Ta Mới Là Nữ Chính

Chương 13: Chương 13: Công lược giáo thảo lưu manh (hoàn)




Edit:To_Month

Beta:Tề Tuyết Đồng

Hôm nay, Liễu Bạch Từ tới gặp Lương Lộ, thời tiết rất đẹp, tiết lạnh mùa xuân, ánh nắng phá tan tầng tầng mây trắng, lộ ra hào quang ấm áp, chiếu sáng khắp muôn nơi.

“Các người tới đây làm gì?” Nhìn thấy hai người, Lương Lộ đã không còn điên cuồng như trước kia, biểu hiện của cô thật sự rất bình tĩnh, thời gian ba tháng, đã để cho cô học được cách buông bỏ.

Nhưng mà, tháng ngày trong ngục giam cực khổ như vậy, cô nào còn có tâm tư gì khác, hiện nay hi vọng lớn nhất của cô chính là có thể sống sót.

“Tôi có lời muốn nói với cô.” Liễu Bạch Từ nhìn Lương Lộ ở bên trong qua cái lưới cách ly. Hiện tại hai mắt cô ta đều không có thần, thân hình tiều tụy, vẻ mặt hốc hác, sớm đã không còn vẻ vênh váo tự đắc như trước kia.

“Tôi không có lời gì muốn nói cùng cô.” Lương Lộ nói xong liền muốn rời đi.

Liễu Bạch Từ lập tức nói: “Tôi biết, cô vẫn luôn không cam lòng, không cam lòng vì sao Tỉnh Lăng Vân lại lựa chọn tôi, mà không phải cô, cũng không phải người khác.”

“Tôi xác thật rất không cam lòng. Cô ngoại trừ lớn lên xinh đẹp, không đúng, thậm chí cô trước kia còn không xinh đẹp! Dựa vào cái gì có thể có được sự coi trọng của Tỉnh giáo thảo?!” Mắt Lương Lộ lộ ra hung ác mà nhìn Liễu Bạch Từ.

“Cho nên, tôi muốn huỷ hoại anh ấy, coi như tôi không có được, thì cô cũng đừng hòng có được anh ấy.”

Liễu Bạch Từ nhìn thẳng vào Lương Lộ, “Cô luôn miệng nói tôi dựa vào cái gì, có lẽ, tôi thật sự không bằng cô, thế nhưng có một mặt, cô tuyệt đối không bằng tôi. Đó chính là…… Tôi yêu anh ấy hơn so với cô.”

Liễu Bạch Từ thình lình nói ra, làm Tỉnh Lăng Vân đang ở một bên lẳng lặng đứng nhìn có chút sững sờ, hắn nhìn Liễu Bạch Từ, đáy mắt ôn nhu cơ hồ muốn làm chết người.

Còn Lương Lộ thì lại có chút ngốc, một lát sau, cô ta mới nói: “Cô hiện tại có Tỉnh giáo thảo, đương nhiên cô sẽ nói như vậy.”

Liễu Bạch Từ tiếp tục bình tĩnh mà nhìn cô ta, rất nghiêm túc nói: “Không, coi như là tôi không có được Tỉnh Lăng Vân, Tỉnh Lăng Vân cuối cùng không có lựa chọn tôi, tôi cũng sẽ yên lặng yêu anh ấy, yên lặng đứng ở bên người anh ấy, nhìn anh ấy hạnh phúc.”

Đúng là như vậy, kiếp trước Liễu Bạch Từ chính là yên lặng chờ đợi Tỉnh Lăng Vân cả đời.

Biểu tình của Lương Lộ bỗng thay đổi, cô ta tin, Liễu Bạch Từ là đang nói thật, cô không có nói dối.

Chờ Lương Lộ đi rồi, Tỉnh Lăng Vân rốt cuộc nhịn không được mà đem Liễu Bạch Từ ôm vào trong ngực, giọng nói có chút rầu rĩ: “Không có coi như, cũng không có nếu như…… Anh chỉ sẽ chọn em, người anh yêu, sẽ chỉ là em!”

“Ừm.” Liễu Bạch Từ cười, cười rất sáng lạn.

