Ta Là Pokemon (Pokemon - Đấu La)

Chương 7: Chương 7: Nội dung bắt đầu




Từ khi tới ở với Đường Tam cũng gần 2 tháng rồi, Bạch Li ngày ngày cùng Đường Tam lên đồi nhỏ, cả hai đều tu luyện, cũng có khi giao đấu với nhau...cô đương nhiên vẫn nương tay, ai biểu trong gần 2 tháng nay cô luyện được tới cấp 12 đâu? (=w=”) Bạch Li đổ mồ hôi hột về sự thăng cấp của mình, bây giờ cô thu được tối đa là 20 điểm. Nếu tu luyện thu được số điểm hàng trăm hay hàng ngàn thì sao? Cứ đà này thì trong vòng 5 năm là có khả năng cô lên hơn được cấp 30 hay 40...có khi hơn... sau đó mới bắt đầu chậm dần đây...dù sao thì tính toán nhắm chừng là vậy, chứ cô không chắc. Bây giờ cô được 265 điểm, tuy không đổi đồ nhưng trước đó cô tăng mỗi chức năng lên thêm 8 điểm nên hiện trạng của cô bây giờ

Nguyễn Bạch Li

Nickname: Tiểu Vi

Giới tính: Nữ

Loài: Eevee, Pokemon tiến hoá

Level 12

Ability: Run away

HP_45

Attack _33

Defense _35

Sp. Attack_30

Sp. Defense_34

Speed_40

Sáng hôm đó, như thường lệ cùng Đường Tam tu luyện xong. Bạch Li tu luyện được 18 điểm thì đột nhiên nghe tiếng Đường Tam thở dài và lẩm bẩm, vểnh tai lên nghe thì chỉ hiểu là hắn đang thắc mắc và so sánh tốc độ tu luyện Huyền Thiên công giữa hai thế giới, giữa kiếp này với kiếp trước.

“Vi” Ngước nhìn lên Đường Tam, thấy hắn đứng dậy “Không còn sớm nữa, Tiểu Vi chúng ta nên về”

“Vii” Gật đầu, Bạch Li chạy lon ton trước Đường Tam rồi quay đầu lại nhìn hắn cười, nhảy lên nhảy xuống giống như thách hắn chạy đua vậy “Hy vọng chạy đua giúp Tam ca bình thường lại” Bạch Li thở dài trong lòng. Đúng vậy, từ sau khi sống cùng Đường Tam, cô nhận hắn làm anh trai...dù sao nếu so sánh tuổi kiếp trước của hai người thì Đường Tam lớn tuổi hơn cô nhiều...vả lại cô rất muốn có người anh nên cô quyết định từ nay về sau xưng hô Đường Tam là Tam ca...chắc là không sao nhỉ? Thôi kệ...

Đường Tam cười nhẹ nhìn Bạch Li, từ khi hắn biết cô thì hắn phát hiện ra rằng cô rất trẻ con, đôi lúc hắn có cảm giác rằng hắn đang trông trẻ, chứ không phải đối diện hắn là một con vật sợ sệt hay ngại ngùng như khi lần đầu hắn thấy cô. Đường Tam cùng Bạch Li chạy về gần tới thôn thì tốc độ mới chậm lại, khi Bạch Li lon ton đến gần nhà thì ngửi thấy mùi cháo chín...cô hơi đen mặt (==) Thật sự khâm phục cha con Đường Tam, ngày ngày ăn cháo không thấy ngán...tuy thấy đôi lúc có chút rau, thịt nhưng ít đến đáng thương...Từ khi ở với Đường Tam và Đường Hạo thì cô ăn cùng họ...đến ngày thứ ba khi nhìn thấy chén cháo của mình, Bạch Li khóc không ra nước mắt (QAQ) và càng bội phục hai cha con, một người là Hạo Thiên Đấu la, một người tương lai sẽ là Hải thần.

Chẳng trách chịu được ngày ngày ăn cháo...nhưng họ không sợ bị suy dinh dưỡng sao? (==”) Vì sức khỏe cả nhà, Bạch Li mặc kệ Đường Tam vì có Huyền Thiên công hay Đường Hạo là một vị Đấu la mà khỏe hơn người bình thường. Nhưng chất dinh dưỡng là phải cực kỳ cần thiết! Lúc làm quyết định cải thiện đồ ăn, ai ngờ quyết định đó lại giúp cô thân hơn với hai cha con chứ? Đường Tam thì không nói gì chứ Đường Hạo thì cô ngạc nhiên, từ khi cải thiện thì cô thấy Đường Hạo đối với cô tốt hơn một chút, tuy vẫn lạnh nhạt nhưng hắn nhìn cô hòa nhã hơn. Mỗi ngày cô ngoại trừ bồi với Đường Tam thì chạy ra rừng, nhờ vào hệ thống mà cô tìm được một ít gia vị hoặc rau dại trong rừng. Nhờ thế mà cháo ngon hơn và có vị hơn...Bạch Li sau khi ám chỉ Đường Tam bằm hoặc nghiền lá gia vị vào món cháo...trong lòng cô khóc thầm hạnh phúc (TTvTT) cuối cùng cũng có vị a~

