Ta Là Vạn Cổ Chúa Tể

Chương 42: Chương 42: Nghĩ không ra hắn lại ngu ngốc như vậy




“Không tại sao hết.” Giọng nói của Bành Kiệt lạnh lùng, sau đó quay người rời đi.

Nữ tử váy đen nhìn thân ảnh Bành Kiệt rời đi, lập tức chán nản.

Mà Đoàn Vĩnh từ sau khi ra khỏi thương hội Bách Đế, vẫn luôn nhìn Diệp Vô Trần, hắn càng ngày càng không hiểu thiếu gia nhà bọn họ, không chỉ biết Diệp gia Trấn Thần Quyết, Thiên Địa kiếm pháp, mà ngay cả Đế Ấn của thương hội Bách Đế cũng biết!

Nếu thiếu gia biết Đế Ấn của thương hội Bách Đế, vậy sao còn muốn đấu giá trận pháp bí tịch để làm gì, chỉ cần hắn mở miệng, linh thạch hạ phẩm của thương hội Bách Đế không phải để mặc hắn sử dụng sao?

Diệp Vô Trần nhìn thấu suy nghĩ của Đoàn Vĩnh, nói ra: “Chuyện Đế Ấn của ta không thể tiết lộ, chỉ có thể tạm thời sử dụng trong địa phương nhỏ này.”

Mặc dù hắn biết Đế Ấn, thế nhưng bây giờ hắn không phải là cao tầng của thương hội Bách Đế, nếu như tạo nên sự chú ý của cao tầng thương hội Bách Đế, đến lúc đó cao tầng thương hội Bách Đế sẽ phái người xuống điều tra, như vậy hắn sẽ hết đường chối cãi, sẽ gây nên phiền phức rất lớn.

Cho nên, Đế Ấn của thương hội Bách Đế, có thể không nên sử dụng nhiều.

Lúc đầu hắn ở thương hội Kim Phượng thi triển Phượng Hoàng Thần Dẫn, bây giờ suy nghĩ một chút cũng là chuyện phiền toái, bởi vì về sau nếu cao tầng Kim gia biết, chắc chắn sẽ phái người xuống để điều tra.

“Thiếu gia, nghe nói thương hội Bách Đế có quan hệ không tốt với Diệp gia.” Đoàn Vĩnh đột nhiên nói.

“Ồ.” Diệp Vô Trần rất bất ngờ.

Bây giờ quan hệ giữa thương hội Bách Đế và Diệp gia quan hệ lại không tốt?!

“Thiếu gia không biết?” Đoàn Vĩnh thấy thế, trong lòng cảm thấy kỳ quái.

Diệp Vô Trần lắc đầu.

Hắn rời đi mười mấy vạn năm, vừa trở về chưa đến một tháng, làm sao biết được những thứ này chứ.

“Tại sao vậy?” Diệp Vô Trần nhướng mày.

“Không rõ lắm.” Đoàn Vĩnh lắc đầu, cả hai đều là sự tồn tại siêu cấp của Thần Châu đại lục, loại tồn tại này, hắn căn bản không đụng đến được, hắn làm sao biết được nguyên nhân.

...

Từ trong thương hội Bách Đế đi ra, Diệp Vô Trần và Đoàn Vĩnh liền đi tới nơi báo danh trong Lôi Thành để điền tư liệu, báo danh khảo hạch đệ tử Lôi Cực tông, sau đó lập tức quay trở về phủ đệ.

Hai người Diệp Vô Trần trồng toàn bộ dược liệu đã mua hơn ba mươi vạn kim tệ vào những chỗ còn trống trong phủ đệ, những dược liệu này, đúng lúc đủ lên đất trống trong phủ đệ, không nhiều cũng không ít.

Sau đó, Diệp Vô Trần xuất ra linh thạch hạ phẩm, bố trí Ngũ Hành Tụ Linh Trận và Vạn Linh Sinh Trưởng Trận, dứt khoát bao phủ toàn bộ phủ đệ, cuối cùng, lại bố trí Địa Mẫu Trận xung quanh phủ đệ.

Làm xong tất cả những điều này, Diệp Vô Trần cũng không có lập tức luyện chế bảo giáp và binh khí, bây giờ nội lực của hắn vẫn chưa đủ hùng hậu, luyện chế áo giáp cấp Bảo khí, sợ nội lực không kéo dài được, cho nên, hắn tính đợi đến khi hoàn toàn ngưng tụ ra Nhân Hoa, Địa Hoa, Thiên Hoa, Tam Hoa tụ đỉnh chân chính, lúc đó mới bắt đầu luyện khí.

