Ta Là Một Bát Thịt Kho Tàu

Chương 36: Chương 36




Kỷ Tiếu Nhan căn bản không chịu nổi chỉ ngồi yên một chỗ, nằm trong bệnh viện trường được một buổi chiều thêm một buổi sáng, liền sống chết không muốn ở lại, nháo loạn muốn đi xem đại hội thể thao, mấy người Nhạc Húc Phong không cách nào với cậu, dứt khoát làm một chiếc ghế dựa xa hoa bằng da hoàn toàn, để cậu nằm trên đó.

Kết quả Kỷ Tiếu Nhan còn không biết tốt xấu, không thể không xem Sâm Bân cùng Đỗ Linh Vũ thi nhảy cao, vì thế cuộc thi nhảy cao tiếp tục liền biến thành tình trạng hiện tại.

Hai đại suất ca của HB muốn thân phân có thân phân, muốn thân gia có thân gia, sau khi PK bỏ từng tuyển thủ tham gia, hai người đầu đầy mồ hôi tranh đoạt ngươi chết ta sống, bên cạnh sân có đặt một cái ô che nắng, dưới ô che nắng có một cái ghế dựa, trên ghế dựa có một người lười biếng nằm, ngáp nhìn hai bọn họ đấu nhau, bên cạnh còn một đám đàn em thay nhau chăm sóc, là muốn nước ngọt không cần nước khoáng, muốn gió tự nhiên chứ không dùng quạt điện, tất cả đều là người dùng quạt quạt ra!

Cái quạt kia có mùi nhang, Kỷ Tiếu Nhan nói ngửi thấy chóng mặt!

Trương Hiểu Ba hôm qua tham gia chạy tiếp sức bốn người 400m, mắt hồng hồng như con thỏ, cũng ở bên cạnh Kỷ Tiếu Nhan, không cần phải nói, khẳng định là xích mích với Ngoại Tinh Nhân, xem tình hình thì rất nghiêm trọng, bất quá chạy tiếp sức bốn người 400m, lớp 1 hệ Hậu Cần đứng nhất, Phiếu anh đào của Trương Hiểu Ba cũng lời, không lẽ nào lại buồn bực như vậy?

Chỉ là Trương Hiểu Ba trừ bỏ chiếu cố Kỷ Tiếu Nhan ra, một câu cũng chưa nói, mắt hồng hồng nhìn qua phá lệ đáng thương, Kỷ Tiếu Nhan trong lòng khó chịu, dỗ y: “Cậu sao lại thế này a? Lại giận dỗi Ngoại Tinh Nhân à?”

Trương Hiểu Ba liếc cậu một cái, một lúc lâu sau mới đáp: “Ngày hôm qua thi chạy tiếp sức, tôi liều mạng chạy, ai ngờ đến gần cuối thì té ngã, chân tôi còn đau đây này! Kết quả tên hỗn đản kia chạy xong, cư nhiên làm trò trước mặt nhiều người như vậy mà mắng tôi….. Tôi đời trước thiếu nợ y sao….”

Trương Hiểu Ba càng nói càng nhỏ, vẻ mặt ảm đạm, “Tôi cũng không tốt số như cậu, có bao nhiêu người chăm sóc….. Dù cố gắng thế nào, y cũng không để mắt tới…….”

“Hiểu Ba…….”

“Cho nên, tôi nói cậu, phải biết quý trọng, lúc hạnh phúc tới phải biết giữ lấy, ngàn vạn lần đừng bỏ lỡ…….” Trương Hiểu Ba thái độ khác thường, lời nói đặc biệt nghiêm túc, làm Kỷ Tiếu Nhan cũng mang theo tâm tình nặng nề, không ngừng gật đầu.

Xà ngang của Sâm Bân cùng Đỗ Linh Vũ đã lên tới độ cao kinh người, Kỷ Tiếu Nhan trợn to mắt, cũng bắt đầu phấn chấn, phần đặc sắc đến rồi.

Sâm Bân chạy lấy đà, sau đó dùng phương thức cong lưng nhảy rất đẹp, lướt qua xà ngang, gã đắc ý cười, nhìn Đỗ Linh Vũ, làn này chỉ cần Đỗ Linh Vũ nhảy không qua, vậy coi như xong, thể lực hai người hiện tại đều trong tình trạng người tám lạng kẻ nửa cân.

Nhưng Đỗ Linh Vũ vẫn rất bình tĩnh, mạnh mẽ cong người, rõ ràng cũng qua.

