Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 196: Chương 196: Khí Thần




Khảo hạch thứ nhất bắt đầu đã thấy hơn chục vị Thánh Tông bỏ mạng như cỏ rác, đường đường là cường giả một phương, nhưng khi đến đây lại không khác nào phàm nhân vượt kiếp nạn.

Mạch Liên cuối cùng đã vượt qua được chướng ngại thứ nhất, nhục thân của hắn đã khai thông và cảm giác nhạy bén hơn trước, tiếp theo là Hồng Thiên cũng vượt qua được thử thách phi kiếm.

Cơ thể hai người bọn họ bắt đầu tản ra khí tức uyển chuyển thoải mái hơn trước rất nhiều, có thể tùy chính mạnh yếu rõ ràng, nhục thân đã có tộc độ vượt cấp, nhưng sẽ không duy trì được lâu.

"Các ngươi cứ tiếp tục, ta sẽ ra ngoài quan sát một chút."

Hàn Vũ Thiên thu hồi ý thức về bản thể quan sát một lúc thì thấy đã có vài chục người đi tới được chướng ngại thứ 2 và đang bắt đầu vượt ải.

Hắn xem một chút rồi cũng nhắm mắt tỏ vỏ chẳng thèm quan tâm mấy, nhưng 4 vị Thánh Tông viên mãn khoanh tay xem trò vui kìa thì là chê cười hắn nhát gan sợ chết, nên mới trì hoãn liên tục không dám vượt chướng ngại này.

"Những thanh phi kiếm này cản tầm nhìn của ta rồi, mau lên trước xem bọn họ đã đi tới đâu rồi."

Một vị trung niên tên Hưng Vinh đứng dậy duỗi lưng khởi động tay chân chuẩn bị vượt ải, nhưng chướng ngại phi kiếm đột nhiên cường đại hơn trước, Hưng Vinh cau mày nhìn Tuần Thiên Giả Nhu Cốt ôm quyền nói:

"Đại nhân, chuyện này là như thế nào?"

Tuần Thiên Giả Nhu Cốt thản nhiên giải thích nói:

"Chướng ngại này đều là căn cứ vào tu vi của các ngươi mà hoạt động, tu vi càng cao thì thử thạch càng khó."

Lúc này 4 vị Thánh Tông viên mãn mới hiểu ra vấn đề chủ chốt ở đây, ban đầu thấy những Thánh Tông khác vượt chướng ngại có chút chật vật, là tưởng rằng ải đầu chỉ là cấp bậc thượng kì Tháng Tông, không ngờ là mô phỏng theo tu vi từng người mà triển khai.

Nói một cách khác là 3 người Thánh Tông tu vi lần lượt sơ kì, trung kì, thượng kì, cùng lúc bước vào trong thì phi kiếm căn cứ vào tu vi từng người mà bắt đầu tiến hành khảo hạch khác nhau.

"Vậy phải nghiêm túc một chút rồi."

Hưng Vinh lập tức lao vào phi kiếm, bay được một đoạn đã thấy phi kiếm cấp tốc lao đến như châu chấu, hắn chật vật tránh né công kích còn phải chạy trốn, mất nửa nén nhang mới có thể vượt qua được chướng ngại thứ nhất, dù là Thánh Tông viên mãn, nhưng mà Hưng Vinh vẫn phải chịu vài thương tích ngoài da.

Tiếp đến là 3 vị còn lại cũng lần lượt vọt vào bên trong ngàn vạn phi kiếm, thời gian cũng là nửa nén nhang mới thoát khỏi mưa kiếm vây quanh, Hàn Vũ Thiên và 2 thủ hạ vẫn như cũ không tiến lên một bước.

Lam Huyền ngồi nghỉ ngơi sau khi vượt qua chướng ngại thứ nhất, nàng nhìn Hàn Vũ Thiên hồi lâu có một chút khó hiểu, cũng là lắc đầu không quan tâm.

Ở sâu trong rừng rậm sâm lâm, Tuần Thiên Giả Xí Ly đang cùng một Tuần Thiên Giả mặt nạ mèo giao thủ, Xí Ly đang chiếm thế thượng phong.

"Lão miêu, ngươi không thể đàm phán một chút sao?"

