Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 190: Chương 190: Lâm Man giới




Lão Quân hất tay liền thấy hắc ảnh do Ma Sơn hóa thành bay tới sóng vai cùng lão liên thủ đánh Hàn Vũ Thiên, hắn vẫn là bộ dáng bình tĩnh nói:

"Thủy..."

Hàn Vũ Thiên giơ ngón tay ra đón lấy một giọt nước lơ lưng trên đó, ngón tay hơi đây giọt nước lập tức bắn tới như viên đạn về phía lão Quân.

"Ngân Thương."

Giọt nước trên đường bay hấp thu thêm vô số hạt mưa dần dần hình thành ngân thương đâm tới với uy lực kinh người.

"Thiên Sát, Thiên Phạt Nhân Gian!"

"Địa Sát, Địa Ngục Hỏa Thần!"

Cửu Hàn Kiếm ở tay phải chém ra bạch quang tinh khiết, Liệt Hỏa Kiếm lại chém ra hắc ám xen vào hỏa diễm nóng đỏ.

Hắc ảnh lập tức bước lên phía trước tản ra khí tức Đại Thừa trung kì, hắc ảnh hai tay kết ấn hóa ra đầu thao thiết từ hắc khí lao tới.

"Thần Phủ, Bổ Thiên Phá Địa!"

Chiến phủ hóa lớn trăm trượng hướng Hàn Vũ Thiên quét tới, hắn lập tức thu lại tia sáng tím tế ra chuông đồng tạo thành tấm chắn ngăn phía trước, chiến phủ khổng lồ nện vào chuông tạo ra tiêng đinh lớn.

Tiếng chuông khuếch tán làm cho tiên thành rung lắc dữ dội, Hàn Vũ Thiên thở dài không biết phải làm sao để khôi phục trận pháp phong ấn, nếu không nhanh chóng phong ấn nó lại một lần nữa, thì dù là hắn cũng phải bỏ mạng dưới sự xâm chiếm của tiên tộc.

Một mõm đá phía xa, một con mèo đi ngồi ở trên đầu một con cự xà, nó ánh mắt lười biếng nhìn về phía tiên thành, đây chính là con mèo đen ở Hoàn Thi quốc.

"Meow!"

Con mèo đen kêu lên một tiếng liền có một con hạc màu trắng xé mở không gian xuất hiện bên cạnh, tu vi của nó vậy mà là Thánh Tông sơ kỳ thuộc tính không gian.

Hắc miêu cào tới liền có một sợi dây chuyển treo ở cổ hạc trắng, mặt dây chuyền chính là một cái huyền ảnh thạch.

Hạc trắng quay người xé mở không gian chui vào đó rồi biến mất nhanh chóng.

Không gian chấn động một bóng người xuất hiện bên ngoài Tô Lăng giới, hắn ngạo nghễ chấp tay sau lưng nhìn thế giới trước mắt như sâu kiến.

Tu vi kẻ này chính là Huyền Tôn, một vị cường giả Huyền Tôn đột nhiên xuất hiện trước một cái tiểu thế giới, tất nhiên sẽ có một điều gì đó khác thường.

"Phụng lệnh Viễn Cổ, hủy diệt một cái tiểu thế giới, Phong Man."

Người này nói xong ngón tay giơ lên ngưng tụ một tia phong man, nếu như tia phong man này rơi xuống nhất định sẽ hủy đi Tô Lăng giới.

Mà Thủy Tổ của một phương vũ trụ này đang bận làm một điều gì đó rất cấp bách, không thể nào phát giác ra được Tô Lăng giới đang gặp đại họa.

Phong man rơi xuống nhưng lại bị một ngón tay khác xuất hiện búng phong man về hướng khác, phong man bắn vào màn đêm vũ trụ liền nổ lớn đủ để xóa sổ Tô Lăng giới trong chớp mắt.

Một thanh niên anh tuấn bình thản với y phục trắng tung bay, trên vai còn có một yêu nữ nhện xinh đẹp.

"Trụ Thiên!"

Vị Huyền Tôn này lập tức cau mày, hắn không hề nghĩ tới Trụ Thiên một trong Ngũ Huyền Thánh Tôn lại đột nhiên xuất hiện ngăn cản mình.

Ngũ Huyền Thánh Tôn là năm người thuộc cực hạn của Huyền Tôn cảnh, nếu vùng trời này không có Thủy Tổ thì Huyền Thánh Tôn là trời, mà Trụ Thiên chính là một trong năm vị Huyền Thánh Tôn.

<!-- PC_Midle1 -->

"Ngươi là Ý Tân của Lâm Man giới, mau nói, ngươi đến đây là có mục đích gì?"

