Ta Là Thực Sắc

Chương 38: Chương 38: Gian tình bị phá vỡ




Nói xong, một tay hắn tách hai chân của tôi ra, đem thân mình xâm nhập.

Vật thẳng cứng, nóng bỏng liền để ở nơi mềm mại nhất toàn bộ cơ thể của tôi

Tôi nhịn không được hớp một ngụm khí lạnh, nhưng sâu bên trong xương cốt toàn thân lại nổi lên một sự ngứa ngáy về tình dục.

Tôi đưa bàn tay vuốt ve hai má hắn.

Làn da trắng mịn như gốm sứ cao cấp khiến cho người ta yêu thích không thể buông tay

Tay tôi di chuyển trên mặt hắn, sau đó chậm rãi trượt xuống cổ hắn, qua lại tuần tra tìm kiếm, cuối cùng mò xuống vạt áo hắn để với vào trong

Cả hai bàn tay quen thuộc đường đi vào trong chiếc áo của hắn, từ từ, dụ hoặc mà chuyển động qua lại.

Thịnh hồ ly nhìn tôi, con ngươi dài nhỏ hẹp xuất hiện một tia lửa mà tôi quen thuộc

Tay hắn cũng bắt đầu vuốt ve đùi tôi, thăm dò nơi da thịt trắng nõn mẫn cảm nhất.

Chân tôi theo bản năng co lại, nhẹ nhàng cắn cánh môi, đè nén sự ham muốn trong cơ thể

Mà đôi tay tôi vẫn tiếp tục di chuyển trong ngực hắn

Cách vải dệt mỏng manh của quần áo lót, bàn tay tôi vẫn mơ hồ chuyển động, giống như một loại biểu diễn tình dục không tiếng động

Hô hấp của Thịnh hồ ly bắt đầu không ổn định, tiểu hồ ly bắt đầu thức tỉnh ma sát nơi hạ thân của tôi

Sự dây dưa kéo dài, khiến trong cơ thể tôi nổi sóng, từng tế bào của thân thể bắt đầu nổi lên hơi thở đam mê

Tay của tôi chuyển qua chỗ nổi lên của hắn, ngón tay nhẹ nhàng nắn vuốt

Thân mình Thịnh hồ ly càng thêm cứng ngắc

Hắn hơi hơi ngẩng đầu lên, lộ ra chiếc cổ tinh tế nhẵn bóng, vẽ ra một độ cong hoàn hảo

Mặt hắn trắng sáng, long lanh dưới ánh mặt trời.

Đôi mắt hơi hơi híp lại, giống như một đóa hoa Mạn đà la nở rộ, xinh đẹp nhưng có độc, hấp dẫn khiến người ta như thiêu thân lao đầu vào lửa.

Giờ phút này, cơ thể của tôi bị tình dục thức tỉnh.

Nhưng, tôi vẫn còn duy trì được một tia lý trí cuối cùng.

Lý trí của sự báo thù.

Ngay tại thời điểm hoa lệ này, trong mắt tôi chợt lóe lên một tia sáng, sau đó tay tôi dùng sức không lưu tình nắm chỗ nổi lên nho nhỏ của hắn.

Tôi kéo, tôi lôi, tôi chọc.

Tôi không nương tay chút nào.

Ai bảo hắn lúc sáng đem nước đá nhét ở ngực tôi?

Ai bảo hắn nhẫn tâm đạp tôi xuống xe?

Ai bảo hắn véo mặt tôi?

Thịnh hồ ly đang trong bể dục vọng tỉnh táo lại, tia lửa trong mắt vẫn chưa tan biến

Tuy nhiên lần này dục hỏa lại biến thành lửa giận lạnh lùng

“Hàn Thực Sắc, ngươi thật sự là muốn chết?” Giọng nói của hắn rất nhẹ, rất mềm mại, như một trang giấy mỏng, chậm rãi bao trùm lỗ mũi, làm cho người ta có cảm giác sợ hãi nghẹt thở.

Tôi khẩn trương muốn thoa dầu vào chân, lẻn đi.