Xí Ly trong mắt có một chút bất đắc dĩ nói, Tuần Thiên Giả mặt nạ mèo hừ lạnh nói:

"Khảo hạch không phải là nơi chúng ta đàm phán, nếu như nhúng tay quá sâu rất dễ bị phát hiện, lão ưng thứ lỗi cho ta vô lực giúp đỡ."

Tuần Thiên Giả Miêu Ảnh muốn xuất thủ lần nữa thì thấy Tuần Thiên Giả Xí Ly đã lấy ra một cái hồ cá thủy tinh nhỏ bằng lòng bàn tay, bên trong có một con cá vàng tung tăng bơi lội tản ra khí tức thần thánh.

"Hoàng Kim Ngư, ngươi làm sao mà có được?"

Tuần Thiên Giả Miêu Ảnh lập tức sáng mắt nhìn chằm chằm vào hồ cá nhỏ, khí cơ đang dâng lên đột nhiên tiêu tán toàn bộ, Xí Ly nhìn Miêu Ảnh cười nói:

"Đàm phán?"

Miêu Ảnh đảo mắt một hồi gật gật đầu nói:

"Được, được, ta đồng ý nhúng tay vào khảo hạch lần này."

Tuần Thiên Giả Nhu Cốt đang ở đích quan sát đám Thánh Tông khảo hạch thì sau lưng đi tới một vị khác, Tuần Thiên Giả mặt nạ rắn giọng có chút âm trầm không vui nói:

"Nhu Cốt, ngươi phụ trách khảo hạch đầu tiên, vậy mà không đốt 10 nén nhang để thời hạn cho bọn chúng à?"

Nhu Cốt xoay người nhìn Tuần Thiên Giả mặt nạ rắn cười nói:

"Trước giờ ta có gia hạn 10 nén nhang sao? Thật là trí nhớ hơi kém rồi nha, lão xà đừng có giận nha, ta sẽ tự tính toán 10 nén nhang trong đầu."

Phi Giao chấp tay sau lưng hừ lạnh nói:

"Các ngươi lại âm mưu điều gì vậy?"

Nhu Cốt giọng thản nhiên đáp:

<!-- PC_Midle1 -->

"Chuyện của bọn ta, không liên quan tới Phi Giao ngươi."

Phi Giao không tiếp tục đôi co với nàng nữa mà nhanh chóng rời đi, Nhu Cốt cũng chẳng bận tâm tới hắn.

Mạch Liên và Hồng Thiên ở trong chướng ngại thứ hai đã bị yêu xà hỏa nham cắn nuốt hơn cả trăm lần, chướng ngại thứ hai lại khó hơn thứ nhất vài lần.

"Phiền phức thật, căn bản con yêu xà hỏa diễm này như là đã khóa chuẩn mục tiêu vậy, liên tục truy tung chúng ta và mặc kệ công kích."

Hồng Thiên có chút tức giận nhìn xuống hồ nham thạch phía dưới, bọn họ đã thử mọi cách nhưng vẫn bị yêu xà nham thạch cắn nuốt.

"Đầu tiên là tránh né, lần này hẳn là che giấu khí tức và cấp tốc chạy thoát."

Mạch Liên như bừng tĩnh đại ngộ quan sát khí tức trên thân hồi lâu, lão bắt đầu dùng toàn bộ khí lực ép xuống khí tức trên người.

Mạch Liên xông lên bay qua hồ nham thạch, lần này quả nhiên yêu xà hỏa nham phải mất vài khắc mới phát hiện ra Mạch Liên, nhưng vẫn bị nó truy giết cắn chết.

Hàn Vũ Thiên ở một bên quan sát yên lặng như nước, hắn muốn xem xem là những người trụ cột đầu tiên của Vạn Niên cung, thì thiên phú của Mạch Liên và Hồng Thiên sẽ đến được đâu.

Dù luyện đan hay luyện khí cũng cần có khả năng thực chiến cao, chứ không phải suốt ngày trong sơn cốc luyện đan, rèn sắt, tới lúc đại họa ập tới lại không đủ thực lực chống trả.

Hàn Vũ Thiên hất tay không gian xung quanh chấn động lại truyền tới một đạo lôi điện, hắn bắt lây lôi quang trong tay như là sủng vật của mình vậy.