Tuy chỉ là gia vị, nhưng cũng tốt cho sức khỏe. Ví dụ như Húng Quế, Đinh Hương, Mùi Tây,...v...v...có tác dụng tăng cường sức khỏe, trị đầy hơi hay tốt cho tim mạch...v...v... May là hồi lúc đăng ký lớp học nghề, cô chọn nấu ăn, đồng thời cô cũng coi qua một chút tác dụng của gia vị nên mới biết. Huống chi lúc này cô có hệ thống trợ giúp a~

Lúc này, khi Đường Tam mở nắp nồi, mùi cháo thơm với thoang thoảng mùi Húng Quế khiến cho người ta có cảm giác muốn ăn. Làm cho Bạch Li cảm thấy bụng của cô đang kêu lên

“Ba Ba, ăn cơm thôi” Đường Tam gọi Đường Hạo sau khi đặt 2 chén cháo lên bàn và đặt chén cháo của Bạch Li xuống đất...Được rồi, giờ cô là Pokemon nên đành phải ăn thế này (==) Nhìn Đường Hạo bước ra từ sau màn cửa, đầu tóc bù xù, lôi thôi làm cho Bạch Li thở dài. Cô nhớ không lầm là sau khi mẹ của Đường Tam hiến tế cho Đường Hạo, thì hắn trở nên điên cuồng tấn công và giết chết Giáo Hoàng rồi cùng Đường Tam định cư tại Thánh Hồn thôn này...nếu không vì Đường Tam thì không biết Đường Hạo sẽ ra sao...

“Baba, chậm một chút, vẫn còn mà” Bạch Li nhìn Đường Tam với Đường Hạo thì cũng chỉ cười nhẹ rồi ăn bát cháo của mình “Hạo thúc...thực sự thì thúc rất yêu thương con trai thúc đi” Nếu mẹ của Đường Tam không bị truy đuổi thì có lẽ Đường Hạo sẽ không lãnh đạm như vầy...chỉ là “Nếu” thôi...

“Có công việc thì ngươi cứ nhận, xế chiều ta sẽ làm, bây giờ ta vào ngủ một lát” Ăn xong, Đường Hạo dặn dò

“Được Baba” Đường Tam gật đầu, nhìn thấy Đường Hạo chuẩn bị đi thì chưa kịp dọn chén thì Đường Tam gọi hắn “Baba” Đường Hạo quay đầu nhìn Đường Tam, lông mày hơi nhướn lên nhưng lại không thấy sự không kiên nhẫn. Bạch Li hơi kinh ngạc khi thấy Đường Hạo như vậy, cô cứ nghĩ là hắn sẽ không kiên nhẫn mà nhìn Đường Tam chứ? Bạch Li không biết là từ sau khi Đường Tam xin cô cho ở cùng thì Đường Hạo quan sát cô rất nhiều, thấy cô vì cả hai đi kiếm gia vị cải thiện đồ ăn, bồi cùng con trai hắn hay dùng đuôi to của cô quét bụi trong nhà. Những gì cô có thể làm được đều làm, khiến cho Đường Hạo cảm thấy hai cha con hắn được quan tâm, chăm sóc. Hắn không cảm nhận được cô rõ khi cô ra khỏi tầm mắt của hắn, nhưng không hiểu sao Đường Hạo tin cô sẽ không gây hại cho hắn với Đường Tam...nên tính tình hắn hài hoà hơn một chút.

“Khối sắt có thể cho con dùng không?” Đường Tam chỉ vào khối sắt trong góc nhà, làm Bạch Li nhận ra một điều “Kịch tình bắt đầu rồi sao?” Cô nằm trên cái ghế cũ nhìn Đường Tam với Đường Hạo, nhìn cách Đường Hạo dạy dỗ con trai hắn, Bạch Li đổ mồ hôi hột “Hạo thúc, cách dạy học tự _ nhận _ ra _ trong _ quá _ trình _ làm của thúc nếu đối với trẻ vị thành niên là hay...nhưng đối với một đứa trẻ gần 6 tuổi thì...” (==”) “Có vẻ hơi cao siêu” Nhìn Đường Tam “May là đối tượng học là Đường Tam” Nghe tiếng đập của cây búa lên khối sắt, tiếng “Đương, đương” đều đặn khiến cho Bạch Li ngẩn ngơ lắng nghe, cảm thấy thật yên bình theo nhịp điệu đập búa ấy, nhìn tia lửa hồng lại khiến cho cô ấm áp và vui mắt. Bạch Li cười cười rồi ngáp một cái sau đó mãi nhìn Đường Tam rèn miếng sắt, cô ngủ lúc nào không hay...