Nhưng vẫn chậm một bước, Thịnh hồ ly duỗi tay ra kéo tôi trở về, mạnh mẽ đặt trên bàn làm việc

Tuy rằng tư thế không thay đổi bao nhiêu nhưng không khí tươi đẹp lại tan thành mây khói

Tôi thở sâu, khớp hàm run lên: “Thịnh Du Kiệt, ngươi đừng làm bậy nha. Vừa rồi ngươi nhéo mặt ta hai cái, ta cũng nhéo mi mi của ngươi hai cái, chúng ta huề nhau. Hôm nay cứ như vậy đi, còn phải làm việc nha.”

Nhưng Thịnh hồ ly cũng không đồng ý cách nói này, hắn nhìn tôi, giống như là nhìn kẻ thù.

Ánh mắt, cứ gọi là sáng lòe lòe.

Tôi luống cuống, nói: “Ngươi muốn làm gì?”

Hắn híp nữa mí mắt, hỏi lại: “Người nói xem?”

Còn phải suy nghĩ à? Trong tiểu thuyết ngôn tình cách thức nam chính trừng phạt nữ chính chính là không ngừng làm làm làm, làm đến khi thận mệt, làm ra nước tiểu dồn dập, làm đến người khô kiệt luôn.

Suy nghĩ vậy, lông mày tôi liền giãn ra.

Quan tâm hắn làm gì, phương thức trừng phạt này tôi cũng rất thích

Vì thế, hai tay hai chân tôi mở ra, oai phong lẫm liệt nói: “Đến đây đi, dục vọng ba đào có lớn đến đâu nữa, ta đều có thể cắn răng chịu đến cùng”

Nhưng Thịnh hồ ly lại hừ nhẹ một tiếng, một lời vạch trần tâm cơ của tôi: “Ngươi nghĩ cũng hay quá, cứ như vậy, vận động chính là ta, hưởng thụ là ngươi, đây còn là trừng phạt sao?”

Quả nhiên là hồ ly, trong lòng tôi căng thẳng, không yên hỏi han: “Vậy ngươi muốn thế nào?”

Thịnh hồ ly cúi đầu nhìn tôi, trong đôi mắt dài nhỏ, yêu ma, hiện lên một tia tàn nhẫn: “Ta phải khiêu khích dục vọng của ngươi, nhưng không giúp ngươi giải quyết”

Nghe vậy, mồ hôi lạnh của tôi ào ào chảy xuống.

Mẹ ơi, hồ ly này cũng quá độc ác rồi

Vì tránh cho thảm án phát sinh, tôi kiên nhẫn khuyên nhủ: “Thịnh Du Kiệt, ngươi làm như vậy, bản thân ngươi cũng sẽ rất khó chịu. Ngươi cho dù không suy nghĩ cho mình, cũng phải suy nghĩ cho tiểu hồ ly thân thể suy nhược chịu nhiều trắc trở nhà ngươi có phải không? Ngươi bắt nó thức tỉnh, lại không cho người ta giải phóng, nghẹn sẽ dễ dàng sinh bệnh. Đến lúc đó, tiểu đệ đệ của ngươi sẽ trở thành người đẹp ngủ, vĩnh viễn cũng không thức dậy, vậy làm sao bây giờ? Ta nói rõ trước, Hàn Thực Sắc ta nhưng cho tới bây giờ đều không phải là người thanh tâm quả dục, đến lúc đó ta tuyệt đối sẽ một cước đá ngươi văng đi”

Nhưng lời nói tâm huyết cực khổ của tôi lại bị một câu nói của Thịnh hồ ly gạt bỏ “Không sao, chịu tổn thương tám trăm để giết một ngàn quân địch, ta sớm đã hiểu ra tất cả.”

Vừa dứt lời tôi liền bị hắn bao vây chặt chẽ, không thể cử động

Bàn tay hắn sạch sẽ thon dài như một tác phẩm nghệ thuật, bắt đầu trượt theo đường cong cơ thể tôi

Bởi vì phản ứng của cơ thể tôi luôn luôn chậm chạp, cho nên tôi tự tin Thịnh hồ ly sẽ không nhịn được trước khi tôi bị phá công.

Nhưng lần này tôi sai lầm rồi, Thịnh hồ ly hắn không phải người, lại có thể thông qua mấy lần vận động ngắn ngủi trên giường liền có thể phát hiện ra điểm mẫn cảm của tôi.