Sâm Bân ‘thiết’ một tiếng, xà ngang lần thứ hai lên cao, đây tuyệt đối là cực hạn, tuy rằng Sâm Bân từng nhảy qua mức cao hơn, nhưng với tình hình hôm nay, mức cao này nhất định sẽ cho ra thắng bại, Đỗ Linh Vũ không cao bằng Sâm Bân, nhảy cao cũng không chuyên nghiệp, nói thế nào thì khả năng thắng của Sâm Bân vẫn cao hơn.

Nhưng lúc này đây, Đỗ Linh Vũ phải thắng mới được a, Kỷ Tiếu Nhan trong lòng nghẹn khuất, tha thiết nhìn Đỗ Linh Vũ nhảy, căng thắng đến tay đầy mồ hôi, nhưng Trương Hiểu Ba lại không phản ứng gì, xem ra chuyện ngày hôm qua thật sự đã đả kích y không nhẹ, kết quả cũng không biết là do vận khí tốt hay thế nào, Đỗ Linh Vũ thật sự nhảy qua!

Sâm Bân ít nhiều cảm giác có chút ngoài ý muốn, bất quá như vậy, chỉ có thể đợi nâng độ cao, lúc đó nhất định sẽ làm Đỗ Linh Vũ thua, gã nghĩ vậy rồi chạy lấy đà, bật lên, lưng cong……..

Không sớm không muộn, vừa vặn đúng lúc lưng Sâm Bân bay qua xà nang. Kỷ Tiếu Nhan vì quá mức hưng phấn, nghiêng người về phía trước, động phải thắt lưng bị thương, nhất thời kêu thảm thiết một tiếng.

Ngay sau tiếng kêu thảm thiết của Kỷ Tiếu Nhan, chính là tiếng xà ngang rơi xuống, Sâm Bân ngã trên đệm, rất kích động nhìn về phía Kỷ Tiếu Nhan, đối với việc mình bị thua không thèm để ý, Đỗ Linh Vũ cũng hoàn toàn không có vẻ vì thắng lợi mà đắc ý, hai người trước tiên chạy đến bên cạnh Kỷ Tiếu Nhan, sợ tâm can bảo bối có chuyện gì.

Dưới ánh mắt quan tâm của bạn học Sâm cùng học trưởng, Kỷ Tiếu Nhan buồn bực muốn chết, tuy lần này cậu thật sự là rất vô ý kêu một tiếng, nhưng lại tạo nên kết quả Sâm Bân bại dưới tay Đỗ Linh Vũ, dù thế nào cũng cảm giác trong lòng ứ nghẹn, đối mặt với sự quan tâm của hai người, cậu đành phải ngượng ngùng có rúm khóe miệng, giả bộ rất đau, nhằm giảm bớt cảm giác tội lỗi của mình……

Cuộc thi nhảy cao liền kết thúc với tình huống hiểu lầm như vậy, mọi chuyện đến bây giờ đều tiến hành vô cùng thuận lợi, Sâm Bân cùng Đỗ Linh Vũ đều 2:2, nhưng đều là kết quả ngoài ý muốn, trận đấu Sâm Bân nên thắng Đỗ Linh Vũ lại thắng, trận đấu Đỗ Linh Vũ nên thắng Sâm Bân lại thắng, Phiếu anh đào Kỷ Tiếu Nhan cùng Trương Hiểu Ba mua lời lớn, một lần đều không phải bồi tiền, như vậy xem ra tựa hồ rất may mắn

Hai hạng mục tiếp theo là hai trận đấu cuối cùng Sâm Bân cùng Đỗ Linh Vũ đối đầu, thi cưỡi ngựa và bơi tự do 200m, nhưng Kỷ Tiếu Nhan lại không có phúc được xem, nguyên nhân rất đơn giản, cậu cùng Trương Hiểu Ba bị bắt cóc.

Bị ai bắt cóc ư?

Đây thật ra cũng không phải chuyện ngạc nhiên gì, xét cho cùng cũng là do Phiếu anh đào gây họa. Mỗi Phiếu anh đào của Kỷ Tiếu Nhan cùng Trương Hiểu Ba đều kiếm được tiền, chuyện này vốn cũng không tính làm gì, chỉ là tiền hai người kiếm được đều từ Sâm Bân và Đỗ Linh Vũ, đây là hai người hấp dẫn nhất đại học HB, nhưng bởi vì không biết bọn họ sẽ thi đấu ở hạng mục nào, cơ hồ không ai có thể thắng tiền, nhưng Kỷ Tiếu Nhan cùng Trương Hiểu Ba lại cứ thắng hết trận này đến trận khác, hơn nữa tiền càng ngày càng nhiều, cái này làm cho người dùng Phiếu anh đào ngầm cá cược chú ý.