Đêm đó, Lương Lộ đã mơ một giấc mơ, trong mơ, nam chính như cũ là Tỉnh Lăng Vân, thế nhưng nữ chính lại là người khác, không phải là Liễu Bạch Từ, mà là hoa hậu của trường - Cổ Tranh, còn Liễu Bạch Từ thì vẫn chưa từng gầy đi, nhưng xác thật như lời cô nói, cô vẫn luôn yên lặng chờ đợi ở bên người Tỉnh Lăng Vân, chưa bao giờ thay đổi.

Cái này là mơ, nhưng sao lại chân thật như vậy.

Trong đêm tối, Lương Lộ nằm ở trên ván giường yên lặng mà chảy xuống hai hàng nước mắt trong suốt.

Hối hận sao? Cô nghĩ, là hối hận.

Liễu Bạch Từ thật sự đáng giá để Tỉnh Lăng Vân yêu.

…..

Bảy năm sau, Liễu Bạch Từ thuận lợi tốt nghiệp đại học A, hôm nay là thời gian cử hành buổi lễ tốt nghiệp. Năm đó bởi vì bị thương, hơn nữa thành tích của cô vốn dĩ không được tốt lắm, cho nên cô bị rớt xuống một cấp, học lại một năm lớp 11.

Vào năm thi đại học, dưới sự trợ giúp của Tỉnh Lăng Vân, cô liền thuận lợi thi đậu đại học A nổi tiếng cả nước.

Đến nỗi Tỉnh Lăng Vân, cũng học ở đó, có điều cô là học trưởng, còn hắn thì năm trước đã tốt nghiệp, hai người ở đại học A, người qua đường đều biết hai người là tình nhân điển hình, hảo cảm của Tỉnh Lăng Vân đối với cô cũng đạt tới 95.

Vào hôm lễ tốt nghiệp, rất là long trọng, pháo hoa đồng loạt được phóng lên, cờ đỏ lay động.

Tất cả học sinh tốt nghiệp đều mặc bộ đồng phục học sĩ màu thâm lam, khung cảnh rất là đồ sộ.

Rất nhiều cha mẹ của học sinh đều đi tới đó, vì con cái nhà mình mà chụp ảnh, kỷ niệm thời khắc trang nghiêm và thần thánh này.

Liễu Bạch Từ có chút tiếc nuối, Tỉnh Lăng Vân bởi vì có việc, cho nên không kịp trở về được, mà cha mẹ cô cũng bởi vì bận, nên tới không được.

Thời điểm nhìn thấy những vị phụ huynh vì con mình mà sửa sang lại đồng phục học sĩ, ánh mắt Liễu Bạch Từ liền lộ ra tia cực kỳ hâm mộ. Tuy rằng không muốn nói ra, nhưng trong lòng cô, cũng rất nhớ thời khắc bản thân tốt nghiệp này, có thể có Tỉnh Lăng Vân cùng cha mẹ làm bạn.

“Liễu Bạch Từ.”

Thời điểm Liễu Bạch Từ sững sờ, liền đột nhiên nghe được tên của mình.

Toàn bộ thầy trò đều nhìn cô, lộ ra một bộ ý cười sâu xa, mà hiệu trưởng hòa nhã cũng đang hướng cô vẫy tay ra hiệu.

Liễu Bạch Từ có chút không thể hiểu được, có điều ở dưới sự chú ý của nhiều người, cô vẫn chậm rãi đi lên bục giảng.

Giây phút cô đứng ở trên bục giảng, khí cầu treo lơ lửng ở bốn phía đột nhiên bay lên phía chân trời xanh thẳm, mà ở giữa đám người, Tỉnh Lăng Vân bỗng nhiên xuất hiện, hắn một thân tây trang phẳng phiu, tay cầm một bó hoa hồng, từng bước một hướng phía cô đi tới.

Âm nhạc cũng đổi thành làn điệu du dương êm tai, cực kỳ lãng mạn.

Liễu Bạch Từ đột nhiên có chút hiểu được, hắn…… Hắn đây là muốn ở trước mặt toàn bộ thầy trò cầu hôn cô sao?

