Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 201: Chương 201: Bí Cảnh




Hàn Vũ Thiên nhắm mắt tĩnh tu chờ đợi Lam Huyền tách khí thần ra, thời gian rảnh rỗi thích nghi với tu vi hiện tại là việc cần phải làm.

Dù sao đám Thánh Tông đang vượt dốc núi kia vẫn còn hơn 40 tên chưa đi qua được nửa đường, nếu hắn đoán không sai thì phải tốn vài ngày bọn chúng mới đến được đây.

Không khí yên tĩnh bao trùm lên nơi khảo hạch này, Nhu Cốt nhắm mắt đón gió tựa hồ đang nghĩ về một việc thần bí nào đó.

Thời gian trôi qua 1 ngày, Hưng Vinh từ không gian trữ vật lấy ra một vò rượu to trăm trượng, cũng lấy ra 4 cái chén cao 4 trượng rộng 10 trượng tựa như một cái ao vậy.

Vò rượu như núi lớn cùng thân hình của Hưng Vinh không tương xứng với nhau, nhưng hắn lại một tay nhấc lên đổ rượu vào chén, dòng rượu rơi xuống như thác chảy lấp đầy cả chén lớn.

Bốn người nâng chén một hơi cạn sạch lại rớt tiếp vài chén, bọn họ là bằng hữu nhiều hơn năm không gặp, giờ có dịp hội ngồ liền bày tiệc rượu kệ chuyện bản thân.

U Ma Nữ và Huyết Ma Nữ thì đứng trái phải đoàn khí thần bao bọc Lam Huyền, như là hộ pháp không rời đi nửa bước.

Mạch Liên và Hồng Thiên thì nhắm mắt cảm ngộ tu vi Thánh Tông vừa mới đột phá của bản thân, lúc trước tu vi yếu kém sợ rằng không giúp ích được với chủ nhân, giờ đây đột phá Thánh Tông đã có thể sang sẻ một ít gánh nặng với chủ nhân.

Khí thần bao bọc Lam Huyền lúc này đã tách thành âm dương lưỡng khí, âm khí đang bị nàng ta hấp thu nhanh chóng.

Cơ thể Lam Huyền truyền tới hàn khí ngưng kết thiên địa, dù là Thánh Tông cũng có cảm giác bị hàn khí này phong cấm không thể cử động.

"Âm khí không nhiều, nhưng đủ để bản ma tăng thực lên trung vị Thánh Tông."

Lam Huyền nhìn lòng bàn tay của mình có chút hài lòng, nàng ta bàn tay nhất chuyển đã đẩy dương khí tới chỗ của Hàn Vũ Thiên.

"Cảm...ơn."

Lam Huyền lần đầu tiên trong cuộc đời một ma thần nói lời cảm ơn trước mặt nhiều người như vậy, U Ma Nữ và Huyết Ma Nữ kinh ngạc trừng mắt nhìn tới.

Thanh Huyền hai tay đặt sau lưng ôn nhu cười nói:

"Tỷ tỷ không cần khách sáo, bằng hữu của đại ca cũng chính là bằng hữu của muội, nếu giúp được tỷ là một chuyện tốt mà."

"Ta mà lại là bằng hữu của tên chết bầm đó sao?"

Lam Huyền nhìn qua hướng khác trong mắt có một tia cảm xúc khó tả, Thanh Tuyền như nhớ ra điều gì liền hỏi:

"Thần tiên tỷ tỷ, tên của tỷ là gì?"

Bốn Thánh Tông viên mãn nghe thấy lời này liền phun rượu khắp mặt kẻ đối diện, một ma đầu mà được gọi là thần tiên tỷ tỷ, đây là chuyện lạ lùng nhất từ xưa tới này.

Lam Huyền thì hơi kinh ngạc định nói ta là ma tộc cao quý sao lại gọi thần tiên tỷ tỷ, ngươi muốn chết phải không.

Thế nhưng nàng nghĩ lại Thanh Tuyền tâm tính ngây thơ tốt bụng, vả lại nàng còn là bính thủy thuộc tính tinh khiết, cùng với hàn khí trên cơ thể Lam Huyền so sánh thì gần như hòa hợp, nên Thanh Tuyền không nhận ra nàng là ma tộc là điều có thể lý giải.

