Ta Là Một Tên Trộm

Chương 101: Chương 101: Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ (4)




“Đó là đương nhiên, tay không đòi bắt cọp bất cứ ai cũng không chịu, “ Mộ Dung Tiểu Thiên cười cười, cũng bỏ ra một bọc lớn, đem toàn bộ kim tệ đưa ra trước mặt Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ.

“Hơn ba trăm vạn, lợi hại!” Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ ánh mắt sáng rực.

Mộ Dung Tiểu Thiên tại thời điểm Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ cùng với Đậu Đỏ nói chuyện xem xét bọc mới biết mình có nhiều tiền như vậy, bất quá ngẫm lại cũng hợp tình hợp lý, tửu lâu của chính mình, vũ khí điếm, còn có khu thành mới bên cạnh căn cứ đều có thể kiếm tiền.

Tuy rằng thành mới bên ngoài Phượng Hoàng Thành kiến thiết hao tổn lượng lớn của cải, nhưng thời gian tại Quỷ Vương Điện đánh quái lụm khối dong binh chi hồn đầu tiên, được chia một phần tiền, sau lại tại lúc làm nhiệm vụ Tuyết Thần Điêu, dựa vào các vị đại ca ở Lam Ẩn bộ lạc kia, đồ mà quái rớt ra, cũng được mấy trăm kiện trang bị ba cấp tử sắc cùng với hơn mười kiện trang bị tứ cấp màu xanh, ngoại trừ hơn mười kiện trang bị tứ cấp màu xanh phân cho các bằng hữu. Còn lại mấy trăm kiện trang bị ba cấp toàn bộ để Vô Phong đưa cho Niệm Thiên, một lần thu về mấy trăm vạn.

Mộ Dung Tiểu Thiên ngẫm lại thấy cũng đúng, khó trách gần đây không nghe Võ Đại ở trước mặt mình than nghèo, nguyên lai có hơn ba trăm vạn kim tệ.

“Hắc hắc, nếu ta đem số tiền này tất cả đều thua sạch không biết Võ Đại cùng với Tĩnh Di sẽ như thế nào?” Mộ Dung Tiểu Thiên trong đầu đột nhiên sinh ra một ý tưởng là lạ, nhưng lập tức lại bỏ ý niệm trong đầu: “Ta không nên chọc hai người kia tức giận.”

Dù sao, đây chính là toàn bộ của cải của bọn họ a! Nếu như thua, vô luận là kiến thiết tân thành hay các phương diện sinh ý, ngay cả một chút tài chính quay vòng cũng bị mất.

Bởi vì tài khoản Mộ Dung Tiểu Thiên khai thông dùng chung với Võ Đại cùng Tĩnh Di, Mộ Dung Tiểu Thiên đương nhiên biết, vô luận là Võ Đại, hay Tĩnh Di, không kể buôn bán lời nhiều ít, nhất định đều nhập tới tài khoản hắn, trừ phi thời điểm bắt buộc phải chi, mới từ tài khoản của mình rút tiền, nếu không, quyết sẽ không động một phân tiền.

Ba trăm vạn này có thể nói, là toàn bộ vốn lưu động của bọn hắn.

“Đúng vậy, hơn ba trăm vạn, đối với đại tập đoàn mà nói, không tính là cái gì, nhưng đối với chúng ta là người chơi tạo dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng mà nói, không phải số lượng nhỏ, ngươi có bản lĩnh, cứ việc cầm.” Mộ Dung Tiểu Thiên thu bọc lại, bình tĩnh nhìn Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ.

“Ha ha, hảo, sảng khoái, “ Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ vỗ cái bàn, người đứng lên, ánh mắt bình tĩnh nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên: “Nói đi, đánh cuộc gì? Đổ lớn nhỏ hay đổ ba con? Mặc cho ngươi chọn lựa.”

“Không cần phải phiền toái như vậy, “ Mộ Dung Tiểu Thiên mặt mỉm cười: “ cách đổ của ta rất đơn giản, chính là đoán chẵn lẻ, ta và ngươi đều tìm một người trung gian, từ hai người bọn họ bắt đầu, chọn một số lượng ngẫu nhiên cờ vây trên bàn, ta và ngươi sẽ đoán là chẵn hay lẻ. Song phương thay phiên nhau đoán.”

(DG: trò này ai hay coi phim hồng kong sẽ biết, nhà cái cầm 1 cái que dài gạt đại một số lượng hạt trên bàn rồi người chơi bắt đầu đoán số lượng hạt được gạt ra, hoặc chẵn lẻ)

Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ trên mặt hơi hơi dao động, nhưng nháy mắt khôi phục tự nhiên, lại không tránh được ánh mắt Mộ Dung Tiểu Thiên.

Mộ Dung Tiểu Thiên hiểu ý nở nụ cười, hắn đương nhiên biết, đối phương có thể ngầm thiết lập ván bài, xúc sắc khẳng định sẽ có một bộ riêng, nếu dựa theo đối phương mà đổ xúc sắc, khẳng định thất bại rất thảm.