Bất quá nhóm người này cho rằng Kỷ Tiếu Nhan cùng Trương Hiếu Ba có thể là biết thông tin nội bộ trận đấu, lại phát hiện hai người không có thế lực gì, vì vậy liền bắt cóc về, ép bọn cậu nói ra kết quả hai trận đấu tiếp theo.

Bạn nói bảo tiêu của Sâm Bân cùng hộ vệ của Đỗ Linh Vũ nhiều như vậy, hai người này như thế nào mà bị bắt cóc ư? Huống hồ Kỷ Tiếu Nhan vẫn đang bệnh nặng, thuộc loại tình huống cần chăm sóc kỹ lưỡng, nhưng sự việc là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, Sâm Bân cùng Đỗ Linh Vũ đi lĩnh thường, Nhạc Húc Phong còn đang bận đi làm trọng tài, chị gái Kỷ Tiếu Nhan trở về công ty, Liêm Tử Toàn bị Lộ Tùng lôi đi tham gia hai người ba chân.

Trương Hiểu Ba cùng Kỷ Tiếu Nhan cùng nhau đứng một mình tầm 15 phút, hai người chẳng qua là đột nhiên nghĩ muốn, hoàn toàn xuất phát từ vô tâm mà đứng ở sau bồn hoa nói xấu Ngoại Tinh Nhân một lát, bảo tiêu cùng hộ vệ đều không quá để ý, kết quả đột nhiên lao tới bốn người, dùng ete(một trong những chất có tác dụng gây mê cao) bịt miệng hai người, rồi kéo vào trong bụi cây.

Trước sau chỉ vài phút, đợi đến lúc phát hiện không thấy hai người, trên mặt đất còn có một chiếc khăn tay tẩm ete, cả HB đều đảo lộn, Đỗ Linh Vũ chưa từng xúc động như vậy, lạnh như băng qua loa tuyên bố đóng cửa tất cả cửa ra vào trong HB, tất cả nhân viên nghiêm cấm di chuyên, toàn bộ đều phải cách ly kiểm tra! Thủ hạ của Sâm Bân vội vã bắt đầu lúc soát, mà các cơ sở ngầm phân bố trong toàn thành phố cũng bắt đầu tìm người. Nhạc Húc Phong dứt khoát tự mình động thủ, lấy tất cả băng kiểm soát, tỉ mỉ kiểm tra.

Chính là bọn họ tìm nửa ngày, vẫn không tìm được, bởi vì đám người bắt cóc không thực chuyên nghiệp, chỉ là căn bản không ngờ tới bọn họ bất cóc chính là trái tim của ba đại nhân vật, bọn họ chỉ là tiện lợi đưa Kỷ Tiếu Nhan cùng Trương Hiểu Ba vè phòng ký túc xá của Kỷ Tiếu Nhan, nhưng ai có thể nghĩ ra điều này?

Sâm Bân cùng Đỗ Linh Vũ từ lúc Kỷ Tiếu Nhan mất tích chưa từng chợp mắt, đương nhiên cũng không có về ký túc xá, bởi vì xác định là bị người bắt cóc, căn bản không có kiểm tra ký túc xa của Kỷ Tiếu Nhan, mà Đỗ Linh Vũ phong tỏa cửa ra của sân vận động, không cho ai quay về ký túc xá.

Càng đừng nói đến viếc Nhạc Húc Phong đã sớm đem camera giám sát trong phòng mình cùng phòng Kỷ Tiếu Nhan tắt đi, trước giờ đều không bật, nên nhóm người tìm a tìm a, tìm một ngày, vẵn chưa có phát hiện…….

Kỷ Tiếu Nhan cùng Trương Hiểu Ba đáng thương sắp bị phần tử phạm tội làm cho chết đói……

Nói đến hai người này, ba người bên kia đang liều mạng tìm, trong ký túc xá Kỷ Tiếu Nhan bên này, Kỷ Tiếu Nhan cùng Trương Hiểu Ba còn có cầm đầu phần tử phạm tội trừng mắt nhìn nhau, mắt to trừng mắt nhỏ một ngày.

