CHƯƠNG 6, ACTION ACCIDENT
“Ngoan, tắm cho mày sạch sẽ ~ đợi lát nữa sẽ một thân sẽ thoải mái a! ” Diệp Hiểu Không cầm lấy vòi sen vòi phun cẩn thận cọ rửa lông của Alex, trong miệng còn không ngừng nhắc đi nhắc lại.
Trần Quý tựa vào cửa, buồn cười nhìn Diệp Hiểu Không bối rối gãi cái đuôi to của Alex, cảm thấy trong ngực đầy dẫy những ngôn ngữ không cách nào cảm thấy thỏa mãn. Nam hài trước mắt sắc mặt tinh thần phấn chấn, trên tóc dính bọt trắng, nụ cười xin đẹp giống như ống kính trân quý của nhiếp ảnh gia. Trần Quý đối với quyết định của mình cảm thấy tương đối hài lòng, như vậy là trân bảo của mình đã được cất dấu rất tốt.
“Cậu đứng ngốc ở đó làm gì? Quá tới giúp tôi một chút! ” Diệp Hiểu Không thật ra thì không thế nào giúp Alex tắm, chủ yếu là bởi vì chó Alaska hình thể thật sự là vô cùng khổng lồ, một mình y tắm cho nó mỗi lần đều biến thành đầy người ướt đẫm chật vật không chịu nổi, vì vậy dưới tình huống bình thường mỗi hai tuần y sẽ chọn một ngày khí trời tốt đem Alex tới cửa hàng thú nuôi hưởng thụ một phen đãi ngộ đặc thù.
Trần Quý suy nghĩ một chút, vẫn quyết định nghe lời tiến lên hỗ trợ, bất quá rốt cuộc là hỗ trợ hay là gây chuyện, còn không biết được.
“Giúp tôi nắm hai chân trước của nó, đè lại đầu của nó, nếu không lại muốn vùng vẫy. ” Diệp Hiểu Không đưa sữa tắm trong tay hướng cái mông của Alex rửa rửa.
Trần Quý nghe lời làm theo, cúi đầu nhìn sóng mắt lưu chuyển của Alex, cười nói: “Tôi cho tới bây giờ cũng chưa tắm cho A Hoàng.”
“… ” Động tác Diệp Hiểu Không dừng một chút, qua hồi lâu mới lên tiếng, “Vậy chắc nó bẩn lắm.”
“… Mẹ tôi tắm cho nó, bất quá trên căn bản cũng là đi cửa hàng thú nuôi tắm.”
“Thiết, chủ nghĩa đại nam tử, thật ra thì tắm cho chó có nhiều cái rất thú vị. ” Diệp Hiểu Không tiếp tục chà xát chà xát xoa bóp xoa bóp, đem Alex tắm rửa toàn thân xong cũng muốn tạc mao lên.
Trần Quý quay đầu đánh giá y hồi lâu, mới chậm rãi nói: “Đã nhìn ra.” Nói xong thế nhưng đưa thay sờ sờ gương mặt Diệp Hiểu Không.
“Cậu làm gì?” Trên mặt xúc cảm trơn trợt thoáng cái làm cho Diệp Hiểu Không luống cuống, y dùng mu bàn tay lau, đem bọt lau sạch, mới cúi đầu tiếp tục công việc. Bất quá không đợi tới tay của y chạm đến chân trước Alex, y đã bị một cổ lực mạnh kéo lên.
“Đột nhiên muốn hôn cậu.” Trần Quý cười cười, liền áp lên đôi môi Diệp Hiểu Không, đưa lưỡi nhẹ nhàng liếm liếm liền dễ dàng cạy mở hàm răng của đối phương, ôm đối phương đầu lưỡi từ từ mút vào. Diệp Hiểu Không vừa mới bắt đầu còn tránh né rất nhỏ, nhưng y vốn không phải người già mồm cãi láo, hơn nữa hai người đã lưỡng duyệt, đương nhiên sẽ sinh ra khát vọng đối với thân thể đối phương một cách tự nhiên. Y giơ tay ôm cổ Trần Quý, từ từ hôn trả lại, một cái tay khác cũng bắt đầu ở trên người đối phương băn khoăn.
“A, cậu sờ đi đâu? ” Trần Quý một phát bắt được tay Diệp Hiểu Không làm loạn, thấp giọng hỏi.
Diệp Hiểu Không đỏ mặt, nhưng không có rút móng vuốt về, mà là thuận tay vuốt vuốt cái mông Trần Quý: “Hừ, sớm muộn gì có một ngày tôi sẽ biết tư vị.”
Trần Quý nhíu mày: “Cậu biết? Không phải hẳn là tôi đi? Bất quá cũng đúng, sớm muộn gì cậu cũng sẽ biết kỹ thuật của tôi.”
“…”
Không đợi Diệp Hiểu Không phản bác, mập mờ giữa hai người liền bị một chuỗi bọt nước đánh vỡ.
Alex tức giận hung hăng lắc lắc bộ lông ướt nhẹp trên người, rốt cục đem lực chú ý của hai người một lần nữa kéo về trên người mình, lúc này dù bận vẫn ung dung ở trong bồn tắm trở mình, đem bụng hướng lên trời, hai chân lại tận lực duỗi duỗi thẳng.
“Nó làm gì? ” Trần Quý không giải thích được.
Diệp Hiểu Không đầu đầy hắc tuyến, càng muốn quyết định đem Alex đi nấu món thịt chó bảy món: “Nó là muốn tôi giúp nó tắm rửa tiểu huynh đệ.” ( (⊙o⊙) con chó bá đạo =)))) )
“… ” Trần Quý tê cứng, đây rốt cuộc là một con chó như thế nào a? ! !
END