“Kiếm pháp Kim Phong Tế Vũ là kiếm pháp sở trường của tứ trưởng lão đúng không?”
“Ngươi không biết sao? Lam Hạo Danh là cháu trai của tứ trưởng lão!”
“Vậy đối thủ của Lam Hạo Danh là ai?”
“Cụ thể hắn ta tên gì, số thứ tự bao nhiêu… ta đều quên rồi. Hôm qua hắn ta đã lên đài, thực lực rất không tồi, hẳn là đám cô nhi được thu nuôi!”
“...”
Kiếm pháp Kim Phong Tế Vũ vừa xuất hiện, kiếm của Lam Hạo Danh chậm lại, mỗi một kiếm đều mềm nhẹ, dày đặc như mưa phùn, mỗi một kiếm đều có thể phòng thủ đúng lúc.
Thập Thất trời sinh thần lực, am hiểu trọng kiếm, rất không thích gặp phải loại kiếm pháp mềm nhũn như Kim Phong Tế Vũ Kiếm này, hắn ta cố sức chống đỡ.
Phía tây vì thu mà vàng, vì thế gió thu còn được xưng là kim phong.
Thu chủ sát, vạn vật tàn lụi!
Kim Phong Tế Vũ Kiếm của Lam Hạo Danh đã đạt đến đại thành, trường kiếm mềm nhẹ tiêu sái luôn có thể tìm được cơ hội phản kích trong thế tiến công như cuồng phong bạo vũ của Thập Thất!
“Vận khí của tên nô bộc kia thật không tốt, nếu không phải hắn ta gặp Lam Hạo Danh, rất có thể hắn ta đã có cơ hội lộ mặt vào ngày mai, được gia tộc coi trọng!”
“Đáng tiếc, thiếu niên kia trời sinh thần lực, thiên phú cũng có thể tính là không tệ, nhưng không có vũ kỹ Huyền cấp nào làm đòn sát thủ.”
“...”
Tiến công liên tục nhưng không phá được phòng ngự của Lam Hạo Danh, Thập Thất biết mình nguy hiểm.
Hiện tại, lực lượng hắn ta có thể sử dụng chỉ có kiếm pháp chém đầu của Phó Viễn Minh và sát khí tràng của Xích Huyết Ma Kiếm.
Hắn ta đã tu luyện kiếm pháp chém đầu tới cảnh giới tiểu thành, sau khi sử dụng đúng là có cơ hội lớn đánh bại Lam Hạo Danh... nhưng hắn ta lại có chút bận tâm vì kiếm pháp chém đầu quá mạnh mẽ.
Kiếm pháp chém đầu chỉ có một chiêu, thoạt nhìn thường thường không có gì lạ, võ giả bình thường rất khó coi chiêu kiếm pháp này là vũ kỹ, bởi vì nó càng giống như tiện tay chém ra một kiếm linh động!
Nhưng dưới đài có quá nhiều người Lam gia, cao thủ cũng đông đảo, khó chắc không người nào nhìn ra mánh khóe!
Từ đầu đến cuối hắn ta đều không quên thân phận của mình.
Hắn ta là người làm Lam gia, không phải con cháu đệ tử Lam gia.
Chỉ cần kiếm pháp chém đầu bị phát hiện, Lam gia tuyệt đối sẽ tìm mọi cách khiến hắn ta giao kiếm pháp chém đầu ra!
Kiếm pháp chém đầu là vũ kỹ Phó tiền bối tự nghĩ ra, là kiếm linh đại nhân truyền thụ cho hắn ta, nếu như Lam gia kêu hắn ta giao ra thì sao?
Hắn ta giao hay không giao đây?
Thập Thất nhanh chóng lùi lại hai bước, trong lòng thầm nói: “Kiếm linh đại nhân, Trạng Thái Sát Lục!”
Sát khí tràng lạnh như băng thuận theo tay phải xâm nhập thân thể Thập Thất, cả người Thập Thất bắt đầu rét run, ý lạnh xông thẳng lên đỉnh đầu, một luồng dục vọng điên cuồng giết chóc tự nhiên sinh ra!
