Đảo mắt liền tới ngày khai trương của tiệm cơm Tây Tần
Lâm Thục Ý rất sớm đã rời giường, bởi vì khi trương lần hai, cho nên Lâm Thục Ý cũng không định làm cho long trọng.
Nên chuẩn bị đã sớm chuẩn bị tốt, thời điểm đó đến đây chúc mừng cũng chỉ có hàng xóm láng giềng cùng Thẩm gia người một nhà mà thôi, cho nên Lâm Thục Ý không một chút nào lo lắng.
Lâm Thục Ý rời giường sau đó, Thẩm Phục cũng tỉnh rồi, nhìn một chút điện thoại di động, mới hơn bảy giờ.
“Làm sao dậy sớm như thế?”
Lâm Thục Ý đem áo khoã lông mặc vào, đang ngồi đổi giày.
“Trước đi trong quán ăn xem lại một vòng.”
Thẩm Phục vươn mình ngồi xuống,
“Chờ đã, anh đi chung với em.”
Lâm Thục Ý không khỏi buồn cười, nhìn Thẩm Phục bộ dạng còn có chút buồn ngủ, mắt mông lung.
“Anh không phải chưa tỉnh ngủ sao? Đi với tôi làm gì?”
Thẩm Phục không nói, nhanh chóng cầm quần áo khoác lên người, tiến vào buồng tắm rửa mặt.
“Em chờ, lập tức liền xong.”
Lâm Thục Ý là có lòng muốn làm cho hắn ngủ thêm một lát, mùa đông khí trời thích hợp ngủ nướng, đặc biệt là gió lạnh bên ngoài gào thét, sớm như vậy rời đi chăn ấm áp thật sự là một loại dằn vặt, đang nghĩ thì Thẩm Phục đã mặc quần áo tử tế đi ra, Lâm Thục Ý liền không tiếp tục nói nữa, có Thẩm Phục bên cạnh cũng tốt.
Chờ Thẩm Phục rửa mặt xong, hai người cùng đi đến tiệm cơm.
Trên cổng vòm, biển hiệu đã treo lên, “Tây Tần tư gia quán” năm chữ lớn khắc lên giống như rồng bay phượng múa, Thẩm Phục âm thầm chậc lưỡi, nếu không phải nhờ tấm bảng, hắn đến bây giờ cũng không biết nguyên lai Lâm Thục Ý giỏi viết thư pháp như thế thật giống như đã viết thật nhiều năm vậy.
Nói đến cái này, Thẩm Phục liền không khỏi nhớ tới chữ viết của Lâm Thục Ý, hình dáng cực kì đẹp đẽ, cho dù là chữ “khải” bình thường quy củ, cũng làm cho người có một loại cảm giác leng keng mạnh mẽ thư pháp đặc biệt có tư thế, còn có chính là tư thế cầm bút của Lâm Thục Ý không biết thế nào chính là khiến Thẩm Phục cảm thấy có chút biệt nữu, tuy rằng viết ra chữ cũng không tệ lắm, chính là tư thế thấy thế nào đều có chút kỳ quái.
Lâm Thục Ý biểu thị: Đâu chỉ là biệt nữu, cậu đã phải dùng đầy đủ hai ngày cuối tuần mới hiểu rõ, nguyên lai bút bi viết chữ cùng bút lông là hoàn toàn khác nhau.
Trong sân dây cây nho vẫn không có dời đi bởi vì hiện tại cũng không phải mùa thích hợp để trồng, cho nên chỉ có giá đỡ gỗ nguyên cây chưa xẻ, bất quá phía dưới đều bày mấy cây đông hạ trường thanh, cuối cùng cũng coi như cũng không đến nỗi trụi lủi, mặc dù bây giờ như vậy cũng không xấu, bất quá đợi đến đầu xuân sau đó đem cây nhỏ trồng vào giá đỡ, như vậy sẽ tốt hơn.
Kỳ thực cũng không có gì đáng xem, chỉ là nhìn lại bốn phía một chút có hay không nơi nào không thích hợp.