“Điều ta đề nghị ngươi xem thế nào, “ Mộ Dung Tiểu Thiên nhìn chằm chằm mắt đối phương, ngữ khí bình thản, lại nói tiếp: “Người khai cuộc đứng ở chính giữa, ta và ngươi đều ngồi hai đầu, ta và ngươi cách chỗ để cờ vây đều có hai thước khoảng cách, song phương không ai có khả năng tiếp xúc quân cờ, mà người khai cuộc cũng tùy tay lấy quân cờ, nói đúng ra là, trước khi bắt đầu, người khai cuộc cũng không có khả năng biết là chẵn hay lẻ, ta nghĩ đối với song phương đều hợp lý!”

Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ trong lòng âm thầm kêu khổ, như vậy căn bản là không phải dựa vào kỹ năng, hoàn toàn dựa vào vận khí, toàn bộ gia sản chính mình đều ở trong này, nếu thua sạch thì con cọp cái ở nhà kia... ( DG: ý nói vợ thằng cha này)

Nghĩ đến con cọp cái trong nhà, Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ không khỏi rùng mình một cái.

“Như thế nào? Chẳng lẽ Nguyệt Dạ huynh không dám đánh?” Mộ Dung Tiểu Thiên thấy Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ có chút do dự, liền thêm chút dầu vào lửa.

“Ha ha, ta Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ còn không đến mức sợ sệt như thế, chỉ là trong lúc nhất thời không biết kiếm đâu ra cờ vây?” Mộ Dung Tiểu Thiên đổ dầu vào lửa, quả nhiên hữu dụng.

“Điểm này Nguyệt Dạ huynh cứ yên tâm, ta đã gọi người đưa tới, ta nghĩ bọn họ cũng sắp tới rồi...”

Mộ Dung Tiểu Thiên lời nói còn chưa nói hết, thanh âm Tuyệt Phong từ bên ngoài truyền tới.

“Các bằng hữu, xin nhường một con đường, chúng ta là tới tham gia ván bài, thỉnh nhường một thông lộ.” Tuyệt Phong một bên thét to, một bên cùng với Minh Tâm tách đám người ra rồi đi vào.

Nguyên lai, lúc Đậu Đỏ cùng với Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ nói chuyện Mộ Dung Tiểu Thiên đã suy nghĩ trước cục diện ván bài, mở ra thông tấn khí liên hệ Tuyệt Phong bọn họ, cũng vừa lúc, Tuyệt Phong cùng với Minh Tâm vừa về tới Phượng Hoàng Thành, còn gia hỏa Ngoan Ngoãn Long vẫn ở lại điên cuồng luyện cấp.

Tuyệt Phong đi vào đứng bên cạnh Mộ Dung Tiểu Thiên, Minh Tâm tiến lại chính giữa bàn, đưa tay đem hộp cờ vây bỏ lên bàn.

“Tốt lắm, nàng chính là đại biểu bên ta, “ Mộ Dung Tiểu Thiên nhìn Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ, lấy tay chỉ chỉ Minh Tâm: “Không biết Nguyệt Dạ huynh chọn người nào?” Mộ Dung Tiểu Thiên dừng nói, thập phần bình tĩnh nhìn Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ.

“Đậu Đỏ, ngươi đi, “ Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ nhìn Đậu Đỏ liếc mắt một cái, hướng hắn phất phất tay.

“Hảo, “ Mộ Dung Tiểu Thiên cười gật đầu: “Nếu đã chọn người, như vậy Minh Tâm cùng với Đậu Đỏ thay phiên khai cuộc, khi khai cuộc tùy tay bắt ra số lượng quân cờ nhất định, đặt vào cái bát ở trên bàn, sau đó ta cùng với Nguyệt Dạ huynh đặt cược, lúc bắt đầu, người bắt đầu ống tay áo tự xắn lên khủy tay, hai tay mở ra để mọi người xem rõ ràng, lúc đếm tay không được tiếp xúc quân cờ.”

Mộ Dung Tiểu Thiên nói xong, hơi ngừng một chút, rồi hướng Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ nói: “ Nguyệt Dạ huynh, ngươi xem an bài như thế có hợp lý không!”

“n, hợp lý!” Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ gật gật đầu. Hắn cũng không có dị nghị gì.

“Hảo, nếu song phương đều không dị nghị, như vậy Đậu Đỏ, ngươi cùng với Minh Tâm bắt đầu đi!” Mộ Dung Tiểu Thiên hướng về phía Minh Tâm cùng với Đậu Đỏ gật đầu.

Chiếu bạc trước mặt biến lặng ngắt như tờ, cùng so với trước kia hình thành hình ảnh trái ngược nhau.

Mỗi lần đem hơn vạn kim tệ đánh bạc! Hai người mặt đối mặt rất căng thẳng, đem tất cả tâm tư dồn vào chiếu bạc.

Ta Là Một Tên Trộm - Quyển 2: Thế Giới Dong Binh

- ---------

Cầu Kim Phiếu, cầu đề cử để:))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.