Ta Là Xuyên Không Giả

Chương 79: Chương 79: Cảm tạ đại nhân




Vị binh sĩ ngoài 40 tuổi này cùng với vị binh sĩ cùng canh cửa thành với mình đã hết thời gian làm việc, hai người đi cùng nhau về nhà vị binh sĩ ngoài 40 tuổi.

Vi binh sĩnh ngoài 40 tuổi tên là Diệp Thọ, còn người binh sĩ kia tên là Trần Đức.

Nhà của vị binh sĩ ngoài 40 rất xa cửa thành, hai người cảnh giới là Huyền Vương đỉnh phong vì vậy tốc độ đi rất nhanh, không tới vài phút đã tới cửa nhà của Diệp Thọ.

“ Xuân Ni!? Nàng… Nàng có thể đi lại được?” Diệp Thọ đờ người nhìn người vợ của mình đang đứng đợi mình ở cửa, hắn run giọng nói.

Vợ hắn khỏi bệnh!

Diệp Thọ hai hàng nước mắt lăn dài trên má, Xuân Ni cũng vậy, không một từ nào có thể diễn tả tâm trạng sung sướng lúc này của hai người, Trần Đức cũng thấy vui mừng cho hai người họ.

Xuân Ni giọng nói nỉ non, dễ nghe như một thiếu nữ: “ Phu quân, nhìn xem ta giờ cảnh giới gì?”

Một luồng khí tức cực lớn từ người nàng tỏa ra, hai người Diệp Thọ, Trần Đức lập tức kinh ngạc cùng nói: “ Huyền Vương đỉnh phong?”

“ Xuân Ni! Có phải nàng gặp một người, không, một vị thần tên là Lý Huyền không?” Diệp Thọ lập tức vội nói.

“ Sao phu quân biết?” Xuân Ni nghe vây kinh ngạc không kém gì Diệp Thọ, đồng thời cảm nhận được khí tức của Diệp Thọ và Trân Đức tỏa ra, sau đó lập tức kinh hãi rồi vui sướng.

Huyền Vương đỉnh phong!

Cả 3 người đều là Huyền Vương đỉnh phong! Tồn tại như vậy cũng có thể ở tông môn siêu cấp làm trưởng lão!

Đồng thời tuổi thọ của 3 người đều là 1000 năm!

Diện mạo cả ba giờ đã có thay đổi rất lớn, đều trông trẻ ra hơn chục tuổi, Xuân Ni nhan sắc trở lại thời thiếu nữ, Diệp Thọ thì khí chất lãng tử, Trần Đức thì nhìn rất là điển trai, hai người giờ này nhìn đâu còn là vẻ mạo già dặn của những người lính coi cửa thành.

“ Mọi người mau vào nhà đi, trong nhà còn có cái kinh hỉ hơn cơ.”

Nghe được Xuân Ni lời nói, Diệp Thọ và Trần Đức không nói nhảm, lập tức cùng Xuân Ni tiến vào trong nhà, thấy trên bàn là 3 chiếc nhẫn, chất liệu làm bằng ngọc rất tinh xảo.

Cầm trên tay chiếc nhẫn xem xét, Trần Đức cả kinh nói to: “ Không! Gian! Giới! Chỉ!”

“ Cái gì!” Xuân Ni và Diệp Thọ xem mãi không hiểu gì, nghe được Trần Đức nói thế lập tức quay sang thất kinh.

Không gian giới chỉ, thứ này không phải tiền có thể mua được, chỉ có thể mua bằng linh thạch, loại kém nhất cũng phải có 1000 linh thạch hạ phẩm mà không gian ở trong chỉ có 3 mét vuông.

“ Thứ này ta đã từng gặp, giá cả phi thường đắt! Chỉ có con em của các đại gia tộc, tông môn lớn mới có thể có thứ này! Giá cả ít cũng phải 1000 linh thạch hạ phẩm! Ta vừa xem xét, không gian trong này rộng tới… 1000 mét vuông!”

Nói đến 1000 mét vuông Trần Đức nhỏ giọng lại, quá kinh khủng, 1000 mét vuông là khái niệm gì!? Hắn chưa từng nghe không gian giới chỉ có 1000 mét vuông bao giờ, không gian giới chỉ trong đồn đãi cực phẩm nhất cũng chỉ có 300 mét vuông mà thôi.

Xuân Ni, Diệp Thọ cũng không phải không biết không gian giới chỉ là gì, nghe thế lập tức kinh hãi, đồng thời ra hiệu với nhau bằng ánh mắt, cả ba người đồng thời cùng hiểu, tuyệt đối không thể để ai biết chuyện này!

Khi nhỏ máu nhận chủ cho không gian giới chỉ, cả ba người trực tiếp hóa đá, ở bên trong dĩ nhiên có 10000 linh thạch cực phẩm cùng một bộ công pháp, mỗi một chiếc nhẫn có một bộ công pháp khác nhau.

Vì trước khi tích huyết nhận chủ, không gian giới chỉ trên mặt ghi tên của từng người nên là cả ba đều tương ứng theo tên trên chiếc nhẫn mà lấy, xem ở trong phân biệt ba bộ công pháp là Huyền Thiên Công, Đại La Thiên Đế Công, Thánh Điển Đan Kinh.

Huyền Thiên Công ghi chú, là do một vị Huyền Đế tên là Đế Thiên khai sáng mất hơn 2000 năm, xếp vào phẩm chất Thiên Cấp đỉnh cấp công pháp. Môn công pháp này là của Trần Đức.

Đại La Thiên Đế công là do một vị Thiên Đế sáng tạo trước khi chết, công pháp này bao hàm một đời tích lũy của vị Thiên Đế ấy, xếp vào Thần Cấp hạ phẩm công pháp. Môn công pháp này là của Diệp Thọ.

Thánh Điển Thần Đạo Đan Kinh, bao gồm các loại dược vật, các loại thủ pháp luyện đan, đồng thời ghi chú về các loại thủ pháp luyện đan bậc nhất, đồng thời vô số lý giải về đan đạo. Thứ này là dành cho Xuân Ni.

Trần Đức kích động nhìn Huyền Thiên Công, hắn sung sướng không nói nổi, không chỉ hắn mà Diệp Thọ, Xuân Ni cũng vậy.

Có số linh thạch cực phẩm này, hai người có thể sống hết đời không lo thiếu thốn, thậm chí là đời con cháu bọn họ cũng sống dư giả.

Lập tức ba người quỳ xuống hướng ra cửa dập đầu 100 cái, miệng luôn nói cảm ơn, cho dù không có chứng kiến Lý Huyền thân ảnh, nhưng họ cũng quỳ xuống vái lậy vì đây là lòng thành kính của họ.

Nhưng mà bọn họ hành động sao Lý Huyền lại không biết, đang ở trong phòng với Bá Long, Lý Huyền gật đầu nhìn về phía ba người đang dập đầu, giọng nói Lý Huyền vang lên khắp cái sân nhỏ, ba người Xuân Ni, Trần Đức, Diệp Thọ đều nghe được: “ Đều đứng lên đi, chuyện nhỏ mà thôi.”

“ Cảm tạ thần linh ban ân!” – Ba người đồng thanh nói, sau đó đứng lên.

Mấy người này sau đó liên chỉnh đốn gia đình, sắp xếp lại cuộc sống của họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.