ tự mình sử dụng thánh quang hệ trị liệu ma pháp thì kém xa.
Sự xuất hiện của Vũ Y đã thay đổi thông lệ này, nhìn đi, bát dực thiên sứ sức mạnh siêu cường có thể dễ dàng sử dụng thánh quang hệ ma pháp đồng thời chữa trị hơn trăm tới một nghìn thương binh, hơn nữa lại rất hiệu quả, đây cũng là nguyên nhân khiến cho Ma tộc quân đội sĩ khí như cầu vồng(cầu vồng sau mưa- dg), người nào cũng dũng mãnh vô cùng.
Áo Lệ Na mặc dù sức mạn căn bản không có cách nào so với Vũ Y nhưng nàng dù sao cũng là một vị thánh quang hệ ma pháp sư, cũng phải góp chút tâm lực.
Ca Ny nhanh chóng đi đến thương binh doanh, thỉ thấy toàn thương binh doanh được tắm rửa trong quang mang trong suốt nhu hoà, hiển nhiên là Vũ Y đang thi triển trị liệu ma pháp diện rộng.
đợi quang mang biến mất trong thương binh doanh lập tức vang lên tiếng hoan hô sung sướng và đối với Vũ Y kính ngưỡng cảm tạ thành một đoàn.
"Ca Ny, là muội? Nhanh đến đây!"
Mặc dù thân bị vây giữa đám thương binh hỗn loạn nhưng Vũ Y vẫn cảm ứng được Ca Ny đang đến (chuẩn xác mà nói thì cảm ứng được 'Quang Chi Thánh Long' Ny Ny bên người Ca Ny giữa một đoàn ma tộc chiến sĩ, quang minh lực lượng của Ny Ny tựa như ngọn lửa trong bóng tối) nàng dụng ma lực áp súc âm thanh truyền về phía Ca Ny ở ngoài thương binh doanh.
Ca Ny đi vào thương binh doanh sau khi ma tộc chiến sĩ nhường đường, Ca Ny rất nhanh liền đi tới bên cạnh Vũ Y và Áo Lệ Na.
Ca Ny nhỏ giọng nói: "Vũ Y tỷ, ta ở tiền tuyến từ một gã tù binh biết được chút tin tức có thể liên quan tới Lai, tìm một chỗ chúng ta nói chuyện một lúc.”
Vừa nghe nói là có tin tức của chủ nhân Vũ Y nhất thời hiện ra thần sắc mừng rỡ, nàng vội đưa tay nắm lấy tay Ca Ny và Áo Lệ Na 2 người, trong nháy mắt sử dụng "Không gian chuyển di" rời khỏi thương binh doanh.
"Nói mau, là tin tức gì? Hành tung của chủ nhân có bị phát hiện không ???"
Ngay sau khi vào trong trướng, Vũ Y vô cùng vội vàng hướng Ca Ny hỏi một đống vấn đề, Áo Lệ Na cũng như thế chẳng qua không thể hiện ra thôi.
Ca Ny vội vàng nói: "các tỷ... trước tiên đừng vội vàng như vậy, nghe muội từ từ nói, muội cũng không xác định tin tức này có liên quan tới Lai hay không, cái này là từ một gã mới bị chúng ta bắt làm tù binh chính là thiên sứ binh lính. Theo như lời binh lính này hắn vốn là thủ vệ chiến sĩ 'Phiêu Miểu thành' của Lâm Toa công chúa, một thời gian trước Lâm Toa công chúa từ Ma giới quay về có mang theo bốn gã hộ vệ rất mạnh, vì thế thiên sứ thủ thành cũng cảm thấy rất kỳ quái."
Áo Lệ Na hai mắt đẹp sáng ngời, vui mừng nói: "là Lai, nhất định là Lai và Hạ Nông bọn họ ! Bọn họ thành công lẻn vào Thiên giới rồi!"
Từ sau khi Ngô Lai rời khỏi ma giới cũng không liên lạc với các nàng, hôm nay có thể đoán được hành tung của Ngô Lai tự nhiên Áo Lệ Na vạn phần hưng phấn.
Vũ Y mặc dù thập phần cao hứng nhưng từ Ca Ny ngọc dung tuyệt mỹ thanh lệ thoát tục lại có vẻ lo lắng, lòng nàng trùng xuống nói: "Ny, có đúng muội còn gì chưa nói không?"
Ca Ny thở dài nói: "thực là cái gì cũng không thể gạt được Vũ Y tỷ, tên ... thiên sứ kia còn nói mấy hôm trước Lâm Toa từng phụng lệnh Chư Thần Chi Vương đến 'Ngự Thần điện' tấn kiến, bốn gã hộ vệ cũng đi theo nhưng khi quay lại thì chỉ có Lâm Toa cùng Chư Thần Chi Vương, bốn gã hộ vệ biến mất vô ảnh vô tung không có xuất hiện."