"Ta là Lam Huyền."

Lam Huyền vẫn giữ thần sắc lạnh lùng nói ra tên của mình rồi quay đầu rời đi, Thanh Tuyền thì vẫy tay theo bóng lưng của nàng, rồi cũng hóa thành Thủy Thiên Thương bay trở lại thức hải của Hàn Vũ Thiên.

Hàn Vũ Thiên sau khi được Lam Huyền đưa đoàn dương khí tới, liền đã tế ra Liệt Hỏa Kiếm, dùng dương khí này thiêu rụi toàn bộ ma khí bên trong thanh kiếm.

Dương khí vừa dung nhập liền truy vét ma khí tới tận cùng, chỉ trong hai canh giờ ngắn ngủi toàn bộ ma khí đã bị thiêu rụi không còn sót lại một chút gì, Hàn Vũ Thiên ngón liền điểm ra một đạo bạch hỏa bao bọc Liệt Hỏa Kiếm.

Thiên Dương chiếu rọi tựa như mặt trời thứ hai đang tranh phong tỏa sáng, chỉ ba nhịp hô hấp thì Thiên Dương đã bắt đầu mờ nhạt dần rồi biến mất, Liệt Hỏa Kiếm lại trở thành hỏa diễm màu trắng tinh khiết nhất thế gian.

Chủ thể Thiên Dương Liệt Hỏa Kiếm đã hoàn mỹ dung hợp, hiện tại Thiên Dương Thập Linh thi triển so với Âm Sát Thất Hồn không kém nhau là mấy.

<!-- PC_Midle1 -->

Hàn Vũ Thiên đồng dạng hiển hóa ra bên trái ma khí ngập thời, bên phải là hỏa khí trùng thiên, âm dương hòa hợp lại tạo thành một hư ảnh khổng lồ giống Hàn Vũ Thiên y đúc.

"Chân thân kết vạn pháp dung hợp, Thiên cùng Địa hợp, Địa cùng Nhân hợp."

Hàn Vũ Thiên vậy mà dùng ma khí và hỏa khí ngưng tụ một cái hư ảnh chân thể cực kì cường đại.

Hai đoàn khí tức trái ngược, nếu không nói là chúng căm ghét lẫn nhau, lại được Hàn Vũ Thiên dung nhập làm một, đây chỉ là một bước thử nghiệm của hắn mà thôi.

Chân thể cần có lực lượng của nhục thân, pháp lực và hồn lực, ba loại cấp độ cùng tương xứng mới tạo ra được chân thể hoàn mỹ.

Hàn Vũ Thiên hiện tại chỉ dùng nhục thân và pháp lực tạo ra chân thể, nên nhìn nó sinh cơ thì bừng bừng, nhưng trong con ngươi lại vô hồn không chút linh tính nào.

Hồn lực của hắn còn vượt xa tu vi bản thân, nếu dung nhập vào trong chân thể liền khiến nó vỡ nát, Hàn Vũ Thiên kì thật có thể tách ra một tia hồn lực để khiến chân thể được thi triển hoàn chỉnh, nhưng sau khi chân thể được hắn thu hồi thì tia hồn lực kia sẽ tan biến, Hàn Vũ Thiên cũng không muốn vì một cái chân thể mà hao tổn hồn lực như vậy, chỉ còn biện pháp phong bế nguyên hồn trở thành tu vi ngang với tu vi.

Nhưng đồng thời cũng mang đến rất nhiều bất lợi dành cho hắn, nguyên hồn phong ấn nếu cần thức tỉnh phải mất một thời gian khá dài, vì vậy nếu lỡ may gặp phải một số tình huống mà tu vi bản thân không thể giải quyết thì Hàn Vũ Thiên còn có thể dùng nó để chạy trốn.

Phải, hắn hiện tại cũng chỉ có thể dùng nguyên hồn để chạy trốn mà thôi, bởi vì tiêu hao khi đối đầu với Ngọc Hoàng vẫn chưa khôi phục, dù là khôi phục thì hắn cũng không thể dùng nguyên hồn để tấn công được nữa.

Hàn Vũ Thiên đã cảm ứng được một phần năm Tô Lăng giới là có dính phải khí tức nguyên hồn của mình, nếu tiếp tục tấn công bằng nguyên hồn thì sẽ khiến những kẻ kia phát giác ra được hành tung của hắn.