Thời điểm Tỉnh Lăng Vân quỳ một gối ở trước mặt cô, một tay nâng nhẫn, một tay cầm hoa tươi, cô rốt cuộc cảm thấy không thể tin được, nhưng mà nội tâm lại kìm nén không được vui sướng.

“Liễu Bạch Từ, em nguyện ý gả cho anh không? Từ nay về sau bất luận nghèo khổ, bất luận giàu sang, bất luận bệnh tật…… Anh đều sẽ đời đời kiếp kiếp chờ đợi em.”

Tỉnh Lăng Vân trang trọng nói ra lời thề cầu hôn. Tuy rằng có chút căng thẳng, nhưng hắn vẫn nói xong từng câu từng chữ.

Suốt cả quá trình chờ đợi, trong lòng hắn vô cùng thấp thỏm.

Còn Liễu Bạch Từ thì đã bối rối, cô chưa từng nghĩ tới, cô được cầu hôn trong trường hợp long trọng như thế, như là mơ, lại ở trước mặt toàn bộ thầy trò.

Cô muốn cười, nhưng nước mắt lại không tự chủ được chảy xuống.

Đây vẫn luôn là hy vọng của nguyên chủ Liễu Bạch Từ, nay rốt cuộc đã thực hiện được.

Từ trong đáy lòng cô thầm cảm thấy vui vẻ cho Liễu Bạch Từ, chỗ sâu trong linh hồn cũng có loại cảm giác mất mát, cô biết, thời khắc ly biệt đã sắp đến.

Hơn nửa ngày, cô rốt cuộc cũng tiếp nhận hoa tươi, gật đầu thật mạnh, trong miệng nói: “Em nguyện ý, em nguyện ý!”

Toàn trường vang lên từng đợt vỗ tay nhiệt liệt, kéo dài không thôi.

“Đinh, độ hảo cảm của nam chủ +5, độ hảo cảm là 100. Chúc mừng công lược giả hoàn thành nhiệm vụ, bổng bổng đát ~”

“Tâm nguyện hoàn thành —— công lược giả chuẩn bị thoát ly khỏi nguyên chủ —— thoát ly thành công ——”

Trong chớp mắt, Liễu Mạc đã trở về hệ thống, linh hồn của cô trôi nổi ở trong một cái không gian giả lập màu trắng, cô có chút chưa hoàn hồn lại, mãi đến tận khi âm thanh lạnh băng lôi cô trở lại tinh thần.

Hệ Thống Quân: “Nguyên chủ đối với nhiệm vụ lần này cho điểm 95, đã thuận lợi đầu thai, chúc mừng công lược giả Liễu Mạc đã đạt được 95 tích phân cùng 9 giá trị năng lượng có thể phân phối, ngươi muốn đem giá trị năng lượng phân phối ở đâu?”

Nghĩ nghĩ, Liễu Mạc nói: “5 điểm dáng người, bốn điểm thể lực.”

“Tốt, số liệu phân phối như sau.”

Họ tên: Liễu Mạc

Tuổi: 23 tuổi

Giới tính: Nữ

Bề ngoài: 50

Ngũ quan: 60

Làn da: 55

Dáng người: 50

Trí lực: 60

Thể lực: 44

Mị lực: 20

Sở trường đặc biệt: Không có

Kỹ năng đặc thù: Thể chất ăn không mập ( hữu hiệu vĩnh cửu)

Tích phân: 65

Cấp bậc: cấp 1

Hệ Thống Quân: “Hiện tại có tiến hành nhiệm vụ tiếp theo hay không?”

“Được.” Liễu Mạc quyết định tốc chiến tốc thắng, bằng không cô sợ cô sẽ miên man suy nghĩ. Rốt cuộc lại nói tiếp Tỉnh Lăng Vân chinhz là đối tượng công lược thứ nhất của cô, cô đối với hắn vẫn là có chút tìm cảm.

“Tâm nguyện tiếp thu thành công —— đang truyền tống công lược giả —— truyền tống thành công ——”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.