Ý Tân thấy mình đã bại lộ thân phận liền ôm quyền nói:

"Huyền Thánh Tôn đại nhân, ta chỉ là dọn dẹp một tiểu thế giới gan to hơn trời này thôi, chính bọn chúng đã giết một vài đệ tử tới đây lịch luyện của Lâm Man quốc bọn ta ở lần trước."

Trụ Thiên mỉm cười nhìn về Tru Huyên ở vai phải mình, nàng ấy hiểu ý gật gật đầu nói:

"Lâm Man giới lần cuối dẫn đệ tử lịch luyện ở Tô Lăng giới là vào 1 vạn năm trước, 5 kẻ tu vi Đạo Tổ tới đây và giết chóc sinh linh vô tội chất thành núi thây, khiến lòng người phẫn nộ dẫn tới Kim Thần đại năng năm đó xuất thủ, một kiếm hủy diệt 5 đệ tử của Lâm Man giới."

"Phải, tên Kim Thần đó đã giết 5 vị Đạo Tổ, chính là 5 vị Kim Thần tương lai của Lâm Man giới, thù này không báo quyết không làm người."

"Ồ."

Trụ Thiên nhếch môi hai tay chấp sau lưng cười nói:

"Vậy 5 tên Đạo Tổ của Lâm Man giới giết sinh linh vô tội thây chất như núi của Tô Lăng giới, cũng là giết vô số Kim Thần tương lai của Tô Lăng giới, vị Kim Thần năm đó giết 5 đệ tử Lâm Man cũng là báo thù mà thôi."

"Ngươi..."

Ý Tân bị lời này làm cho cứng họng không biết phải làm như thế nào, Trụ Thiên phất phất tay nói:

"Chuyện đã qua, 2 bên không cần có thêm thù oán gì, kết thúc ở đây được rồi."

Ý Tân nắm chặt tay không muốn buông bỏ cơ hội này liền nói:

"5 vị đệ tử đó của Lâm Man giới chính là cao quý hơn những sinh linh thấp kém ở Tô Lăng giới này rất nhiều, sao có thể so sánh với Lâm Man quốc? Thù này ta phải báo!"

Trụ Thiên híp mắt khí cơ bùng nổ tạo ra từng đợt không gian ba động kinh người, giọng trầm thấp nói:

"Cao quý? Tất cả từ lúc sinh ra ai ai cũng đều là nhân tộc không có tu vi cả thôi, cái gì mà cao quý hay không cao quý? Ý Tân, bản huyền nói cho ngươi rõ, đừng nghĩ bản thân mình tu luyện được một ít bản lĩnh thì quên đi gốc gác của mình, ngươi chửi bọn họ thấp kém thì không khác gì chỉ tay chửi mình trong gương đâu."

Ý Tân không nói nhưng hai tay đã nắm chặt tới mức gân xanh nổi lên, Trụ Thiên xoay người ánh mắt hướng xuống Tô Lăng giới nói:

"Ngươi tu luyện không dễ, Lâm Man giới vượt qua muôn trùng mới đạt tới thượng cấp tinh giới cũng rất khó, đừng vì sai lầm nhất thời mà để bản huyền đích thân tiêu diệt một cái thượng cấp tinh giới."

Lời này làm cho Ý Tân mặt mài tái lại lập tức ôm quyền nói:

"Xin Huyền Thánh Tôn bớt giận, ta nhất định sẽ không vì thù cũ mà phá hủy thế giới này, xin cáo từ."

Ý Tân vội vã chạy đi như là gặp đại họa khủng khiếp, Trụ Thiên thở dài bàn tay vung lên tạo ra một kết giới bao trùm lên Tô Lăng giới, kết giới này là nhắc nhở những kẻ tu vi Kim Thần trở lên rằng, đây là tinh giới được Trụ Thiên hắn bảo hộ, nếu dám đụng vào chính là khiêu chiến một vị Huyền Thánh Tôn.

Hắn làm xong kết giới cũng quay đầu bước một bước đạp đi liền biến mất không để lại dấu vết nào.

Lâm Man giới, Ý Tân phá nát trời mây ở vùng thế giới này, hắn không chút để tâm vỡ nát trần nhà tòa cung điện rồi bay vào, ở đây đã có 7 vị Huyền Tôn ngồi tọa trấn.

"Ý Tân, ngươi vội vả không biết phép tắc là có chuyện gì?"

Một trung niên trên mặc đầy sẹo, huyết y tản ra sát ý nồng đậm, hiển nhiên là giết vô số người mới có thể sinh ra loại khí tức ép người này.