Hiện tại chân thể được thu liễm lại cùng với ánh mắt ngưng trọng của một vài Thánh Tông thượng kì xung quanh, một cổ sức mạnh uy hiếp vô hình đè nặng lên đôi vai bọn họ.

Chỉ mới là khảo hạch thứ nhất mà Hàn Vũ Thiên đã biến hóa tới mức độ này, nói không chừng khảo hạch hai nếu hắn đạt hạng nhất chẳng phải có thể so với Thánh Tông thượng kì đỉnh phong sao.

Khảo hạch thứ nhất đã khép lại với tàn dư là 79 vị Thánh Tông còn sống sót, số Thánh Tông sơ kì chết đếm đã hơn trăm, nhưng Hoàn Thi Long lại không nằm trong số kẻ tử trận kia.

Hoàn Thi Long vốn chỉ được tính là Thánh Tông sơ kì hạ đẳng nhất trong đám người, bởi vì mượn nhờ bảo vật đột phá mà căn cơ không vững chắc.

Nhưng vượt qua được khảo hạch thứ nhất thì Hoàn Thi Long đã tiến bộ không ít, căn cơ vững trải sắp một bước đạp lên trung vị cảnh, một bước này vẫn còn cần rất nhiều kì ngộ nữa mới có thể đạp ra được.

"Khảo hạch thứ nhất hoàn thành, chuẩn bị tiến hành tới vùng đất mới."

Tuần Thiên Giả Nhu Cốt lật tay liền có một cái lô đỉnh xuất hiện xoay tròn trên đầu bọn họ, nàng ta nhất chuyển đã thấy từ trong lô đỉnh ập xuống một đạo kim sắc hào quang.

Kim sắc bao trọn 79 người vào trong rồi kết thành một trận truyền tống, Hàn Vũ Thiên híp mặt lại trong lòng kinh ngạc nói:

"Một bảo vật truyền tống nữa à?"

Lam Huyền đứng bên cạnh Hàn Vũ Thiên cũng là ánh mắt tràn ngập thần sắc nghiêm nghị, Tuần Thiên Giả đã lấy ra hai bảo vật có khả năng truyền tống, tính ở thời thượng cổ thì một món đã là cực kì hiếm thấy.

Hàn Vũ Thiên được đưa vào một vùng không gian tối tăm, ngũ quan bị phong kín không thể cảm nhận được những gì xảy ra xung quanh, một phút sau ánh sáng lóe lên ập vào trước mắt là một hòn đảo nhỏ không gian chưa đến 400 trượng.

Xung quanh hòn đảo còn có những phế tích nhập nhô sót lại ở cuộc chiến kinh khủng trước đó, Hàn Vũ Thiên và Lam Huyền hoàn toàn không quan tâm tới cảnh tượng xung quanh.

Mà chú ý tới cánh cường bằng bạc đang ngạo nghễ ở giữa hòn đảo, đây là một cái bí cảnh thời thượng cổ vẫn còn nguyên vẹn, khí tức của Thần vẫn còn hùng hậu bao quanh bí cảnh ấy, thứ này tất nhiên sẽ không phải do một vị Kim Thần tạo ra, mà là toàn bộ hơn mười vị Kim Thần hợp lực luyện chế.

Nếu không thì sao một cái bí cảnh trải qua ngàn vạn năm và cả cuộc chiến quy mô Thần năm đó, vẫn không bị phá hủy ngược lại còn hoàn mỹ không vấn đề.

Trên trời cũng xuất hiện bảy cái vòng xoáy không gian tản ra khí tức khác nhau, từ trong đó lần lượt bước ra bảy người đeo bảy mặt nạ khác nhau.

Ưng, miêu, hầu, hồ, cẩu, sư và mã, tám vị Tuần Thiên Giả cùng lúc tập hợp lại đây khiến cả đám người kinh ngạc không thôi.

Theo ghi chép của tổ tiên để lại thì Tuần Thiên Giả cơ hồ chỉ có ba vị mà thôi, nhưng thực tế là có tám vị trưởng khống thí luyện, mỗi lần thí luyện thì có 3 khảo hạch là do 3 vị Tuần Thiên Giả thay phiên nhận trọng trách.