Mọi thứ vẫn như vậy bình lặng hết 11 ngày, mọi việc vẫn theo một quy luật. Sáng cô cùng Đường Tam tu luyện rồi về, duy chỉ có Đường Tam là sau khi ăn sáng xong là lập tức đi rèn miếng sắt, thấy vậy cô cũng chỉ cười rồi đi làm việc của mình. Lúc thì cô vào rừng tìm gia vị, thảo dược hoặc quả dại để đem về, có lúc thì cô dọn dẹp trong nhà bằng cách dùng đuôi của mình làm chổi...Được rồi, là do cô không thích bừa bộn, một phần nữa là cô nhận hai cha con Đường Hạo là người nhà, cô nên chiếu cố họ...đúng không? (•v•)

11 ngày qua cô tu luyện lên được cấp 13, được 461 điểm và học được chiêu thức mới, tổng cá nhân của cô hiện giờ là

Nguyễn Bạch Li

Nickname: Tiểu Vi

Giới tính: Nữ

Loài: Eevee, Pokemon tiến hoá

Level 13

Ability: Run away

HP_48

Attack _35

Defense _36

Sp. Attack_32

Sp. Defense_37

Speed_43

Attack moves:

Growl _ Tackle _ Swift _ Tail whip _ Sand Attack _ Quick Attack

Điểm: 461

Kiểm tra thông tin của mình xong, Bạch Li tắt màn hình rồi quay vào nhà “Xem coi còn việc gì không, rồi đi đến chỗ dòng suối tắm một cái cho khỏe” Gần sau nhà Đường Tam có một dòng suối nhỏ cũng ít khi có người đến đó, rất thuận tiện cho cô. Một ngày không tắm là Bạch Li chịu không nổi...có lẽ là cô thích sạch sẽ... Vào nhà thì thấy cả hai cha con đều làm việc, người đập sắt, người đánh tạo nông cụ, một lớn, một nhỏ...tuy kỳ lạ nhưng hài hoà đến dị thường. Cô chỉ cười rồi nhảy lên ghế ngồi nhìn hai người, coi một lúc lâu thì cô chợt cảm thấy có người tiếng tới, nhìn ra cửa Bạch Li tò mò, giờ này hơi trễ để đánh tạo nông cụ “Vi?”

“Đường Hạo bận ư?” Âm thanh già nua đến từ một lão gia gia có vóc người cao gầy, ăn mặc sạch sẽ gọn gàng. Bạch Li từng thấy vị này rồi, là trưởng thôn Lão Kiệt Khắc “Tiểu Tam, đến để gia gia nhìn xem” Lão Kiệt Khắc phất tay, cười hoà ái gọi Đường Tam

“Kiệt Khắc gia gia, ngài hảo” Đường Tam hướng hắn cung kính hành lễ “Vii vi~” “Kiệt Khắc gia gia tới chơi” Bạch Li cười nhảy lên vai Đường Tam chào vị trưởng thôn. Việc nhà Đường Tam có con vật nhỏ ở cùng, trong thôn có khá nhiều người biết nhưng họ nghĩ chỉ là con cáo nhỏ hay gì nên không quá chú ý tới Bạch Li, điều này làm cô rất hài lòng.

“Tiểu Vi vẫn hoạt bát nha” Lão Kiệt Khắc cười xoa đầu Bạch Li

“Thôn trưởng có việc gì thế?” Đường Hạo lãnh đạm hỏi

“Đường Hạo a, Tiểu Tam cũng gần 6 tuổi rồi, năm nay Giác tỉnh nghi thức nên cho hắn tham gia” Khi nghe Lão Kiệt Khắc nói vậy, Bạch Li nghĩ thầm “Nha...vậy là sắp đến lúc kịch tình phát triển tiếp rồi” Thấy Đường Hạo liếc nhìn Đường Tam

“Vậy thì đi đi, là ngày nào?” Đường Hạo lạnh nhạt hỏi

“3 ngày sau, lúc đó ta đến đón hắn”

“Kiệt Khắc gia gia, cái gì là thức tỉnh nghi thức?” Đường Tam tò mò hỏi, rồi nghe Lão Kiệt Khắc giải thích...Bạch Li đổ mồ hôi ròng ròng “Kiệt Khắc gia gia...có ai từng nói rằng là ngài rất nhiều chuyện không? Ngài không thể giải thích một cách đơn giản hơn sao?” (=v=”)

....

Mình hơi thắc mắc một chút, mình nghĩ trang phục, quần áo ở Đấu la đại lục là theo hướng TQ cổ, lai chút Tây, nhưng mình ko chắc lắm...nếu ai biết thì nói cho mình nha, để mình dễ dàng viết hơn.

Cám ơn nhìu ^^

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.