Nhìn kỹ thì đây là đạo Hắc Long Thiên Lôi kiếp mà hắn đã hấp thu ở lần độ kiếp trước đó, giờ nó chỉ mới lại một sợi hắc lôi sinh ra một ít linh trí mà thôi, đây là đang tỏ vẻ ngoan ngoãn để Hàn Vũ Thiên vuốt ve nó.

"Ngươi không lo bồi dưỡng linh chí cho tốt, lại chạy tới ta nịnh nọt."

Hàn Vũ Thiên nhìn đạo lôi điện tỏ vẻ trách mắng, lôi điện hiểu ý cũng là tiếc nuối quay quanh chủ nhân một vòng rồi mới rời đi.

Chướng ngại thứ hai cuối cùng cũng có người dùng thủ đoạn ẩn nấp nào đặc thù vượt qua được, những người khác cũng nháo nhào bày ra thủ đoạn ẩn thân của chính mình.

Kết quả 2 ngày sau lại chết thêm 20 vị Thánh Tông ở chướng ngại thứ hai, làm mồi cho yêu xà hỏa nham bên dưới nham thạch nóng chảy.

Chướng ngại thứ 3 là một vùng băng sương lạnh lẽo bay lượn những con ong tuyết sắc nhọn, bọn chúng tốc độ của chúng chậm hơn phi kiếm, nhưng tấn công thì cường đại hơn vài lần.

"Chỉ mới là khảo hạch đầu tiên lại chết hơn 60 người, thật là quá khó khăn đi."

Hưng Vinh không nhịn nổi xúc động trong lòng mà kêu than một tiếng, hắn nhìn trời xanh có chút hoài nghi rằng mình liệu còn cơ hội sống sót rời khỏi khảo hạch mà Tuần Thiên Giả đưa ra hay không.

"Chúng ta tới đây vốn đã nắm chắc chôn thân chín phần ở nơi đất khách quê người, thời gian qua chẳng còn gì tiếc nuối."

Một vị Thánh Tông thượng kì trong lòng chua sót nói ra vài lời, không khí xung quanh từ từ lắng xuống tạo thành một mảnh âm trầm, Lam Huyền và 2 ma nữ không thèm để ý tới một lũ nhân tộc chỉ biết kêu trời than đất này.

Các nàng trực tiếp xông thẳng vào bằng phương thức đơn giản nhất, vừa chạy vừa phòng thủ không chút sơ hở, bầy ong tấn công liên hoàn cũng không chạm nổi gốc áo của 3 ma nữ này.

"Sao các nàng vượt chướng ngại dễ dàng như vậy? Chưa đầy nửa nén nhang đã vượt qua được rồi?"

"Đây là điều thần kì gì?"

"Ma tộc thiên phú không tệ."

Những người xung quanh bàn tán xôn xao về 3 vị ma nữ, không ngờ tới 3 kẻ mà bọn họ chán ghét và xem thượng, vậy mà vượt chướng ngại dễ dàng.

Khảo hạch đầu tiên nếu ai có cảm ngộ sâu sắc chắc là nhận ra, thứ này một khi vượt qua được sẽ giúp bản thân gia tăng ít nhiều một chút năng lực, mà Lam Huyền là một tồn tại từng là Kim Thần sánh vai thiên địa, cảm ngộ và năng lực của nàng cũng có thể dễ dàng vượt qua khảo hạch đầu tiên này, chỉ là trì trệ cố tỏ ra vẻ thăm dò để không bị Tuần Thiên Giả chú ý đến.

Nhu Cốt vẫn yên lặng quan sát tình huống hiện tại của khảo hạch, thời gian trôi qua cũng đã nửa tháng, những người bỏ mạng ở chướng ngại thứ 3 là 10 người,

Mạch Liên và Hồng Thiên vượt qua chướng ngại thứ 2 và 3 đến mệt mỏi tinh thần, chướng ngại thứ 2 giúp bọn họ biết cách thu liễm khí tức thời dài, chướng ngại thứ 3 lại là tăng bản năng phòng ngự.

Hiện tại chướng ngại thứ 4 lại là những tâm gương xoay tròn không dừng, bọn chúng sẽ phản xạ ra đòn tấn công mạnh nhất đời này của kẻ tham gia khảo hạch, nếu tránh né và phá hủy được tấm gương thì sẽ vượt qua thử thạch, hoặc là cứng đối cứng phá hủy tấm gương.