Đã quên nói, đầu sỏ bắt cóc nhóm Kỷ Tiếu Nhan là một đại thúc hào hoa phong nhã, lúc nói chuyện không một từ thô túc, tây trang giày da một thân hàng hiệu.

Hôm qua bắt trói hai người lại, đại thúc cầm con dao nhỏ, lôi cuốn như Công Tôn đại nương múa kiếm quơ trước mặt Kỷ Tiếu Nhan Trương Hiểu Ba hơn mười lần, vừa định bức cung, chợt nghe tên đàn em nói đại hội thể thao của HB đột nhiên tạm ngừng, còn phong tỏa toàn bộ, không biết là xảy ra chuyện gì, đại thúc tức giận liên tục dậm chân, một miếng cơm cũng không cho hai người bọn họ ăn.

“Cậu nói bọn họ có phải thật sự bỏ đói chúng ta không?” Hai mắt Kỷ Tiếu Nhan thâm đen, nói với Trương Hiểu Ba. Hai người bị trói cùng một chỗ, tựa lưng vào nhau, một ngày chưa ăn gì có thể nghe được tiếng bụng đối phương sôi.

“Tôi thấy là rất có thể……” Trương Hiểu Ba cũng sắp chống đỡ không nổi.

“Không được nói!”

Đại thúc bực dọc, rống to với hai người bọn họ, dọa bọn Kỷ Tiếu Nhan không dám hé răng, lúc này di động y vang lên, là một trong số phần tử phạm tội gọi đến, nói đại hội thể thao bây giờ tiếp tục tiến hành, tất cả đều bình thường.

Đại thúc lập tức hưng phấn, một lần nữa lấy ra dao nhỏ, tiếp tục hét: “Chúng mày nói hay không! Chúng mày nói hay không! Chúng mày rốt cuộc nói hay không nói hay không nói hay không nói hay không nói hay không nói hay không!!!!”

“Nhan Tử cậu nói ông ta như thế nào nói ra câu như vậy a?” Trương Hiểu Ba thực hoang mang.

“Hơn nữa ông ta vẫn không nghe chúng ta trả lời sao, cứ một mình ở đó hét……” Kỷ Tiếu Nhan cũng thực mạc danh kỳ diệu.

Hai người vẻ mặt kỳ quái nhìn đại thúc, đem đại thúc nhìn đến phát bực.

“ Nhìn cái gì mà nhìn nhìn cái gì mà nhìn nhìn cái gì mà nhìn nhìn cái gì mà nhìn……”

“Cậu xem, ông ta lại bắt đầu liều mạng hét kìa.” Kỷ Tiếu Nhan bất đắc dĩ thở dài.

“Câm miệng! Ai cho chúng mày nói!”

“…….”

“Nhãi con chúng mày rốt cuộc có nói không?”

“………”

“Chúng mày TMD rốt cuộc có nói không?”

“……….”

“Nếu không nói tao sẽ giúp chúng mày chỉnh trang lại nhan sắc!” Đại thúc cơ hồ muốn nhảy dựng lên.

“Nhưng ông không cho bọn tôi nói chuyện a?” Trương Hiểu Ba đặc việt vô tội.

“Đại thúc, tôi có thể hỏi một chuyện được không? Ông rốt cuộc muốn bọn tôi nói gì a?” Kỷ Tiếu Nhan càng vô tội hơn.

“Chúng mày chúng mày……” Đại thúc tức giận cơ hồ tức giận đến không thở nổi.

“Đại thúc ông không sao chư?”

“Có cần gọi điện đến bệnh viện trường không a?”

“Câm miệng!”

Đại thúc đột nhiên đem đao đặt lên cổ Kỷ Tiếu Nhan: “Phiếu anh đào! Trận đấu tiếp theo là thi cưỡi ngựa cùng bơi tự do 200m! Mua ai thắng, chúng mày nhất định biết! Nói!”

“Hóa ra là ông muốn hỏi cái này a.” Trương Hiểu Ba ở bên cạnh chen vào: “Bọn tôi sao biết được a! Phiếu hoa đào đều là mua loạn, hiện tại năm nay ai biết mua ai thắng a, nếu không ông cứ mua tất đi, không lỗ không lãi…… Tôi tôi tôi nói tôi nói……”

Bây giờ đại thúc đem đao chuyển sang cổ Trương Hiểu Ba, y đành phải vội vàng sửa miệng: “Tôi nói không phải là được sao, ông ông ông cất dao đi…..”