Bởi vì đã qua lại kiểm tra rất nhiều lần rồi, cho nên sai khiến Thẩm Phục dời mấy cái bồn hoa, cùng mấy cái bàn sau đó, hai người cũng không có chuyện gì làm.
Thời điểm bận rộn còn không cảm thấy được, đợi đến khi nhàn rỗi, Thẩm Phục liền nhu nhu bụng, “Đói bụng.”
Lâm Thục Ý loan khóe miệng bật cười.
“Tôi đi nấu canh loãng cho hôm nay, thuận tiện làm cho anh ít đồ ăn.”
Thẩm Phục gật gật đầu, cảm thấy được những ngày tháng này xinh đẹp vô biên.
Lâm Thục Ý tại nhà bếp làm cơm, Thẩm Phục liền bắt đầu gọi điện thoại cho Thẩm lão gia tử.
Thẩm Phục cho là Thẩm lão gia tử còn ngủ, không nghĩ tới điện thoại đã được kết nối, Thẩm lão gia tử lập tức liền nhận, âm thanh một điểm buồn ngủ đều không có.
“Ông nội?”
“Ở đây, đang chuẩn bị thu dọn đồ đạc đi đến chỗ hai đứa đây, trở về mấy ngày nay bọn họ đều cảm thấy hai đứa không ở nhà trong nhà vắng ngắt, không đợi ông rời giường, đã nghe thấy mẹ cháu lên lầu thu dọn đồ đạc, nói muốn đi đến chỗ hai đứa.”
Thẩm Phục không tự chủ câu lên khóe môi, nghĩ mẹ Thẩm thực sự nhớ nhung bọn họ mới vội vàng như vậy, tâm lý ấm áp, còn có một loại đắc ý cảm giác tự hào.
“Anh trai đâu ạ? Lần này có tới không?”
Hắn còn nhớ hắn nợ Thẩm Nham đi ăn vịt quay Bắc Kinh, muốn mời lại không có thời gian, vì hắn phải về S thị, chắc anh trai mỗi ngày cũng không dễ chịu lắm, tuy nơi này không có vịt quay Bắc Kinh, bất quá Lâm Thục Ý có sở trường làm món ăn, hai người bọn họ cũng không phân ra, nghĩ đến nếu mời Thẩm Nham ăn ở đây cũng tốt.
Thẩm lão gia tử ở bên kia cười to.
“Có đến, làm sao không đến, ngoài miệng không nói, lại thật sớm đem chuyện của công ty thu thập xong, chờ ngày hôm nay đây.”
Cái này... Cũng là tác phong của anh trai Thẩm.
“Được, không nghe cháu nói nữa, chúng ta lập tức liền chuẩn bị đi.”
“Dạ.”
Cúp điện thoại, Thẩm Phục đi vào nhà bếp.
“Ông nội anh bọn họ hiện tại đã chuẩn bị đi đến đây rồi ‘
Lâm Thục Ý quay đầu lại,
“Sớm như vậy sao?”
“Ừm.”
Thẩm Phục hai tay đút túi dựa vào cạnh cửa.
“Mẹ anh nói trong nhà không có chúng ta lập tức vắng lạnh rất nhiều.”
Lâm Thục Ý mặt đầy đau lòng.
“Đem nhà chúng ta sửa lại đi, thời điểm đó mẹ anh nhớ chúng ta có thể tới bên nhà.”
Lâm Thục Ý không chút do dự liền gật gật đầu, nếu không phải là bởi vì Tây Tần tiệm cơm cùng Dương gia gia, cậu phỏng chừng sẽ theo Thẩm Phục đi H thị.
Thẩm Phục ngoắc ngoắc khóe miệng.
“Vậy chuyện này do anh làm chủ, trong lúc sửa lại chúng ta ở đâu?”
Lâm Thục Ý suy nghĩ một chút, nói.
“Cùng ông Dương nói một chút đi, tạm ở nơi đó của ông, ông Dương cũng chỉ có một người, chúng ta cũng có thể cùng ông trò chuyện.”