Hàn Vũ Thiên thu liễm thần thức của mình, cùng với Mạch Liên, Hồng Thiên trở lại thực tại từng bước đứng dậy nhìn về chướng ngại đầu tiên.

Hàn Vũ Thiên chậm rãi mở mắt xung quanh khuếch tán khí lạnh mang theo tia chớp màu đen kì lạ, Mạch Liên và Hồng Thiên thì tản ra khí tức cường đại hơn trước.

"Bọn họ muốn vượt khảo hạch rồi."

Hưng Vinh cảm nhận được khí tức lưu động phía sau liền xoay đầu nhìn, những người khác cũng bỏ ra chút thời gian nhìn lại.

"Đừng để bạn cung chủ thất vọng."

Hàn Vũ Thiên phi thân vượt qua phi kiếm, hàng vạn thanh kiếm xoay tròn đâm tới, nhưng một thanh kiếm cũng không thể động vào vạt áo của hắn.

Hồng Thiên và Mạch Liên cũng lưu loát tránh né phi kiếm, tựa như những thứ này chỉ là vật dễ dàng, các Thánh Tông ở chướng ngại thứ 4 nhìn lại trong lòng tràn ngập kinh hãi không thôi.

"Tên đó vừa rồi vượt qua phi kiếm mà toàn thân không xuất hiện nổi một vết cắt?"

Một Thánh Tông tinh mắt hô lớn, một người khác thì toàn thân mồ hôi lạnh nói:

"2 tên thủ hạ bên cạnh hắn cũng đồng dạng không tốn một chút sức vượt qua, 2 kẻ đó chỉ mới là Thiên Thánh cấp bậc, sao có thể?"

Chỉ trong một lần hành động này của đám người Hàn Vũ Thiên, kiến cả đám Thánh Tông phải trợn mắt há hốc mồm kinh ngạc.

"Mạch Liên, xem thử ta và ngươi ai theo cung chủ trước."

Hồng Thiên cao hứng cười lớn thách thức Mạch Liên, Mạch Liên cũng là vuốt chòm râu dài nói:

"Được, kẻ thua sẽ phải chịu hình phạt làm voi đấy, ha ha ha."

Hàn Vũ Thiên bước chân đặt lên hồ nham thạch như là đi trên đất bằng, ung dung tự tại bước đi, yêu xà hỏa nham trong hồ không chút động tỉnh, tựa như không phát giác ra được có kẻ ở trên mặt hồ.

Mạch Liên và Hồng Thiên thu liễm khí tức bước đi trên hồ nham thạch, cả 2 người phi như bay trong hồ nham thạch, khi tới được giữa hồ thì yêu xà hỏa nham đã bắt đầu tiến hành truy sát, tốc độ của 2 Thiên Thánh sao có thể sánh bằng một yêu thú cấp bậc Thánh Tông.

Hàn Vũ Thiên vừa đặt một chân trên bờ thì một cổ băng sương khuếch tán, hai con yêu xà hỏa nham truy sát 2 trưởng lão Vạn Niên đột nhiên dừng lại, chúng bị một lớp băng mỏng bọc lấy thân hình cứng đờ vài nhịp thở mới thoát ra được.

Vài nhịp thở này cũng giúp cho Mạch Liên và Hồng Thiên tranh thủ thời gian vượt qua được hồ nham, Hàn Vũ Thiên chấp tay sau lưng nhìn 2 lão đầu nói:

"Cẩn thận chút đi."

Hai lão nhìn nhau cũng mỉm cười ôm quyền cúi người, Hàn Vũ Thiên phất tay pháp tắc nổ vang hóa thành từng vòng hộ thuẫn xoay quanh người hắn.

Hàn Vũ Thiên chỉ là một cái phất tay đã có thể điều động pháp tắc đến với mình dễ dàng, tựa hồ đã có hơn vạn năm cùng với pháp tắc làm bạn vậy.

"Kẻ này như được thiên địa chiếu cố vậy, pháp tắc đối với hắn không có ràng buộc mà ngược lại còn tỏ vẻ ưu thích."

Đoản Hành một trong bốn vị Thánh Tông viên mãn không nhịn được mà nói ra.

Tuần Thiên Giả Nhu Cốt nghe được lời của Đoản Hành thì hơi khinh thường nhỏ giọng nói:

"Ngu ngốc, đây không phải ưu thích, mà là pháp tắc đang thuần phục hắn."