Môi hắn vuốt nhẹ ở sau lỗ tai tôi, hơi thở ấm áp liền phả lên da thịt mỏng manh, nhất thời cảm giác tê dại lan tràn toàn thân.

Mà hai tay hắn lại đi vào bên trong đùi tôi, cố ý giở sở trường quyến rũ, lưu luyến nơi trắng mịn không có gì phòng bị đó

Cơ thể của tôi bắt đầu nóng rực, mỗi chỗ mẫn cảm đều bị hắn châm lên dục hỏa, cuối cùng liên tiếp thành lửa lớn chay lan ra đồng cỏ, thiêu rụi tất cả lý trí của tôi

Nhưng ngón tay thon dài, tội lỗi của Thịnh hồ ly cũng không có buông tha tôi..

Hắn thậm chí còn tiến thêm một bước, đi vào nơi tư mật, cách quần lót, vỗ về chơi đùa, không ngừng thay đổi về lực đạo lẫn tần suất.

Hạ thể của tôi truyền đến từng đợt lửa nóng tê dại, đều là hắn dành cho tôi.

Tôi cảm giác được một luồng nhiệt, chậm rãi theo ngón tay hắn chảy ra khỏi cơ thể.

Đó là tín hiệu của dục vọng.

Mẹ ơi, giở trò như vậy, quả thực là muốn đòi cái mạng già của Hàn Thực Sắc tôi.

Tôi cắn môi dưới, liều chết muốn kiềm chế con sóng lớn này.

Nhưng cơ thể tôi lại bán đứng chính mình, hai má của tôi nổi lên một màu hồng không tự nhiên.

Mà tiếng rên rỉ mê người cũng tràn ra từ trong cổ họng tôi.

Cơ thể của tôi bắt đầu không yên, khó chịu mà giãy dụa.

Tôi cố sức áp sát ngực Thịnh hồ ly, đó chính là dấu hiệu khao khát cầu xin.

Tôi khát vọng hắn tiến vào.

Nhưng Thịnh hồ ly thật nhẫn tâm, trong đôi mắt yêu ma hiện lên tia mê hoặc, như là hoa anh túc, tà ác nhưng mê người.

Hắn không chịu, không chịu cho tôi.

Tôi cảm giác được phân thân hắn hồi phục lại.

Thế nhưng, thế nhưng hắn vẫn không chịu cho tôi.

Thịnh hồ ly thật khí phách.

Chuyện hắn nói được, là nhất định có thể làm được.

Không biết vì sao, nghĩ đến đây, lòng tôi bỗng nhiên có một sự lo lắng.

Sự lo lắng xảy ra bất chợt.

Nhưng rất nhanh, cảm xúc này lại bị sự khó chịu của thân thể chiếm giữ.

Tôi nhịn không được, chỉ có thể cầu xin tha thứ “Ta sai lầm rồi, không cần, không cần a.”

Vừa dứt lời, “Ầm” một tiếng, cửa phòng bị người ta mở ra

Tôi cùng Thịnh hồ ly cùng nhìn về phía cửa

Chỉ thấy Sài Sài đứng ở nơi đó, trong mắt toát lên vẻ hưng phấn

Nhưng khi thấy chúng tôi quần áo chỉnh tề trên mặt nó lại hiện lên một sự thất vọng rõ ràng

Trong phút chốc tôi hiểu được, cô nàng này chắc chắn là ở ngoài cửa nghe lén đã lâu, nghe được tôi nói không cần, cho rằng chúng tôi đã làm, mới mạnh mẽ phá cửa, muốn nhìn hiện trường AV của chúng tôi.

Kết quả lại phát hiện, mũi tên của Thịnh hồ ly vẫn còn ở trên cung

Quả nhiên, Sài Sài hối hận thở dài “Sớm biết vậy, xông vào trễ một chút thì tốt rồi.”

Tôi và Thịnh hồ ly còn ở trong trạng thái khiếp sợ, vẫn duy trì tư thế cũ, không hề động đậy.