Thẩm Phục vốn là muốn ở trọng quán ăn Tây Tần, nghe Lâm Thục Ý nói như vậy, cảm thấy được cũng không tồi, hắn trước kia chỉ cảm thấy bọn họ qua chỗ Lão Dương Đầu ở cũng không tiện, hiện tại mới phát giác được vẫn là Lâm Thục Ý nghĩ cẩn thận hơn, Lão Dương Đầu cũng chỉ có một mình, chắc chắn sự gia nhập của bọn họ, Lão Dương Đầu cũng sẽ không cảm thấy không tiện.
Lâm Thục Ý một bên nói chuyện với Thẩm Phục, một bên khác cũng không quên đồ ăn cậu đang nấu trong nồi.
Nước canh đỏ cà chua, lá rau xanh, màu vàng của lòng đỏ trứng, mì sợi nhỏ thuần trắng.
Cho nhỏ lửa, đổ vài giọt dầu vừng, chỉ cần đun 15 phút là có thể làm xong.
Thẩm Phục đến gần
“Mì hả? Mùi vị rất thơm.”
Trong quán bát đều có chút sắc thái nghệ thuật, bát làm từ gốm sứ, trang trí đường vân giống nhau nhưng màu sắc không đồng đều, dùng để đựng đồ ăn sáng đầy màu sắc như vậy, đặc biệt đẹp.
Thẩm Phục đến gần xem thử liền cảm thấy muốn ăn ngay nhìn hồi lâu lại thấy không lớn nhue sợi mì, xem vật liệu thì rất giống mì trứng cà chua.
“Mì trứng cà chua hả?”
Lâm Thục Ý gật gật đầu,
“Coi như thế đi, nguyên liệu không sai biệt lắm, bất quá
tốc độ làm càng cấp tốc hơn thuận tiện chút, cái này gọi bánh canh.”
Không cần cán mì, liền cùng bột đều bớt đi, dùng nước sạch đem bột quấy thành dạng bông là được rồi.
Thời điểm nấu thời gian cũng không cần dài, ra tới thành phẩm, nước canh trong trẻo, sợi bánh mềm mềm, không phải sợi mì quá thô để vào bên trong nước canh, mùi vị giảm bớt rất nhiều.
Xét thấy Thẩm Phục thích ăn cay, vào bàn sau, Lâm Thục Ý còn bưng ra một đĩa nhỏ dưa muối thập cẩm chua cay.
Sở dĩ gọi là thập cẩm, là bởi vì bên trong có rau củ chủng loại đa dạng.
Củ cải trắng, cà rốt, dưa chuột, hành tây, đậu đũa, gọt xong, rửa sạch đem ướp nước muối, ớt 24h sau sẽ thành vị chua cay, thích hợp khai vị ăn cùng món ăn sáng.
Không phải là món gì quý giá, bất quá Lâm Thục Ý mỗi ngày đều làm, dùng để làm món ăn ăn kèm.
Cùng nước canh mùi vị tươi mới, bánh canh trắng ngần, phối hợp vào nhau, rõ ràng là mùi vị tuyệt phối.
Bát quá nhỏ, Thẩm Phục hai ba lần liền uống hết nước canh cảm thấy trong dạ dày lập tức ấm lên, ăn sáng cũng chua cay khai vị, cái trán đều có khuynh hướng muốn đổ mồ hôi.
Còn chưa ăn xong Lão Dương Đầu đã tới rồi, còn mang theo trước người giúp việc trước kia Lâm Thục Ý nhờ ông tìm.
Lâm Thục Ý không nghĩ tới bọn họ lại tới sớm như thế, chuẩn bị đi trong phòng bếp lấy đồ ăn, Lão Dương Đầu lại nói bọn họ đã ăn rồi.
“Đứa nhỏ này hai đứa trước cũng đã gặp qua rồi, gọi là Đường Sảng, là người thông minh theo người ta học qua, mấy món ăn vân vân nó đều hiểu, nhân phẩm cũng rất được yên tâm.”
Thẩm Phục cùng Lâm Thục Ý đồng thời quan sát một chút người này.