Đại thúc ‘hừ’ một tiếng, cầm dao trong tay nghịch, chậm rãi nói: “Được, nói đi, ai thắng?”

Kỷ Tiếu Nhan nghĩ nghĩ, bọn họ đến bây giờ đều nhờ vận khí không tồi, vì thế nói: “Thi cưỡi ngựa nên là Đỗ Linh Vũ thắng, nhưng mua Sâm Bân, bơi tự do 200m vốn là Sâm Bân nên thắng, nhưng mau Đỗ Linh Vũ.”

“Nga? Vừa vặn tương phản sao?” Đại thúc đăm chiêu suy nghĩ, rồi gọi điện thoại, “Tất cả mua thành thi cưỡi ngựa Sâm Bân thắng, bơi tự do 200m Đỗ Linh Vũ thắng!”

Sau đó hung hăng đe dọa Kỷ Tiếu Nhan: “Nếu sai tao làm thịt mày!”

……….

“Thành thật chuyện này tôi rất ngốc!”

Đại thúc trừng mắt với bọn họ một cái, xoay người vào buồng vệ sinh phương tiện, để lại hai người trong phòng, gian phòng im ắng, một lát sau, Kỷ Tiếu Nhan mở miệng.

“Hiểu Ba, thắt lưng tôi đau quá.”

“A? Là vết thương sao?”

“Uhm.”

“Ai…… Bọn họ buộc chắc quá, tôi không động đậy được!” Trương Hiểu Ba trong lòng lo lắng, y không muốn căng thẳng, nhưng Kỷ Tiếu Nhan dù sao cũng đang bị thương, phải làm sao bây giờ a.

“Thật không biết ba tên ngu ngốc kia đang làm gì, sau lâu vậy rồi mà vẫn chưa tới……” Kỷ Tiếu Nhan lầu bầu, trong giọng tràn ngập ủy khuất.

Nghe lời cậu nói, Trương Hiểu Ba mới nhớ tới, hẳn là phải có một đám người đi tìm Kỷ Tiếu Nhan mới đúng…… Sau đó bản thân cư nhiên nhớ đến cái người đáng ghét làm người khác tức giận kia, trong lòng khó chịu không phải bình thường, không lên tiếng.

“Kỳ thật…… Hôm qua lúc nghe nói HB tạm ngừng thi đấu, tôi còn nghĩ bọn họ là tới tìm tôi….. Tôi quả nhiên thực tự kỷ a…….”

Kỷ Tiếu Nhan thành thành thật thật nói lời trong lòng, giữa cậu cùng Trương Hiểu Ba luôn luôn là không chuyện không thể nói.

“Cậu nói tôi có phải rất đáng khinh bỉ không a?”

“Nói bậy!” Trương Hiểu Ba an ủi cậu: “Yên tâm đi người anh em, bọn họ nhất định sẽ đến cứu chúng ta, tôi cam đoan! Cậu tựa lên người tôi, thắt lưng rất đau sao?”

“Uhm.”

Kỷ Tiếu Nhan dựa vào lưng Trương Hiểu Ba, hai người dựa vào nhau, chờ người đến cứu bọn họ.

Một lát sau, đại thúc mở ccuwar ra, mở máy tính Kỷ Tiếu Nhan, bởi vì kết nối với mạng của trường, rất nhanh liền xem được diễn biến trực tiếp của trận đấu.

Nhưng Kỷ Tiếu Nhan nhfin không tới màn hình máy tính, cũng không nghe thấy tiếng, hai người hoàn toàn không biết tình hình trận đấu, nhưng vẻ mặt của đại thúc lại là càng ngày càng lo lắng.

Qua chừng một giờ, cuộc thi bơi tư do 200m hẳn là đã xong, nhưng đại thúc vẫn không có phản ứng gì, Trương Hiểu Ba nhịn không được hỏi: “Rốt cuộc là ai thắng?”

“Phi! Đều ở trong nước, ai biết ai thắng? Kết quả còn bảo mật? Khốn nạn!” Đại thúc không ngừng mắng.

Trương Hiểu Ba cùng Kry Tiếu Nhan cũng không hé răng, lại qua một lúc, phần eo của Kỷ Tiếu Nhan càn ngày càng đau, bị trói chặt, giữ nguyên một tư thế bất động, còn không có cơm ăn, đối với thân thể cậu không tốt, cậu hiện tại phi thường suy yếu, nhưng vẫn còn một phần khí lực chống đỡ.

