Ta Làm Hắc Nguyệt Quang Của Hôn Quân Này Chắc Rồi

Chương 61: Chương 61: Chương 56




Quần chúng vây quanh:!!!

Ánh mắt nhìn Vi Oanh từ tôn kính chuyển sang nóng cháy hừng hực, nếu không phải Thục phi đang ở đây thì bọn hạ đã quỳ hết xuống biểu diễn màn thắp hương lễ Phật rồi.

Thời hạn của thẻ bài chỉ có mười giây, hòa thượng mập dần dần tỉnh táo lại, há to miệng kinh ngạc nhìn Vi Oanh.

Trương Thiên Sư quát mắng: “Ngươi mù à? Nàng là thần tiên hạ phàm.”

Hòa thượng mập ý thức được rằng bây giờ mà phủ nhận lời mới nói thì sẽ khiến danh dự của mình mất hết, chẳng thà cứ nhận là như thế, bèn ngoảnh đầu như kẻ trộm gà mắng Trương Thiên Sư rằng: “A di đà phật, người xuất gia không nói dối, vị thí chủ này rõ ràng là Phật Thích Ca chuyển thế, Thiên Sư chớ nên ăn nói lung tung.”

Sau đó, một người trong số họ cầm kiếm gỗ mun, một người cầm thiền trượng chiến đấu trong hoa viên, trong phút chốc cảnh tượng thành gà bay chó sủa, các cung nhân nháo nhào núp sau lưng Vi Oanh.

Đến cả Chung Bối Nô cũng kéo tỷ tỷ trốn sau lưng Vi Oanh, ló cái đầu nhỏ nhỏ ra, nhìn một sư một đạo đánh nhau chửi lộn, rồi vội vã rụt đầu về nói với Thục phi: “Tỷ, đừng sợ, Oanh Oanh sẽ bảo vệ chúng!”

Thục phi thở phào, vỗ vỗ ngực, nhưng rồi chợt nhận ra có điều gì sai sai, trừng mắt: “Muội nói gì?”

Cung Bối Nô: “Oanh Oanh sẽ bảo vệ chúng ta!”

Thục phi: “Ai sẽ bảo vệ chúng ta?”

Giọng Cung Bối Nô nhỏ đi, nắm chặt lấy góc áo thì thầm: “Oanh Oanh...”

“Hử?”

“Đoạn Vi Oanh!”

Vi Oanh nghe thấy tiếng gọi liền quay đầu lại cười với nàng ta.

Cung Bối Nô ngồi chồm hổm trên mặt đất ngước khuôn mặt nhỏ xinh lên, cũng cười tươi như hoa với nàng, rồi nhanh chóng tàn lụi trong ánh mắt giận dữ của Thục phi.

Thục phi: “Ta biết ngay muội không đáng tin mà.”

Vi Oanh như gà mẹ cần mẫn chăm chỉ, vươn tay ra bảo vệ đàn gà con sau lưng. Nàng bước đến trước mặt hai người đang mắng chửi nhau rồi hét lên: “Này.”

Một sư một đạo quay đầu lại nhìn nàng.

Vi Oanh buông tay: “Thân kiêm nhiều chức nhưng ta không mệt đâu.”

Trương Thiên Sư ngả người ra sau cảm khái: “Không hổ là ngài!”

Vi Oanh xua tay: “Các người muốn đánh thì ra ngoài mà đánh, nếu không ta sẽ gọi thị vệ tới bắt người.”

Trương Thiên Sư: “Vâng Chân tiên, tuân mệnh Chân tiên.”

Hòa thượng mập cũng nói: “Vâng Lạt Ma, tuân mệnh Lạt Ma.“. Đọc tr

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.