Vũ Y và Áo Lệ Na trên mặt đồng thời căng thẳng, lắc đầu, Áo Lệ Na không tin nói: "chẳng lẽ Lai xảy ra chuyện? Không đâu, tuyệt đối không! Với sức mạnh của Hạ Nông và Lạp Cáp Nhĩ Đặc bọn họ ngay cả hành thích thất bại nhưng chạy trốn thì không có vấn đề. Vũ Y tỷ nói xem có đúng không?"
Vũ Y cũng thấy hiện tại ngoại trừ Chư Thần Chi Vương ra không có kẻ nào có thể uy hiếp tới Ngô Lai, nhưng cho dù không địch lại Chư Thần Chi Vương thì chạy trốn cũng tuyệt không vấn đề, hẳn là không gặp tình huống gì nguy hiểm mới đúng. Vì vậy nàng liền gật đầu tỏ vẻ đồng ý Áo Lệ Na.
Liền đó thì một thanh âm dễ nghe đột nhiên vang lên bên người các nàng: "các ngươi mấy tiểu ny tử nói cái gì a, là nhắc đến con rể của ta phải không ? Uy, Ngô Lai tiểu tử rốt cục chạy đi đâu rồi?"
Vũ Y ba nàng nghe tiếng nhất thời kinh hãi thất sắc, lại có người dưới giám sát của nàng lẻn vào trong trướng mà không hề phát hiện, nhất là Vũ Y, trong lòng nàng kinh hãi vội vàng theo tiếng nói xoay người chuẩn bị ra tay, nhưng nàng nghe thanh âm của người này thì lại dừng xuất thủ.
"Lộ Tây Pháp đại nhân, như thế nào lại là người?"
Người đến không phải người ngoài, đúng vậy là cấp trên của Ngô Lai - Ma Giới Chi Vương Lộ Tây Pháp, cũng chỉ có hắn và Chư Thần Chi Vương, Ngô Lai ba người có năng lực dấu diếm khỏi Vũ Y, siêu trác linh giác thần không biết quỷ không hay lẻn vào trong trướng.
Vũ Y, Ca Ny, Áo Lệ Na ba nàng lập tức hướng Lộ Tây Pháp hành lễ, đồng thời mời hắn ngồi xuống.
Lộ Tây Pháp ưu nhã mỉm cười hưởng thụ ba vị tuyệt thế mỹ nữ phục vụ, sau khi ngồi hắn lấy hai bàn tay đan vào nhau, nói: "ta không thể đến xem ??? Vấn đề của ta các ngươi còn không có trả lời, con rể tốt hắn rốt cục chạy đi đâu rồi?"
Ca Ny và Áo Lệ Na chẳng biết có hay không nên trả lời câu hỏi của Lộ Tây Pháp, đều không hẹn mà hướng ánh mắt về phía Vũ Y.
Vũ Y do dự một chút rồi quyết định hướng tới Lộ Tây Pháp kể hết bởi vì vạn nhất Ngô Lai xảy ra cái gì ngoài ý muốn cũng chỉ có Lộ Tây Pháp có thể giúp được hắn. vì vậy hàng đã đem kế hoạch và hành động của Ngô Lai giảng giải một lượt cho Lộ Tây Pháp.
Sau khi nghe Vũ Y giảng giải, gương mặt tuấn mỹ không tỳ vết hiện ra thần sắc không thể tả được, loại thần sắc này thậm chí so với cương thiết còn cứng hơn ngàn vạn lần, vẻ mặt của hắn quả thật không thể diễn tả được.
Thân là bộ hạ của Lộ Tây Pháp Vũ Y cảm thấy được vẻ mặt dị thường của hắn, vội hỏi: "đại nhân, chủ nhân có nguy hiểm không ???"
Lộ Tây Pháp đột nhiên đứng lên, ghế ngồi trong phút chốc bị hắn dụng kình khí chấn thành nát bấy.
Mày kiếm của hắn nhíu lại, tự nhủ:"Ngô Lai này thật là không biết gan lớn bao nhiêu, Chư Thần Chi Vương hắn có thể lừa gạt chắc, sức mạnh của hắn tuy mạnh nhưng không phải là đối thủ của Chư Thần Chi Vương? Hơn nữa tiểu tử này cũng dám dụng 'đoạt hồn' lên người Lâm Toa, Lâm Toa một đại mỹ nhân rơi vào tay tên háo sắc như mệnh Ngô Lai tiểu tử không chừng ... không được, ta phải đi xem!!!"
Hắn lắc mình ra khỏi trướng, Vũ Y nghe ra có chuyện không ổn, nàng gấp gáp hướng Ca Ny nói: "ta cùng Lộ Tây Pháp đại nhân đi kiếm tin tức của chủ nhân, nơi này hết thảy giao cho muội và Thanh Ảnh các nàng."