Ta Là Xuyên Không Giả

Chương 37: Chương 37: Ngươi là ai?




Lý Huyền sau khi chết, hắn liền xuất hiện ở một nơi kì lạ.

“ Đây là đâu!?” Nhìn xung quanh nhưng vòng xoáy những quả cầu trong suốt, ở trong đó có hàng vạn cái xoáy nhỏ, trong những xoáy nhỏ đó có vô số hạt nhỏ li ti, nhìn kĩ thì đó chính là những tinh cầu… Nhìn những quả cầu kì lạ ấy Lý Huyền không khỏi tò mò nhìn xung quanh.

Ở xung quanh cũng có vô số những quả cầu như vậy, hắn nhìn mãi mãi không hết, thậm chí đôi lúc để ý một số quả cầu sẽ đản sinh ra từ hư vô.

“ Nơi này không thuộc về không gian, thời gian, không cần nghĩ nhiều.” Một giọng nói đột ngột vang lên trong đầu Lý Huyền, khiến hắn nhìn xung quanh tìm kiếm người phát ra âm thanh nhưng không thấy ai cả.

Một đoàn ánh sáng tím đột nhiên hội tụ lại, một hư ảnh mờ ảo xuất hiện, không rõ là nam hay nữ, chỉ biết hình dáng của nhân loại, trên người hư ảnh này không có chút khí tức nào, lập tức Lý Huyền nhìn chằm chú vào đó.

“ Ngươi là ai?” Lý Huyền nghi hoặc hỏi.

“ Ta là ai? Ta cũng muốn biết ta là ai? Ta không biết ta là ai cả, ta cũng rất muốn biết ta là ai! Nhưng ta là người có thể làm mọi thứ, biến mọi giấc mơ, mọi ước nguyên thành hiện thực, ta không thể chết, ta có thể chưởng khống sinh tử, ta có thể sáng tạo ra sinh mệnh, ta có thể tạo ra vũ trụ, tạo ra các tinh cầu, tạo ra không gian, tạo ra thời gian, ta thoát ly khỏi phạm vi nhận thức của muôn loài… Theo như cách gọi của con người, ta chính là đấng tối cao,… Xác thực ta cũng rất muốn biết ta là ai…”

Nghe được như vậy Lý Huyền liền biết được rằng trước mặt mình là thần, không, phải là đấng tối cao vô thượng đại năng, không một ai có thể địch được.

“ Vì sao ta lại ở đây!?” Lý Huyền nghi hoặc hỏi, hắn cho rằng mình chết đi thì sẽ tiến về nơi khác chứ ai ngờ lại gặp một vị đại năng như thế này.

“ Chúc mừng người hoàn thành khảo hạch của ta!” Hư ảnh này phất tay một cái, Lý Huyền đang ở dạng Linh Hồn liền ngưng thực thành thực thể, chân chính có thân thể, nghe được hư ảnh nói Lý Huyền liền tràn đầy nghi hoặc trong lòng.

“ Khảo hạch gì? Lẽ nào có liên quan tới cái gọi là hệ thống?” Lý Huyền rất thông minh, lập tức liền đoán được chút đầu đuôi hỏi.

Hư ảnh này gật đầu, sau đó nói: “ Ngươi nói đúng một nửa… Ngươi có biết tại sao ngươi lại có hệ thống trong người và lại có thể xuyên không đến thế giới khác không? Thậm chí thế giới đó là do con người các ngươi tưởng tượng ra.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.