Buổi tối.

Diệp Vô Trần đứng trên nóc căn phòng.

Nghĩ đến những lời mà Đoàn Vĩnh đã nói với hắn.

Năm đó, Diệp gia được xưng là Bách Thánh Diệp gia!

Bành gia được xưng là Bách Đế Bành gia!

Hai nhà không hề liên quan đến nhau, quan hệ vậy mà ác liệt với nhau sao?!

Mặc dù không hiểu rõ nguyên nhân như thế nào, thế nhưng có thể làm cho hai nhà có quan hệ ác liệt, chỉ sợ là mâu thuẫn rất sâu.

Diệp Vô Trần nhớ tới rất nhiều chuyện cũ.

Chuyện xưa như sương khói, giai nhân đã không còn!

Mà hắn lại trở về.

Bành Linh, năm đó là ta có lỗi với ngươi.

Diệp Vô Trần có chút ảm đạm.

Trần Hải từ trong phòng đi ra, nhìn thấy thân ảnh cô đơn của Diệp Vô Trần ở trên nóc nhà, có chút cô đơn, không khỏi tung người bay tới bên cạnh Diệp Vô Trần, quan tâm hỏi: “Thiếu gia, người không sao chứ?”

“Không sao.” Diệp Vô Trần lắc đầu: “Chỉ là nhớ tới một số người.”

“Gia chủ và chủ mẫu ở trên trời, nếu như nhìn thấy thiếu gia thay đổi như vậy, chắc chắn sẽ rất vui mừng.” Trần Hải nói, xem ra hắn đã cho rằng Diệp Vô Trần đang nhớ đến phụ thân Diệp Thần và mẫu thân Diệp Phong.

Diệp Vô Trần cười cười, cũng không giải thích.

“Hải thúc, Thanh Đế Thần Công, người tu luyện như thế nào rồi?” Diệp Vô Trần chuyển đổi đề tài, hỏi.

Trần Hải nghe vậy, vẻ mặt tràn đầy tươi cười: “Thiếu gia, những ngày này tu luyện Thanh Đế Thần Công, ta quả thực vẫn luôn rất tốt, mặc dù ta đã già rồi thế nhưng hiện tại còn tốt hơn rất nhiều người trẻ tuổi, ngươi nhìn xem cơ bắp này.”

Trần Hải còn kích động cuốn tay áo lên, lộ ra cơ bắp cường tráng.

Diệp Vô Trần cười ha ha.

Lúc đầu, Trần Hải đã hơn 70 tuổi, bắp thịt toàn thân đều bắt đầu héo rút, nếu như không xảy ra điều gì ngoài ý muốn, qua mấy năm nữa sẽ hoàn toàn khô héo, thế nhưng hiện tại, bắp thịt toàn thân của Trần Hải lại bành trướng một lần nữa, sinh cơ cường thịnh.

Đây cũng là hiệu quả kinh người của Thanh Đế Thần Công.

Cho dù là một kẻ hấp hối sắp chết, nếu tu luyện Thanh Đế Thần Công, muốn chết cũng không chết được.

Mà lúc Trần Hải đột phá đến Thần Thông bí cảnh, sinh cơ đã tăng lên nhiều, toàn thân được lột xác, một lần nữa trẻ hơn rất nhiều, bây giờ nhìn lại tuyệt đối chỉ hơn bốn mươi tuổi.

Những cường giả Thần Thông bí cảnh thông thường , bình thường có thể sống trên 100 tuổi, mà Trần Hải tu luyện Thanh Đế Thần Công, tuổi thọ sẽ dài hơn so với những người có cùng cảnh giới Thần Thông bí cảnh.

Diệp Vô Trần nhìn dáng vẻ mất hứng của Trần Hải, trêu ghẹo cười nói: “Cơ bắp của Hải thúc cũng sắp đuổi kịp tiểu tử 30 tuổi rồi.”

Trần Hải nhếch miệng cười.

“Với cơ bắp này sao có thể so với tiểu tử 30 tuổi chứ, càng không thể so với quái thai A Lực kia.”

Trần Hải cười nói: “Thiếu gia, người không biết, hôm nay lúc người và Đoàn Vĩnh đi ra khỏi tông môn, A Lực đã đột phá đến Linh Thể thập trọng.”

