CHƯƠNG 5
Nói thực, Tiểu Hổ thực sự rất ghét tắm.
Lúc ta còn là mèo, chủ nhân cách hai ba ngày mới tắm cho ta một lần, nhưng mà từ khi biến thành người, chủ nhân lại muốn ta mỗi ngày đều phải tắm.
Meow ô~~~ tại sao ta không thể giống như lúc trước chứ?
Thật không rõ tại sao làm người lại phải tắm rửa nhiều như vậy, ta chính là thật lâu thật lâu không có tắm, màu lông như trước nhìn rất đẹp a!
Nhân loại… Thực là một loại sinh vật kỳ quái, tại sao ăn cơm lại còn phải dùng đũa? Ta trước kia dùng tay cũng có thể nghiêm chỉnh ăn xong con cá ah!
Đem những vấn đề này hỏi Hổ đại ca, nó lắc đầu tỏ vẻ không biết.
Nó nói nhân loại có thói quen mặc quần áo, nếu không mặc sẽ rất lạnh, bởi vì nhân loại không có lông để giữ ấm.
Huyễn Phong cũng vẻ mặt nghi hoặc.
Đến hỏi chủ nhân, hắn chỉ là cười cười.
Đến cuối cùng ta vẫn còn chưa biết tại sao lại phải tắm…
Chủ nhân nói muốn ngắm tuyết, thế là ta cùng Hổ ca ca phụ trách thu xếp dụng cụ, Huyễn Phong phụ trách nấu rượu, chủ nhân phụ trách chỉ huy.
Kỳ thật chúng ta nhiều năm đều ở trên chân núi, thường xuyên đều nhìn thấy tuyết, tại sao lại đặc biệt đi thưởng thức tuyết gì đó chứ?
Nhưng chứng kiến chủ nhân cùng Huyễn Phong, còn có Hổ ca ca đều có bộ dạng hưng phấn, ai… Thưởng thức gì a thưởng thức!
Rượu. . . Không có uống qua, không biết là hương vị ra sao?
Ta đối với thưởng ngoạn tuyết không có hứng thú, ngược lại đối với rượu lại có hứng thú lớn.
Uống một ngụm, ngọt ngào lại cay cay đắng đắng, uống hết còn có một luồn hơi ấm theo bụng truyền thẳng đến óc. Hảo hảo ngoạn a!
Hổ ca ca bận bịu thay ta thêm rượu gắp cá, cho nên uống rất ít.
Chủ nhân cùng Huyễn Phong đồng dạng giống ta, một ly lại một ly uống cạn.
Đó căn bản là không có thưởng ngoạn tuyết a, ngược lại giống như cái tiệc rượu hơn.
Huyễn Phong uống năm sáu chén, ôm chủ nhân hô to: “Ngôn ngôn, ta thật yêu ngươi đó!”
Khiến cho gương mặt chủ nhân hồng lên.
Cái này gọi là “say” đi à nha!
Đợi Huyễn Phong tỉnh lại sẽ nói với y chuyện chủ nhân xấu hổ, y nhất định sẽ hận chết chính mình lại say.
“Thật yêu ngươi, Thật yêu ngươi, Thật yêu ngươi, Thật yêu ngươi, Thật yêu ngươi, Thật yêu ngươi….” Huyễn Phong vẫn còn một mực nói không dứt.
Meow ô~~~~ y còn đem tay vói vào trong quần áo chủ nhân nữa đây này!
Mặt chủ nhân hồng lên, một cái trở tay, Huyễn Phong bị đánh đến thật xa thật xa, xem ra ngày mai y tỉnh lại nhất định phải đi rất lâu mới về được nha.
Hì hì, rượu uống thật ngon a!
Meow ô~~~ trước mắt đột nhiên có ba cái, không, bốn Hổ ca ca xuất hiện a!
Nó có phải hay không trộm học lén {phân thân thuật}?
Bất quá, bốn Hổ ca ca đều rất đẹp a ~~
“Meow ô ~~~~ thích ngươi, Tiểu Hổ rất thích Hổ ca ca!” Ngây ngốc cười cùng trước mắt các Hổ ca ca nói .
Không được, Tiểu Hổ giống như cũng say. . .
Trong mơ hồ, giống như bị Hổ ca ca ôm lấy, đem ta trở về tiểu ốc.
Ồ? Là giường a!
A, hôm nay có thể không tắm rửa cũng được đi ngủ sao?
Hổ ca ca đem tay vói vào trong quần ta, cầm lấy ‘Tiểu Hổ’ cái địa phương dùng đi tiểu cao thấp khuấy động, tay kia thì cố gắng dùng ngón tay chọt chọt cái địa phương co rúm kia.
Thật kỳ quái! Nó lại làm cái gì nha?
Meow ô~~~ Tiểu Hổ nóng quá a! Thân thể cũng bắt đầu run rẩy, còn chưa kịp hỏi rõ, Hổ ca ca đã đem ngón tay dùng sức cắm vào, ta không tự chủ được kêu ra tiếng: “Meow ô~~~”
“Đẹp quá. . .” Hổ ca ca phía dưới lại trướng lên rồi.
Là phát bệnh sao?
“Meow ô ~~~~ hô. . . Ừm. . .” Thân thể Tiểu Hổ bị chạm vào chỗ nào đó, địa phương dùng để đi tiểu liền nhổ ra một chút bạch trọc.
Tiểu Hổ có phải hay không đi tiểu rồi hả?
Hổ ca ca hôn môi Tiểu Hổ, đầu lưỡi của nó ở trong miệng Tiểu Hổ chui tới chui lui, phía trước cùng phía sau kích thích đều rất lớn, nhưng mà Hổ ca ca giống như ẩn nhẫn nhịn cái gì đó nha, cười cười nhìn Tiểu Hổ bị lột sạch trơn.
“Tiểu Hổ ngoan ngoãn , sẽ rất thoải mái.”
Sẽ rất thoải mái hay sao? Meow ô ~~~~ ta thật biết điều nghe lời a!
Thấy ta ngơ ngác gật đầu, Hổ ca ca công hướng hai điểm trước ngực ta.
“Ngoan ngoãn mở chân ra.” Muốn ta ngoan ngoãn đấy sao? Được a!
Tiểu Hổ mở ra chân, Hổ ca ca chậm rãi đem cứu nhiệt đẩy vào trong cơ thể ta.
“Ah. . . Ô. . . Đau nhức. . .” Hổ ca ca đỡ lấy eo Tiểu Hổ, dùng sức hạ thấp xuống, Tiểu Hổ im lặng cắn môi chịu đựng.
“Tiểu Hổ, không thể cắn, sẽ bị thương” liếm môi Tiểu Hổ, Tiểu Hổ theo bản năng lè lưỡi đụng vào lưỡi Hổ ca ca, sau Hổ ca ca mới dùng đại lực ở trong cơ thể Tiểu Hổ xông đến.
“Ừm. . . Ô. . .” Tiểu Hổ chân bị dạng ra hết cỡ, Hổ ca ca không ngừng hoạt động.
“Rất nhanh sẽ không đau nhức nữa.” Tiếng nói trầm thấp nỉ non ở bên tai Tiểu Hổ.
Meow ô ~~~~
“Ta. . . Ta. . .” Giống như có cái thứ đồ vật gì đó đi ra. Thân thể Tiểu Hổ run rẩy, Hổ ca ca từng cái dùng sức dập vào cũng phóng thích yheo.
Meow ô ~~~~ mệt mỏi quá ah!