Pháp tắc là chí cao tối cường nhất trong thiên địa, kẻ có được pháp tắc như có được thiên hạ trong tay, Thánh Nhân nắm giữ pháp tắc hành tẩu thiên hạ vô địch, Thánh Tông đột phá lại tiến hóa pháp tắc thức tỉnh Khí Vực trở thành lĩnh vực của bản thân, nâng cao trình độ sử dụng thiên địa pháp tắc.

Nhưng pháp tắc thuần phục lại là một đẳng cấp vượt xa hết thảy, một hơi thở, một câu nói đều có thể khiến pháp tắc ngoan ngoãn thoái lui, hoặc là bùng nổ chém giết đối thủ.

Chỉ có kẻ cùng thiên đạo sánh vai mới có thể khiến pháp tắc thuần phục, mà Hàn Vũ Thiên dù đã trùng sinh nhưng vẫn giữ được cái uy của năm đó, đứng trên hết thảy sinh linh vạn giới.

Nhu Cốt đứng quan sát trong mắt có một tia quang man kì lạ, tựa như kính phục tựa như hâm mộ tới cực điểm, dù tu vi chỉ là Đạo Tổ nhưng các vị Tuần Thiên Giả vẫn là một tồn tại huyền bí, trước giờ không ai biết rõ về họ.

Hàn Vũ Thiên bước đi vào trong băng vực bị vô số con ong tuyết hướng ngòi đâm tới, hộ thuẫn xung quanh người ngăn trở liên tiếp bị nứt ra, nhưng rất nhanh đã được pháp tắc gia cố lại.

Hồng Thiên thì lấy ra Thiên Địa Phủ bản mệnh pháp khí của mình xông qua, từng búa chống chọi lại ngòi độc của ông tuyết.

Mạch Liên lấy ra Thanh Liên Kiếm chém ra từng đường kiếm sắc nhọn, dùng cứng đối cứng với bầy ong tuyết đáng sợ.

Hàn Vũ Thiên chỉ tốn vài phút đã đuổi kịp đám người Thánh Tông, nửa canh giờ sau Hồng Thiên và Mạch Liên mới đuổi kịp tới, cơ thể 2 người bọn họ chi chít vết rách rỉ máu, nước da có chỗ tím, xám như trúng kịch độc.

Hàn Vũ Thiên quan sát một chút thì hơi cau mày nhìn về phía Tuần Thiên Giả Nhu Cốt, nàng ta hiểu ý ngón tay búng ra một màn hồng quang phủ lên thân của tất cả những người đứng phía dưới.

Hồng quang phủ lên lập tức khiến tinh thần bọn họ sảng khoái, chất độc bị tiêu trừ, pháp lực khôi phục trở lại trạng thái đỉnh phong.

"Để khảo hạch này trở hấp dẫn hơn thì..."

Tuần Thiên Giả Nhu Cốt giơ 3 ngón tay lên nói:

"Ba kẻ đầu tiên tới đích sẽ nhận được khí thần."

Cái gì là khí thần? Khí thần là linh khí do Kim Thần đản sinh ra, Kim Thần hấp thu linh khí sau đó tẩy rửa biến hóa nó thành khí thần, một đoàn khí thần là trân quý như bảo vật, chỉ có những người được Kim Thần coi trọng mới được ban phát khí thần, hoặc là lập nhiều chiến công hiển hách.

Một đoàn khí thần có thể tẩy rửa một kẻ tàn phế thành cường giả, chỉ cần tu vi ngươi bị kẹt dưới Thánh Tông mà có cơ duyên lĩnh hội khí thần, về sau cơ hội đột phá Đạo Tổ sẽ tăng lên vài phần sát xuất.

Nhu Cốt lấy ra một quả cầu thủy tinh trong suốt, bên trong chứa đựng đoàn khí màu vàng phiêu miễu cường đại, nàng lấy ra hết thảy 3 quả cầu chứa khí thần, một quả như nắm tay, một quả to bằng cái chậu, cuối cùng là một quả to như tảng đá.

Thánh Tông nhìn tới ánh mắt tràn đầy sự tham lam không giấu được, Hàn Vũ Thiên trong ánh mắt cũng không giấu được sự rung động, một đoàn khí thần này đủ giúp hắn tăng tu vi sơ kì lên trung kì, giảm bớt được một lượng linh thạch cực lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.