Nhưng tại sao chỉ có 3 vị mà không phải là bốn, là vì 2 vị còn lại một người giữ trọng trách triệu tập người tham gia thí luyện, một người thì có trọng trách xóa bỏ quốc gia nào không từ chối thí luyện, chính là Tuần Thiên Giả Xí Ly và Tuần Thiên Giả Miêu Ảnh.

Mà tám vị Tuần Thiên Giả cùng lúc xuất hiện, chính mở bí cảnh này để cho kẻ khảo hạch bước vào trong tu luyện, bí cảnh này linh khí bên trong nồng đậm hơn ở ngoài gấp ngàn lần, mà thời gian 100 năm bên trong chỉ vẻn vẹn 10 ngày bên ngoài mà thôi, đây là tác phẩm luyện chế của chư thần đứng đầu làm ra, bất phàm không tưởng.

Bí cảnh này chỉ khi có tu sĩ vượt qua được ba cái khảo hạch thì mới có tư cách tiến vào, các chủng tộc ở Tô Lăng giới tham gia thí luyện thì nhiều vô số, nhưng vào được bí cảnh này thì lát đát không đến 7 vị, thời gian đã vạn năm rồi chưa ai tiến vào.

Ở xung quanh đây có dựng lên bảy phiến đá ghi chép về lai lịch và truyền kì của họ sau khi bước ra khỏi bí cảnh.

Bảy người vào được bí cảnh này đều là người của từng thời đại khác nhau, kẻ đầu tiên tới được bí cảnh này không phải nhân tộc, mà là một long nhân tộc đỉnh thiên lập địa hai vạn năm trước.

Nói một chút về long nhân tộc, long nhân tộc là tộc nhân được thừa hưởng long huyết trong cơ thể từ khi mới vừa sinh ra, tuy có long huyết trong người là vậy, nhưng họ lại không thể hóa thành long hình, chỉ thừa hưởng thiên phú, huyết mạch cường đại và khả năng khó sinh sản của long tộc, còn đặc tính nhân tộc của họ chính là tuổi thọ ngắn ngủi.

Long nhân tộc thời thượng cổ được xưng là Chiến Thần Đệ Nhất Tộc, bọn họ anh dũng thiện chiến, căn bản càng chiến càng hăng, càng chiến càng cường đại, nhưng vẫn chỉ là một bộ tộc phụ thuộc vào nhân tộc.

Thời kì thượng cổ lấy nhân tộc vi tôn, đỉnh phong Tô Lăng giới chính là nhân tộc, năm đó nhân tộc phồn thịnh nhất là có đến trăm vị Kim Thần đồng thời xuất hiện, bách tộc tuy có thiên phú cao hơn nhân tộc, nhưng đột phá bình cảnh thành Thần thì cao lắm chỉ là 10 vị, khả năng sinh sản cũng thua kém không bằng.

Long nhân tộc thời kì ấy cường đại vẫn là tìm đến nhân tộc che chở, bởi số lượng tộc nhân trong tộc ít còn xảy ra chiến tranh triền miên, nếu không dựa vào cây đại thụ nhân tộc thì có lẽ rất nhiều đại tộc đã bị diệt ở thời thượng cổ rồi.

Long nhân tộc vẻ ngoài giống người thường nhưng lại mang một cặp long giác trên đầu, không có khả năng hóa thành long hình.

Còn long tộc thì có thể tự do biến thành ba dạng là hình người, long nhân hình hay long hình tùy thích, ở nhân hình thì bọn họ hoàn toàn che giấu được đặc tính của long tộc, cứ như hóa thành nhân tộc thật vậy.

Long nhân hình thì là cơ thể nhìn giống nhân tộc, nhưng long phiến, long giác, long vĩ, long nhãn đều được triển lộ rõ ràng, hình thái này mạnh chỉ sau bản thể mà thôi.

Long hình thì chính là bản thể vốn có của long tộc, cường đại vượt xa hết thảy chủng tộc trên thế gian, xưng là Long Đế Vạn Tộc cũng không quá đáng.

còn long nhân tộc thì chỉ có mỗi một cặp long giác không thể so bì với long tộc chân chính, nhưng phàm là thứ có dính líu đến huyết mạch long tộc thì đều là cường đại vượt bậc.