Diệp Vô Trần cười nói: “Trong một tháng, A Lực có thể sẽ đột phá đến Thần Thông bí cảnh!”

Có lúc, hắn rất hâm mộ Vạn Thú Bá Thể của A Lực.

Thiên phú tốt, như vậy có thể tùy tiện tu luyện là đột phá.

Trần Hải cười nói: “Bây giờ cuối cùng ta cũng biết tại sao khi đó thiếu gia lại coi trọng A Lực, đưa Thần cấp công pháp cho hắn, thiếu gia đã nhìn ra A Lực là Thánh Thể sao?”

Thánh Thể!

Trong vạn năm Thần Châu đại lục khó có thể xuất hiện một người.

Diệp Vô Trần cười cười, cũng không giải thích Vạn Thú Bá Thể của A Lực.

Vạn Thú Bá Thể, có thể so với Vạn Cổ Thần Thể năm đó của hắn, làm có thể so với một Thánh Thể nho nhỏ chứ.

Rảnh rổi trò chuyện với Trần Hải một lát, sau đó hai người tự trở về phòng của mình, tiếp tục tu luyện.

Diệp Vô Trần ngồi xếp bằng ở trong phòng, nuốt một viên Xích Hà Đan, vận chuyển Thủy Long Quyết, ngay lập tức Xích Hà Đan hóa thành từng dòng nước ấm, tràn vào đan điền, đồng thời giữa thiên địa, từng đạo linh khí Long tộc cũng cuồn cuộn tràn vào trong cơ thể.

Huyết mạch của Diệp Vô Trần sau khi lột xác đến cấp bảy, những ngày này, tốc độ tu luyện đã nhanh hơn rất nhiều, ngay cả khi thu nạp linh khí Long tộc cũng nhanh hơn không ít.

Diệp Vô Trần vận chuyển nội lực, mỗi lần trùng kích kỳ kinh bát mạch, không ngừng mở rộng kỳ kinh bát mạch, không chỉ không ngừng mở rộng bát mạch, mà còn có thể gánh chịu nhiều nội lực hơn, như vậy mới có hi vọng ngưng tụ ra Nhân Hoa, Địa Hoa, Thiên Hoa.

Ngay lúc Diệp Vô Trần đang tĩnh tâm tu luyện ở trong phòng, tin tức thương hội Yêu Long muốn đấu giá bốn bản trận pháp bí tịch cấp ba được truyền ra đến, làm chấn động cả Lôi Thành.

“Cái gì, Vân Hải đại trận, Tứ Thú đại trận! Thiên Nguyên Trận, Ám Ẩn Trận!”

“Vậy mà có thể dung hợp Thiên Nguyên Trận và Ám Ẩn Trận!”

Lúc thương hội Yêu Long truyền xuống dưới, khắp các ngõ ngách trong Lôi Thành đều đang bàn luận sôi nổi về việc đấu giá bí tịch trận pháp.

Việc bán đấu giá bí tịch trận pháp cấp ba, không phải là không có, thế nhưng là bốn bản trận pháp bí tịch cấp ba cùng nhau đấu giá, hơn nữa trong đó còn có hai đại trận cấp ba có thể dung hợp, vì vậy đây là điều cực kỳ hiếm thấy.

Trong một phủ đệ nào đó ở Lôi Thành, Đông Hoàng Tuyết, Trần Anh cũng nghe thấy tin tức bán đấu bí tịch, hai người cũng giật mình, hơn nữa hai người đều biết Vân Hải đại trận, Tứ Thú đại trận, Thiên Nguyên Trận, Ám Ẩn Trận, tất cả đều là đại trận trong Lục Vụ cốc.

“Xem ra, tiểu bạch kiểm kia thực sự đã đến bảo tàng Tần Phụng!” Trần Anh nhướng mày: “Chỉ là không nghĩ tới hắn ngu ngốc như vậy, vậy mà lấy những trận pháp bí tịch cấp ba này ra đấu giá!”

“Quả thật đúng là ngu xuẩn!” Đông Hoàng Tuyết cũng không nhịn được tức giận, đây chính là trận pháp cấp ba, hơn nữa còn có hai trận pháp cấp ba có thể dung hợp, sau khi đối phương lấy được thứ này, không chỉ có không trân trọng, mà còn lấy ra đấu giá đổi tiền.

“Nếu Tần Phụng biết hắn lưu lại trận pháp bí tịch bị hắn ta lấy ra đấu giá, chỉ sợ sẽ tức đến sôi máu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.