Sài Sài lập tức đi vào phòng bước đến, sờ sờ cái cằm tinh xảo, mày liễu xinh đẹp nhướng lên, gương mặt mang đắc ý nói “Thực Sắc, mày đúng là giảo hoạt, còn nói không có quan hệ với hắn. Chế phục, dụ hoặc lại thêm dã chiến, còn không có quan hệ.”

Miệng của tôi khép rồi mở, mở rồi lại khép.

Nếu nói không quan hệ, cảm giác lại không giống.

Nói có quan hệ, thật sự lại không có quan hệ gì lớn.

Tôi vì vậy mà lưỡng lự, thần sắc Sài Sài ái muội, còn Thịnh hồ ly mặc dù đang bận nhưng vẫn ung dung cũng có sự do dự trong ánh mắt.

Hàm dưới đều sắp rớt ra rồi.

Cuối cùng, tôi hít một hơi thật sâu, vẫy tay nói “Đến đến đến, người xem cũng có phần, cùng tham gia đi.”

Vừa dứt lời, liền nhận lấy hai ánh mắt rõ ràng

Sài Sài nói “Tao ra bên ngoài đi vòng vòng trước, các người chỉnh đốn xong thì ra.”

Chờ sau khi cô nàng rời khỏi đây, tôi thở phào, nói “Cuối cùng cũng an toàn, Thịnh hồ ly, về sau ngàn vạn lần đừng ở lúc làm việc làm những thứ này, rất nguy hiểm. Ngươi có biết không? Nếu chúng ta vừa rồi thật sự làm, mà cô ấy đột nhiên xông vào, vậy tiểu đệ đệ của ngươi có thể không thể rút ra được, loại chuyện như vậy không phải báo chí hay đăng sao? Thật sự nguy hiểm nha.”

Nói nửa ngày, Thịnh hồ ly cũng không phản ứng.

Tôi thấy lạ, ngẩng đầu, lại thấy con ngươi của hắn tối đen tỏa ra ánh sáng nguy hiểm.

Thâm trầm đến nguy hiểm, dưới sự bình tĩnh là sóng lớn

Tôi thấp thỏm “Lẽ nào, ngươi còn muốn làm?”

Thịnh hồ ly như không có việc gì cầm sợi tóc dài của tôi, nhẹ giọng hỏi “Cái gì gọi là người xem cũng có phần?”

“Ah, nói giỡn, đừng để ý.” Tôi vỗ bả vai hắn. Trên thực tế là tôi muốn đẩy hắn ra, nhưng Thịnh hồ ly không chút di động.

Tôi chỉ có thể tiếp tục nằm ở trên bàn làm việc, chịu đựng bị hắn đè lên, giải thích “Có người đẹp như thế hầu hạ ngươi, ngươi không phải là được lợi sao?”

Thịnh hồ ly đầu tiên là nhìn tôi, sau đó khóe miệng chậm rãi nhếch lên, gương mặt phơi phới ánh sáng tươi đẹp.

Tiếp theo, môi hắn chậm rãi trượt xuống, lướt qua cổ tôi, lướt qua xương quai xanh, cuối cùng dừng trước ngực.

Sau đó hắn há miệng, hung hăng cắn một cái thật to.

Thật dùng sức nha.

Tôi có thể cảm giác được lửa giận âm ỷ.

Tôi đau đến kêu cha gọi mẹ.

Tôi đẩy hắn ra, mắng “Thịnh Du Kiệt, ngươi thật sự đem cái này của ta coi thành bánh bao hay sao?”

Thịnh hồ ly hừ lạnh một tiếng, nói “Người mà cũng dám tự xưng là bánh bao? Nhiều nhất cũng chỉ là vỏ bánh.”

Sau khi nói xong, hắn xoay người đi đến chỗ của mình ngồi xuống

Khi hắn đứng dậy, chiếc áo dài trắng nhẹ nhàng phất qua tay của tôi

Vải dệt sạch sẽ, hơi nước tẩy trùng quen thuộc.

Tôi vẫn còn nằm ở trên bàn làm việc, nhìn trần nhà, sau một lúc lâu mới đứng dậy.

Tôi đưa lưng về phía hắn, nhẹ giọng hỏi “Thịnh Du Kiệt, ngươi đang tức giận sao?”