"Nhiệm vụ hủy diệt tiểu tinh giới đó, ngươi đã làm xong chưa?"

Lão già ngồi chính điện uy nghiêm tới cực điểm, lão vậy mà bị mù một bên mắt.

Ý Tân toàn thân mồ hôi lạnh gấp giọng nói:

"Hủy diệt tiểu thế giới đó, chính là một đại họa của Lâm Man giới."

"Ngươi nói cái gì? Mau kể đầu đuôi sự tình đi."

Lão già cau mày khó hiểu, Ý Tân thở một hơi lấy lại bình tĩnh nói:

"Vừa rồi, khi ta ra tay đã bị Huyền Thánh Tôn Trụ Thiên chặn lại, hắn còn cảnh cáo rằng nếu bất kì ai của Lâm Man giới dám động vào tiểu thế giới đó, thì Trụ Thiên nhất định sẽ đích thân tới hủy diệt Lâm Man giới."

Trung niên huyết y đập bàn tức giận quát lớn nói:

"Ăn nói hàm hồ, ngươi nghĩ ta đây tin lời nói bậy này sao? Một Huyền Thánh Tôn sao có thể vì một tiểu tinh giới mà hủy diệt thượng cấp tinh giới chứ?"

Ý Tân cau mày thấy bọn họ không ai tin lời mình lập tức quát mắng nói:

"Câm họng ngươi lại, ta đây nhận nhiệm vụ có khi nào để mất uy tín chưa? Nếu không vì có Huyền Thánh Tôn cản trở, thì Ý Tân ta nào chịu chùn bước."

Lão già ngồi ở chủ vị cũng gật đầu nói:

"Phải, Ý Tân nếu có bị Huyền Tôn giả khác cản trở thì hắn sẽ không sợ hãi chút nào, nhất định là Huyền Thánh Tôn cản trở."

Tám người ánh mắt chạm nhau hiện ra một tia bối rối, từ bầu trời Lâm Man giới lại mở ra một vùng không gian, ở trong đó lại chui ra một chiếc thuyền uy nghiêm tản ra khí tức bức người, nó là phương tiện đi lại của cường giả thượng cấp tinh giới.

Từ trong thuyền hạm bước ra một trung niên lục y tản ra khí tức kinh người, hắn vừa tới đã trực tiếp xuất hiện ở đại điện nơi 8 người Huyền Tôn Lâm Man giới đang ngồi.

"Bái kiến, Huyền Thánh Tôn Lục Cẩm."

8 vị Huyền Tôn Lâm Man giới ôm quyền thi lễ không dám vọng động.

Vị này là Lục Cẩm, một trong năm vị Huyền Thánh Tôn của vũ trụ Tinh Sơn Hạo, hắn chấp tay sau lưng lướt nhìn 8 người cười nói:

"Ta cảnh cáo 8 người Huyền Tôn các ngươi, nếu biết điều thì đừng có làm tay sai cho kẻ khác chống lại Thủy Tổ, bằng không Lâm Man giới này sẽ bị một đợt hạo kiếp không thể ngờ tới đấy."

Lục Cẩm không đợi bọn họ cất lời liền đã biến mất trở lại thuyền hạm mà rời đi.

Lão già sau khi lấy lại thần sắc liền thấy mọi chuyện không ổn lập tức nói:

"Bọn họ đã biết chúng ta thông tri ở bên ngoại, nếu không nhanh chóng thông báo cho bọn họ biết thì e là hỏng rồi."

"Khoan đã."

Một thái giám trung niên bên cạnh lập tức ngăn trở lời của lão già, thật ra kẻ này lấy thân phận thái giám tổng quản của lão già, nhưng thật chất là người bên ngoài tới đây với tư cách quản sự.

"Công Tà, ngươi có kế sách gì?"

Lão già không giấu được kích động trong lòng lập tức mờ miệng hỏi, Công Tà giơ tay ngăn lại nói:

"Tạm thời không được vọng động, bọn chúng đã biết thì ta càng phải tỏ ra bình thường nhất có thể, cũng may lúc trước chúng ta lấy tư cách trả thù để đến Tô Lăng giới hành sự, nếu không e là không thoát được, hiện tại cứ sinh hoạt bình thường, tạm ngừng thông tri với bên ngoài."

8 người Huyền Tôn Lâm Man giới nhìn nhau cũng gật đầu tán thành, bọn họ vẫn ôm hy vọng cuối cùng này, nếu nước đi này vẫn không giữ được mạng thì Lâm Man giới sẽ bị diệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.