Trong cặp mắt hắn ta có huyết quang lóe lên rồi biến mất!
Khí thế cả người điên cuồng tăng lên.
Sát ý hắn ta tích góp được trong ba tháng làm đao phủ cùng với tử khí và sát ý từ sát khí tràng trong cơ thể Thập Thất thẩm thấu ra trộn lẫn vào nhau, tuy hai mà một, khiến khí thế của hắn ta dần dần tăng lên, rất nhanh đã đạt tới đỉnh phong!
Trên đài tỷ võ, trong lòng Lam Hạo Danh mơ hồ sinh ra ý sợ hãi, chỉ có điều rất nhanh ý sợ hãi đã bị hắn ta đè nén xuống.
Lam Hạo Danh không nhịn được nói thầm trong lòng: “Vì sao ta lại đụng phải một người điên như vậy? Xem khí thế kia, hẳn trên tay hắn ta dính không ít mạng người!”
Đám người dưới đài thấy khí thế kinh người trên người Thập Thất cũng nghị luận ầm ĩ.
Dù sao thì sát khí trên người Thập Thất cũng quá nặng!
Không phải bọn họ chưa từng thấy người có sát khí nặng, nhưng người cỡ tuổi như Thập Thất lại giết hơn mấy trăm mạng người... thực sự hiếm thấy!
“Hắn ta là đao phủ mới tới của Dịch Dương thành chúng ta! Ta nghe nói lần đầu tiên hắn ta giết người đã trực tiếp giết tới điên mất, trên hình đài, hắn ta chém hơn ba mươi tội phạm thành thịt băm!”
“Hẳn là hắn ta!”
“Nếu vậy hắn ta đúng là kẻ hung hãn!”
Có người cười cười trêu chọc: “Các ngươi nói xem, liệu hắn ta có phát rồ mà giết Lam Hạo Danh không?”
Trên đài, Lam Hạo Danh nghe được câu này, trong lòng xuất hiện một câu không biết có nên nói hay không.
Lam Hạo Danh vừa sơ sẩy, Thập Thất đã vọt tới trước mặt hắn ta.
Hắn ta lại thi triển Kim Phong Tế Vũ Kiếm, mũi kiếm mới vừa đánh trúng trọng kiếm, muốn giảm bớt lực, nhưng hắn ta lại kinh ngạc phát hiện lực lượng của đối phương còn mạnh hơn ban nãy!
Chỉ có điều với tư cách là cháu trai được tứ trưởng lão coi trọng, kinh nghiệm chiến đấu của Lam Hạo Danh hơn hẳn đám bạn cùng lứa tuổi. Hắn ta né tránh, khó khăn lắm mới né được một kiếm thế đại lực trầm của Thập Thất.
“Thật là mãng phu!”
Sau khi tiến vào Trạng Thái Sát Lục, thế tiến công của Thập Thất còn mãnh liệt hơn lúc nãy không ít.
Trong lúc nhất thời, Lam Hạo Danh phát hiện cho dù là vũ kỹ Huyền cấp Kim Phong Tế Vũ Kiếm cũng không làm gì được đối phương!
Tuy rằng Lam Hạo Danh tự phụ, nhưng hắn ta không ngu dốt, cũng không hoảng loạn!
Cho dù dựa vào Kim Phong Tế Vũ Kiếm không cách nào nhất cử đánh bại đối phương, khiến hắn ta cảm thấy rất mất mặt, nhưng hắn ta không thẹn quá hoá giận, không cứng đối cứng với đối phương!
Mà hắn ta bình tĩnh chờ cơ hội!
Trong lòng hắn ta tự nói với mình: Tạm thời phòng thủ trước, tiến công mãnh liệt như vậy nhất định không thể kéo dài lâu! Chờ khi chân khí của đối phương đã tiêu hao tới mức tương đối, hoặc chờ khi đối phương thoát khỏi trạng thái quỷ dị này, cũng là lúc hắn ta đạt được thắng lợi!
Con em thế gia có kinh nghiệm chiến đấu và trí tuệ đáng sợ hơn xa võ giả bình thường.