Vị long nhân tộc bước vào bí cảnh hai vạn năm trước chính là một điển hình, những người cùng hắn tham gia thí luyện năm đó cơ hồ có hơn năm ngàn vị, nhưng toàn bộ đều đã chết chỉ còn hắn là một mình cô độc bước vào bí cảnh.

Mà khi bước ra đã là một thân tu vi đột phá Đạo Tổ, trở về Tô Lăng giới đưa cả một long nhân tộc suy tàn trở thành đại tộc đứng đầu Cổ Lâm đại lục, năm đó quật khởi vị long nhân tộc đó được xưng là Chiến Long Bất Bại, vài ngàn năm sau đột phá thành Đạo Tổ thượng kì đỉnh phong, tuổi thọ là 2 vạn năm.

Nhưng không biết hiện tại vị truyền kì Chiến Long Bất Bại kia, còn tồn tại trên thế gian này không, hay đã tọa hóa rồi.

Người thứ hai là chủng tộc Ma Viêm thuộc một nhánh của ma tộc, kẻ này mưu sâu hiểm độc tàn ác hung bạo đã bày mưu giết vô số kẻ tham gia thí luyện.

Trở thành người duy nhất bước vào trong bí cảnh ấy, khi bước ra cũng là một thân Đạo Tổ tu vi, ở trong U Minh đại lục được xưng là Viêm Ma Vương, Ma Viêm tộc nhờ vậy mà trở thành một trong tam thập tam hoàng tộc của ma giới.

Người thứ ba từng bước vào bí cảnh thuộc về yêu tộc, chủng tộc của hắn gọi là Bích Lân Xà Hoàng, kẻ này tuy tính cách trầm ổn, nhưng một khi bị chọc cho tức điên liền như biến thành một người khác.

Ở khảo hạch thứ ba nơi mà đám người Hàn Vũ Thiên từng được Tuần Thiên Giả giới thiệu qua, trong một lần kẻ thuộc Bích Lân Xà Hoàng Tộc bị một đám nhân tộc tính kế, đã tức giận hóa ra bản thể là một con Bích Lân Xà Hoàng cao ngàn trượng, đánh trọng thương tất cả những kẻ mưu đồ ác độc kia, rồi quăng bọn chúng cho yêu thú cường đại trong sâm lâm giết.

Bích Lân Xà Hoàng hình thể là bích ngọc cự xà có một cái sừng mọc ngược ở đỉnh đầu, kẻ đó hóa thành bản thể về sau đã không còn bị yêu thú tấn công, thuận lợi làm người sống sót cuối cùng bước vào bí cảnh.

Sau khi trở ra cũng là một thân Đạo Tổ tu vi không kém 2 kẻ trước đó, trở về Yêu Hoàng đại lục liền được xưng làm Bích Lân Yêu Vương, cùng với Bích Lân Xà Hoàng đứng đầu một vùng đất.

Người thứ tư là Tinh Linh Lôi Kiến Tộc, một nhánh thuộc tinh linh nhất tộc, ở đây chỉ ghi vài dòng chữ, xuất sắc vượt qua khảo hạch bước vào bí cảnh đạp đến Đạo Tổ cảnh.

Còn lại đều không có một chút thông tin nào nữa, bởi vì tinh linh tộc không còn xuất hiện ở Tô Lăng giới từ ba vạn năm trước, bọn họ đã ẩn trốn không muốn xuất hiện ở thế gian nữa.

Tinh linh tộc thiên phú vượt xa bách tộc, năm đó cùng với nhân tộc và ma tộc so về phồn thịnh thì là ngang nhau.

Nhưng sau cuộc chiến thượng cổ thì tinh linh tộc biến mất không rõ hành tung, chỉ có Tuần Thiên Giả là biết nơi ở của bọn họ, nhưng hiển nhiên là sẽ không tùy tiện nói cho bất cứ ai biết.

"Bốn phiến đã đều ghi lại những kẻ thiên tại của chủng tộc khác, còn nhân tộc chúng ta thì..."

Một đám Thánh Tông trong mắt có một chút thất vọng, không ngờ tới nhân tộc đã là suy tàn tới mức độ này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.