Trước Lão Dương Đầu có đề cập tới, nói là mang cho bọn họ nhìn, bất quá Lâm Thục Ý cảm thấy chuyện này nếu giao cho Lão Dương Đầu cậu cũng yên tâm, sẽ không để ý, hiện tại Lão Dương Đầu đem người mang đến, vừa nhìn đã thấy đây là người lanh lợi, cùng hiểu chuyện.
Da dẻ hơi có chút đen, đôi mắt ngược lại rất to, nhìn Thẩm Phục cùng Lâm Thục Ý cười hiểu rõ cái gì đó, cũng không nhiều miệng hỏi, vừa nhìn cũng biết là người rõ ràng, Lão Dương Đầu nhìn người dù sao so với bọn họ tốt hơn nhiều, huống chi, Lâm Thục Ý cũng cảm thấy người này cũng không tệ lắm.
“Tiểu Đường, đây là ông chủ tiệm này, gọi là Lâm Thục Ý, kia là... Là anh trai cậu ấy Thẩm Phục.”
Lão Dương Đầu xoắn xuýt nửa ngày, vẫn là không nói ra được sự thật, xem Đường Sảng một mặt đều hiểu ý cười, ông cũng không giới thiệu quá nhiều, ngược lại coi như không biết ngày sau cũng sẽ từ từ biết đến.
“Chào anh Tiểu Ý, chào anh Thẩm.”
Đường Sảng cười cùng Lâm Thục Ý hỏi thăm một chút, cuối cùng lại bắt tay Thẩm Phục, Thẩm Phục híp mắt cười cười, quả nhiên là người hiểu chuyện.
Đường Sảng khá là đắc ý ở trong lòng tự mình giơ lên ngón tay cái.
Đùa gì thế, từ trong mắt dục vọng chiếm, công thụ rõ ràng như vậy, hắn làm sao có thể ngu xuẩn đi nắm tay Lâm Thục Ý.
Đường Sảng sở dĩ gọi Lâm Thục Ý là anh, cũng không phải là vì hắn cố ý nịnh nọt, mà là dựa theo tuổi, Đường Sảng xác thực so với Lâm Thục Ý nhỏ hơn một chút, hai người đều sinh cùng năm, Lâm Thục Ý lại so với Đường Sảng lớn hơn hai tháng.
Bắt tay xong, Đường Sảng liền quy quy củ củ móc ra giấy chứng minh sức khỏe
Đi xin việc đều không thể thiếu cái này, Lâm Thục Ý liếc mắt nhìn liền để hắn thu về, Lão Dương Đầu tìm người, cậu không có chút nào lo lắng.
Liền nói đến vấn đề đàm luận tiền lương, tiền lương so với trước, còn cao hơn một chút, cậu nhóc có chút không dám tin tưởng, cười lộ ra hai cái răng nanh.
Lâm Thục Ý lúc này mới bổ sung.
“Anh không có những yêu cầu khác, chỉ có một chút, sau này cần cậu đi mua đồ vật nhất định không ít, tuyệt đối không thể mua hàng nhái, chỉ cần phát hiện một lần, liền lập tức rời đi không có thương lượng.”
Đường Sảng nghiêm túc gật gật đầu, này mới phát giác được Lâm Thục Ý không giống như bề ngoài là người dễ nói chuyện.
Bất quá hắn biết đến lý do, có nhà hàng vừa bắt đầu sinh ý rất tốt, mùi vị tự nhiên không sai, bất quá đợi đến thời gian dài sau đó, sẽ thị sủng mà kiêu lấy hàng giả ra bán, tuy rằng nhất thời không thấy được, nhưng thời gian dài sau đó, tất cả mọi người không phải người ngu, tự nhiên có thể phân biệt mùi vị, không phải hương vị lúc trước đây chính là vì nguyên nhân có cửa hàng mấy trăm năm khác vẫn đông như một ngày, mà có cửa hàng như hoa phù dung chớm nở khó có thể trường tồn, Lâm Thục Ý chỉ lớn hơn hắn hai tháng, ánh mắt lại rất sâu sắc không giống như là người cùng lứa.
Đường Sảng cảm thấy chính mình theo đúng người.