Đám cao thủ tiền bối, tổ tông kinh nghiệm phong phú sẽ không giữ lại chút nào, chia sẻ đủ loại phương thức tác chiến, phương pháp chiến đấu với mỗi loại địch nhân khác nhau cho bọn họ!
Mà võ giả không có gia tộc tông môn truyền thừa chỉ có thể lần lượt khiêu vũ trên mũi đao, dạo chơi bên bờ vực tử vong, trong máu tươi và khổ nạn để tích lũy tổng kết ra kỹ xảo chiến đấu thuộc về mình... nhưng loại kỹ xảo này thường không toàn diện.
Dù sao thì sức một người luôn luôn kém hơn sức một đám người!
Thập Thất gầm nhẹ nói: “Kiếm linh đại nhân, cường độ 10%!”
“Tiểu tử, sát khí tràng trong người sẽ sinh ra ảnh hưởng mạnh hơn nhiều so với sát khí tràng bên ngoài cơ thể, ngươi nhớ phải nhận đúng đối thủ, đừng chém khán giả dưới đài!”
“Sẽ không chém lầm người!”
“Tùy ý ngươi! Dù sao thì ở đây cũng có không ít cao thủ dùng kiếm! Nếu ngươi chết rồi, ta đổi một người khác là được!” Trần Hạo vừa cười vừa nói, “Ta cảm thấy Lam Hạo Vũ này không tồi chút nào!”
Cường độ của sát khí tràng gia tăng, mạch máu màu đỏ trong hai mắt Thập Thất tăng vọt, trong mắt những người khác, ánh mắt hắn ta đã nổi lên ánh sáng hơi đỏ.
Sát khí lại bành trướng!
Lực lượng trọng kiếm mang tới bỗng nhiên tăng vọt, Lam Hạo Danh bất ngờ không kịp đề phòng, trường kiếm bị trọng kiếm đánh rớt ra, mũi của trọng kiếm vạch ra một đường trên cánh tay hắn ta.
Một đường tơ máu rất nhỏ khó có thể phát giác như con đỉa chui vào vết thương Lam Hạo Danh.
“Đáng...”
Còn không đợi hắn ta mắng chữ “chết” ra, một kiếm khác của Thập Thất đã đến gần!
Lam Hạo Danh còn chưa chuẩn bị xong!
Có thể công kỳ sở tất cứu (1)!
(1) Công kỳ sở tất cứu: đoán trước những chuyển động và điểm yếu của đối phương để liên tục kiềm chế đối phương.
Đây mà một loại tình hình các trưởng lão trong tộc đã từng giải thích, khi đối mặt với kẻ địch, nếu không kịp trốn lại không thể lui, còn không thể tiếp được kiếm chiêu của đối phương... Gặp nguy thì có thể công kỳ sở tất cứu!
Công kích chỗ yếu hại của kẻ địch, lấy mạng đổi mạng...
Trọng kiếm của Thập Thất đập tới, dù là đâm tim hay đâm yết hầu, trường kiếm đều sẽ bị trọng kiếm to lớn rộng gần hai mét của Thập Thất chém trúng!
Thế nhưng trong số những điểm yếu hại, có một bộ vị thường xuyên bị xem nhẹ, nhưng lại được trưởng lão trong tộc nhấn mạnh.
Lam Hạo Danh đâm về yếu hại chỗ ở hạ thân Thập Thất... Cho dù đối phương thực sự điên cuồng, muốn lấy mạng đổi mạng, nhưng khi bị đâm vào vị trí này, chỉ cần là nam nhân bình thường đều sẽ do dự... Huống hồ đối phương là nô bộc Lam gia, hai người không có bất kỳ thù oán gì.
Đáng tiếc, Lam Hạo Danh không biết hiện tại Thập Thất điên thật rồi!
Thập Thất thấy đối phương đâm về phía hạ thân hắn ta, bản năng cảm giác chỉ trong thoáng chốc đối phương không thể giết mình được, thế là trọng kiếm của hắn ta hơi cong lên, theo thói quen bổ về phía cần cổ Lam Hạo Danh để lộ ra!
Cổ là vị trí Thập Thất quen thuộc nhất!
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com Trước Sau