Chỉ là Kỷ Tiếu Nhan không hiểu, chẳng lẽ nhóm người Sâm Bân không biết cậu cùng Trương Hiểu Ba bị bắt? Sao có thể như vậy? Mất tích hơi một ngày, sao còn chưa tới tìm bọn họ? Huống hồ Sâm Bân cùng Đỗ Linh Vũ ở cách vách a, mỗi ngày đều tới thăm cậu, vì sao lâu như vậy vẫn chưa có động tĩng gì?

Kỷ Tiếu Nhan tuy không muốn làm nghiêm trọng, cảm nhận được Sâm Bân cùng Đỗ Linh Vũ còn cả Nhạc Húc Phong đều rất quan tâm cậu, bình thường chút chuyện nhỏ đã rối rít lên, bây giờ có chuyện lớn như vậy, bọn họ sao có thể vẫn tiếp tục thi đấu?

Lúc vừa mới bị bắt, chợt nghe nói trận đấu tạm ngừng, Kỷ Tiếu Nhan lúc ấy đã nghĩ có thể bọn họ đang đi tìm cậu và Hiểu Ba, thế nhưng trận đấu cư nhiên lại tiếp tục tiến hành!

Chẳng lẽ giữa lúc đó có chuyện gì xảy ra sao?

Kỷ Tiếu Nhan thậm chí có chút nản lòng, cậu cũng không phải là nhân vật to lớn gì, chỉ là một sinh viên thực bình thường thực bình thường, SÂm Bân cùng Đỗ Linh Vũ không thể vì cậu mà từ bỏ trận đấu, vầ phần Nhạc Húc Phong, có thể y không chú ý……

Lúc Kỷ Tiếu Nhan nghĩ vậy, cậu cũng rất mất mát, tuy rằng không xem được trận đấu, nhưng quả thực biết Sâm Bân cùng Đỗ Linh Vũ còn đang thi đấu, càng chứng tỏ suy nghĩ nản chí ngã long của cậu.

Nếu bọn họ biết cậu bị trói mà vẫn chưa tới cứu cậu…….

Kỷ Tiếu Nhan quả thực không dám nghĩ tiếp, bởi vì cậu vừa mới nghĩ một chút, liền cảm thấy lòng mình thắt lại không thở nổi.

Thời gian lặng lẽ trôi, cuộc thi cưỡi ngữa hẳn là bắt đầu rồi, đại thúc nhìn về phía bọn họ, đẩy màn hình, nói: “Xem đi, nếu lỗ, chúng mày chuẩn bị nhận dao là vừa!”

Kỷ Tiếu Nhan mở to hai mắt nhìn, không tin vào hình ảnh trên màn hình, Sâm Bân cùng Đỗ Linh Vũ mỗi người cưỡi một con ngựa đừng trong trường đua nhàn nhãn nhã dạo chơi, người ngồi trên ghế trọng tài cư nhiên là Nhạc Húc Phong, bên cạnh còn có một học tỷ phi thường xinh đẹp ghé vào lỗ tai y nói nhỏ điều gì đó, Nhạc Húc Phong vẻ mặt lạnh băng còn lộ ra một nụ cười tươi!

Ngoại Tinh Nhân lạnh lùng ngồi trên khán phòng, Liêm Tử Toàn cùng Lộ Tùng cũng ở đó. Nhưng tựa hồ mọi người đều không có phản ứng gì, đối với việc Kỷ Tiếu Nhan cùng Trương Hiểu Ba biến mất, không ai cảm thấy có chỗ nào bất thường!

Trương Hiểu Ba đương nhiên cũng nhìn thấy khung cảnh này, run lên trong chốc lát, nhãn thần lập tức đỏ lên vì tức.

Kỷ Tiếu Nhan nửa ngày không hé răng, nhìn khung cảnh trên máy tính, cậu chỉ cảm thấy trước mắt từng mảng từng mảng biến đen, thứ một mực chống đỡ tinh thần lạc quan của cậu giờ đã không còn, cả người nhuyễn xuống, thắt lưng chưa từng đau như vậy, nhưng trái tim cậu so với thắt lưng còn đau hơn.

Kỷ Tiếu Nhan không chống đỡ nổi mấy phút, cậu cuối cùng cũng lịm đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.