Nhưng phía sau không có phản ứng

Cẩn thận suy nghĩ lại, cả ngày hôm nay Thịnh hồ ly cũng không vui vẻ, luôn luôn đối với tôi vừa đánh vừa đá.

Hiện tại còn bắt đầu cắn bánh bao của tôi.

Vốn muốn quan tâm tới hắn, nhưng Sài Sài còn đang chờ, thôi bỏ đi.

Coi như Thịnh hồ ly hắn đến kỳ đi.

Vì thế tôi vuốt tóc, chỉnh lại quần áo, nói: “Ta đi ra ngoài một chút, có việc thì trông giúp ta, giữa trưa đi ăn cơm một mình đi”

Sau đó, tôi liền đi ra ngoài.

Vừa xoay người, ngực tôi chợt cảm thấy đau.

Thịnh hồ ly này cố ý đem núm nhỏ của tôi nhổ xuống luôn sao? Thật sự là rất ác độc.

Rời khỏi phòng, phát hiện Sài Sài đang chờ ở hành lang, mặt vẫn cười mờ ám.

Tai vách mạch rừng, tôi kéo cô ấy đến cửa hàng ăn vặt của bệnh viện, ngồi xuống, đánh đòn phủ đầu: “Mày bay về rồi?”

Sài Sài gần đây chạy đến hãng hàng không phía nam làm tiếp viên hàng không, làm việc bốn ngày, nghỉ hai ngày.

“Đúng vậy”. Nó thở ra một hơi: “Mệt chết rồi”

“Có nhìn trúng anh chàng phi công nào đẹp trai không?” Tôi bắt đầu chảy nước miếng tám chuyện.

“Phi công đẹp trai thì có, nhưng mà,..” Sài Sài nhìn tôi, mỉm cười “So với người vừa rồi đè mày ở bàn làm việc thì còn kém xa”

Mỗi lần Sài Sài bày ra nụ cười thâm ý này, trên mặt luôn có thần sắc dụ hoặc mê người.

Đừng nói đàn ông, ngay cả phụ nữ có khi cũng không chống đỡ được.

Tôi vội giải thích: “Tao cùng Thịnh Du Kiệt là quan hệ thuần khiết”

Sài Sài nghiêm túc gật đầu, nói “Đúng vậy, thuần khiết tới trên giường luôn rồi.”

Tôi nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Là như vầy, tao cùng hắn không cẩn thận lên giường, sau đó cả hai đều thích kỹ thuật của nhau, hơn nữa hai bên đều không có bạn trai bạn gái, nên giao ước mỗi lần thân thể có nhu cầu sẽ ở cùng nhau và làm. Chúng tao tuyệt đối sẽ không dây dưa, mày tự nói thử xem, loại quan hệ này so với những thứ tình a, yêu a, một chân đạp hai thuyền a, kẻ thứ ba linh tinh, chẳng lẽ không thuần khiết hơn sao?”

“Được rồi, coi như lời nói này của mày có chút đạo lý” Sài Sài ăn bún chua cay, đôi môi bị ớt cay làm sưng đỏ. Ánh sáng chiếu rọi mái tóc quăn dài, rất là hấp dẫn.

Tôi nếu là một người đàn ông đích thực, tuyệt đối sẽ kéo cô nàng qua, hôn điên cuồng.

Sài Sài xoa xoa miệng, tiếp tục nói: “Tao thấy Thịnh Du Kiệt kia cũng rất tốt, dù sao nam chưa cưới nữ chưa gả, thuận theo đi.”

“Thuận theo cái gì?” Tôi nhìn nó hổn hển gắp bún chua cay nhét vào miệng, vội giải thích: “Tao cùng hắn,chỉ có gian tình, không có cảm tình”

Sài Sài nâng lên cặp mắt to thâm trầm, liếc tôi một cái giống như muốn nói cái gì, nhưng lời nói tới miệng lại nuốt xuống.

Tôi biết.

Miệng nó muốn nói đến Ôn Phủ Mịch.

Tôi biết nó muốn hỏi tôi, có phải còn nhớ Ôn Phủ Mịch hay không, có phải còn chờ đợi hắn hay không.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.